Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 11: ' Draco.... of course.'

Một tuần đã trôi qua kể từ khi Hermione tỉnh dậy bên cạnh Draco trên giường, chuyện hắn ta đã hút thuốc trên giường và bỏ điếu thuốc xuống vũng bùn trong chậu cây rồi cả chuyện Harry và Ginny đã đến thăm cô nữa. Hermione đã trở lại với thói quen sinh hoạt thường ngày đưa Rose đến trường sau đó vội vã đi làm trước rồi lại đón Rose về, làm bữa tối cho cô bé, giúp cô bé làm bài tập về nhà, rồi cuối cùng đưa cô bé lên giường.
Điêù duy nhất làm cô khó chịu trong tuần đó là Draco hoàn toàn không xuất hiện. Cô thực sự nhớ hắn, điều đó thật kỳ quặc và thật bực tức khi phải thừa nhận nó.

Sáng thứ hai , mọi thứ bắt đầu như cũ và trôi qua một cách suôn sẻ. Hermione đưa Rose đến trường và cúi xuống để cô bé có thể hôn lên má mình. Sau đó, cô đi làm, nấu bữa sáng cho một vài khách hàng đến trước khi công việc của họ bắt đầu. Chỉ sau bữa ăn trưa, việc kinh doanh của cửa hàng sẽ chậm lại vì chỉ còn một vài vị khách đến lấy thức ăn. Hermione đang trò chuyện với Lisa qua cửa sổ đầu bếp của cô khi cánh cửa nhà hàng mở ra.

'Draco!'

Hermione cau mày, liếc lên cửa.
Draco bước vào, đôi mắt hắn nhìn thấy búi tóc của cô với sự thích thú nhẹ hiện lên trong mắt hắn. Hắn ta mặc một chiếc áo dài tay và một cái quần jean có nịt đen vòng quanh nó. Đôi mắt của Hermione rơi xuống bông hồng hắn đang cầm trên tay.

'Chà, Granger, tôi biết tôi sẽ tìm thấy em ở đây mà.'

Draco nói khi hắn tiến đến quầy. Hắn ta nở nụ cười rạng rỡ với Lisa.

' Chào, Lisa.'

'Xin chào.'

Lisa lẩm bẩm lặng lẽ, kéo mắt ra khỏi Draco để nhìn Hermione khi cô ra khỏi bếp và thay vào đó là đi về phía quầy. Lisa nhìn giữa hai người họ, rồi đến bông hồng trên tay Draco.

'Anh đang làm gì ở đây?'

Hermione hỏi, hơi nghiêng đầu khi cô nhìn hắn.

'Dĩ nhiên tôi ở đây để gặp em.'

Draco đảo mắt như thể đó là điều hiển nhiên ,Hermione chỉ cau mày nhìn hắn. Draco di chuyển bàn tay của mình vén lại một sợi tóc bị buông lỏng , sau đó nói.

'Em có nhớ tôi không?'

'Tôi ...'

Hermione cảm thấy một vết ửng hồng len vào má cô khi tay hắn di chuyển nhẹ nhàng đặt lên má thay vì tóc cô. Cô chợt nhận ra rằng họ không ở một mình nên cô đã nỗ lực để kéo tay hắn ra.

'Draco, anh đang làm gì ở đây?'

Draco thở dài, đưa tay ra khỏi cô và rồi hắn liếc nhanh vào Lisa trước khi nhìn Hermione.

'Tôi cần nói chuyện với em ... một mình.'

Hermione khẽ nhướn mày, tự hỏi hắn muốn nói chuyện gì với cô. Hắn ta thậm chí đã không gặp cô vào tuần trước và bây giờ hắn xuất hiện tại nơi làm việc để nói chuyện với cô . Tuy nhiên, Hermione nhìn Lisa, người đang đứng dậy và mỉm cười.

'Chúng ta sẽ không có vị khách hàng nào vào giờ này đâu, Hermione.'

Lisa trấn an cô, siết nhẹ tay.

' Đi đi. Em sẽ gọi cho chị nếu em cần . '

'Cảm ơn rất nhiều, Lisa.'

Draco nháy mắt với cô và rồi nhìn Hermione, nhướng mày.

' Giờ thì đi đâu đây, Granger?'

Hermione nhìn Lisa trước khi thở dài và hướng mắt về Draco. Draco nở nụ cười nhếch môi, nhướng mày lần nữa khi mắt cô nhìn xuống bông hồng đỏ trên tay hắn.

'Thôi nào.'

Hermione nói, ra hiệu vào nhà bếp.
Draco liếc nhanh vào Lisa rồi đi theo Hermione vào bếp, đóng cánh cửa lại sau lưng hắn và quan sát khi Hermione quay lại để nhìn hắn dò ​​hỏi. Draco chỉ mỉm cười và ngồi xuống một trong những quầy bếp, nhếch mép nhìn vào đôi mắt nheo lại của Hermione.

'Tôi nấu ăn ở đó đấy.'

Hermione lẩm bẩm, đi đến bên hắn và cố gắng đẩy hắn ra, không thành công. Hermione khẽ rên rỉ.

'Draco ...'

'Khi nào em nghỉ làm?'

Draco hỏi, mặc kệ cô và nhìn vào bông hồng thay thế.
Một lần nữa, đôi mắt của Hermione nhìn vào bông hồng và cô tự hỏi liệu hắn có mua nó cho cô không. Nếu hắn có, tại sao hắn lại không tặng cô? Có phải hắn muốn cô cầu xin điều đó? Hermione nhắm mắt lại một lúc và thở dài.

'Tôi nghỉ lúc ba vì tôi cần đón Rose đi học về. Có chuyện gì à?'

'Ah, ba giờ à.'

Draco gật đầu và họ rơi vào im lặng khiến Hermione khó chịu. Cô nhìn hắn bằng đôi mắt nheo lại cho đến khi hắn cười nhếch mép với cô.

'Michael thế nào rồi?'

'Draco, cho tôi biết chính xác tại sao anh lại ở đây đi? Tôi có việc phải làm.'

Hermione khoanh tay trước ngực.
'Được rồi được rồi. Em thật hách dịch đấy. '

Draco lẩm bẩm, trợn mắt nhìn cô. Hắn nhảy ra khỏi quầy và đứng trước mặt cô, cầm bông hồng giữa họ.

' Em có nhớ lúc tôi đến nhà em vài tuần trước và tặng em vé cho chuyến đi thuyền vào cuối tuần không?'

Hermione nhớ đêm đó rất rõ. Cô đã hoàn toàn bị sốc khi nhận ra rằng hắn còn nhớ về bức thư mà hắn đã gửi cho cô ở Hogwarts trước khi cuộc chiến bắt đầu. Đi thuyền là cách hắn muốn đảm bảo rằng cô tha thứ cho hắn vì những gì hắn đã làm. Hermione nhìn vào bông hồng và rồi ngước mắt lên, nhìn sâu vào đôi mắt xám để xem liệu cô có thể tìm thấy chàng trai đó từ những năm trước, người đã trêu chọc cô mãi không có hồi kết.

'Tôi nhớ.'

Hermione nói khẽ, cảm thấy cổ họng mình hơi khép lại. Cô ước ... Hắn không đưa vé cho cô. Cô không muốn hắn quan tâm đến cô như cách hắn đã làm trong quá khứ vì cô hiện đang ở cùng với Michael chứ không phải Draco.

'Đó là cuối tuần này.'

Draco nhắc nhở cô, nhẹ nhàng vuốt má cô bằng bông hồng. Hắn không nói nữa nhưng Hermione đoán hắn muốn biết liệu cô có đi hay không.

'Tôi không biết liệu tôi có ... đi được không.'

Hermione nói khẽ đến nỗi cô không chắc hắn đã nghe thấy cô.
Draco phớt lờ cô và lẩm bẩm:

'Tôi muốn em đi cùng tôi.'

Hermione nhướng mày, hắn không  mong đợi họ đi thuyền cùng nhau như một cặp vợ chồng vào cuối tuần, phải không? Ý tưởng dành trọn một ngày cuối tuần với Draco, chỉ có họ trên một chiếc thuyền, khiến trái tim cô đập nhanh hơn bình thường một chút.

' Em nghĩ sao về nó?'

Draco hỏi, mỉm cười với cô, Hermione nhận thấy ánh mắt cô đang nhìn xuống đôi môi đầy đặn của hắn và suy nghĩ tới lần hắn đã hôn cô như thế nào vào tối hôm đó.
Hermione nhắm mắt lại và đặt tay lên ngực hắn khi cô cảm thấy hắn bước tới gần cô hơn.

'Draco ... tôi có bạn trai rồi.'

'Suỵt.'

Draco nhắm mắt trước lời nói của cô, đưa bông hồng lên miệng để làm cô im lặng. Hắn giữ nguyên như thế trong một giây trước khi mở mắt ra nhìn cô.

' Tôi muốn em đi cùng tôi vì ... Đáng lẽ tôi nên nói điều này từ rất lâu rồi nhưng không bao giờ là quá muộn, phải không? Granger, tôi muốn ... tôi cần em đi cùng tôi vì- '

'Đừng.'

Hermione giơ một ngón tay lên để làm hắn im lặng, cô nhìn thẳng vào mắt anh, gần như cầu xin đừng kết thúc câu nói của mình.

'Làm ơn, Draco, đừng.'

'Anh yêu em.'

Draco mỉm cười, hôn nhẹ ngón tay cô. Đôi mắt của Hermione im bặt và Draco khẽ cau mày.

'Tôi biết tôi gợi cảm nhưng không nhạt nhòa, Granger.'

Hermione nghiêng người về phía trước và tựa đầu lên ngực hắn, sẵn sàng Draco có ý thức đưa tay ôm lấy cô. Draco ôm cô một lúc trong im lặng, nghiêm túc tự hỏi liệu cô có ngất đi vì ba từ đó không. Draco xoa lưng cô một cách nhẹ nhàng, lắng nghe tiếng cô thở.
Hắn không thể tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra ở Hogwarts nếu hắn thừa nhận tình cảm của mình dành cho cô. Hắn không bao giờ nói với cô rằng hắn yêu cô vì Draco quá tự cao của ngày trước nhưng bây giờ ... bây giờ, hắn không muốn tiếp tục sau rất nhiều năm khi tin rằng cô đã chết. Giờ hắn biết cô còn sống, hắn muốn ở bên cô để bù đắp tất cả thời gian đã mất.Draco cau mày ngắn ngủi khi cánh tay cô siết chặt quanh eo hắn.
'Granger, anh đã thú nhận tình yêu của anh với em. Em nên nói điều gì đó trước khi anh phát điên chứ? '

Draco hỏi, kéo lại nhìn vào mặt cô.

'Em biết điều này sẽ xảy ra.'

Hermione thì thầm, rất lặng lẽ, dựa đầu vào ngực hắn một giây nữa trước khi ngước nhìn.

'Draco ... Em sẽ làm gì đây? Michael ... Em không thể ... '
'Em có yêu anh không?'

Draco hỏi, nhìn vào mắt cô như thể câu trả lời nằm ở đó.

'Em không thể ... Em không thể trả lời  khi em có một người bạn trai rất yêu thương mình.'

Hermione lắc đầu và đôi mắt rơi xuống bông hồng.

'Tại sao anh lại cầm một bông hồng?'

'Ồ, anh đã mua nó cho em.'

Draco nói, lại vuốt má cô bằng bông hồng rồi lắc đầu.

'Thực sự anh nghĩ Rose, con gái em, có thể thấy nó sẽ thật thú vị.'

Hermione nhướn mày khi cô lấy bông hồng từ hắn.

'Anh đã thay đổi rất nhiều từ những năm Hogwarts của chúng ta đấy.'

'Chà, anh gọi em là ... ừm, hôi, ghê tởm, máu bùn, hồi đó có lẽ lầnh không thích em.'

Draco nhún vai, như thể nó không quan trọng.

'Nhưng giờ anh đã thay đổi , anh cho rằng em thích anh bây giờ hơn? '

'Chà, anh vẫn còn kiêu ngạo như trước.'

Hermione nói, thả ánh mắt xuống bông hồng.

'Và em thì vẫn còn hách dịch.'

Draco nhún vai, nhìn cô cẩn thận khi hắn nói lại, chỉ để cảm nhận những lời trên lưỡi hắn.

'Nhưng anh yêu em bất chấp tất cả những điều đó.'

'Ôi, Merlin.'

Hermione nói, một dấu vết nhợt nhạt của nụ cười hiện rõ trên môi cô khi cô ngước lên nhìn vào mắt hắn.

'Em không nghĩ mình có thể quen với việc anh nói điều đó.'

'Hãy đi cùng tôi vào cuối tuần này trên thuyền và chúng ta sẽ xem em có quen với việc anh nói rằng anh yêu em không?'

Draco thì thầm, nhẹ nhàng vuốt má cô bằng ngón tay cái.

'Thôi nào, Granger. Hãy ở bên tôi . '

'Hermione?'

Cánh cửa bếp mở ra và Lisa bước vào ngay khi tay Hermione theo bản năng đẩy lên ngực Draco, đẩy hắn ra khỏi cô. Draco khẽ cau mày, xoa ngực với một tiếng rên nhẹ. Hermione cắn môi khi cô cố giấu bông hồng mặc dù Lisa đã nhìn thấy nó khi hắn bước vào.

'Ừm ... chúng ta đã có một đơn đặt hàng?'

Lisa nói, câu nói được đưa ra như một câu hỏi khi cô ấy nhìn Hermione, sau đó là Draco và tiếp theo là bông hồng được giấu kín.

'Chà, em sẽ liên lạc lại với anh về những gì chúng ta đang thảo luận.'

Hermione nói với Draco, gật đầu.

' Chúng ta sẽ gặp lại sau.'

Draco nhếch mép.

' Được rồi.'

Draco tiến về phía cửa và nhếch mép cười với Lisa khi hắn bước ra ngoài, vẫn xoa nhẹ ngực mình dù nó không đau. Lisa nhìn hắn ta đi rồi nhìn Hermione, mắt mở to.

'Nói với em rằng chị đã không hôn đi.'

Lisa nói, không thể tin được.

'Em nói chúng ta đã có một đơn đặt hàng mà? Đưa đây nào? '

Hermione hỏi, phớt lờ cô khi cô vuốt lại mái tóc của mình.

'Nó ở trên quầy đó. Hermione, chị không thể tiếp tục hôn anh ấy được. Chị với Michael và- '

'Thật ra, Lisa à, đó không phải việc của em.'

Hermione cáu kỉnh, di chuyển đến quầy để xem ghi chú nhỏ mà Lisa đã đính kèm với đơn đặt hàng. Lisa nhìn chằm chằm vào lưng cô, hơi ngạc nhiên khi nghe cô nói lại như thế.

'Chà.'

Lisa cau mày.

'Em nên quay lại làm việc thôi.'

Hermione nhắm mắt lại một lúc khi cô nghe thấy Lisa rời khỏi bếp, để cô một mình nấu ăn. Hermione mở mắt và nhìn vào đơn hàng trong tay, di chuyển một cách máy móc để lấy đồ ăn từ tủ lạnh.
Cô nghĩ về những gì Draco vừa nói. Để dành cả cuối tuần với hắn ta  trên một chuyến đi thuyền lãng mạn dành cho các cặp vợ chồng. Cô sẽ ở bên hắn suốt hai ngày ba đêm ... cùng Draco Malfoy trên thuyền. Hermione cắn môi khi cô làm việc. Nếu cô đi với Draco, cô sẽ phải chia tay với Michael, điều đó thật khó ...

---

'Ngày dài thật nhỉ?'

Michael hỏi khi Hermione cuối cùng đã đưa Rose vào giấc ngủ và từ từ đóng cánh cửa lại sau lưng cô, mở nó ra chỉ một chút xíu trong trường hợp  cô bé tỉnh dậy.

'Rất dài.'

Hermione thở dài, đi tới ghế sofa và ngồi cạnh anh. Michael vòng tay qua vai cô khi Hermione nhắm mắt lại, ước gì anh không phải đối xử tốt với cô như vậy.

'Em có muốn anh làm các món ăn cho tối nay không?'

Michael hỏi, hôn lên má cô rồi thì thầm.

'Em sẽ gặp anh trên giường à?'

'Không, Michael.'

Hermione cau mày và rời xa anh. Cô ngồi thẳng dậy và gục đầu vào tay, tựa hai cùi chỏ vào đùi.
Michael cũng ngồi dậy và vòng tay ôm lấy cô, hôn lên vai cô. Anh tự hỏi chuyện gì đã xảy ra với cô vì cô trông rất căng thẳng và đã tránh xa anh cả buổi tối, điều đó thật hiếm có. Thường thì cô sẽ càng gần anh càng tốt khi cô buồn bã hay căng thẳng.

'Michael.'

Hermione cau mày, đứng dậy và quay lưng lại với anh. Cô ước anh có thể giữ môi mình. Cô có phải nói điều đó một triệu lần để anh hiểu rằng cô không muốn hôn anh?

'Được rồi, cưng, có chuyện gì vậy?'

Michael hỏi, đứng dậy và nhìn vào phía sau đầu cô ấy.

'Nếu có gì đó không ổn thì anh nghĩ chúng ta nên nói về nó. Anh có thể giúp em-'

'Không, anh không thể giúp em!'

Hermione cau mày, quay sang anh và lườm anh.

'Anh đã đầu độc tôi bằng những nụ hôn cả ngày ngay cả khi em bảo anh tránh xa em ra!'

Hermione biết cô đang tìm kiếm lỗi lầm ở anh, điều đó hầu như không tồn tại, vì điều đó sẽ giúp cô dễ dàng chia tay anh hơn. Cô cảm thấy khủng khiếp khi làm điều này nhưng nếu cô tiếp tục hôn Draco và cùng hắn đi thuyền trong khi cô vẫn ở bên Michael ... điều đó sẽ làm anh tổn thương. Cô không muốn làm tổn thương anh.
Mặc dù cô ấy đang làm chính xác điều đó ngay bây giờ.

' Đầu độc em?'

Michael nhướn mày và tiến về phía trước để nắm lấy tay cô.

'Tránh xa em ra!'

Hermione hét lên, gạt tay anh ra. Cô ấy muốn đây là một quá trình dễ dàng nhưng tiếng hét của cô ấy đã làm cho toàn bộ tình hình tồi tệ hơn.

'Hermione, có cái quái gì là sai với em à?'

Michael hỏi, hai tay rơi xuống hai bên khi anh chỉ nhìn cô chằm chằm. Hermione mở miệng và anh giơ lên một ngón tay.

'Con gái em đang ngủ, ngừng la hét đi.'

'Michael, em không thể làm điều này.'

Hermione nói, buộc bản thân phải im lặng. Cô không muốn phải giải thích với Rose tại sao họ lại cãi nhau. Michael nhướn mày bối rối khi Hermione tiếp tục.

'Anh biết đấy, trò chơi gia đình hạnh phúc ... anh đã làm tôi rất hạnh phúc, Michael, nhưng tôi không thể ở bên anh nữa.'

Michael mở miệng, định nói gì đó, rồi đóng lại. Anh chỉ nhìn cô chằm chằm.

'Tôi xin lỗi, Michael.'

Hermione nói, lặng lẽ.

'Lý do thực sự là gì?'

Michael hỏi, nheo mắt lại.

'Vì em chưa bao giờ nói rằng anh đã đầu độc em bằng những nụ hôn . Anh đã đối xử với em rất tốt, luôn đặt em và Rose lên trước bản thân mình. Em định nói gì với Rose khi con bé hỏi anh? '

'Rose sẽ học cách sống mà không có anh -'

Hermione cau mày.

'Không, con bé sẽ không. Con bé sẽ cần anh mỗi ngày, Hermione, con bé sẽ khóc và em cũng sẽ cần ai đó chăm sóc con bé khi em làm thêm ca. Anh  trả các hóa đơn của em cho ngôi nhà và anh đưa Rose đến trường vào buổi sáng và đón con bé khi em bận . Anh vẽ với con bé , chơi cùng nó và con bé yêu anh, Hermione. '

Michael nói, tự động tiến lên vài bước.

' Em không thể sống thiếu tôi. '

'Vì vậy, anh muốn tôi tiếp tục với anh bởi vì ... Anh đang trả hóa đơn giúp tôi và gây cười cho con gái tôi à?'

Hermione hỏi, cau mày.

'Tôi không yêu anh, Michael, và đó đã đủ lý do rồi.'

'Thế vẫn chưa đủ.'

Michael nói, nắm lấy cánh tay cô và siết chặt nó.

'Anh yêu em. Điều đó không có ý nghĩa gì với em à? Rose cần anh chăm sóc con bé- '

'Rose có Draco để chăm sóc con bé và tôi.'

Hermione nói gay gắt, đưa tay anh ra khỏi cánh tay cô. Cô đẩy ngực anh một chút.

'Draco sẽ làm mọi thứ cho tôi và Rose.'

'Draco?'

Michael cau mày, đôi mắt lóe sáng vì bị sốc.

' Em đã lừa dối tôi cùng Draco Malfoy, thằng ngốc mà em đã mời đến đây à?'

'Anh ấy không phải là thằng ngốc.'

Hermione lườm anh.

'Michael, anh ấy yêu tôi và tôi ... tôi muốn anh ấy. Rose cũng yêu anh ấy. Chỉ cần ... ra khỏi cuộc sống của tôi. Tôi không cần anh thanh toán hóa đơn của tôi! '

'Anh không thể tin rằng em đã lừa dối anh với điều đó ...'

Michael lườm , nắm lấy tay cô.

'Sau tất cả những gì anh đã làm cho em ...'

'Michael, anh đang làm tôi đau đó.'

Hermione nhăn mặt khi tay anh siết chặt hơn cổ tay nhỏ bé của cô.

'Im đi, đồ con đĩ.'

Michael nói, khẽ lay cô.

' Cô hầu như không biết anh ta và-'

'Michael, đau quá!'

Hermione hét lên và sau đó cố gắng thoát khỏi cái nắm bạo lực bằng cách tát vào má anh. Nắm tay anh buông lỏng ngay lập tức, anh đưa tay lên má mình, sốc vì anh ta vừa bị tát.

' Một chút- '

Michael bắt đầu bước vài bước về phía cô và Hermione lùi lại, hai chân cô bị dồn tới ghế sofa và cô đưa tay ra sau để ngăn cô ngã xuống.

'Mommy?'

Giọng nói buồn ngủ của Rose vỡ òa trong câu nói của Michael.
Hermione nhìn xung quanh giống như Michael đã làm và thấy Rose đang đứng cạnh cửa với con gấu bông trong tay, đôi mắt mở to trước cảnh tượng đó. Hermione cắn môi một chút rồi đẩy Michael ra khỏi cô.

'Dừng lại đi. Không được làm gì trước mặt con bé. '

Hermione nói khẽ và lườm anh.

'Ra khỏi nhà tôi và đừng bao giờ quay lại nữa. '

Lần này, sau khi bị siết chặt như thế và suýt bị tát, cô thật sự có ý đó. Cô không muốn một người như thế ở gần Rose và cô chắc chắn không muốn anh ở gần cô. Hermione lườm khi Michael đá cái bàn lại trước rồi bước tới cửa.

'Tôi hy vọng cô bị đuổi khỏi nhà này. Đừng quay lại với tôi khi con gái cô bắt đầu khóc lên vì điều đó. '

Michael nói trước khi bước ra khỏi cửa và đập nó lại sau lưng nó.
Rose nhảy lên khi cánh cửa đóng sầm lại và rồi cô bé mở to mắt nhìn Hermione, tiến về phía mẹ mình. Hermione ngồi xuống ghế sofa, cảm thấy khập khiễng sau cuộc cãi nhau đó, rồi Rose bò vào lòng cô. Rose lau nước mắt dưới đôi mắt cô mà Hermione không hề hay biết.

'Mommy, đừng khóc mà.'

Rose thì thầm, khẽ bĩu môi.
Hermione không thể để tiếng nức nở trào ra khỏi miệng, cô cắn môi để ngăn tiếng nức nở . Cô ôm chặt lấy Rose và nghĩ về những gì Michael đã nói về việc thanh toán hóa đơn của mình. Hermione không đủ khả năng ở lại đây với mức lương đầu bếp của mình ...

Nhưng cô biết mình đã lựa chọn đúng đắn khi ở bên Draco.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com