Những mẫu truyện Creepypasta kinh dị
Đây là lần đầu tớ viết truyện, có gì sai sót mông mọi người góp ý Và đừng ném đá tớ nhé.…
Đây là lần đầu tớ viết truyện, có gì sai sót mông mọi người góp ý Và đừng ném đá tớ nhé.…
"Từ Lam! Nuôi thên một con Siberian có được không?""Lại nuôi nữa sao?"Tiền lương luật sư của tôi không chi trả nổi cho chi phí nuôi chó mèo.""Vậy tôi và các cậu cùng nuôi.""Hai người đừng quên, tôi cũng đang nuôi luôn các cậu.""...."Chó, mèo, nữ luật sư, anh chàng nhạc công và cô gái có niềm đam mê bất tận với cà phê.…
Thể loại: Lãng mạn - học đường - GL - tâm lý Bối cảnh: Đà Lạt, những ngày mưa mờ sương."Có những người không cần nói nhiều, chỉ cần ngồi sau lưng cũng đủ khiến tim mình chệch một nhịp."Linh không tin vào định mệnh.Cho đến khi Chi - học sinh mới từ Sài Gòn - được sắp ngồi ngay sau lưng cô.Chi là kiểu người khiến mọi thứ xung quanh trở nên... không bình thường.Không ồn ào, không thân thiện, nhưng mỗi câu nói, mỗi ánh nhìn, mỗi cái chạm khẽ của cô đều như có chủ ý.Tựa như Chi biết Linh sẽ phản ứng thế nào. Tựa như Chi đã từng... nhìn thấy Linh trước đây.Mỗi ngày, Chi bước thêm một chút vào thế giới của Linh - bằng một viên kẹo bạc hà, một câu nói nửa đùa nửa thật, hay một cái búng trán không rõ ý nghĩa.Linh bắt đầu cảm nhận có điều gì đó không rõ ràng đang diễn ra. Không chỉ là sự rung động đầu đời, mà là một mối liên kết kỳ lạ - vừa thân quen, vừa xa lạ, như thể giữa họ đã từng có một điều gì đó... nhưng không ai nhớ rõ.Và câu hỏi đặt ra không phải là:"Chi có thích Linh không?"Mà là:"Chi... là ai?"…
Câu truyện này kể về một cô gái có quá khứ đau khổ. Mê game và thích Ben Drowned. Một hôm, do không kiểm soát được bản thân, cô đã giết ba mẹ của mình. Và bỏ nhà đi vào rừng. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, cô tỉnh dậy trong một căn phòng màu xanh. Mọi chuyện bắt đầu từ đó.…
Truyện viết về một đại dịch zombie bất ngờ bùng nổ khiến cho mọi người bị nhiễm virus và biến thành zombie, loại thuốc đó do tiến sĩ Dampton chế tạo ra nhưng ông đã chết cách đây 2 năm, truyền lại thuốc giải cho học trò của mình, nhưng loài người ko thể tìm được thuốc giải đành phải chống chọi với zombie, và cuộc chiến bắt đầu...…
Ý tưởng lấy từ-"10 năm nhân gian-" Lưu ý:Tất cả nhân vật đều là của Ba Ken trừ một số nhân vật mà tớ thêm vàoomong các cạu sẽ thích cả cái cốt truyện xàm ksksgsjsosnsbsk của mình:>yêu các nànggg…
Mỗi lần luân hồi chuyển kiếp, vốn dĩ Phó Tuyền sẽ bình đạm, hạnh phúc sống hết đời, nhưng nửa đường lại xuất hiện công lược giả chiếm thân thể hắn, tùy ý sử dụng, vứt bỏ người thân bạn bè, đâm chết ái nhân.Chỉ khi thân thể sắp chết, linh hồn hắn mới trở về, gánh hết mọi hậu quả của vị kia để lại.…
Dòng truyện k bt ngắn hay dài nên mong nhận dc sự ủng hộ TÓM TẮT NÓ :dương minhVà 3 cô vợTuyết tuyết Hy lươngCung my Tuyết là con tề tướng nhưng wa ngang bướng tề tướng bấm bụng ép gã con gái nên tuyết đã bõ trốnLương k cha mẹ chỉ có bà kề cận trong 1 lần lạc đường gặp nóMy là công chúa có đính hôn vì lợi ích nước nhà được vua cha cưng chiều hết mực nên dù muốn hủy cx dc nhưng tại công chúa ch nói j nênvua cha cứ để yên . Cô là 1 cô gái thích đi ngao du thiên hạ giúp bá tánh…
park humin cả đời chỉ có duy một nỗi hối tiếc, na baek jin.cậu dành cả tuổi thơ để cứu vớt một mạng người, cuối cùng, nhân thế không đứng về phía cậu.thiếu niên ấy thay đổi, không còn là na baek jin của park humin nữa.và, thiếu niên ấy chết." park humin" cũng không còn trên đời.…
Dạ Bác (vương gia) bá đạo tính khí lạnh lùng luôn có ý định tìm được tiền kiếp ( người chàng mơ thấy)Tiêu Linh ( con gái quan tứ phẩm) tính tình như con trai phong lưu luôn muốn hành tẩu giang hồ, nhưng bị gia đình nghiêm cấm nên nàng quyết định bỏ nhà ra đi Dạ Bác đc cử bảo vệ huyện môn Miêu long trong tình thế bị bao vây thì gặp được Tiêu Linh. Dạ Bác gặp được người con gái đó...…
🎬 TRAILER - "BẤT HẠNH"Ai cũng nói:Đại học là nơi bắt đầu của một hành trình tự do.Nhưng với tôi...đó là nơi tôi học cách sống sót khỏi quá khứ của chính mình.Một tờ giấy chẩn đoán.Một lời thú nhận mà tôi chưa từng dám nói.Một gia đình, nơi yêu thương đôi khi chỉ còn là gánh nặng.Tôi từng nghĩ, chỉ cần cố gắng đủ lâu,họ sẽ hiểu.Nhưng không -thứ duy nhất tôi nhận lại là im lặng, là ánh nhìn nghi ngờ,và những câu hỏi không cần câu trả lời.Dẫu vậy...giữa những vết thương chồng chất, tôi vẫn muốn tin -rằng đâu đó, con người ta có thể được yêu thươngvì chính bản thân mình..…
Ksks…