⚠️[THIẾU NIÊN ĐÁNG THƯƠNG].5
Chương 5
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
"Ưm......"
Ngay sau khi dương vật dài của Thẩm Vận được rút ra, dị năng khống chế tinh thần không thể kiểm soát được nữa mà hoàn toàn tiêu tan , nhưng Đường Đường ngậm đầy miệng tinh dịch đã bị chơi đến đờ đẫn, nghe thấy mệnh lệnh của thanh niên, liền theo bản năng khép lại miệng nhỏ, rất ngoan ngoãn ực một cái nuốt tinh dịch nồng đậm vào trong bụng.
Bị đẩy đến cao trào hết lần này tới lần khác, thiếu niên chưa trải sự đời còn đang tự cắm vào lỗ nhỏ của mình run lẩy bẩy, nên khi khống chế trong đầu biến mất, Đường Đường hoàn toàn không còn sức lực, chỉ biết dẩu cao mông dâm đãng, cả người rịn một tầng mồ hôi thơm, miệng thở dốc.
Trong bãi đất trống chỉ có tiếng suối chảy róc rách và tiếng thở hổn hển như mèo con của Đường Đường, mùi thơm cơ thể sạch sẽ của thiếu niên dường như là liều thuốc kích dục nhất trên đời, làm ba thanh niên càng lúc càng thở nặng.
Hơn nữa ... cái lưng, cái eo, cái mông đầy đặn, tư thế quỳ bò của thiếu niên gợi tình cực kỳ, mắt Lâu Tử Khiên tối sầm lại, y ngồi xổm xuống, đưa tay chạm vào lỗ nhỏ phồng lên.
"Phụt", lỗ hậu sưng đỏ bắn tung tóe nước dâm.
Các đốt ngón tay thon dài trắng nõn của thanh niên đều bị ruột thịt mút vào hết, lỗ nhỏ ngây ngô đỏ sưng phồng múp míp, giống như một cái bao thịt siết chặt lấy ngón tay chủ nhân cho đỡ ngứa, Lâu Tử Khiên giữ chặt lấy tay thiếu niên, từ từ tăng thêm nhiều lực, ngón tay mảnh khảnh của Đường Đường lại buộc phải nhóp nhép đùa bỡn lỗ nhỏ của mình.
"Ư ... không ... đừng ..." Đường Đường thở hổn hển, đuôi mắt đỏ hoe, cái mông tròn nhỏ ngọ nguậy lắc lư, đong đưa dâm đãng.
Lâu Tử Khiên rút tay thiếu niên ra, dương vật dưới háng căng cứng không chờ lấy một giây, thành thạo đâm vào làm nước bắn tung tóe, ngang ngược nắc dồn dập.
"A a a !!"
Đường Đường kêu lên, thân thể run bần bật, sau đó là chấn động kịch liệt, dương vật to lớn của thanh niên cắm thẳng vào tràng ruột, thọc mở từng lớp thịt ruột, đầu khấc to tròn không hề khách khí đâm thẳng vào điểm dâm đã sưng đỏ.
"Cục cưng, lỗ dâm của bé giỏi quá," Lâu Tử Khiên thở dốc, dương vật lớn được thịt ruột hầu hạ phê cực kỳ. Y vươn bàn tay to bóp chặt eo Đường Đường, dập vào dưới háng mình, gậy thịt đồng thời đâm tới, 'bạch bạch bạch' điên cuồng đánh vào bờ mông trắng nõn đến biến dạng.
"Ưm.. ... a...a...a... đồ xấu xa!"
Đường Đường bị thanh niên đè dưới thân, cái mông đầy đặn dẩu lên cao, để thứ to tướng màu đỏ tím ra vào giữa hai kẽ mông, lỗ hậu ngây ngô bị căng ra cực hạn, mông thịt bị đập vào liên tục gợn sóng, mồ hôi thơm chảy ra đầm đìa.
"Cục cưng, anh cho bé thử cái này hay lắm," Lâu Tử Khiên hừm một tiếng, cổ họng rên rỉ thỏa mãn, y cúi đầu, đôi mắt dài hẹp tối lại, hai tay ôm chặt eo thiếu niên , "lách tách" một dòng điện cực yếu từ dương vật phóng ra, bắn vào thành ruột đang thít chặt, nghiền nát khuấy động thành ruột.
"A !! Không !! Đừng !!" Đường Đường hét lên, cơ thể co quắp vì điện giật, dưới sự kích thích của dòng điện, thịt ruột run lẩy bẩy xối lênh láng nước dâm, khoái cảm xen lẫn một sự tê dại không thể tả, cậu gần như mất hết lý trí, chỉ biết há miệng sung sướng rên dâm.
"Hít..." Lâu Tử Khiên hít hà một hơi, đồ vật của y được siết chặt, Đường Đường lớp lớp ruột thịt quyến rũ mút mát như cái miệng nhỏ, khiến Lâu Tử Khiên phê đến không chịu nổi, lập tức mặc kệ thiếu niên giãy dụa, càng cong eo nắc liên hồi, không cần một chút kỹ năng nào mà tàn phá lung tung, nước dâm trong thành ruột bị bịt kín đường ra, căng đầy lỗ dâm.
"Ák a a a, đồ xấu xa ... a a a a ! Đừng... đừng dùng... dị năng.... a...a...a! lời. Đường Đường chảy nước mắt giàn dụa, khóc kêu không ngừng, thịt ruột hôm qua bị ba người cùng nhau địt đã sưng tấy chưa lành giờ lại còn bị dập liên tục, bị giật điện lạch tách không ngừng, tê dại ngứa ngáy lan khắp toàn thân, làm thiếu niên rùng mình từng cơn, bò về phía trước như điên, "Đừng... Đừng mà! A ... làm ơn, làm ơn!"
Lâu Tử Khiên ngày càng thở nặng , y kéo thiếu niên lại, phần hông như cái máy dập, cố sức mà đâm, mà chọc.
Cây gậy thịt lớn hung hăng dộng liên tục vào lỗ dâm, mỗi khi cắm vào sẽ phóng ra một dòng điện nhỏ, kích thích ruột rung lên, lỗ nhỏ bị chơi đến chín rục, nước dâm xối xả tưới tắm dương vật.
Đường Đường như cá mắc cạn, giãy giụa một lúc sau đó đuối dần, ngay cả ánh mắt cũng bắt đầu mê mang.
Đêm tối, những tiếng da thịt đánh vào nhau càng lúc càng lớn, ngay khi Đường Đường tưởng rằng mình sẽ bị địt chết ở nơi hoang vu này, Lâu Tử Khiên bất ngờ bế bổng cậu lên, dùng răng nanh cắn vào chiếc cổ trắng ngần của cậu.
"Hừm, cho bé hết... bắn cho ruột dâm của bé!" Cây gậy mướt nước ra vào nhanh chóng, tinh dịch trắng đục phun ra từng luồng, nóng như lửa đốt, bắn vào tâm lỗ chín muồi!
"A ——"
Đường Đường khàn khàn gào to, thân thể chấn động kịch liệt, chật vật giãy dụa, cái mông nhỏ bị rót tinh nhanh chóng vặn vẹo, Lâu Tử Khiên phê đến tê cả xương sống cùng. Y nghiến răng, ôm chặt lấy chân thiếu niên, dương vật rung lên bắn hết từng giọt cuối cùng vào lỗ hậu.
"Ư ..." Đường Đường hoàn toàn kiệt sức, bụng phập phồng phình to, chỉ có thể run rẩy trong vòng tay của thanh niên, lí nhí nức nở.
Thiếu niên tóc đen hơi ướt, khuôn mặt tuấn lãng lộ rõ nước mắt, khóe mắt đỏ bừng dục vọng, cả người run lên, da thịt trắng tuyết loang lổ vệt đỏ, lỗ hậu nhỏ bé không còn hồng hào mềm mại như ngày hôm qua còn trinh, mà là sưng tấy lên, trở thành cái bọc thịt lẳng lơ quấn chặt lấy dương vật thanh niên, mấp máy mút lấy.
Thực sự ... quá gợi tình.
Văn Tông đè đầu lưỡi lên đỉnh hàm, vươn tay đỡ lấy thiếu niên, lúc lỗ hậu tách khỏi dương vật, dịch ruột hòa cùng tinh dịch đặc sệt tí tách chảy xuống, nước còn chưa kịp chảy hết, lỗ hậu co giật không ngừng đã bị dương vật không kém phần to dài của Văn Tông cắm vào.
"A ..." Đường Đường khàn giọng, ôm chặt lấy cổ thanh niên.
"Hừm... thật chặt, cục cưng giỏi quá." Văn Tông thở dài thích thú, đầu khấc to nhẹ nhàng thăm dò lỗ nhỏ thơm ngon mọng nước, thiếu niên nức nở, cái bụng chứa đầy tinh dịch vẫn còn phình lên bị càn quấy phát ra tiếng òng ọc lóp nhóp không ngừng.
Động tác của thanh niên nhẹ nhàng, không cố sức đâm vào sâu nhất, mà khéo léo dùng quy đầu ấn vào tuyến tiền liệt.
"Hmmm a ... a ... sướng quá..." Đường Đường gác cằm lên vai thanh niên, hai mắt mờ mịt, rên rỉ như mèo kêu.
Dương vật thanh niên rất nóng, khoái cảm không quá kích thích, rất nhẹ như mưa xuân nhưng cũng để cho cậu hưởng thụ đến cực điểm, Đường Đường run rẩy cơ thể, sau đó rên rỉ vài tiếng, ngọ nguậy cái mông nhỏ của mình, chủ động phun ra nuốt vào dương vật cực nóng của Văn Tông.
"Oa, sướng quá ... ư..mmm.... Văn Tông ... Hah...ah..... Văn Tông"
Thiếu niên hai mắt đỏ ửng, vui thích cưỡi lên dương vật lớn, cái mông ướt đẫm nước, lỗ nhỏ chủ động kẹp chặt dương vật thô dài nóng hổi mà đong đưa, gậy thịt đâm vào không quá nặng cũng không quá nhẹ, Đường Đường sướng run người, mềm mại rên rỉ.
Văn Tông thở nặng vài tiếng, bàn tay to nắm chắc cánh mông thiếu niên, cúi xuống hôn lên khóe mắt đẫm lệ của Đường Đường. Eo hông khéo léo đâm chọc, làm nước dâm tràn đầy lỗ nhỏ mê người. Hơi thở của hắn nóng rực, đôi môi mút trên chiếc cổ trắng ngần của thiếu niên, để lại những dấu vết kích tình.
"A ~" Đường Đường thở dài gấp gáp, ôm chặt eo hắn, thút thít xóc nảy khi va chạm.
Ban đêm, thiếu niên mảnh khảnh bị thanh niên to lớn ôm vào lòng làm tình, ngoài tiếng lá xào xạc thì chỉ có tiếng hôn "tsk tsk" của họ cùng tiếng thiếu niên thút thít, giọng mũi êm tai không thể chịu nổi.
"Cục cưng, gọi anh đi."
"Ưmm... anh ... hức ... anh Tông ... hức ...ah.." Đường Đường lơ đãng mềm ngọt rên rỉ.
Dáng vẻ quyến rũ chưa từng thấy bao giờ làm Lâu Tử Khiên và Thẩm Vận đều ghen tị.
"Đồ mưu mô..."
Họ đờ mặt, tự rót cho mình một thùng giấm lâu năm, ân ẩn ngửi thấy một mùi sen (cũng có thể là trà) thoang thoảng từ người Văn Tông.
Đường Đường vòng tay ôm cổ Văn Tông, treo trên người hắn, nhún nhẩy như đang cưỡi ngựa, gân xanh phồng lên trên dương vật cọ xát vào thành ruột, sướng rêm cả người, bụng bị bắn đầy tinh dịch phồng lên run rẩy, giống như đang mang thai còn lên cơn nứng, "Ưm... ưm ... sướng quá ... muốn nữa..."
Ánh mắt thiếu niên mê ly, bị địt liên tục mất đi lý trí, ngã xuống hố sâu dục vọng, cùng đưa đẩy trầm luân với những tên cưỡng bức.
...
Bình minh ló dạng, một chiếc chăn bông mỏng màu trắng hơi phồng lên trên chiếc giường lớn, trông giống như một viên bánh trôi, bên mép còn lấp ló một cái đầu tóc đen.
Nhưng mà ... bánh trôi này không ngoan cho lắm, mặt mũi cứ vặn vẹo, răng thì nghiến lại, ậm ừ mắng mỏ, mắng một lúc thì giận quá tỉnh dậy luôn.
"Mấy tên khốn kiếp !!" Bánh trôi vừa ngồi dậy, lồng ngực nhỏ bé tức giận lại phập phồng dữ dội, hai cánh tay vung vẩy móng vuốt, hai mắt càng trừng lớn, lửa giận tuôn ra.
Rồi ... ngọn lửa dần ... dần ... tắt hẳn.
Tủ quần áo, giường ngủ, cửa sổ?
Đường Đường đang giận dữ "?" Chẳng lẽ cậu mộng du, vừa mơ vừa tìm chỗ ở?
Wow - mình đúng là đỉnh của chóp rồi.
Nhưng nhớ tới giấc mộng đêm qua, Đường Đường lại không cười nổi, kéo cổ áo xuống, cúi đầu, mấy dấu hôn rải rác đập vào mắt, thời gian như ngừng trôi ...
"..." Đường Đường chết lặng, xếp bằng chân góc 45 độ, ngẩng đầu nhìn trần nhà vô cùng sang quý.
Đúng lúc thiếu niên thở dài thương tiếc cho sự trong trắng đã mất của mình, dưới lầu đột nhiên nghe thấy tiếng nói chuyện của ba tên cầm thú.
"Tìm cả buổi mới thấy được một bao gạo, ... ông nào biết nấu ăn cầm đi này?"
"..." Im lặng kéo dài.
Đường Đường nhảy xuống giường, ghé tai vào cửa, phảng phất nghe được tiếng Lâu Tử Khiên suy sụp, "Thật luôn ... Vậy còn đi tìm gạo làm chi? Để cục cưng chấm nước ăn sống hay gì?"
"Không còn đồ hộp hả?" Văn Tông sờ đầu tự hỏi: "Thẩm Vận, ông không biết nấu ăn thật à?"
"..." Thẩm Vận đẩy gọng kính lên mỉm cười với hắn, "Haha."
"Blè..." Đường Đường bĩu môi, nhỏ giọng lẩm bẩm, "Ba tên xấu xa, đừng hòng dùng đồ ăn mua chuộc." Cậu dựa vào tường, lặng lẽ đi tới bên cửa sổ, nhìn ra xung quanh.
Ái chà, chỗ này là tầng hai của một căn biệt thự.
Bây giờ không chuồn đi thì định đến chừng nào? Đường Đường mắt sáng lên, thừa dịp ba người kia còn đang đánh vật nấu cơm, cậu cột khăn trải giường thả xuống, bám vào leo xuống lầu.
Bên ngoài biệt thự đã được dọn dẹp sạch sẽ xác sống, nhưng không khí vẫn không trong lành lắm, dù gì mùi xác chết cũng không dễ che lấp, Đường Đường bò xuống lầu, thả tay ra nhảy xuống một đoạn thấp, đứng dậy phủ phủi đất dính trên người rồi vác ba lô, vui vẻ nghênh ngang bỏ đi.
Bye bye ~
./.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com