Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

📚[HỌC SINH NGÂY THƠ].7

Chương 7

Chuyển ngữ: Andrew Pastel

7 giờ 29 phút sáng, Lục Tử Hiên mở mắt đúng giờ, nhẹ nhàng rời khỏi giường, tắt đồng hồ báo thức sắp reng lên.

Đường Đường co ro dưới chăn bông ngủ một giấc ngon lành, không hề bị ảnh hưởng gì.

Lục Tử Hiên sau khi tắm rửa sạch sẽ, mặc quần áo xong liền leo lên giường nhẹ nhàng bế Đường Đường lên, hôn lên gò má ửng đỏ đang say ngủ của cậu, nhẹ giọng dỗ dành, "Đường Đường ... dậy đi bé heo lười. Hôm nay Nghê Hướng Dương có trận thi đấu bóng rổ, hôm qua một hai đòi phải dậy sớm đi cổ vũ cho bằng được đấy."

"Ưm......"

Đường Đường tóc đen ngoan ngoãn ngủ say, nhắm mắt dựa vào lồng ngực ấm áp của nam sinh, khẽ nhăn mặt như muốn được bế.

"Bướng bỉnh thật..."

Lục Tử Hiên bất lực mỉm cười, cúi đầu gặm cái cổ trắng nõn lộ ra khỏi lớp vải, ôm thiếu niên đang ngủ như một đứa trẻ đến bồn rửa mặt, bóp kem đánh răng hương dâu cho cậu.

Hắn nhẹ nhàng nói: "Mở miệng ra, Đường Đường."

Kem đánh răng lạnh lẽo chạm vào bờ môi ấm áp, Đường Đường đang mặc một bộ đồ ngủ bằng lụa lớn, trên xương quai xanh và khuôn ngực trần trắng còn che kín vết đỏ tượng trưng cho trận chiến ác liệt đêm qua, buồn ngủ nhắm mắt lại, "A—' mở miệng.

Lục thiếu gia lần đầu tiên chăm sóc người khác, làm cũng không tệ lắm, súc miệng rửa mặt tươm tất cho Đường Đường còn đang ngái ngủ.

Chăm sóc xong còn tự đòi một cái hôn hương dâu, nhưng Đường Đường đã tỉnh, thiếu niên lườm hắn một cái.

Nguyên nhân là cả một câu chuyện dài ...

Kể từ ngày trong phòng vệ sinh của trường đó, Đường Đường đã đồng ý cho ba tên khốn kiếp này ở chung, cái mông nhỏ của Đường Đường cũng chưa có ngày nào được nghỉ ngơi.

Ba nam sinh sắp xếp 'thời khóa biểu' nghiêm ngặt, Giang Triệt thứ Hai, Lục Tử Hiên thứ Ba, Nghê Hướng Dương thứ Tư, ba người cùng nhau chơi thứ Năm và thứ Sáu, thứ bảy chủ nhật rút thăm.

Ngày hôm qua tình cờ đến lượt Lục Tử Hiên, Đường Đường uyển chuyển nói ngày mai muốn cổ vũ cho Nghê Hướng Dương, hôm nay làm nhẹ thôi được không. Con cáo già ngoài mặt thì cười cười đồng ý, nhưng cuối cùng lại chơi Đường Đường cả đêm, lỗ nhỏ sưng phồng, bên trong vẫn còn đang ngậm tinh dịch.

Thắt cà vạt cho Đường Đường xong, Lục Tử Hiên chỉnh chỉnh cổ áo, làm xong mọi việc mới ngẩng đầu lên, ngón tay tóm lấy cằm Đường Đường hôn thật sâu, tay kia mơ hồ xoa bóp eo cậu, cuối cùng dừng lại ở kẽ mông ...

Ngón tay thon dài chọc vào butt plug cắm ở phía sau, cáo già cười tủm tỉm hỏi: "Em kẹp được không? Bé cưng."

Butt plug bị chọc càng đâm sâu, Đường Đường gần như mềm nhũn thắt lưng, cậu bị chơi đến rất mẫn cảm, có khi chỉ cần ngửi được mùi đàn ông trên người ba chàng trai của mình, lỗ nhỏ đã ướt dầm dề.

"Anh... anh đừng chọc em." Đường Đường đỏ mặt, nắm lấy mu bàn tay Lục Tử Hiên gặm cắn, ậm ừ nói.

Động vật nhỏ cắn không đau chút nào, nhưng rất nhột. Lục Tử Hiên giật giật yết hầu, kéo bàn tay nhỏ của Đường Đường xoa xoa thứ dưới thân, giọng đổi thành dụ dỗ: "Đường Đường..."

Chim to của hắn đã cứng ngắc, như muốn xé quần bay ra, Đường Đường lỗ tai đỏ bừng, không lên tiếng, nhưng tay lại vô thức cử động.

............

Rời khỏi phòng ngủ, Lục Tử Hiên sảng khoái, vẻ mặt thỏa mãn, trong khi Đường Đường đáng thương hai mắt tràn đầy xuân sắc, run rẩy kịch liệt.

Giang Triệt đang ngồi ở bàn ăn nghịch điện thoại di động, nhìn thấy hai người đi xuống lầu, bưng bữa sáng nóng hổi lên bàn, cho Đường Đường một nụ hôn chào buổi sáng.

"Hướng Dương đâu?" Lục Tử Hiên cầm miếng bánh mì nướng, hỏi.

Đường Đường ngồi ở bàn trước ngáp một cái rất buồn ngủ, Giang Triệt cũng không quấy rầy, kiềm chế hôn cậu, lại sờ lên tóc cậu, như nhớ đến vẻ mặt đen như đít nồi của Nghê Hướng Dương trước khi đi vì không được gặp Đường Đường, đột nhiên vui vẻ, "Nó có chuyện liên quan đến đội bóng rổ, nên phải đi học trước."

Lục Tử Hiên trợn tròn đôi mắt đào hoa, không cần tưởng tượng cũng biết mặt Nghê Hướng Dương đen đến thế nào.

Ăn sáng xong, Lục Tử Hiên đưa Đường Đường đến trường rồi rời đi, hôm nay hắn và Giang Triệt có việc khác nên chỉ có Đường Đường đến xem trận bóng rổ.

Đường Đường vừa bước vào sân bóng rổ, má lập tức phồng lên.

Ngày nay không chỉ có trận bóng rổ giữa các trường trung học, mà còn có đấu cầu lông. Hai sân cách nhau không xa, Sở Nhạc An đã lâu không thấy, mặc quần đùi và áo ngắn tay, ngượng ngùng cầm vợt nói chuyện với Nghê Hướng Dương.

Nghê Hướng Dương hơi xụ mặt xuống, vừa nói chuyện vừa ném bóng vào rổ.

Chàng trai cao ráo mạnh mẽ, mặc một chiếc áo thun thể thao màu đen lớn với hoa văn màu đỏ như ngọn lửa ở sau lưng.

Hắn thể nhiệt, người luôn ấm nóng, chỉ cần khởi động một chút mồ hôi đã chảy ròng ròng, cơ bắp màu lúa mì mướt mồ hôi óng ánh như mật ong, căng lên theo từng động tác, đầy sức công kích. Sở Nhạc An trắng trẻo nhỏ nhắn đứng bên cạnh, mắt chăm chăm nhìn ngắm.

Một người cao ráo đẹp trai, người còn lại nhỏ nhắn kiêu ngạo, thoạt nhìn rất xứng đôi, Đường Đường quan sát một lúc, sau đó nhìn lon nước thể thao định đem cho Nghê Hướng Dương, mở nắp, mặt vô cảm ừng ực uống không chừa lại một giọt.

Nghê Hướng Dương sốt ruột cố nói vài câu với con gà con bên cạnh, vừa xoay người rê bóng đã nhìn thấy thiếu niên ngẩn ngơ nhìn mình.

Khuôn mặt vừa đen như đít nồi của hắn lập tức sáng bừng, hắn kẹp bóng vào nách, không màng đến Sở Nhạc An mềm oặt giọng gọi với phía sau, chạy tung tăng đến chỗ cục cưng Đường Đường của hắn.

Đại thiếu gia vui vẻ cười, chạy vội tới trước mặt người yêu lại còn giả bộ không quan tâm ho khan một tiếng, "Sao lại không tìm chỗ ngồi, trận đấu chưa bắt đầu, đứng ở đây làm gì."

Đường Đường liếc nhìn về phía sau, quả nhiên nhìn thấy ánh mắt ghen tị của Sở Nhạc An.

Hắn sững sờ, sau đó nở nụ cười ngọt ngào nhìn Sở Nhạc An đang muốn xé nát mình.

Nghê Hướng Dương theo tầm mắt cậu liếc nhìn lại, không thấy được sự đố kỵ, mà ngược lại tưởng hai người này liếc mắt đưa tình trước mũi hắn.

Nghê Hướng Dương nhướng mày, nắm lấy hai má Đường Đường kéo về phía trước.

"??"

Đường Đường má bị bóp, môi bĩu lên, đôi mắt ướt át nhìn Nghê Hướng Dương khó hiểu.

Nghê Hướng Dương lắc qua lắc lại bàn tay to của mình, mỉm cười: "Bé cưng, sao lại cười với con gà nhỏ đó? Hả? Cặc nó có to bằng anh không? Cái thân hình dùng được một hai lần đã hết xăng đó có thỏa mãn nổi em không?"

Đường Đường bị hắn bóp má, đỏ mặt vì câu nói tục tĩu, miệng mơ hồ mắng hắn dê xồm, lưu manh, đầu óc cả ngày chỉ biết mỗi chuyện đó.

Nghê Hướng Dương cảm thấy nếu hôm nay không lưu manh một chút, hắn sẽ có lỗi với người yêu bé nhỏ. Thế là hắn nửa kéo khuôn mặt nhỏ nhắn đi phòng thay quần áo, kéo áo Đường Đường lên say sưa bú mút chùn chụt hai bầu vú, cho tận đến lúc trận đấu sắp bắt đầu mới không cam lòng tách khỏi cơ thể cậu.

......

Trận đấu đã bắt đầu, tiếng hoan hô lần lượt vang lên, trong phòng thay quần áo, Đường Đường hai mắt đỏ bừng, vừa thở dốc vừa chạm vào núm vú bị nam sinh cắn sưng to đỏ mọng. Chờ vẻ hứng tình trên mặt tan hết, cậu mới từ từ bình tĩnh trở lại ghế ngồi ưu tiên trên khán đài.

Nghê Hướng Dương hôm nay sửa thái độ, ra sân chơi hết mình, khán đài cả trai lẫn gái la to phấn khích.

Hắn vừa rê bóng vừa liếc đến khán đài, quả nhiên, thấy thiếu niên nhỏ bé của mình mắt sáng ngời chăm chú nhìn hắn.

Đường Đường đang chống cằm xem say sưa thì bị ai đó đập mạnh vào vai.

Cậu bị đẩy về phía trước một chút, ngẩn ngơ quay đầu lại.

Nhân vật chính trong nguyên tác Sở Nhạc An hung hăng đứng bên cạnh, mặt lạnh lùng nhìn cậu.

Bà mẹ nó, con gà ốm này còn dám hích vai mình?

Ảnh đế Đường chạy một hàng mắng mỏ đáng bị censor trong lòng, lại thấy tiện nhân nhỏ nhìn mình khinh thường, hỏi: "Cậu có quan hệ gì với Nghê Hướng Dương vậy?"

Nghe cái giọng điệu hạch sách như chính cung nương nương này, Đường Đường chớp chớp đôi mắt to, trong bụng cạn mẹ lời, nhưng ngoài mặt lại nắm chặt góc quần áo, diễn vẻ lúng túng không dám nói.

Sở Nhạc An thấy thế, nghĩ mình đoán đúng, Đường Đường thật sự là không có liêm sỉ, làm bạn giường của Nghê Hướng Dương.

Sở Nhạc An chưa bao giờ nghĩ đường mình còn chưa đi đã bị người khác đi trước, sự ghê tởm và ghen tị rõ ràng hiện lên trong mắt cậu ta. Sở Nhạc An nén giận, vờ lo lắng thuyết phục Đường Đường đừng đắm chìm vào trụy lạc, ẩn ý uy hiếp cậu, nếu tin cậu và Nghê Hướng Dương lộ ra ai cũng sẽ nói cậu ghê tởm, nói cha mẹ cậu bán mông con mình để cầu vinh vân vân mây mây.

Đường Đường nghe đến ngẩn ra, Sở Nhạc An nói chuyện hồi lâu, nhìn chằm chằm Đường Đường chờ mong, hy vọng có thể nghe tin cậu nói sẽ chia tay với Nghê Hướng Dương, cắt đứt quan hệ gì đó.

Xung quanh tiếng nói chuyện ồn ào, đợi một lúc lâu sau, Sở Nhạc An bắt đầu cáu kỉnh mất kiên nhẫn, mới nghe thấy thiếu niên cậu ta chướng mắt mở miệng ấp úng ...

"Nhưng ..." Đường Đường đỏ mặt, rụt rè nói: "Nhưng mà ... tớ không phải là tình nhân, Hướng Dương là bạn trai của tớ."

Sở Nhạc An: "..."

Lồng ngực dao động kịch liệt, Sở Nhạc An tức giận đến suýt ngất, đứng lên trừng mắt nhìn Đường Đường. Cuối cùng, cậu ta không nói gì, chỉ ném một ánh mắt đầy thâm ý rồi rời khỏi sân bóng.

Đường Đường liếc mắt nhìn bóng lưng tức giận của nhân vật chính, bình tĩnh xé mở kem que.

Định đấu với tao à... mơ đi cưng.

Trên sân, trận đấu đang đến hồi gay cấn. Nghê Hướng Dương rê bóng chạy như một con báo, lại tiếp tục một cú úp rổ. Hắn mắt quét qua khán đài, lập tức liền thấy Đường Đường thè lưỡi liếm láp que kem trắng.

Hôm nay nắng gắt, nhiệt độ ngoài sân bóng rất cao, kem que tan nhanh hơn một chút, nước kem trắng nhỏ giọt chảy xuống, bị đầu lưỡi nhỏ hồng hồng liếm vào miệng.

Động tác lừa bóng của đội trưởng đội bóng rổ bất ngờ lảo đảo, suýt chút nữa mất mặt trước bàn dân thiên hạ, hắn nhanh chóng dời tầm mắt, xả bớt lửa nóng của mình lên sân.

Trận đấu kết thúc, Nghê Hướng Dương còn không đi nhận giải, hắn vội vàng kéo Đường Đường về phòng thay đồ của mình, gấp gáp kéo quần cậu xuống.

Phòng thay đồ không cách âm cho lắm, Đường Đường bị hormone nam giới toát ra khi vận động mạnh phả vào mặt, chân mềm nhũn, chỉ biết cắn vạt áo quỳ gối trên băng ghế, dẩu mông bày ra lỗ nhỏ. Nghê Hướng Dương dừng lại, giương mắt hỏi cậu: "Đây là cái gì? Hả?" Ngón tay hắn chọc chọc cái butt plug nhỏ giữa khe mông.

"A......"

Đường Đường rên khẽ một tiếng, ánh mắt lấp lánh không dám nhìn hắn, cậu quên béng mất thứ vẫn còn trong người mình.

Chợt nhớ ra mình còn ngậm tinh dịch của Lục Tử Hiên bên trong, ngón chân Đường Đường co quắp lại, đỏ bừng lên vì xấu hổ.

Nghê Hướng Dương vừa nghĩ tới liền biết chuyện gì xảy ra, hắn nghiến răng nghiến lợi, cũng không thèm bôi trơn, rút butt plug ra cầm súng đâm thẳng vào.

"Ah-"

Phụt một tiếng, gậy thịt đâm vào trong người cậu, xuyên qua vách ruột đâm thẳng vào điểm G, tinh dịch chảy ra một chút, lại bị chặn lại. Lỗ nhỏ của Đường Đường lầy lội, hai mắt mở to, a to một tiếng rồi tắt tiếng.

Lần này cắm vào sâu quá, cả cây dương vật to dài ngập lún cán, đâm đến tít sâu bên trong. Cậu sướng đến mức trong đầu bắn pháo hoa, suýt chút nữa bắn ra ngoài.

Lỗ hậu ngậm đầy tinh dịch ướt át mút dương vật vào sâu nhất. Nghê Hướng Dương vừa đi vào đã bắt đầu liên tục đóng cọc.

Nam sinh niết núm vú đỏ vừa bị mình cắn sưng lúc nãy, làm tình như thú dữ giao phối, dương vật tráng kiện dập tới tấp vào thịt ruột, túi tinh hoàn nặng trĩu bành bạch đánh vào mông thịt trắng nõn đang run rẩy dưới háng.

"Ah — nhẹ thôi ... Anh.. anh ơi, chết mất, Đường Đường chết mất."

Đường Đường quỳ gối, miệng nhét quần áo, ú ớ kêu dâm, thân thể bị nam sinh đẩy đưa như thuyền gỗ nhỏ dập dềnh trên biển rộng.

Tinh dịch Lục Tử Hiên để lại đêm qua trong trực tràng hiện giờ lại bị dương vật lớn của người khác đâm phụt phụt, thịt ruột quấn chặt lấy dương vật đằng đằng sát khí, Đường Đường nắm chặt quần áo trải dưới người, chợt dâng lên khoái cảm như đang yêu đương vụng trộm.

Nghê Hướng Dương cưỡi lên mông nhỏ, điên cuồng xỏ xuyên qua thành ruột co thắt không ngừng, sướng tê người thở hổn hển: "Mẹ kiếp, chặt quá, ngựa cái bị địt phun nước rồi vẫn còn chặt như vậy."

"Ahh ... không, ưm ... không phải ... ngựa cái mà."

Thịt ruột bị nghiền nát từng đợt, Đường Đường bị kích thích bởi mấy lời tục tĩu của nam sinh, nức nở rên rỉ, nhấc eo lên, vặn vẹo vòng eo thon thả phục vụ tận tình cho màn gian dâm.

"Chết tiệt, dâm quá..."

Nghê Hướng Dương đỏ ngầu mắt, bóp lấy cái mông nhỏ điên cuồng dập nát, dương vật to lớn phành phạch thọc ra rút vào.

"Ahhh.... Đừng... đừng mà... ưm.... Sướng.. Sướng quá."

Đường Đường không tự chủ được hét lên, giọng nói ngọt ngào khàn khàn, cửa huyệt đã bị biến thành một vòng đỏ rực, quấn chặt lấy dương vật của nam sinh. Gậy thịt to ra vào thịt ruột mềm mại chín mọng, ép nước dâm bên trong xì xụp trào ra ngoài.

Bên ngoài phòng thay quần áo là tiếng hò hét của trận cầu lông, bên trong lại là không khí kích tình, tiếng làm tình bạch bạch bạch cùng tiếng tinh dịch bị ép phùn phụt trào ra hòa thành dàn đồng ca dâm loạn.

Cái mông trắng nõn của Đường Đường bị véo ửng đỏ, vô thức lắc lư theo động tác của Nghê Hướng Dương. Cậu hạ thấp nửa người trên, rất giống một con ngựa cái dẩu mông chờ bị ngựa đực giao phối, thụ tinh lai giống.

Bên trong tràng ruột càng ướt mềm, nhiệt độ cực nóng, vách thịt điên cuồng mấp máy, tiếng thở dốc của Nghê Hướng Dương càng lúc càng nhanh, côn thịt đâm càng lúc càng sâu, nhiều lần đâm thẳng vào điểm cực khoái.

"A a a ... sướng a a a a a a anh ơi ... đã quá ... Đường Đường sắp ra rồi a a a."

Đường Đường gào thét, điểm mẫn cảm bị đâm liên tục, thịt ruột sắp bị đánh nát, khoái cảm nhanh chóng tiến gần đến điểm mấu chốt, cuối cùng cậu thất thần vài cái, hai mắt đột nhiên đỏ lên, co rút lại, cả hai mặt trước sau đều cao trào phun nước.

"Mẹ kiếp..."

Nghê Hướng Dương trên trán nổi gân xanh, dương vật to lớn bị thành ruột siết mạnh, nước dâm nóng hôi hổi xối ướt lỗ chuông cùng cán gậy.

Cơ bắp trên cánh tay nổi vồng lên, mặc kệ thành ruột co rút vì cao trào, hắn di chuyển nhanh hơn. Tiếng lạch bạch hỗn loạn hòa cùng tiếng gầm gừ khàn khàn của nam nhân, "Anh bắn hết vào lỗ dâm ngựa cái, mang thai ngựa con cho anh!"

Quy đầu thọc vào thành ruột siết chặt vì cao trào, chạy nước rút điên cuồng mấy chục lần mới phun mạnh tinh dịch vào ngay điểm mẫn cảm.

Đường Đường đau đớn run lên, tràng ruột lại bị rót đầy.

Hơi thở nặng nề dần dần ngừng lại, Nghê Hướng Dương rút dương vật ra, tinh dịch màu trắng sữa pha với nước dâm bắn ra ướt đẫm bông hoa đỏ mọng dâm đãng.

Hắn im lặng một lúc, đột nhiên cầm điện thoại chụp lại lỗ hậu bị rót đầy tinh dịch của Đường Đường.

Đường Đường yếu ớt trở mình, cảm thấy sướng xong lưng đau, mông cũng đau chết khiếp.

Khóe mắt rưng rưng, cậu nằm trên băng ghế dài hẹp, làn da tuyết trắng hằn những vết đỏ lốm đốm như hoa mai nở trong tuyết, đầy vẻ quyến rũ, rồi lại ấm ức dang tay ra đòi ôm ấp an ủi.

Tim Nghê Hướng Dương như tan chảy, hắn nhanh chóng bế cậu lên hôn hôn, xoa nhẹ eo rồi lau người sạch sẽ.

Sau đó, hắn cõng cục cưng Đường Đường đang giận lẫy về nhà.

./.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com