Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

8


Ấm đun nước điện trên bàn ăn khẽ kêu ù ù, những bọt khí dưới đáy ấm dần tụ lại thành chuỗi, âm thanh vụn vặt đó cùng lời tỏ tình của Giang Hành lọt vào tai. Cùng với sự tăng nhiệt độ, tiếng ồn đó dần trở nên mãnh liệt và dồn dập hơn. Bỗng nhiên, một tiếng "tách" vang lên, đèn nguồn tắt. Lý Phái Ân như nghe thấy tiếng vỗ tay khai máy, anh nhìn thấy bản thân mình không kiểm soát được mà ôm chặt lấy Giang Hành, mặc kệ tất cả cùng cậu lăn xuống ghế sofa.


Họ hôn nhau, vuốt ve nhau, anh hoàn toàn ngồi gọn trong lòng Giang Hành, Giang Hành dùng chóp mũi từ từ cọ xát tai anh, thật ngứa.


Cơ thể anh run rẩy nhạy cảm, muốn đẩy khuôn mặt Giang Hành ra, nhưng bàn tay đưa ra lại bị Giang Hành đan mười ngón tay giữ chặt trên sofa.


"Phái Ân..." Giọng Giang Hành thoát ra từ sâu trong cổ họng, khàn hơn bình thường, hơi thở phả sát bên tai anh.


Anh không kìm được ngửa đầu nghiêng qua hôn Giang Hành, rồi lại cảm thấy chưa đủ, rút tay đang bị giữ ra lật người cưỡi lên người Giang Hành.


"Làm không?" Anh hỏi một cách thẳng thắn và táo bạo.


Không đợi Giang Hành trả lời, anh đã đưa tay sờ vào vật cứng nóng rực bên dưới.


Hô hấp của Giang Hành chợt ngưng lại, Lý Phái Ân chủ động và nhiệt tình hơn cậu tưởng rất nhiều. Nhưng nghĩ kỹ lại, anh ấy quả thực là người như vậy, Lý Phái Ân không bao giờ né tránh tình yêu, và cần rất nhiều tình yêu. Một khi đã vượt qua rào cản phòng thủ cuối cùng trong lòng, phần còn lại chính là dốc hết sức để yêu và được yêu.


Tình dục cũng là tình yêu.


Eo của Lý Phái Ân rất nhỏ, Giang Hành chỉ cần hai tay mở ra là có thể hoàn toàn ôm trọn eo dưới của anh. Ngón tay cậu lần theo xương cụt chậm rãi trượt vào trong quần lót, bóp trọn một nắm thịt mềm mại và đàn hồi.


"A..." Lý Phái Ân kêu lên một tiếng ngắn, những ngón tay nắm tóc Giang Hành đột nhiên siết chặt. Anh khó nhịn dùng hạ thể cọ xát Giang Hành, dù chưa từng làm với đồng giới, nhưng trên giường đàn ông đều tự học mà thành.


Giang Hành một tay vuốt ve "Tiểu Phái Ân" ở phía trước, tay kia chụm hai ngón dò xét chọc vào đường hầm chật hẹp phía sau.


Lý Phái Ân khẽ rên lên vì khó chịu. Giang Hành lập tức dừng lại, lo lắng ngẩng đầu nhìn anh.


"Tiếp đi, nhanh lên" Lý Phái Ân cau mày thúc giục.


"Chờ một chút, em đi lấy bao" Giang Hành kéo mông anh, ôm cả người anh đặt sang một bên trên ghế sofa.


"Mua bao từ khi nào?" Lý Phái Ân thuận thế nửa nằm xuống, nhướng mày hỏi.


"Ngày thứ hai anh chuyển đến"


"Chậc, thầy Giang đã sớm có ý đồ xấu với anh như vậy rồi à?"


"Sao nào, không hoan nghênh sao?"


Giang Hành lấy cả hộp bao cao su từ tủ đầu giường của mình, xé mở và ném lên bàn trà. Lý Phái Ân lại cưỡi lên.


Giang Hành rất kiên nhẫn, mượn chất bôi trơn từ bao cao su, ngón tay cậu từ từ thăm dò đi vào. Chẳng mấy chốc, không biết là chạm trúng chỗ nào, Lý Phái Ân đột nhiên ưỡn thẳng lưng, hậu huyệt kẹp chặt lại, vật được vuốt ve rất tốt phía trước cũng run rẩy xuất ra.


"Thoải mái không? Bảo bối" Giang Hành vừa liếm vừa cắn đầu ti anh vừa hỏi câu đã rõ câu trả lời.


Cảm giác lên đỉnh đồng thời cả trước và sau khiến Lý Phái Ân sướng đến mức cả người như bay bổng, anh kiệt sức quỳ rạp trên người Giang Hành, cằm tựa lên vai Giang Hành, thở dốc, giọng nói có chút không vững.


"Thoải mái... Giúp... giúp em cũng thoải mái một chút nhé?"


"Tất nhiên rồi" Giang Hành vui vẻ đồng ý.


Lý Phái Ân chống người dậy kéo quần Giang Hành xuống, cho đến khi vật đã không thể kiềm chế hoàn toàn lộ ra. Anh nhấc mông từ từ cọ xát và ngồi xuống, "Cậu nhỏ" của Giang Hành vừa thô vừa dài, chỉ vào được một nửa nhỏ thôi mà Lý Phái Ân đã có chút chịu không nổi.


Anh ưỡn eo cứng người giữa không trung, cho đến khi Giang Hành bóp eo anh ấn mạnh xuống.


Cảm giác bị xuyên qua hoàn toàn khiến Lý Phái Ân mở to mắt, đôi mắt hạnh xinh đẹp mà Giang Hành rất thích ấy ngay lập tức ngập nước, đôi môi hình trái tim mở rộng nhưng âm thanh lại bị mắc kẹt trong cổ họng.


Vài giây sau, Lý Phái Ân cắn chặt môi dưới, khó khăn thở dốc vài cái, nước mắt sinh lý tụ lại nơi khóe mắt, run rẩy vài cái rồi từ từ lăn xuống.


Đợi anh thích nghi một lúc, Giang Hành bóp eo anh bắt đầu chuyển động lên xuống. Ban đầu có chút khó khăn, nhưng sự ma sát giữa hai vật dần mang lại một khoái cảm kỳ lạ, sự rút ra vào cũng ngày càng trơn tru hơn. Rất nhanh, Lý Phái Ân đã đặt hai tay lên vai Giang Hành, tự mình cử động eo.


"Phái Ân, bảo bối, giỏi quá" Giang Hành bị anh làm cho ngửa đầu khẽ thở dài thoải mái.


Lý Phái Ân nhìn cậu, lại cong mắt cười rạng rỡ, khóe mắt vẫn còn vệt nước mắt chưa khô.


Giang Hành nghĩ, dáng vẻ được tình yêu tưới tắm của anh ấy thực sự rất đẹp.


Mồ hôi và hơi thở dốc, nước mắt và yêu thương quấn quýt lấy nhau, cho đến khi cả hai đều mệt mỏi ngủ thiếp đi trên ghế sofa. Chỉ có hộp bao cao su trên bàn trà là hoàn toàn bị lãng quên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com