1% tự lập 99% anh ơi
Đọc đi nè mấy boà…
Đọc đi nè mấy boà…
sê ri: chăm con cùng các anh trai…
"Hòa bình có đẹp không anh?""Đẹp chứ nó rất đẹp vì để có được hòa bình mà bao nhiêu vị anh hùng đã ngã xuống để có được hòa bình đó em à"…
𓇼 ⋆。˚ 𓆝⋆。˚ 𓇼 ⋆。˚ 𓆝⋆。˚ 𓇼 ⋆。˚ 𓆝⋆。˚…
Đức Duy 25 tuổi thẩm phán tính cách lạnh lùng cứng nhắc.Quang Anh 27 tuổi chủ tiệm hoa tính cách dịu dàng ôn nhu.Đức Duy cả cuộc đời tăm tối trong vũng lầy gặp được Quang Anh từng chút chân thành dịu dàng ôm lấy nổi đau của cậu... và rồi:"Anh có liên quan gì tới cái chết của bố mẹ em năm đó?" Ngỡ như cuối cùng cũng có thể bình yên sống bên người mình yêu nhưng định mệnh lại trêu đùa trái tim đã vỡ nát của cậu, giúp cậu nhặt lại từng mãnh vỡ băng bó, tưởng chừng như đã lành lại lần nữa bị dẫm đạp?…
Bạn học Đăng Dương và bạn học Pháp Kiều vốn không quen biết nhưng có vẻ vũ trụ muốn hai ẻm là của nhau vậy…
một nụ hôn thay cho bao nụ hồng, anh có muốn ngay khi ta vừa gặp nhau ? you got me, got me chìm sâu…
ngẫu hững thôi tác giả thiếu ke nên viếtcảnh báo: có yếu tố 18+, trôn có lài, bạo lực…
địch mẹhọc thì ngu mà capcut vòng lập thì giỏi lắm?…
Truyện đầu tiên trong tuyển tập truyện "Vườn Hoa Nhỏ Nhỏ" nè. Nếu muốn đọc các truyện khác thì vào xem truyện của Thỏ là mình nha. Chúc các bạn đọc truyện zui zẻ.…
"Tình yêu của em chân thành""Tình yêu của anh là sự lừa dối"…
atsh oneshot…
"chúng ta sẽ là mãi mãi"…
Vào một ngày cuối tuần vô cùng yên bình bị phá vỡ bởi thông báo set hẹn hò của báo con Hoàng Lê Bảo Minh... và quan trọng là báo con mới xin phép đi du lịch 2 ngày và tuyệt nhiên là chẳng ai gọi hay nhắn được tin với bé.…
shortfic…
Ngọt ngọt ngọt ngọt ngọt ngọt ngọt...*LƯU Ý*: bot lo sỉmp top…
Rảnh tay thì viết=))Nobody:Tôi chờ atsh kết thúc r mới viết fic=))))…
Thành An yêu Minh Hiếu nhiều lắm lắm luôn , đùng một cái , lòi ra ông nhõi Bảo Khang…
không biết ghi gì đọc đi rồi bt:))…
Anh kể với tôi, về những cánh đồng ngập tràn nắng sớm.Anh kể với tôi, về những con đường đất đỏ dẫn đến nơi bình yên.Anh kể với tôi, về những đêm trời rực sáng bởi hỏa châu và tiếng đạn rít qua tai.Anh kể với tôi, về giấc mơ một ngày không còn tiếng súng.Nhưng tôi chưa bao giờ kể với anh, rằng giữa những điều quý giá tôi trân trọng, có cả một tình yêu chẳng dám gọi tên.Lấy cảm hứng từ bài "Đồng Chí" - Chính HữuLại là Lá đâyTôn chỉ là không viết SE =))Enjoy~…