Ở đây thích Hieukieu <3 nội dung truyện không có thật Nam có thaiKhông áp vào đời thật nhân vậtSẽ xuất hiện thêm các nhân vật quen thuộc Chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả nên đừng ai mang đi đâu nghen. Vì truyện mình đã đọc rồi thấy nó hay nên viết lại cho hieukieu thôi T_T…
Một Đại úy Không quân - sống bằng kỷ luật, bước từng bước giữa trách nhiệm và lặng im. Một rapper tài năng - mang trái tim từng thuộc về bầu trời, nhưng nay thuộc về ánh đèn sân khấu. Họ từng có một điều gì đó... Chưa gọi thành tên. Chưa kịp thừa nhận. Chỉ biết rằng lúc buông tay, không ai thực sự muốn rời đi.Vì có những mối quan hệ... không cần phải công khai, nhưng chỉ cần một người quay đầu - là cả bầu trời vẫn đang ở đó.…
hieukng | chúng ta và ánh đèn sân khấu! Chúng ta - Trần Minh Hiếu và Phạm Bảo Khang, HIEUTHUHAI và HURRYKNG. Rực rỡ nơi tuổi trẻ sáng ngời, là ánh dương của vài chục ngàn người, là chú cá nhỏ giữa đại dương sâu thẳm, là cánh cò trên đồng ruộng bát ngát, là vầng trăng khuyết trong cuộc đời của ai đó, là cả tuổi xuân vinh quang cùng nhau. Là chúng ta của hiện tại, tương lai, và mãi mãi! Ánh đèn sân khấu - Nơi thắp nên một ngọn lửa sẽ cháy mãi tận tâm can, nơi vun vén cho khát vọng tuổi đôi mươi, nơi sinh ra những ánh hào quang, nơi mài dũa linh hồn xanh biếc, nơi chúng ta yêu nhau qua từng nốt nhạc, từng cử chỉ ánh mắt, nơi tạo nên chúng ta ở phiên bản hoàn hảo nhất, tạo nên chúng ta rực rỡ nhấtTạo nên sự chia đôi giữa linh hồn trên sân khấu và sinh linh sau ánh đèn!…
Mừng Tết đến và lộc đến nhà nhà cánh mai vàng cành đào hồng thắm tươiiiiiHải Đăng Doo x HIEUTHUHAI Tags: BL, EABO, gương vỡ lại lành (chắc vậy), phi logic, phi thực tế, tác giả tự ảo tưởng sức mạnh, viết cho đã cái nư là chính.| Text fic + văn xuôi |Giới thiệu: Chủ quán bar mới mở trông cuốn không dứt được, còn ca sĩ trẻ Hải Đăng Doo thì tức mà không làm được gì. Có là gì của nhau đâu, bạn giận gì thế?…
Sài Gòn về đêm, ánh đèn neon lập lòe như ánh mắt của một con thú săn mồi ẩn mình trong bóng tối. Tại Dragon - hộp đêm xa hoa nhưng cũng là sào huyệt của Hắc Long, luật lệ duy nhất là quyền lực, và ngôn ngữ duy nhất là máu.Trần Minh Hiếu, ông trùm đứng đầu thế giới ngầm, kẻ mà chỉ một ánh mắt cũng đủ khiến kẻ khác run rẩy, lại vô tình để mắt tới Đặng Thành An - một tay lính mới bí ẩn, liều lĩnh và đầy tham vọng. Giữa những âm mưu hiểm độc, những viên đạn lạnh lùng và các mối quan hệ đầy rủi ro, họ vừa là đồng minh, vừa là kẻ thù, thậm chí đôi lúc còn hơn thế nữa.Trên bàn cờ của bóng tối, khi sự tin tưởng là điều xa xỉ nhất, liệu ai sẽ là kẻ sống sót cuối cùng? Hay tất cả đều phải trả giá cho những tội lỗi của chính mình?…
Họ quen nhau khi ánh đèn sân khấu chưa kịp sáng.Yêu nhau trong những đoạn nhạc chưa ai nghe.Và rời xa khi spotlight rực rỡ nhất... nhưng chẳng còn nhau trong khung hình.…
Lần đầu tiên Thái Sơn nhìn thấy Minh Hiếu, chính là lễ trao giải làn sóng xanh ngày ấy. Khoảnh khắc Minh Hiếu lên nhận giải, cũng là lúc hình bóng đó khắc sâu vào tâm trí của Thái Sơn.…
Cho em an toànTừ trong tim này đây!! Fic tạo ra từ trí tưởng tượng, vui lòng không áp dụng lên người thật!!!! Fic chỉ đăng duy nhất trên Wattpad, vui lòng không đem đi đâu khi chưa có sự đồng ý của tác giả !!…
Có dòng ký ức in sâu trong cơn mưa ngâu mùa hạ. Có những cảm xúc hằn sâu lên từng sợi nắng chói chang.Mưa ngâu nắng hạ - sợi chỉ kết nối đôi ta.Note : Fan của 30 anh trai và chương trình yêu dấu. Sẽ có một số người tính cách dữ nguyên, không chắc có thể miêu tả nguyên mẫu.Thể loại : drama, học đường,...…
"ước nguyện cuối cùng của em...chính là có thể ra đi vào một ngày đẹp trời, anh hiếu ạ...""nhưng anh lại chả lỡ để em ra đi đâu, dương à..."__________starting day: 11/12/24ending day: 10/02/25__________double Trần: trần minh hiếu x trần đăng dương hieuthuhai x duongdomic*lưu ý nè:+) những gì trong truyện không có thiệt và nó chỉ dựa theo trí tưởng tượng của tác giả!+) nếu mọi người không có thích tác phẩm của tớ thì xin mời clickback!+) fanfiction, fanfiction, fanfiction, thứ gì quan trọng thì phải nhắc ba lần!!!*before reading, you need to know: truyện buồn vô cùng, sad lên sad xuống sad phải sad trái, sad ending!!!…