Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

📚[HỌC SINH NGÂY THƠ].8

Chương 8

Chuyển ngữ: Andrew Pastel

Sau trận đấu bóng rổ ngày hôm đó, Sở Nhạc An càng tức giận, trở về ký túc xá nổi trận lôi đình, cũng may ký túc xá trường J là căn chung cư độc lập, có cách âm, nếu không thì toàn bộ tòa nhà có thể nghe thấy tiếng cậu ta đập phá đồ đạc.

Đến khi căn phòng hỗn độn đến không còn chỗ đặt chân, Sở Nhạc An mới dựa vào sô pha thở hổn hển.

...

Sau cơn cuồng loạn, trong phòng chỉ còn lại sự im lặng hoang vắng, chiếc bình may mắn bị ném nhưng chưa vỡ lộc cộc lăn mạnh vào góc bàn, sàn nhà lộn xộn đầy những mảnh vụn của nhiều đồ vật khác nhau. Một tia nắng lọt ra từ khe hở trên rèm cửa, chiêu vào nửa khuôn mặt của Sở Nhạc An, khiến khuôn mặt nữ tính của cậu ta trở nên nham hiểm hơn một chút.

Mặc dù không biết Đường Đường quyến rũ Nghê Hướng Dương như thế nào, nhưng chuyện đã rồi, không có cách nào khác tốt hơn, may mà trong trường không chỉ có một công tử. Không có Nghê Hướng Dương, cậu ta vẫn còn lựa chọn khác ...

Nghĩ như vậy, trái tim đố kị quá mức như sắp nổ tung của Sở Nhạc An cảm thấy tốt hơn một chút. Cậu ta nhắm mắt lại, suy nghĩ miên man, sau đó đứng dậy mở lịch ra.

Nhìn ngày quan trọng được khoanh bút đỏ, Sở Nhạc An hạ quyết tâm liều một phen trước khi tốt nghiệp.

............

Hôm nay là sinh nhật của Giang Triệt, hầu hết tất cả bạn học đều có mặt, tặng quà chúc mừng, mặc dù hầu hết phụ huynh trong lớp không đủ tư cách tham gia vào bữa tiệc do nhà họ Giang tổ chức.

Trong khách sạn, đèn chùm sáng trưng, ​piano trang nhã, là nơi tụ họp của những người lớn.

Hồ bơi sang trọng ở phía sau, với âm nhạc xập xình, là thiên đường cho giới trẻ.

Làn nước trong vắt văng tung tóe bọt nước, sâm panh và các loại rượu nổi tiếng đặt trên bàn, nam thanh nữ tú vận đồ bơi rượt đuổi nhau đùa giỡn, màn trình diễn sành điệu của chàng DJ trẻ khuấy động bầu không khí.

Đường Đường mặc quần bơi rộng rãi, để ngực trần, tay ôm quà đi vào, còn chưa đi được mấy bước đã bị nhân vật chính của buổi tiệc cầm áo tắm khách sạn bọc lại kín mít.

Giang Triệt vừa xuống nước, đầu tóc hơi ướt, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng, bỏ qua ánh mắt kinh ngạc của mọi người, gần như nắm lấy cổ áo Đường Đường xách đến ghế sô pha của ba người họ.

Ngồi trên chiếc ghế sô pha màu đỏ rượu là hai chàng trai để trần thân trên, gia thế khủng lại còn đẹp trai, chưa kể hormone nam tỏa ra hấp dẫn, cơ bắp săn chắc, làm tất cả các bottom hiện diện ở đây hưng phấn hẳn lên.

Nhưng mọi người đều chỉ ngắm, cũng không ai muốn là người đầu tiên xung phong. Dù là cùng trường học hay giới thượng lưu cùng xu hướng tính dục, sau khi nghe nói ba vị thiếu gia gần đây đổi tính, mấy bottom tự nguyện bò lên giường lúc trước đều bị đuổi đi, họ cũng không dám làm cánh chim sớm nữa.

Nhưng ai ngờ rằng họ vừa mới định thôi nghĩ xa thì đã nhìn thấy Giang thiếu gia bế một thiếu niên đến ghế sô pha. Thiếu niên điển trai này còn hôn sâu Nghê Hướng Dương đang ngồi, mãnh liệt đến mức khiến người ta đỏ mặt.

Tiếng ly rượu bị vỡ lần lượt vang lên.

Đường Đường bị bàn tay to của Giang Triệt nắm sau gáy, hai chân buông thõng trên không, mặt cúi sâu xuống hết cỡ, sau đó nghe được tiếng hít hà cùng tiếng ho khan kịch liệt khi Nghê Hướng Dương hôn cậu.

Trên môi chạm vào xúc cảm quen thuộc, vô thức hôn ngược lại Nghê Hướng Dương, lơ đãng nghĩ, ho cũng có lây à?

Đột nhiên, dưới môi truyền đến một trận đau đớn, Đường Đường xuýt xoa một tiếng, hoàn hồn, nhìn thấy ánh mắt bất mãn lên án của Nghê Hướng Dương, nên ngoan ngoãn mở miệng, để cho đầu lưỡi của nam sinh đi sâu vào trong, mút lấy cái miệng mềm mại của cậu, làm cậu thở dốc không ngừng mới chịu kết thúc.

Cũng may nam sinh thấy Đường Đường hối lỗi, cũng rút lưỡi ra trước khi cậu không thở nổi, rồi lại tiếp tục trao cho cậu một nụ hôn ướt dầm dề khác.

Đường Đường thả sức thở hổn hển dựa vào lồng ngực nóng bỏng của Nghê Hướng Dương, nuốt nước bọt, trong tầm mắt đột nhiên xuất hiện một ly rượu trái cây ngọt ngào.

Ngẩng đầu lên, đôi mắt đào hoa mang ý cười của Lục Tử Hiên đập vào mắt, nam sinh hỏi cậu: "Hôm nay Đường Đường Đường có quà gì cho A Triệt thế?"

Cả Giang Triệt và Nghê Hướng Dương đều quan tâm đến món quà cậu định tặng. Tuy không phải sinh nhật mình, không có phần, nhưng họ đều muốn thấy Đường bé cưng tặng quà. Không có phần thì nhìn thôi cũng được.

Đường Đường rời khỏi ngực Nghê Hướng Dương, cầm chiếc hộp trên ghế sô pha lên, ngượng ngùng bóp một cái, đặt trước mặt Giang Triệt.

Giang Triệt cụp mắt nhìn chiếc hộp trước mặt không được trang nhã cho lắm một lúc rồi mới mở ra dưới ánh mắt mong đợi của Đường Đường.

Trong hộp có bốn nhân vật bằng kẹo đường, tay nghề thủ công hơi vụng, nhưng vẫn có thể nhận ra đó là hắn.

Lông mi Đường Đường khẽ run lên, ấm úng xoa tay lẩm bẩm, nói đây là những chiếc cậu làm đẹp nhất mấy ngày nay.

Nghê Hướng Dương cùng Lục Tử Hiên vừa nhìn, cảm thấy lòng có chút ngứa.

Không biết đã qua bao lâu, đôi mắt đen của Giang Triệt nhuốm màu ấm áp, hắn đột nhiên vươn tay chọc vào Đường Đường phiên bản kẹo, sau đó giương mắt nhìn Đường Đường nguyên bản mắt lấp lánh tràn đầy chờ mong.

Giang Triệt cong môi, trịnh trọng đóng nắp lại, đặt ở trên bàn rượu. Nhìn chằm chằm hồi lâu, dường như cảm thấy không an toàn, hắn vội vàng nói vài câu với cả nhóm rồi cầm quà lên lầu.

Hắn muốn tìm két sắt cất vào.

Thấy hắn quan tâm nhiều như vậy, Đường Đường sáng mắt lên, khoe hàm răng trắng cười vui vẻ.

Hai người anh đưa em đẩy, Nghê Hướng Dương và Lục Tử Hiên ngồi bên cạnh ăn chanh chua đau cả dạ dày, nhưng cũng không làm được gì, ba người đều có xuất thân giống nhau, chơi thân từ nhỏ đến lớn, đều biết mình không thể đánh thắng hai tên còn lại, Ngay từ khi họ nhận ra rằng họ không thể sống thiếu cậu bé này, họ đã biết rằng không thể tận hưởng người yêu một mình.

Dù ba vị thiếu gia tính toán đến thế nào, nhóm yêu ma quỷ quái đứng quan sát nãy giờ cuối cùng cũng xuất binh. Họ nghĩ đã có người tiên phong đến gần, chắc chắn là ba vị thiếu gia muốn 'tái xuất giang hồ', thế là chạy đến lân la. Cho dù không đạt được ích lợi kinh tế, thì chỉ cần ba con chim to nổi tiếng giang hồ kia làm một lần cũng đủ có lời rồi.

Bọn họ cùng nhau nâng ly chúc mừng sinh nhật Giang Triệt, Nghê Hướng Dương và Lục Tử Hiên cũng không muốn phá hư mặt mũi bạn bè trong ngày vui, đành có lệ uống vài ly.

Mà Đường Đường có thể là vui quá hóa buồn, bị một đống nước hoa nồng đậm của các yêu ma quỷ quái đánh hắt xì liên tục, không chờ hai người kia đưa đi, tự mình chạy đi tìm Giang Triệt.

...

Thang máy nhảy số, đinh một tiếng mở ra.

Đường Đường ngâm nga một bài hát, vừa mới bước ra một chân, cậu đã nghe thấy tiếng đàn ông gầm gừ tức giận.

"Cút!"

Hai chân cậu run lên, nhận ra đó là giọng Giang Triệt, chạy nhanh vài bước.

Đường Đường thở hổn hển chạy đến góc tường, liền nhìn thấy cửa phòng tổng thống sang trọng trước mặt đang mở toang, một vật bị ném ra khỏi phòng, đập 'bịch' xuống đất.

Thứ đó đập xuống đất, còn phát ra tiếng "Ah-".

Đường Đường tròn xoe mắt, nhìn Sở Nhạc An da dẻ ửng hồng, mặt mê ly bò ra khỏi chăn.

Đúng lúc này, Giang Triệt cũng từ trong phòng đi ra, mặt tối sầm, còn chưa kịp tức giận, mắt quét qua Đường Đường đang nhìn chằm chằm bên cạnh, tức khắc luống cuống. Hắn mím môi bước tới, nắm lấy tay Đường Đường nhẹ nhàng hôn lên trầm giọng nói: "Anh không có đụng vào cậu ta, thấy cậu ta nằm ở trên giường anh nằm xuống ngay."

Hắn dừng lại một chút, bổ sung thêm, "Cách chăn ném."

Sở Nhạc An như bị đánh thuốc mê, không còn tỉnh táo lắm, nhìn thấy Giang Triệt không đếm xỉa gì đến mình mà lại trìu mến hôn tay Đường Đường, mặt tức thì vặn vẹo. Cậu ta gào lên, "Giang Triệt, cậu điên rồi sao? Không, không phải, tất cả đều bị nó lừa rồi, Đường Đường là bạn trai của Nghê Hướng Dương! Chính miệng nó nói với tôi, không tin cậu cứ đi hỏi Nghê Hướng Dương."

Giang Triệt cau mày, nhìn cậu ta một cái, không thể hiểu được, "Đương nhiên tôi biết, Đường Đường là bé cưng duy nhất của ba người chúng tôi."

Sở Nhạc An nghẹn cứng họng, một lúc lâu sau mới trợn to mắt tiêu hóa ý nghĩa của câu nói. Cậu ta trần truồng ngồi trên đất ngã quỵ xuống, "Không, tôi không tin !! Tại sao lại là nó, nó có cái gì mà được ở cùng ba người? Cậu không cảm thấy gớm ghiếc à! Các cậu... các cậu điên hết rồi a a a !"

Đường Đường bị Giang Triệt nắm tay, không nói nên lời, nghĩ thầm, cái phường hại nguyên chủ xong còn ngồi mát đi hưởng thụ bạn trai người ta có tư cách gì nói tao gớm ghiếc.

Giang Triệt bị cậu ta lải nhải đau cả tai, liếc cậu ta một cái như nhìn rác rưởi rồi phớt lờ hoàn toàn, nắm chặt tay Đường Đường bước vào phòng.

Cánh cửa đóng sầm lại chặn mọi âm thanh.

Sở Nhạc An trước khi đến còn cố tình uống thuốc kích dục, sau trận gào thét ầm ĩ, mơ màng nằm dài dưới đất, một lúc sau rên rỉ cọ xát vào thảm.

Có thể là do xui xẻo, hội bạn con nhà giàu đều đến dự tiệc bể bơi phía trước không ai qua lại nơi này, mà để quan hệ với Giang Triệt cậu ta còn uống thuốc. Cho đến khi thuốc phát huy tác dụng mạnh nhất, mới bị một gã công nhân vệ sinh ôm về.

Cậu ta nửa tỉnh nửa mê, chỉ có thể theo bản năng rên rỉ, để gã đàn ông thô bạo bóp eo mình, nghe tiếng cười dâm đãng của gã, thầm nghĩ, mình xong rồi ...

./.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com