A hi hi :))Chỉ là một câu chuyện về " cậu bé " quàng chiếc khăm màu đỏ và " anh " sói như bao câu chuyện khác :))chỉ có điều tui cho cảnh H vô thôi :))Cảnh báo :" Nếu ai bị dị ứng với Boys Love thì xin hãy bấm click back :))) "…
-" Jimin,anh có bao giờ mơ về một đám cưới đẹp chưa ?"-"Có rồi đó em" Anh cười với thiếu nữ bên cạnh,một nụ cười rất nhẹ nhàng,rất đẹp.-"Anh mơ như thế nào vậy,Jimin" Yejin hỏi anh.-"Một khung cảnh bờ biển với một hàng ghế.Bên cạnh đó,anh còn thấy có một cô dâu với bộ váy cưới rất đẹp,kiểu trễ vai ấy.Tuy chỉ thấy đằng sau lưng thôi,nhưng mà...sao cô ấy đẹp quá chừng vậy nè.Anh bị vẻ đẹp của cô ấy mê hoặc nên đã đi men theo cái thảm đỏ để đến bên cô ấy."-"Cô ta là ai mà may mắn dữ vậy nè" Cô lại hỏi anh -"Để cho anh kể hết cái nào" Anh cười -"Cuối cùng anh cũng đến bên cô ấy,anh khẽ chạm vào người cổ.Sau đó cô ấy quay lại với anh rồi cười rất dịu dàng.Người đó chính là....Min Yejin" Anh xoa đầu cô.-"Ế,anh bịa phải không.Anh sạo"-"Con bé ngốc này,anh không có bịa đâu.Đó là sự thật đó.Một ngày nào đó em sẽ được khoác lên bộ váy cưới rồi cùng anh vào lễ đường mà.Thôi đủ rồi,đi ngủ đi.Anh ngủ đây."-"Eh Jimin ngốc,Jimin ngốc,Jimin ngốccccccc" Cô réo lên-"Anh ngốc nên anh mới yêu em đó.Ngủ đi"-"Không"-"Không ngủ kệ em"-"Lè"Tiếng sóng biển vỗ rào rào.Cô vẫn đứng đó đợi anh.Nhưng anh lại không xuất hiện.Ánh mắt đượm buồn của cô lại cứ nhìn về phía chân trời.Đã gần 2 năm trôi qua,kể từ ngày cô được khoác lên mình bộ váy cưới màu trắng tinh khiết.Cũng là ngày cô khoác lên mình chiếc khăn tan.Váy cười trắng tinh thì bị nhuốm đen xem lẫn màu đỏ tươi.Lễ đường của cô phút chốc trở thàng lễ tang của anh...#mimin2812…
Một câu chuyện tình cảm thời chiến được kể lại vào thời bình."Ngày mình còn yêu nhau, em đã từng nói, một ngày nào đó em sẽ cao hơn trời, rực sáng hơn sao, khoan khoái tựa lưng xuống mảnh đất lành thơm mùi lúa chín, yêu anh hơn mọi ngày em đã từng..."Fic được lưu hành nội bộ duy nhất trên acc Wattpad @mailamzine. Không chấp nhận mang đi bất cứ đâu mà không có sự cho phép.…
"Jung Hoseok tôi sẽ bắt anh phải trả giá, phải nếm chịu những khổ đau mà tôi đã trải qua. Tôi sẽ cho anh biết cảm giác bên cạnh mình không còn một ai, bị người thân yêu nhất bỏ đi" "Jungkook à cảm ơn và cũng xin lỗi anh rất nhiều. Tôi nguyện sẽ dùng phần đời còn lại của mình để bù đắp cho anh, sẽ ở bên cạnh, chăm sóc và sẽ cố gắng yêu anh"…
Tích vẫn bảo tôi là Kì.Nó là Tích.Mà Kì Tích thì chỉ có thể đi cùng với nhau.Không gì có thể tách rời chúng tôi, kể cả cái chết..._____________________________________*Warning : Fic được lưu hành độc quyền trên Wattpad của tôi, không đồng ý mang đi hay chuyển ver khi chưa có sự cho phép.***Note : Fic được viết, lấy bối cảnh miền nông thôn Việt Nam.…
ONESHOT - hogi tất cả chỉ là do tôi tưởng tượng thoi nhé :vtúm cụ thể lại là thế này, họ Jung tên Hoseok nhà ta cực kì yêu thương họ Min tên Yoongi, lại còn là một gã có máu chiếm hữu cao cực độ, máu ghen cũng không thua kém gì. Và thế là trong một tình huống bất đắc dĩ, máu ghen sắp tràn khỏi não thì họ Jung nhà ta quyết định dỗi vợ, cuối cùng lại thất bại vì xót mèo nhỏ của gã, túm quần lại thì họ Jung là tên không có tí tẹo tiền đồ nào =))))))…