Chap 3: Cuộc họp bàn luận về tinh linh mới
-----Shido POV-----
"Ngươi cứng đầu thật đấy."
Ngay sau câu nói ấy, Shido chợt nhận ra khung cảnh xung quanh đã thay đổi, cậu không còn ở trong con hẻm nữa, mà là... trong phòng điều khiển <Fraxinus>.
Tất cả mọi người trên tàu đều nhìn cậu chằm chằm với vẻ ngạc nhiên và hoang mang, cậu cũng không khá hơn họ là bao.
Một khoảnh khắc im lặng nặng nề bao trùm toàn bộ phòng điều khiển, không ai lên tiếng, chỉ có tiếng của các thiết bị điện tử vang lên.
Cuối cùng Reine đã phá tan bầu không khí tĩnh lặng đó.
"Báo cáo, dấu hiệu linh lực của tinh linh đó... đã biến mất."
Câu nói ấy như kéo tất cả mọi người trở lại thực tại.
Ngay lập tức, các thành viên khẩn trương quay lại làm việc.
Nhận thấy Shido vẫn đang sững người, Reine tiến lại gần, nhẹ giọng nói.
"Đó có lẽ là một trong những khả năng của cô ta, khả năng cho phép thao túng không gian."
Shido nghe vậy, hít một hơi thật sâu, cố trấn tĩnh lại bản thân.
Thấy Shido đã bình tĩnh hơn, Reine trở về bàn làm việc của mình, ánh mắt dán chặt vào các số liệu đang chạy.
Một lần nữa tất cả mọi người trong phòng điều khiển lại chìm vào im lặng, không có âm thanh nào khác ngoài tiếng động nhỏ phát ra từ các thiết bị trên tàu.
Một lát sau, Kotori đứng dậy, giọng cô vang lên rõ ràng.
"Được rồi, tất cả hãy tập trung tại phòng họp, chúng ta có một cuộc họp khẩn cấp về tinh linh mới này."
Phòng họp
Sau khi mọi người ổn định chỗ ngồi, Kotori gõ nhẹ lên bàn, ánh nhìn nghiêm nghị.
"Như mọi người đã thấy, một tinh linh mới vừa xuất hiện, và tinh linh này có sức mạnh khủng khiếp như trên đoạn video sau đây."
Màn hình lớn bật sáng, chiếu lại hình ảnh tang thương của trận chiến.
Một vệt chém vô hình xé nát mặt đất, cuốn phăng mọi thứ trên đường đi, chỉ với một cú chém duy nhất, nhưng mang theo đó là một sức mạnh hủy diệt không tưởng.
Trong phòng họp, sau khi xem xong đoạn video thì không một ai có thể thốt lên một lời nào cả.
Reine cúi đầu nhìn vào bản báo cáo.
"Dựa trên năng lượng đo được, chỉ một nhát chém đó thôi đã bằng tổng năng lượng của một tinh linh cấp S."
Sau đó Kannazuki cầm trên tay một bản báo cáo và tiếp lời.
"Dựa theo dữ liệu mà chúng ta có được, thì linh linh này đã được đặt mã tên là <Void>, do sức mạnh có thể biến mọi thứ trở về với hư vô." Kannazuki nói và ấn ngón tay lên bàn phím.
Ngay sau đó, lần lượt những hình ảnh hoang tàn của thành phố được hiện lên.
Một bức ảnh đặc biệt thu hút sự chú ý của mọi người, một bức ảnh được chụp từ góc nhìn phía trên cho thấy một vệt thẳng dài xuyên qua thành phố, mọi thứ trong phạm vi đó... đã biến mất hoàn toàn.
Những tòa nhà, những con phố đã từng tồn tại ở đó cứ như là đã bôc hơi đi vậy.
Nhìn vào khung cảnh đó mọi người trong phòng đều hoàn toàn im lặng.
Shido có thể thấy được bầu không khí trong căn phòng ngày một căn thẳng hơn, cho thấy được mức độ nghiêm trọng của vấn đề.
Bỗng---
"Ah~~~ khi nhìn thấy đòn tấn công đó, cơ thể tôi bắt đầu rung lên như muốn hứng trọn đòn tấn công đó."
"Ah~~~ thật là phấn khích quá đi."
Kannazuki nói với giọng điệu kì quái và liên tục uốn éo cơ thể theo một cách khó hiểu.
Mọi người trong phòng lúc này đang hướng sự chú ý đến Kannazuki.
"Ah~~~ nhìn vào sự khủng khiếp của nó, tôi tự hỏi sẽ như thế nào nếu cơ thể của tôi hứng trọn đòn tấn công đó, thật là một sự trừng phạt thần thánh!"
Kannazuki nói trong khi vẫn đang uốn éo cơ thể.
Trong khi Kannazuki đang nói trong sự sung sướng thì Kotori nhìn vào anh ta với vẻ mặt tức giận và đá vào bụng anh ta.
"Guh!" Kannazuki chỉ kịp phát ra một tiếng trước khi nằm bệch dưới sàn do cú đá của Kotori.
"Ah~ một sự trừng phạt thần thánh~" Kannazuki lẩm bẩm với sự sung sướng trong khi bản thân đang ôm bụng và nằm dưới sàn.
"Im lặng ngay!" Kotori nói với vẻ tức giận và đá vào người Kannazuki khiến cho anh ta rên lớn hơn.
"Ah~ cảm - ơn - ngài -"
Một lúc sau, Kotori cũng nguôi giận và quay trở về chỗ ngồi của mình, còn Kannazuki thì vẫn nằm dưới sàn ôm bụng với vẻ mặt thỏa mãn.
Dù có chút kì lạ với thái độ của Kannazuki nhưng cũng vì vậy mà đã vơi đi sự căng thẳng của mọi người trong phòng họp.
Shido thầm cảm ơn sự hi sinh của Kannazuki.
Quay trở lại với cuộc họp, mọi người vẫn đang chìm trong im lặng.
Trong lúc mọi người vẫn còn im lặng thì Reine cầm trên tay bản báo cáo và lên tiếng.
"Theo như phân tích của tôi và dựa vào trận chiến vừa rồi, thì tinh linh ày khá thụ động và chỉ tấn công nếu bị tân công trước, nhưng dù vậy thì có vẻ như cô ta không phải loại người thích việc giết chóc."
"Đúng thật là vậy, lúc đó cô ta trong có vẻ như muốn nói chuyện hơn là lao vào chiến đấu như một kẻ cuồng chiến." Kotori gật đầu đồng ý với Reine.
"Nhưng có một điều khiếntôi thấy kì lạ."
"Là điều gì?"
Kotori nói với vẻ tò mò và mọi người xung quanh đều im lặng nhìn vào Reine.
"Theo biểu đồ tâm trạng của cô ta lúc mới xuất hiện cho thấy cô ta cảm thấy rất căng thẳng vào thời điểm đó, và trong lúc cô ta chạm mặt với nhóm <AST> thì dần bình tĩnh lại, nhưng rồi đến khi Shin đến gần thì mức độ căng thẳng lại tăng lên."
Mọi người trong phòng đều hướng ánh nhìn về phía Shido.
Shido chỉ biết im lặng hứng chịu những ánh mắt ấy mà không biết nói gì.
"Điều đó có nghĩa cô ta cảnh giác với Shido hơn là nhóm <AST> ư?"
"Có thể nói là vậy" Reine nói và gật đầu nhẹ.
"Ý của cô là sao chứ?"
"Đây chỉ là giả thuyết của tôi, nhưng rất có thể cô ta có thể cảm nhận được nguồn linh lực tỏa ra từ Shin trong lúc Shin đang đến gần cô ta."
Mọi người trong phòng đều hướng ánh nhìn về phía Shido khiến cho cậu cảm thấy khó xử.
Kotori đặt tay lên cằm trông có vẻ như đang suy nghĩ thứ gì đó một lúc rồi lên tiếng.
"Cô ta có thể phát hiển ra con tàu của chúng ta dù cho có dùng Realizer tàn hình thì rất có thể giả thuyết của cô là chính xác."
"Chẳng lẽ cô ta có ác cảm với các tinh linh khác ư?"
Sau một lúc nghĩ ngợi, Kotori thở dài và đứng dậy, giọng nghiêm nghị nói.
"Lần này chúng ta đã chủ quan khi chưa nắm rõ thông tin và khả năng của tinh linh này, nhưng cũng may thây khi cô ta không coi chúng ta là kẻ địch."
"Tuy nhiên, như đã thấy về sự nguy hiểm của tinh linh này, chúng ta phải cận trọng trong việc phong ấn nếu không sẽ có hậu quả không lường."
"Được rồi, cuộc họp đến đây là kết thúc, mọi người hãy quay về làm việc của mình và tiếp tục phân tích những thông tin mà chúng ta có được." Kotori nói rồi đứng dậy từ từ bước ra khỏi phòng họp.
Mọi người đồng loạt đứng dậy và lặng lẽ rời đi.
Chỉ còn lại Shido ngồi yên, thở dài, ánh mắt nặng trĩu.
Bỗng Reine tiếng đến bên Shido và đặt tay lên vai cậu.
"Cậu làm tốt lắm, Shin."
"Cảm ơn cô, Reine."
Sau câu nói đó Reine cũng ròi khỏi để lại Shido một mình trong phòng họp.
Shido hướng đôi mắt vào màn hình và nhìn vào gương mặt của tinh linh đó.
Một nét đẹp hoàn hảo nhưng lại rất lạnh lùng.
Mạnh mẽ đến đáng sợ nhưng những hành động của cô ấy lại không thực sự muốn làm hại ai cả.
Dù vẫn còn những cảm xúc rối rắm về việc này nhưng Shido cũng đã phần nào bình tĩnh hơn.
Cậu đứng dậy và rời khỏi phòng họp.
Cô gái ấy không phải người xấu, cô ấy chỉ bảo vệ bản thân bằng sức mạnh.
Nếu như có ai đó có thể bảo vệ cô ấy, thì những chuyện như này sẽ không phải diễn ra một lần nào nữa.
-----Rimuru POV-----
Trôi nổi giữa khoảng không, không âm thanh, không hình ảnh, chỉ là sự tĩnh lặng vô tận.
Bỗng ý thức của Rimuru dàn trở lại và được chào đón bởi một giọng nói quen thuộc.
<<Chào mừng ngài tỉnh lại, thưa chủ nhân.>>
<<Ciel à... có chuyện gì sao?>> Rimuru lười biếng đáp, giọng kéo dài.
<<Báo cáo: thần đã phân tích được một phần về viên pha lê mà Phantom đã trao cho ngài.>>
<<Ồ? Thế cô đã phân tích được gì?>>
<<Theo phân tích của thần, thì nguồn linh lực bên trong viên pha lê hiện đang trong trạng thái không ổn định và bị ảnh hưởng bởi năng lượng băng hoại hư vô, nên quá trình kiểm soát gần như không thể.>>
<<Gần như không thể? Vậy là vẫn có thể kiểm soát nó đúng không?>>
<<Vâng, thưa chủ nhân, nếu có thể kiểm soát sự ổn định của linh lực, thần có thể tách hai nguồn năng lượng ra, nhưng vì linh lực hoạt đông theo một cách khác thường nên hiện giờ tôi vẫn chưa làm được.>>
<<Thế có thể loại bỏ luôn viên pha lê đó không?>>
<<Hoàn toàn có thể, tuy nhiên, thần nghĩ chúng ta nên giữ lại thứ này để phân tích về bản chất của tinh linh.>>
Sau lời đề xuất của Ciel, Rimuru bắt đầu suy nghĩ.
Một vật thể không rõ chức năng hay ảnh hưởng của nó lên chính bản thân Rimuru.
Nhưng dù vậy theo lời của Ciel thì thứ này không phải là mối nguy hiểm đối với Rimuru.
<<Thần đã đưa cơ thể thật của ngài sang một chiều không gian khác rồi nên ngài không cần lo đâu, thưa chủ nhân.>> Ciel lên tiếng như thể đã đọc được suy nghĩ của Rimuru.
<<Eh!? Cô làm từ khi nào vậy?>>
<<Từ khi quá trình thay đổi cơ thể của ngài bắt đầu, thưa chủ nhân.>>
Rimuru thở dài.
<<Ciel à... đôi khi cô hơi tự tiện đấy biết không.>>
<<Thần chỉ làm điều cần thiết, thưa chủ nhân.>>
<<Haiz~, được rồi, cô thắng, cô có thể làm theo ý mình.>>
<<Vâng, thưa chủ nhân.>>
Rimuru hiện tại chỉ có thể sử dụng cảm nhận vạn năng để quan sát môi trường xung quanh và không thể di chuyển để tránh sự nghi ngờ của Phantom.
Xung quanh Rimuru chỉ là một không gian rộng lớn và nơi này được lắp đầy bởi linh lực.
Linh lực ở đây nhiều đến mức Rimuru có thể cảm nhận được chúng mà không cần đến cảm nhận vạn năng.
Cho dù vậy Rimuru cũng chẳng có gì để làm.
Một lúc sau Rimuru lại lên tiếng.
<<Tôi đoán việc cô đánh thức ta dậy chắc chắn là không chỉ nói về việc này thôi phải không?>>
<<Vâng, đúng vậy thưa chủ nhân, ngoài việc vừa nãy ra thần đã tìm được cách để quay lại thế giới kia rồi.>>
<<Oh! Tuyệt, thế thì đi ngay bây giờ luôn.>> Rimuru hớn hở.
Dù có ở đây Rimuru cũng không có được thông tin hay có thể làm được bất kì thứ gì.
Rimuru vẫn cần phải ưu tiên mối hiểm họa tên Phantom trước khi muốn làm những việc khác.
Nhưng rồi Rimuru bỗng khựng lại.
<<... Nhưng nếu ta xuất hiện thì sẽ lại bị nhóm <AST> đó tấn công nữa mất.>>
Giọng của Rimuru đã mất đi sự hào hứng ban nãy và chuyển thành sự khó chịu.
<<Ngài không cần lo thưa chủ nhân, thần có thể kiểm soát không gian để tránh việc diễn ra vụ không gian chấn mà ngài không mong muốn.>>
Sau câu trả lời của Ciel, Rimuru trở lại với sự hào hứng ban nãy.
<<Oh! Cô làm tốt lắm Ciel, cô đúng là một người đồng đội đáng tin cậy.>>
<<Được rồi chúng ta hãy thoát khỏi nơi nhàm chán này thôi nào!>>
<<Vâng, thưa chủ nhân.>>
Sau câu nói đó, Rimuru đã nhận ra rằng bản thân không còn ở nơi đó nữa.
Rimuru từ từ mở mắt ra và thấy được bản thân đang ở trong một con hẻm nhỏ.
Rimuru mò mẫm tìm đường đến một con phố và thử nhìn ra bên ngoài để xác định vị trí của bản thân.
Bên ngoài con hẻm, mọi hoạt động sinh hoạt vẫn đang diễn ra một cách bình thường và không hề có dâu hiệu cho thấy sự xuất hiện của một tinh linh.
<<Mà này Ciel, ta đã ngủ ở nơi đó được bao lâu rồi vậy?>>
<<Báo cáo: ngài đã ngủ được 108 tiếng 24 phút 22 giây và 2 mili giây, thưa chủ nhân.>>
<<... Cô không cần chi tiết đến vậy đâu, nhưng dù sao cũng cảm ơn cô.>>
Sau khi xác nhận được vị trí của mình, Rimuru quay trở vào trong con hẻm nhỏ.
Vì hiện tại không thể che dấu linh lực của bản thân nên việc bước ra ngoài là quá nguy hiểm đối với Rimuru.
Tuy nhiên, khi Rimuru vừa quay người đi thì Ciel lên tiếng.
<<Báo cáo: cá nhân Itsuka Shido đang tiến về hướng của ngài.>>
<<Itsuka Shido?... à là cái tên hôm trước từ tổ chức <Ratatoskr> à.>>
<<Vâng, đúng vậy thưa chủ nhân.>>
Rimuru có thể tiếp cận tổ chức <Ratatoskr> để thu thập thêm thông tin.
Tuy nhiên, hiện tại Rimuru còn thiếu quá nhiều thông tin về đối phương và không thể tin được một kẻ mà chỉ mới gặp được vài phút.
Cho dù không có sự trợ giúp của tổ chức đó thì Rimuru vẫn có thể ẩn sự hiện diện và âm thầm thu thập thông tin.
Với suy nghĩ như vậy, Rimuru không quan tâm đến cậu ta mà đi sâu hơn vào trong con hẻm.
Đi được một đoạn, Rimuru dừng lại và dùng cảm nhận vạn năng và nhận thấy cậu ta vẫn đang đuổi theo.
<<Ciel, làm thế nào mà bọn họ có thể biết được vị trí của ta thế.>> Rimuru thắc mắc hỏi Ciel.
<<Báo cáo: bọn họ biết được vị trí của ngài bằng cách lần theo tính hiệu linh lực do ngài tỏa ra, thưa chủ nhân.>> Ciel đáp lại câu hỏi của Rimuru.
Dù có thể dùng dịch chuyển để cắt đuôi bọn họ nhưng việc Rimuru dịch chuyển có thể tỏa ra nhiều linh lực hơn và sẽ mang lại thêm nhiều rắc rối.
Nghĩ vậy Rimuru đứng và đợi cậu ta.
Sau một lúc lâu chờ đợi.
Một tiếng thở dóc phát ra từ phía sau Rimuru.
"Haa... haa... haa... này... cô." Shido nói trong khi vẫn đang thở hổn hển.
Shido chống hai tay lên gối để cố gắng đứng, người cậu ta đổ đầy mồ hôi và trông cực kì mệt mỏi.
Rimuru quay lại, ánh mắt điềm tĩnh, giọng có chút chăm chọc nói.
"Cuối cùng cậu cũng tới, cậu làm tôi đứng chờ hơi lâu đấy, Itsuka Shido."
-----END CHAP 3-----
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com