KILIG / skat
Văn chương mình còn lủng củng nếu có sai sót mong mọi người góp ý giúp.…
Văn chương mình còn lủng củng nếu có sai sót mong mọi người góp ý giúp.…
Tác giả: Ngọc ThụyThể loại: Đa thể loạiCP: Đa CP, thích CP nào viết CP đóThiết kế bìa: Ngọc Thụy…
lowercase , xàm xí , thô tục…
vã quá tự viếttruyện mang yếu tố R18 tất cả mọi chap…
" chấp niệm tình yêu chị dành cho em quá lớn , chị nguyện kiếp này hay kiếp sau chị cũng sẽ yêu mỗi em thôi Nishimura Riki "…
Một câu chuyện về 1 du học sinh yêu nước Một cậu trai sống giữa những người ViệtNhưng thật tiếc, lại không phải người Việt…
Check thử xem có nghệ sĩ yêu thích của bạn ở đây không nhé!…
Xin lỗi, nhưng thực sự không thể là HE =)))…
Một góc nhỏ cho Iruma và những câu chuyện trong tương lai khi em đã trở thành ma vương ~…
xin chào! truyện tui viết sẽ he ko se đou…
chuyện vẽ trong quá khứ, hiện tại em cùng anh tô màu…
Thể loại: HaremNhân vật OCC hơi buff nhen nên đọc được thì đọc…
đi đi em, giữ lấy đôi cánh ấy mà bay đi tìm tự do…
Helga Andrade chưa từng nghĩ trong số cả tỷ người, cô nhóc lại được chọn để đi xuyên không.…
"i've been having these dreams. some are good dreams some are nightmares. there about a house, no a tall building i think i can remember falling off of something or was i pushed i don't know anyway i am hoing to find out what this means.…
đọc r bt ;-;…
"Róch rách..."Tiếng mưa chảy từ mái hiên đỗ xuống tạo ra những âm thanh vui tai. "Cạch" chiếc cửa sổ tại một khu xóm nhỏ mở ra, bên trong là một chàng trai trẻ với khuôn mặt thanh tú. Anh chàng đưa đôi mắt yêu điều của mình ngó vào hư không. Gió se se lạnh, bầu trời thì xám xịt, cảnh vật điều hiêu không một chút sức sống.**********************"Bạch...bạch..."Những bước chân nhẹ như không va chạm cùng mặt nước. Anh chàng đi từ từ tiến về phía một tiệm cà phê đầu xóm anh. "Tinh.." chiếc nhỏ treo trên cao ngay mép cửa run nhẹ. Bước vào trong là một không gian khác nó ấm áp hơn bên ngoài, thoải mái và dịu chiệu hơn. Anh chàng vắt chiếc áo khoắc bị ướt sủng lên móc trên gần cửa, anh cất chiếc ô vào đúng nơi rồi lại bước đến quầy order. "Tách"Giọt cà phê rớt xuống, bản nhạc jazz vang lên và một cái chớp mắt..."Hahaha... em biết nó sẽ thú vị mà""Anh, ta đi thôi...""Em thích nhất là mùa đông...""Đây chính là quán cà phê em yêu nhât""Em...xin...l...""Két....Ầm...""LAM HÀ.....""Rắt...rắt...rầm..."Những mảnh ký ức vui vẻ, đau buồn cứ thế ùa về. Mỗi lần anh đến đây khẽ nhắm mắt lại nhớ về cô ấy, cô gái anh yêu nhất cũng là người sẽ cùng anh đi đến hết cuộc đời. Con đường trước tiệm cà phê là nơi người anh thương thân hình máu me đang hấp hối chờ chết, mọi người xung quanh chỉ biết đứng nhìn chỉ tay năm ngón mà bàn tán đủ điều. Lúc đó, anh tuyệt vọng vô cùng. Tại sao, nơi cuối cùng cô muốn đi trước khi đi qua Mỹ phẫu thuật là tiệm cà phê này? Nơi cô muốn ở mãi vẫn là tiệm cà phê này? Và...thứ cô yêu thíc…