Chương 6 - Nước mắt thiên thần
Nước mắt thiên thần
Công trình của Hoàng đế
Fabricator General
Vùng không phận của Cung điện Hoàng gia, ngày 24 tháng 2
Sanguinius bay dưới vòm trời lửa đạn. Đôi cánh mạnh mẽ của ngài dễ dàng nâng bộ giáp của ngài vượt qua khuôn viên rộng lớn của Cung điện của cha mình. Không phải lần đầu tiên ngài ngạc nhiên trước sự sáng tạo đã tạo ra đôi cánh của mình.
Hầu hết các loài động vật có cánh đều tương tự như động vật có xương sống trên Terra, có sống lưng để hỗ trợ cơ bắp cho chuyến bay. Những con không có sống lưng thì chỉ biết lượn chứ không phải bay; chúng không thể vỗ cánh được. Để giải trí, Sanguinius đã từng tính toán xem xương ức của mình sẽ nhô ra bao xa để cho phép ngài bay nếu ngài được phỏng theo thiết kế giống như một con chim. Có lẽ là tận hai mét rưỡi. Tuy nhiên, ngài vẫn có hình dạng con người, không có dị tật kỳ cục. Quả thực, người khác luôn nói rằng ngài rất đẹp.
Chính xác làm thế nào ngài có thể bay sẽ không thể xác định được nếu không tự mình mổ xẻ. Cha ngài chưa bao giờ nói chuyện với ngài về đôi cánh. Sanguinius thường tự hỏi liệu chúng có phải là một phần trong kế hoạch của Hoàng đế hay là dấu hiệu bề ngoài của sự lụi tàn của Hỗn Mang đối với tâm hồn mình. Những kẻ bề tôi thờ phượng các đấng Quyền Năng Huỷ Diệt đã nói với ngài nhiều điều như vậy.
"Chúng toàn nói dối," Sanguinius nói qua hàm răng nghiến chặt, lời nói của ngài tuôn ra khỏi miệng khi ngài lượn qua bầu trời đang bị tra tấn của Terra.
Nếu Hoàng đế đã tạo ra đôi cánh, Sanguinius cho rằng một cơ bắp có thiết kế đầy cảm hứng nhất đã được tích hợp vào cơ thể mình. Đôi cánh rộng, khỏe khoắn và trông thật vinh quang. Chúng nâng cơ thể ngài và bộ giáp có khối lượng lớn một cách dễ dàng. Ngài có thể điều khiển đôi cánh lớn của mình một cách tinh tế như những ngón tay, nghiêng chúng theo hướng này hướng kia để đón không khí một cách hoàn hảo. Khi ngài di chuyển lông vũ của mình như vậy, không khí lướt qua các ngạnh giống như nước chảy qua lòng bàn tay. Cảm giác đó khiến ngài vô cùng hài lòng.
Sanguinius né tránh thoải mái giữa những đợt tấn công phát ra từ hàng phòng ngự của Cung điện. Năng lực tiên tri của ngài mạnh mẽ hơn bao giờ hết khi ngài sắp đi đến hồi kết. Điểm cố định của cái chết bằng cách nào đó đã neo giữ khả năng của ngài, từng giây, từng phút và từng giờ sắp tới diễn ra dễ dàng hơn đối với ngài. Ngài biết từng tia sáng chết chóc sẽ đi về đâu trước khi nó cắt ngang bầu trời và điều chỉnh chuyến bay của mình cho phù hợp. Ngài nhìn thấy những quả đạn hướng lên trên trước cả khi chúng được bắn ra.
Bay là một cử chỉ thách thức. Thật buồn cho ngài vì điều đó thường xảy ra như vậy. Trên Baal đầy lòng căm thù các dị nhân trước khi ngài được tìm thấy. Cho đến Macragge, nơi ngài đã bay bất chấp lời can ngăn của Guilliman. Ở Terra lúc này, nơi Dorn cũng nói điều tương tự. Các anh em của ngài luôn tìm cách ngăn cản ngài.
Nhưng ngài sẽ không đứng ngoài cuộc. Làm sao những người khác có thể hiểu được ngài, khi không ai có thể bay?
Ngài hy vọng Horus có thể nhìn thấy ngài bên dưới làn sóng năng lượng bùng nổ trên lá chắn và biết rằng ngài vẫn không bị tổn hại gì.
Cung điện trải dài bên dưới Sanguinius có quy mô rộng lớn, gần như không thể nắm bắt được về tổng thể. Khả năng phòng thủ của Dorn gần giống với tầm nhìn hùng vĩ của Hoàng đế. Bức tường Eternity bao quanh toàn bộ có quy mô khổng lồ, dài hàng nghìn kilomet, cao hàng trăm mét, lớp này tới lớp khác bằng bê tông đá, bê tông sắt, bê tông plastek và đá, mặt trước dốc được gia cố bằng adamantium. Chỉ riêng thứ kim loại này đã có giá trị tương đương với sự giàu có của hàng chục đế chế nhỏ hơn cộng lại. Ở một số nơi, các bức tường có nhiều lỗ châu mai hướng ra bên ngoài. Hàng trăm, hàng trăm tòa tháp chọc thủng dọc theo chiều dài của nó, trên đỉnh có nhiều pháo chống hạm. Các khẩu đội quỹ đạo chiếm giữ các pháo đài có kích thước bằng những ngọn đồi phía sau chúng.
Bức tường Eternity tẽ ra nhiều nhánh, chia Cung điện thành nhiều khu khác nhau. Có Bức tường Ultimate bao quanh Sanctum Imperialis, và Bức tường Anterior, vòng ra từ Bức tường Eternity và Bức tường Ultimate để tạo thành một khoảng sân bên ngoài cho Cổng sư tử, bao quanh ngọn núi nhân tạo của cảng vũ trụ Cổng sư tử như nó đang làm. Mỗi phần của bức tường đều có tên riêng: Daylight, Dusk, Tropic, Polar, Montagne, Celantine, Dusk, Tropic, Polar, Montagne, Celantine, Exultant, v.v., rất nhiều về số lượng, mặc dù vẫn còn ít khi chia theo chiều dài tổng thể, vì vậy mỗi phần được đặt tên theo chiều dài hàng chục nếu không muốn nói là hàng trăm kilomet.
Phía bên dưới Sanguinius là những ngọn tháp và tổ ong của Palatine Sprawl. Tháp Hegemon khinh thường chĩa thẳng vào hạm đội đối phương, sự tồn tại của nó được bảo vệ bởi Skye, dĩa quỹ đạo khổng lồ cuối cùng của Terra với những động cơ đang hoạt động hết công xuất để nâng đỡ kho vũ khí trên đó.
Cách nơi neo đậu của Skye không xa, mái vòm khổng lồ của Senatorum Imperialis vẫn giữ được vẻ trang trọng của mình mặc dù đang được bao phủ trong lớp bảo vệ đa dạng từ bọt công nghệ tiên tiến, các lớp vật liệu phân tán cho đến những đống bao cát đơn giản chứa đầy tro bụi của các nền văn minh cổ đại. Xa hơn về phía trên, Sanguinius quan sát thấy Investiary, ngoại trừ hai bức tượng được điêu khắc hoành tráng của nó thì tất cả phần còn lại đã bị phá hủy, bị chôn vùi cùng những chiếc cột xung quanh.
Những tòa nhà và tượng đài này quá quý giá, quá gợi nhớ đến giấc mơ của Đế chế để có thể bị dỡ bỏ. Loại bỏ chúng sẽ tương đương với việc thừa nhận thất bại, ngay cả khi chỉ để giữ chúng được an toàn. Nhưng ở những nơi khác, phần lớn vẻ đẹp của thành phố đã bị công sự của Dorn chà đạp. Những khẩu pháo được đặt trong các tòa nhà không bao giờ hoan nghênh chúng, và những nơi không thể trang bị vũ khí đều đã bị phá bỏ để nhường chỗ cho nhiều khẩu pháo hơn.
Sanguinius bay vòng qua công trình mang hình dáng kim tự tháp ziggurat của cảng vũ trụ Cổng Sư Tử, nghiêng người để tránh né cánh cổng khổng lồ. Bảo vệ đường đến Nội cung và thánh đường trong đó, Cổng Sư tử là cổng lớn nhất trong số nhiều cổng của Cung điện, cả một ngọn núi được cải tạo thành pháo đài. Cách đó vài chục kilomet là Cổng Ascensor, cổng lớn nhất trong số sáu lối vào của Bức tường Anterior. Trong bất kỳ bối cảnh nào khác, Cổng Ascensor sẽ là tượng đài cho sức mạnh của Đế quốc. Còn so với Cổng Sư Tử, nó không khác gì mô hình của trẻ em.
Lao nhanh dưới sự tác động liên tục của các lá chắn hư không, Sanguinius tăng tốc lướt qua cảng vũ trụ. Nó có kích thước khổng lồ đến mức chỉ riêng phần đỉnh bằng phẳng của nó đã đủ chỗ cho các bãi đáp có thể cạnh tranh với các cảng chính của một hành tinh thủ đô. Các mặt của nó có các bệ neo đậu đủ lớn cho các tàu vũ trụ lớn. Mọi thứ bên trong Cung điện đều được xây dựng với kích thước dành cho các vị thần. Sanguinius đã sống phần lớn cuộc đời mình với cảm giác thế giới xung quanh mình thật nhỏ bé. Đã có một hoặc hai lần, hầu hết là trước sự huy hoàng của các hiện tượng vũ trụ, thậm chí có lần ở Pháo đài Hera nơi ngài cảm thấy mình thật tầm thường, nhưng tất cả những điều kể trên chẳng là gì so với Cung điện. Trong cung điện này, ngài chỉ là hạt bụi trước tham vọng uy nghiêm của Cha mình
Ngài rẽ về phía tây nam. Những hàng trăm kilomet của những dãy núi cổ kính di chuyển nhanh chóng bên dưới ngài và toàn bộ thủ đô của đế chế được xây dựng trên đó. Những ngọn núi đã bị san bằng và những thung lũng sâu hàng kilomet được lấp đầy trong quá trình xây dựng. Cách xa Cung điện về phía nam, phía đông và phía tây, các đồng bằng nhân tạo cũng được hình thành từ địa hình hiểm trở nhất hành tinh, vươn tới tận đường chân trời. Chúng kết thúc trong sự lao xuống của những sườn dốc vô tận, xa hơn nữa là vùng đất Kush và Ind. Những ngọn núi phía Bắc, Tây Bắc và Đông Bắc lại xuất hiện, đỉnh chúng phủ đầy tuyết bẩn. Chúng từng là những kẻ thống trị thế giới này, nhưng bây giờ chúng chỉ là những kẻ ăn xin, bị kẻ tiếm quyền biến thành con số không.
Những cơn gió mùa đông lạnh giá thổi từ lòng chảo Á-Âu. Sanguinius cưỡi lên chúng để vượt qua những đợt tuyết rơi. Vui mừng trong chuyến bay, trong một lúc ngài đã quên mất bom đạn và chiến tranh. Một sự bình tĩnh mong manh tràn ngập trong ngài và thế giới lại thay đổi. Nhờ tài tiên tri do Hoàng đế ban cho, ngài đã nhìn thấy một thời điểm khác rõ ràng như hiện tại. Cung điện đã phình to gấp nhiều lần kích thước của nó, phát triển vượt xa các bức tường, vượt quá giới hạn ban đầu của nó, nuốt chửng phần lớn đồng bằng Katabatic và bò lên sườn núi. Vẻ đẹp vốn có của nó đã không còn nữa, nhưng đó không phải là sự xấu xí của chiến tranh mà là sự bất cẩn và bỏ bê. Ngài vẫn nhìn thấy những địa danh quen thuộc, bị bao phủ bởi những dinh thự kém chất lượng hơn. Terra của cha ngài là một nơi xanh tươi, một thế giới đầy chất thải đang được gieo mầm bởi những ốc đảo và ánh sáng lấp lánh của những đại dương đang phát triển. Tất cả những điều đó sẽ biến mất trong tương lai. Mọi thứ đều xám xịt và ngột ngạt.
Sanguinius kêu lên một tiếng, mất tự chủ trước khi tự chủ lại được, và ngài lại dang rộng đôi cánh để đón gió. Lúc này trong cung điện lại giống như hiện tại, mặc dù ảo ảnh vừa rồi vẫn tiếp tục khiến ngài lo lắng.
cảng vũ trụ của Bức tường Eternity xuyên qua bầu trời trên cao. Là cảng vũ trụ thứ hai bên trong các bức tường của Cung điện, nó là một sườn núi khổng lồ bằng kim loại dài 50 kilomet, được trang trí bằng các khẩu pháo, kêu lách tách bằng các lá chắn hư không, ụ tàu và bến đỗ đủ để chứa một hạm đội cho cả một subsector và còn hơn thế nữa. Một chiến hạm chủ lực không bao giờ có thể đi xuống quỹ đạo mà không bị gãy xương sống, nhưng ở đây, tại các cảng vũ trụ nằm trên đỉnh thế giới, những con tàu cỡ vừa và nhỏ đều có thể đáp xuống. Nhưng những bến cảng tổ ong của nó lúc này đang trống rỗng. Sức mạnh hải quân của Terra đã bị đập tan. Những con tàu sống sót đã trốn xa khỏi Terra.
Đôi mắt của Sanguinius hướng về bầu trời đang lúc nhúc tàu địch. Ngài vẫn cho rằng việc cho Phalanx rút lui là một sai lầm.
Ngài vẽ một vòng cung trước Celestial Citadel ở cực nam của cảng vũ trụ thuộc Bức tường Eternity. Bản thân nó đã là một thành phố, rộng lớn như bất kỳ tổ ong nào, trong những ngày tốt đẹp xưa kia, nó là nơi đầy ám ảnh của các sứ giả của các gia tộc hư không, các vị đại sứ từ các thế lực xeno, các gia tộc Navigator và các nhà lãnh đạo hải quân. Trước chiến tranh, các ngọn tháp cao nhất của Citadel đã vượt ra ngoài lớp khí quyển và tiến vào không gian. Khi làm như vậy, chúng đã vượt quá tầm bảo vệ của Cung điện, và vì vậy Dorn đã cắt ngắn chúng một cách tàn nhẫn, để lại những gốc cây bị cắt cụt vài trăm mét bên dưới lá chắn hư không. Hiện tai nơi này đã được bao phủ bởi các khẩu đội pháo binh
Rogal Dorn rất yêu thích các khẩu pháo của mình.
Trong vòng vài phút, cảng vũ trụ thứ hai đã ở phía sau ngài. Sanguinius chịu đội trụ cốt để xoa dịu người anh em mình hơn là vì sự an toàn, nhưng nó cho phép ngài truy cập vào hệ thống trên chiến trường của mình. Đồng hồ đo trên màn hình mặt trước cho thấy tốc độ bay của ngài lên tới hơn một trăm kilomet một giờ. Ngài mỉm cười vì niềm vui đó và miễn cưỡng bắt đầu kiểm tra tốc độ của mình. Ngài lượn theo một đường xoắn ốc rộng, vòng xuống tòa tháp phía nam của cánh cổng nằm giữa Bức tường Daylight, phần của Bức tường Eternity quay mặt về phía đông, hướng về phía mặt trời mọc.
Nhanh, nhanh hơn nữa, mái nhà lao về phía ngài. Vào giây phút cuối cùng, ngài giang rộng đôi cánh của mình hết mức có thể, những chiếc lông vũ xòe ra như những ngón tay. Gió giật mạnh bộ lông của đôi cánh. Một sự điều chỉnh vi mô mà không máy bay nào có thể đạt được đã cho phép ngài hạ cánh êm ái trên đỉnh tháp tốc độ không lớn hơn một cuộc đi bộ nhanh.
Raldoron, First Captain của Quân đoàn Blood Angels và đồng đội của Sanguinius đã có mặt để chào đón ngài.
"Thưa ngài, chào mừng đến với Cổng Helios," Raldoron nói và đứng nghiêm chào. Một đội trưởng của Imperial Fists đã tham dự cùng, anh ta cũng chào theo cách của Blood Angels vì sự tôn trọng dành cho một vị Primarch. Một lan can dày, cao bằng 2/3 chiều cao của một Space Marine và được điểm xuyết bằng những hố bắn sâu. Bốn khẩu lascannon đặt trên bàn xoay trên bục điêu khắc, chúng được bố trí xung quanh khẩu đại bác Macro khổng lồ đang thống trị vùng trung tâm.
"Đứng dậy đi các đội trưởng," Sanguinius nói.
"Chuyến bay của cha có ổn không?" Radolon hỏi.
"Những cơn gió ở Himalazia luôn khiến ta nhớ đến quê nhà," Sanguinius nói. "Những cơn gió của sông Wind, trên mặt trăng thứ hai của Baal, nơi lần đầu tiên ta bay thử trên đôi cánh của mình. Tốc độ ta có thể đạt được ở đó..." Ngài để câu nói bỏ lửng.
Raldoron bị bất ngờ bởi hành động không mong đợi này. Sanguinius hiếm khi nói về Baal kể từ Signus Prime. Tầm nhìn của ngài dường như chỉ hướng về tương lai và quên đi quá khứ.
"Con là người của mặt trăng thứ hai, Raldoron. Con đã bao giờ bay qua sông chưa?" Sanguinius hỏi.
Radoron do dự. "Không, không, con chưa bao giờ làm thế, thưa ngài. Con luôn muốn như vậy nhưng con chưa bao giờ mang đôi cánh đó."
"Vậy thì ta lấy làm tiếc cho con," Sanguinius nói. "Được bay lượn là niềm vui cuối cùng còn lại với ta."
Không tìm được câu trả lời phù hợp, Raldoron thay đổi chủ đề. "Đây là Đội trưởng Thane của Đại đội 22, Imperial Fists. Anh ta được chỉ định làm đội trưởng giám sát khu vực thứ mười sáu của bức tường."
"Đại đội của ngươi thuộc Chapter Exemplars của Quân đoàn thứ bảy đúng không?"
"Đúng vậy, thưa ngài."
"Ngươi sẽ sống đúng với tên tuổi của mình không?"
"Chúng tôi có, thưa ngài," Thane tự hào nói. "Không có công trình sư nào trong Quân đoàn của tôi giỏi hơn Chapter của tôi, và đại đội của tôi là một trong những đại đội giỏi nhất."
"Thật thuận tiện. Ngươi có một số việc phải làm ở đây rồi đấy."
Sanguinius sải bước qua các đội trưởng về phía một lỗ bắn nhìn xuống phía nam của bức tường. Ngài đủ cao để không cần lối đi phụ chạy quanh bên trong các lỗ châu mai, nhưng vẫn cần phải leo lên để nhìn. Cách đó vài kilomet, qua tòa tháp đầu tiên sau Cổng Helios là giàn giáo bao quanh một vết sẹo trên tường thành.
"Thưa ngài, chúng tôi đang làm việc ngày đêm để bít lỗ hổng do sự sụp đổ của Tháp Dawn," Thane nói.
"Việc sửa chữa sắp hoàn tất chưa?"
"Sắp rồi. Lớp hoàn thiện rất thô sơ nhưng bức tường sẽ đứng vững. Đáng tiếc là chúng tôi không thể xây một tòa tháp thay thế được."
"Có một lỗ hổng trong máy dựng lá chắn ở phần đó," Raldoron nói "Chúng ta có thể sẽ phải mất thêm một pháo đài nữa."
"Điều này thì ta đã biết," Sanguinius nói. "Có sai sót hay không, việc mất tòa tháp đó chỉ là điều đầu tiên chúng ta phải gánh chịu. Cuộc bắn phá vẫn tiếp tục. Những lá chắn của Cung điện không thể tồn tại mãi mãi."
"Những gì kẻ thù phá bỏ chúng tôi sẽ xây dựng lại, thưa ngài." Thane đập nắm đấm vào tấm giáp ngực.
Sanguinius quay lại nhìn qua hàng phòng thủ ngoại vi. Bên cạnh việc mở rộng các bức tường của thành phố, Dorn còn bổ sung thêm hàng dặm công trình cho các công sự. Các chiến hào và thành lũy kéo dài trên vùng đồng bằng nhân tạo theo ba đường song song. Bất cứ thứ gì ở đó trước đó đều đã bị san phẳng. Các pháo đài được cố tình cô lập khỏi phòng tuyến, đứng đằng sau các thành lũy ngoài cùng giống như những mảnh ghép được bố trí cho một vụ tàn sát. Mặc dù nhỏ hơn nhiều so với những tòa tháp của bức tường, chúng vẫn rất khổng lồ với chiều cao hàng trăm mét. Sanguinius đi dọc theo những đường rãnh xuyên tâm phát ra từ bức tường, đi qua đường thứ ba và đường cuối cùng nơi chúng dừng lại, và đi về phía nơi mà đường chân trời bị thu hẹp lại do độ cao giảm xuống vùng đồng bằng của tiểu lục địa Ind, cắt mặt đất ra khỏi bầu trời.
Bước qua vị trí đó, cả thế giới này đang bùng cháy.
Với sự nhạy bén của một Primarch, Ngài nhìn thấy những khu rừng còn non xanh đang bốc cháy và những đám bụi tung lên trời bởi cuộc rải thảm không ngừng nghỉ của kẻ thù. Có đủ hỏa lực trên quỹ đạo để xé nát Terra thành từng mảnh, nhưng đó không phải là mục đích của Warmaster. Thay vào đó, hắn như muốn xóa sạch mọi điều tốt đẹp mà Hoàng đế đã làm. Sanguinius nhớ lại những viễn tượng thoáng qua của mình về tổ ong khổng lồ bao la và thế giới xám xịt chết chóc xung quanh nó. Đây là sự ra đời của tương lai nghiệt ngã đó. Ngài cần phải đánh lạc hướng bản thân khỏi nhận thức đó.
"Có đủ nhân lực để phòng thủ ngoại vi không?"
"Mọi chuyện vẫn ổn thôi, thưa ngài," Raldoron nói. "Hầu hết là lính nghĩa vụ, với sự tăng cường của những gì còn xót lại của các trung đoàn Old Hundred, tuy không nhiều. Chúng ta chỉ có thể bố trí những đội hình có sức mạnh yếu nhất ở khu vực ngoài. Các đại đội kỳ cựu của Quân đội Đế quốc có hơn 50% quân nhân đứng cạnh chúng ta trên bức tường này. Theo lệnh của Ngài Dorn, không có chiến binh quân đoàn nào đóng quân ở bên ngoài tường thành."
Trong cơn bốc đồng, Sanguinius cởi chiếc mũ vàng của mình và nhấc nó ra khỏi mặt. Mái tóc sáng bóng của ngài xõa ra và tung bay như một lá cờ. Gió lạnh lẽ ra phải sảng khoái nhưng lại mang theo mùi thiêu đốt và mất mát.
Ngài hướng mặt về phía làn gió và hít thở thật sâu, các giác quan được tăng cường của ngài nắm bắt được hàng nghìn mùi hương cùng nhau chỉ ra sự tuyệt vọng.
"Thưa ngài..."
Raldoron ngập ngừng chỉ vào mặt cha của mình. Sanguinius đưa tay lên chạm vào má. Khi rút những ngón tay ra, ngài thấy chúng lấp lánh nước mắt. Ngài đã không nhận ra mình đang khóc.
"Tại sao ngài lại khóc, thưa ngài?" Raldoron hỏi.
"Ta khóc vì cái giá của chiến thắng, con trai của ta," Sanguinius nói và không khóc nữa. Ngài ngăn những giọt nước mắt bằng một hành động của ý chí, và khuôn mặt ngài trở nên lạnh giá khi nước mắt bị gió thổi khô.
Bức tường Daylight, quận Helios, ngày 24 tháng 2
Sanguinius dành thời gian còn lại trong ngày trên Bức tường Daylight. Một số lượng lớn các lô cốt được phân bổ dưới tháp của Cổng Helios, nhưng phần lớn phần còn lại là khối rắn chắc với ít không gian bên trong. Chỉ có trung tâm là có đủ không gian. Những căn phòng này nhỏ và nóng hơn, chứa đầy máy móc, binh lính và servitor. Thane rất muốn vị Primarch tới trung tâm chỉ huy, mặc dù Sanguinius biết rõ ràng là anh ta đang đồng thời mong muốn vị khách quý của mình rời đi, vì sự hiện diện của Thiên Thần khiến người của anh ta phân tâm. Raldoron thìgần như không có gì để báo cáo.
Sanguinius cáo từ cả hai và đi một đoạn ngắn qua các hành lang hỏa lực của Bức tường Daylight. Những nơi này đóng quân chủ yếu là các Space Marine, với sự hiện diện dày đặc của các ordinatus tech-priest của Adeptus Mechanicus autokrator, họ đang điều khiển nhiều khẩu súng hạng trung và nhỏ hơn gắn trong các bức tường. Những binh sĩ con người, những người chưa được biến đổi trong các hành lang đều là cựu binh của Quân đội Hoàng gia, chủ yếu là Old Hundred như Raldoron đã nói. Những người ở khu vực Daylight được rút ra từ trung đoàn Anatol Evocatii, họ được bọc thép tốt, nhưng ngài cũng nhìn thấy đồng phục của hàng chục trung đoàn khác nhau.
Riêng Sanguinius có mối lo ngại về những người lính nghĩa vụ bên ngoài bức tường. Họ đã bị tuyên án tử hình. Với tư cách là một con người, ngài than thở về sự hy sinh của họ; với tư cách là một chỉ huy và một Primarch, ngài đánh giá quyết định của Dorn là chủ nghĩa thực dụng tàn nhẫn. Khi lực lượng của Horus đổ bộ, sẽ thật điên rồ nếu vứt bỏ những đội quân tốt hơn của họ để làm chậm cuộc tấn công của kẻ thù vào các tuyến phòng thủ Cung điện, khi những người dân thường bị hoàn cảnh thúc ép cũng sẽ đóng vai trò hỗ trợ cho phòng thủ. Mọi người ở bên ngoài tường thành sẽ chết hết. Ngài có thể tưởng tượng sự hủy diệt sẽ đến quá dễ dàng. Tốt hơn hết là lực lượng tinh nhuệ của họ nên được bảo toàn để tham gia cuộc chiến thực sự.
"Ngươi luôn dễ mủi lòng," Curze đã nói điều đó với ngài một lần trước khi hắn ta phát điên hoàn toàn. Đó là một đánh giá công bằng.
Sanguinius đi qua Tháp Weeping giữa cổng và Tháp Dawn đã sụp đổ, khiến những người đang làm việc bên trong đều phải kinh ngạc. Không ai mong đợi sẽ nhìn thấy một vị Primarch sẽ tới Bức tường Outer. Ngài xin lỗi vì đã làm gián đoạn việc canh gác của họ và bỏ đi. Hầu hết đều là Blood Angels, nhưng lại không có nhiều người trong Chapter của Raldoron nơi đây. Đây đều là những Space Marine kỳ cựu, những Protector được bảo lưu ở bên trong Cung điện. Bên cạnh một đại đội từ Chapter của mình, Raldoron còn chỉ huy một mạng lưới gồm 15 sĩ quan cấp dưới, và các Blood Angels mà Sanguinius gặp đều được rút ra từ khắp mọi đơn vị trong Quân đoàn của ngài. Điều khiến ngài buồn là ngài không quen nhiều gương mặt. Rất nhiều người còn trẻ, những tân binh được đào tạo một cách nhanh chóng bởi Andromeda-17, nữ phù thủy di truyền của Mặt trăng, chủ yếu là những người Terra chưa bao giờ được đặt chân lên Baal.
Ngài đã đến được tòa tháp bị sụp đổ. Lối đi bên trong đột ngột dừng lại. Bê tông đá còn tươi bao quanh lối đi, và mặc dù Thane chắc chắn sẽ đào những con đường mới để đi qua, nhưng hiện tại đó là một lời nhắc nhở rõ ràng về những gì các bức tường sẽ phải chịu đựng.
Sanguinius lướt ngón tay trên tảng đá mới đúc rồi quay đi.
Những hạt vox của ngài nhấp nháy. Một kênh ưu tiên, không thể bị ghi đè.
"Rogal," ngài lên tiếng.
Giọng nói của Dorn vẫn rõ ràng bất chấp sự can thiệp của kẻ thù và năng lượng tràn ra từ những lá chắn hư không. "Anh đang ở đâu thế?"
"Tôi đang ở trên bức tường, tại Tháp Dawn đã sụp đổ, phía nam Cổng Helios."
Dorn kêu lên đầy khó chịu. "Anh đang làm cái gì ở ngoài đó vậy?"
"Tháp Dawn không phải là tháp ở cực đông," Sanguinius nói, phớt lờ sự khó chịu của người anh em mình. "Cái tên Bình Minh nên được đặt trên một tòa tháp ở cực đông của Bức tường Daylight, phải không?"
"Điều đó thì có liên quan gì?" Dorn nói.
"Tôi dạy các con tôi rằng nếu có điều gì đó không đúng, thì đừng thi hành nó."
"Tôi không thấy tính mô phạm có trong thứ năng lực mà cha đã ban tặng cho anh," Dorn nói, giọng điệu có chút hài hước.
"Tôi chẳng còn việc gì khác để bận tâm nữa," Sanguinius nói. "Tôi nói với những chiến binh này rằng tôi đến để giám sát họ, nhưng có rất ít việc phải giám sát. Đội trưởng Thane của anh đã làm việc rất mẫu mực."
"Người của Đại đội 22 à? Anh ta là một chiến binh giỏi", Dorn nói. Ông ta quay sang nói chuyện với người khác, một mệnh lệnh ngắn gọn để chuyển hướng nguồn quân nhu. Cuộc đời của Dorn được hình thành từ những chi tiết như vậy, được truyền tải bởi những người đưa tin thầm lặng, được chăm chú, đánh giá, những câu trả lời được gửi đi bằng những tràng phát biểu ngắn gọn. Ông ta quay lại cuộc trò chuyện của mình. "Anh không nên đặt mình vào nguy hiểm, người anh em. Tránh xa bức tường ra."
"Tôi hoàn toàn an toàn. Chúng ta không thể trốn trong Pháo đài Bhab cho đến khi Horus lôi chúng ta ra ngoài." Ngài dừng lại. Không nhận được câu trả lời nào, ngài hỏi tiếp, "Anh muốn gì, Rogal?"
"Fabricator General muốn nói chuyện với tôi. Ông ta nói rằng đây là việc khẩn cấp và đó không phải là điều mà ông ta sẵn sàng thảo luận từ xa. Ông ta nhất quyết đòi gặp mặt trực tiếp."
"Vậy anh muốn tôi nói chuyện với ông ta thay cho anh à?"
"Nếu anh muốn. Hiện tại tôi đang hơi bận và tôi nghĩ thái độ của Jaghatai sẽ khiến ông ta thấy khó chịu."
Sanguinius cười nhạo sự khô khan của Dorn. "Tốt thôi. Tôi sẽ đóng vai trò như một vị đại sứ cho anh. Người của chúng ta đã vào vị trí. Không có gì để làm ngoài việc chờ đợi. Tôi có thể làm việc đó để giết thời gian."
"Đó là bản chất của các cuộc vây hãm, người anh em ạ," Rogal Dorn nói một cách khắc nghiệt. "Bên trong hoặc bên ngoài bức tường. Sẽ có sự leo thang của nỗi tuyệt vọng, nhưng chưa phải lúc này. Chờ đợi, chờ đợi và rồi sau vài giờ của cơn cuồng nộ. Hoặc là chúng thành công và chúng ta chết, hoặc chúng sẽ thua, và quá trình lại lặp lại. Quá trình chiến tranh của những người phàm trần được đo bằng sự buồn chán xen lẫn nỗi kinh hoàng. Và điều đó càng hợp tình hợp lý hơn trong các cuộc vây hãm."
"Có lẽ đây là loại hình chiến tranh dành cho anh."
"Bây giờ anh đang chiến đấu trong loại hình chiến tranh của tôi," Dorn nói. "Tôi sẽ nói với Fabricator General rằng anh sẽ đến. Có lẽ lúc đó ông ta sẽ để tôi đuọc yên. Zagreus Kane trung thành với Imperium, cam kết liên minh giữa Terra và Sao Hỏa, và là tài sản quý giá của Cha chúng ta. Tôi chắc chắn rằng ông ta là một thiên tài trong lĩnh vực chuyên môn của mình, nhưng ông ta không phải là một vị đại tướng".
Dorn đã gửi một luồng dữ liệu chùm tia tới bộ giáp của Sanguinius để thông báo cho ngài biết về nơi ở của Kane. "Hãy mang theo một đội hộ tống phù hợp với địa vị của anh," Dorn khuyên nhủ. "Kane kiêu hãnh nhưng mong manh. Cần phải gây ấn tượng với ông ta bằng một màn trình diễn." Sau đó, Dorn chúc Sanguinius một ngày tốt lành và cắt ngang đường dây.
"Người anh em của ta," Sanguinius tự nhủ, "càng ngày càng cộc lốc."
Sanguinius ở lại hành lang thêm vài phút nữa, nhìn chằm chằm vào lớp bê tông đá mới, đầu óc lang thang, rồi gửi lời cho Raldoron sắp xếp một biệt đội khiêm tốn đến gặp ngài ở chân tường cùng với phương tiện di chuyển. Ngài sẽ không nghe theo lời khuyên của người anh em mình. Sanguinius đã hết sức chán ngấy với những nghi lễ và sự phô trương của mình trên Macragge. Nếu ngài phải cần tới một đội hộ tống, thì ngài sẽ mang theo họ ở mức tối thiểu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com