Chương 36
Editor: SKZ.Felix
Chương 36
Học viện Nguyên Không.
"Các em học sinh, dựa theo số thứ tự của mình tiến lên nhận lấy bình năng lượng, sau đó đến dụng cụ được chỉ định để kiểm tra đo lường tư chất." Một nữ giáo viên tràn đầy phong độ tri thức lớn tiếng nói.
Bởi vì thứ tự kiểm tra là từ cấp thấp đến cấp cao nên khi Tây Thi và những người khác được thông báo tới đây, đã có rất nhiều người xếp hàng ở phía trước bọn họ, nhưng hầu hết đều đã hoàn thành bài kiểm tra và đang từ một hướng khác rời đi.
Chẳng mấy chốc, đến lượt Tây Thi và lớp của anh. Vì anh là học sinh đứng đầu nên Tây Thi đã được xếp hạng đầu tiên. Anh nhận được một lọ thuốc năng lượng theo hướng dẫn của giáo viên. Sau khi uống xong, anh hoạt động cơ thể một chút rồi bước vào khoang thí nghiệm.
Tác dụng của lọ thuốc năng lượng rất rõ rệt. Tây Thi uống xong không lâu, anh cảm thấy một luồng nhiệt bốc lên từ dưới ngực và bụng. Tất cả các tế bào trong cơ thể anh dường như tràn đầy sức mạnh, từng tế bào ồn ào kích động. Sức nóng ở ngực và bụng dâng lên khắp nơi, cố gắng dung nhập vào tứ chi xương cốt, nhưng đáng tiếc lại có một rào cản vô hình chặn đường đi của nó. Tây Thi hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại sự xao động bên trong cơ thể.
Một luồng ánh sáng xanh quét qua toàn thân Tây Thi từ dưới lên trên, một dòng chữ nhanh chóng xuất hiện ở màn hình bên ngoài cùng lúc đó. Tây Thi cũng nghe được thông báo trong khoang.
"Thần lực. Tư chất: cấp A."
Sau khi kiểm tra xong, Tây Thi chuẩn bị ra ngoài. Nhưng vừa giơ tay lên, anh liền cảm giác được hơi nóng bấy lâu nay dồn nén ở ngực và bụng đột nhiên xuyên thủng những thứ đang ngăn cản, đột nhiên dâng trào khắp cơ thể, khiến cơ thể anh rất nóng. Tây Thi gần như không còn sức lực để nhấn nút trong khoang kiểm tra, nhưng may mắn thay, cửa khoang đã sớm tự động mở, Tây Thi nghiến răng, chống tay đứng dậy rời khỏi khoang thí nghiệm.
Giáo viên đang nhìn chằm chằm vào dữ liệu có chút ngây ra. Vừa rồi màn hình hiển thị của khoang kiểm tra mờ đi trong giây lát, nhưng vài giây sau nó lại hiển thị trở lại. Một mặt anh ta hoài nghi chính mình nhìn lầm rồi a. Một mặt anh ta lại nghi ngờ rằng khoang thử nghiệm có vấn đề gì đó. Hiện tại đang do dự không biết mình có nên trực tiếp báo lên, thay thế khoang thử nghiệm này thành một cái mới không.
Thời điểm đang suy nghĩ, rất nhanh có một học sinh khác đã nằm vào trong đó. Vị giáo viên lại thấy thiết bị chạy bình thường nên cũng bớt nghi ngờ một chút cho đến khi dữ liệu được thông báo ra cũng không lặp lại tình trạng kia nữa. Giáo viên cảm thấy khả năng chính là do mình bị hoa mắt nhìn lầm, liền đem sự tình khi đó vứt ra sau đầu.
————
"Trước đó không phải có Hacker đã hack trí não ở Điện Thức tỉnh sao? Nghe nói bên trung ương lo lắng chúng ta thời điểm khi thức tỉnh đã bị động tay động chân, cho nên chúng ta phải kiểm tra một lần nữa.
Diệp Tử Tấn sửng sốt, có chút bối rối. "Nhưng chẳng phải đúng là trình độ sau khi thức tỉnh không thể tăng lên sao? Hơn nữa tin tức còn nói cảnh sát đã kiểm tra dữ liệu trong điện thức tỉnh và không có dấu hiệu báo cáo sai sự thật. Kiểm tra lại có ích lợi gì chứ?"
Cậu nghĩ trước đó chủ nhiệm chỉ yêu cầu một mình cậu đến trường để kiểm tra lại trình độ tư chất đồng thời kiểm tra xem trình độ năng lực thay đổi sau đó của cậu có chính xác hay không, nhưng cậu không ngờ rằng tất cả học sinh đều phải tham gia.
"Báo cáo sai là có khả năng bị động tay động chân che giấu, còn có một khả năng khác là dùng thuốc ức chế." Vương Lãng thần bí thấp giọng nói.
"Ai rảnh mà đi dùng thuốc ức chế để áp chế tư chất của mình chứ?" Yến Yên bên cạnh không tin lời nói vô nghĩa của Vương Lãng. "Có tư chất tốt như vậy muốn khoe còn không kịp, còn muốn áp chế tư chất, đầu óc hỏng rồi hay sao?"
"Ai nói là chính người đó dùng thuốc ức chế? Không phải có hacker thần bí đó sao? Mục đích của hắn không rõ, ai biết hắn có thể làm ra cái gì. Chẳng hạn đánh tráo lọ thuốc lúc người kia không để ý chẳng hạn" Vương Lãng phản bác: "Tớ cảm thấy khả năng này rất cao!"
"Cứ tiếp tục nói hươu nói vượn đi!" Yến Yên trợn mắt.
Lúc Yến Yên trợn mắt, giáo viên vừa lúc nhìn qua cô bé như vậy. Sắc mặt giáo viên lập tức tối sầm: "Yến Yên!"
Yến Yên vội vàng đứng dậy, đột nhiên cảm thấy mình xui xẻo vô cùng. Vương Lãng vội vàng cúi đầu cầm bút cảm ứng viết viết lên thiết bị điện tử trước mặt, giả vờ chăm chú nghe giảng.
Thời điểm sắp tan học, giáo viên giải thích cho các bạn học những điểm cần lưu ý của bài kiểm tra tư chất sẽ diễn ra trong chốc lát nữa. Sau đó liền dẫn các em ra một không gian trống bên ngoài tòa nhà giảng dạy. Ở đó đã có hơn ba mươi khoang thí nghiệm được đặt thành hàng. Các học sinh lớp 6 bên cạnh hiện đang tiến hành kiểm tra.
"Các em học sinh theo thứ tự lần lượt đến đây nhận bình thuốc năng lượng." Bên cạnh khoang thí nghiệm có một giáo viên cầm trên tay những ống chất lỏng màu xanh trong suốt.
"Đó là bình năng lượng cấp C!" Vương Lãng chọc vào cánh tay của Diệp Tử Tấn, hưng phấn nói: "Mặc dù chất năng lượng cấp C là cấp thấp nhất, nhưng cậu có biết chất lượng năng lượng cấp C có giá trị như thế nào không?"
Diệp Tử Tấn lắc đầu.
"Một ống thuốc năng lượng cấp C có giá hơn một ngàn tinh tệ. Nhưng chúng chỉ được dùng để khôi phục năng lực cho các chiến binh thần lực và nông sư khi ra chiến trường rèn luyện. Đưa cho chúng ta, những người còn chưa biết sử dụng năng lực quả thật chính là lãng phí."
Vương Lãng tặc lưỡi, thèm nhỏ dãi nói tiếp. "Nhưng nếu chúng ta sử dụng, những tác nhân năng lượng cấp C này có thể nhanh chóng kích thích năng lượng tiềm ẩn trong cơ thể, khiến năng lực của chúng ta tăng một mảng lớn. Cũng không biết nhà trường hào phóng đến mức nào mà lại cho mọi người ở đây mỗi người một lọ."
"Sao cậu biết nhiều chuyện vậy?" Hạ Mạt nghi ngờ nhìn về phía Vương Lãng. "Tớ chưa từng nghe nói đến thuốc năng lượng. Làm sao cậu nhìn thoáng qua có thể biết nó ở cấp độ nào?"
Vương Lãng mặt không đỏ, tim không đập. "Tớ thường hay đọc sách, từ trong sách nhìn thấy những thứ này, nhìn thoáng qua là có thể nhận ra." Cha của cậu làm việc cho bộ phận hậu cần, những khoang thí nghiệm cùng bình thuốc năng lượng này đều là do cha cậu vận chuyển tới đây ngày hôm qua. Khi Vương Lãng về đến nhà, gặp cha mẹ đang than thở về sự việc này, cậu đương nhiên nghe hết toàn bộ câu chuyện. Cha của Vương Lãng cũng không ngạc nhiên khi nhìn thấy cậu, thay vào đó, ông còn dặn dò thời điểm thí nghiệm có thể uống được bao nhiêu thì uống bấy nhiêu. Thứ này chỉ có lợi không có hại. Lần này nhà trường chính là cho học sinh một tiện nghi lớn.
Tuy rằng sự thật là như thế nhưng Vương Lãng vẫn tự nhiên ưỡn ngực khoe ra sự uyên bác của mình vì thói phù phiếm nho nhỏ của mình.
Trong khi nói chuyện, tất cả học sinh lớp 6 đã hoàn thành bài kiểm tra. Diệp Tử Tấn cùng những người khác xếp hàng nhận lọ thuốc năng lượng màu xanh nhạt từ giáo viên và uống hết trong một ngụm.
Chất lỏng lạnh lẽo chảy xuống cổ họng, mang theo một chút vị ngọt, khi đến dạ dày liền sinh ra một tia ấm áp khắp cơ thể, cảm giác này thật dễ chịu làm Diệp Tử Tấn đặc biệt muốn tìm một chỗ nào đó hảo hảo ngủ một giấc.
"Học sinh uống xong thuốc năng lượng hãy hoạt động thân thể làm nóng một chút, sau đó đi đến khoang thí nghiệm được chỉ định để kiểm tra." Bàng Thanh, chủ nhiệm năm nhất ở bên cạnh chỉ đạo. Ánh mắt ông vô tình liếc nhìn Diệp Tử Tấn, cảm giác đau đớn trong lồng ngực lại ập đến.
Học sinh đáng lẽ phải ở cấp độ A+ hoặc thậm chí là cấp độ S thực sự đã bị trì hoãn và cuối cùng bị đánh thức trong cấp độ F-. Sự việc này là nỗi đau trong lòng tất cả các giáo viên bọn họ. Mỗi lần nhắc tới học sinh này các giáo viên nhịn không được thở dài.
Bởi vì sau khi học sinh đó rơi vào hồ năng lượng, trình độ của cậu bé không bị phá huỷ mà tăng lên cấp D. Điều này khiến tất cả các giáo viên đều thấy hy vọng và tự hỏi liệu học sinh này có thể khôi phục hoàn toàn trình độ trước đây của mình bằng cách dựa vào hồ năng lượng hay không.
Thanh Mông nghĩ như vậy, nhưng học viện Nguyên Không ngay lập tức tiến hành phân tích về nước hồ năng lượng. Kết quả vẫn là năng lượng quá nồng đậm, hấp thụ trực tiếp sẽ gây ra tổn thương lớn cho cơ thể con người.
Một trong những giáo viên đã không bỏ cuộc và tự lấy mình làm bài kiểm tra. Điều này thiếu chút nữa đem anh ta phế bỏ. Dù được cứu kịp thời nhưng cuối cùng anh ta vẫn bị tổn thương nghiêm trọng. Gần như bị giảm đi một cấp bậc năng lực so với trước. Về sau khôi phục sẽ càng khó khăn hơn.
Mặc dù Diệp Tử Tấn không phải là học sinh của học viện Nguyên Không nhưng tình yêu của các thầy cô đối với các thiên tài thiên phú không phân biệt giữa các trường học. Họ vẫn luôn cố gắng tìm mọi cách để thúc đẩy sự thức tỉnh và phục hồi trình độ của Diệp Tử Tấn.
Thế nhưng hồ năng lượng tạm thời không dùng được. Bọn họ không dám để cậu đi tới đó. Không thể để học sinh cuối cùng không bị năng lượng hồ phá huỷ còn bình phục lên cấp độ cao hơn lại gặp rủi ro. Cho nên chuyện này chỉ có thể tạm thời gác lại, chờ phát triển một phương pháp không có nguy hiểm rồi để Diệp Tử Tấn thử nghiệm.
Bởi vì thể chất của Diệp Tử Tấn đặc biệt, về cơ bản ngay khi cậu bước vào khoang kiểm tra, tất cả giáo viên có mặt đều tập trung chú ý vào cậu. Bọn họ nhìn chằm chằm vào màn hình.
Rất nhanh, phía trên hiện ra kết quả: "Không gian. Diện tích: 49 mét vuông. Chủng loại thực vật: 3. Tư chất: cấp D."
Nghe được kết quả này, trên mặt thầy Bàng đầu tiên lộ ra một tia nghi ngờ, sau đó lộ ra vẻ mặt hưng phấn.
Ông ấy nhớ!
Bài kiểm tra trình độ tại nhà họ Diệp trước đây của học sinh cho thấy diện tích không gian là 45 mét vuông. Mặc dù trình độ chuyên môn và số lượng thực vật không thay đổi nhưng diện tích không gian đã tăng đáng kể, thêm 4 mét vuông!
Khi Diệp Tử Tấn bước ra, Bàng Thanh không để cậu rời đi mà còn nhờ giáo viên phát thêm bình thuốc năng lượng nữa và mang theo hai bình thuốc năng lượng này đến gần cậu
"Đây, con uống thử đi." Bàng Thanh sốt ruột nói.
Diệp Tử Tấn cũng nghe được âm thanh thông báo năng lực phát ra trong khoang thử nghiệm và cậu cũng phát hiện ra điều bất thường. Bây giờ khi nghe những lời Bàng Thanh nói, cậu tự nhiên hiểu ý của thầy giáo chủ nhiệm. Diệp Tử Tấn lấy lọ năng lượng từ tay Bàng Thanh và uống hết.
Diệp Tử Tấn rất thích cảm giác uống lọ thuốc năng lượng này. Cậu cảm thấy thoải mái đến không muốn cử động, nhưng cảm giác đó nhanh chóng tiêu tan, khiến Diệp Tử Tấn cảm thấy tiếc nuối không thôi.
Hiện tại được bổ sung thêm hai bình năng lượng, Diệp Tử Tấn lập tức cảm thấy trong cơ thể dâng lên một tia vui mừng nho nhỏ. Khi cảm giác mát lạnh biến mất, toàn thân cậu lại bắt đầu cựa quậy, bất mãn phản đối.
Nhìn kết quả kiểm tra hiển thị trên màn hình vẫn giống như trước, Bàng Thanh có chút thất vọng.
Với tấm lòng quan tâm đến học trò của mình, Bàng Thanh đã đến xin thêm hai ống thuốc năng lượng và yêu cầu Diệp Tử Tấn cầm lấy trước khi làm bài kiểm tra. Bằng cách này, Diệp Tử Tấn đã uống hết mười ống thuốc năng lượng. Tất cả tế bào trong cơ thể cậu đều rất hưng phấn, chờ đợi lần bổ sung năng lượng tiếp theo.
Khi Bàng Thanh lại đến hỏi, giáo viên chịu trách nhiệm phân phối thuốc năng lượng cuối cùng cũng không nhịn được nữa gào lên "Chủ nhiệm, thuốc năng lượng từ phía trên phân phát đều là theo số lượng học sinh. Để tránh tình huống không may, chúng tôi đã để dư một khoản chênh lệch a. Là mười ống này. Ông không thể sử dụng tất cả bình năng lượng cho một học sinh này được."
Một chậu nước lạnh đổ xuống, tâm trạng nóng nảy của Bàng Thanh lập tức bình tĩnh lại. Ông áy náy nhìn giáo viên phân phối kia, cũng không tiếp tục yêu cầu thêm nữa. Đã thử nhiều như vậy, không gian của Diệp Tử Tấn vẫn không hề thay đổi, cuối cùng ông đành bỏ cuộc.
Có một số sai số về độ chính xác của diện tích năng lực không gian khi đo giữa các khoang thử nghiệm. Bốn mét vuông này vẫn nằm trong phạm vi sai số.
Bàng Thanh thở dài, xua tay với Diệp Tử Tấn một cách thất vọng rồi bảo cậu rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com