
Mỹ Hầu Vương
Đá sinh ra khỉ…

Kế Hoạch Bất Bại //^•^//
Có những kế hoạch đặt ra chưa chắc đem lại thành công, tuy nhiên sự thất bại chưa hẳn là kết thúc, nhiều lúc lại mở ra một cánh khác cửa vẹn toàn hơn...- thể loại tình cảm nhẹ nhàng , vui và lẫn 1 chút buồn mong mọi người đọc truyện vui vẻ- Nhu mới viết truyện lần đầu sai sót gì bỏ qua nha nha ọ . ọ…

Tôi trước lúc rời khỏi thế gian có chút tâm tư
Mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút,.... đều có người phải tạm biệt thế gian này, đến một nơi mà những con người còn sinh mệnh, hơi thở như chúng ta không thể đặt chân tới. Và điều đấy khiến tôi luôn tự hỏi rằng ngay trước khoảnh khắc từ giã cuộc đời ấy họ có những suy nghỉ gì nhỉ... liệu còn tiếc nuối, hối hận, tức giận,... hay không? Tôi nghĩ câu hỏi đấy của bản thân sẽ vĩnh viễn không có câu trả lời vậy nên tôi muốn thử đặt mình vào những mẩu chuyện ( tình huống thì đúng hơn ) để cảm nhận xem bản thân sẽ có những suy nghĩ gì... Nghe hơi kì lạ nhỉ, nhưng thử xem nào! ( Những mẩu chuyển, tình huống tôi viết có thể sẽ dựa vào những câu chuyện thực tế hoặc không )…

Định mệnh của chúng ta
Cuộc đời cô là một chuỗi ngày dài đau khổ, cho tới khi cô gặp họ. Họ cho cô niềm tin vào cuộc sống, cho cô sự lạc quan, yên đời, cho cô biết thế nào là tình yêu thương. Để từ đó họ k chỉ là những người bạn, mà họ còn là một gia đình. Tuy nhiên, mọi chuyện k chỉ đơn giản như vậy...----------------------------------------------------------Fic đầu, mong mọi người đón nhận. Cảm ơn mn trước nha😋😋😋…

Nơi Tuổi Thơ Bị Lãng Quên
Giới thiệu truyện:" Nơi Tuổi Thơ Bị Lãng Quên " - Tôi sinh ra trong một gia đình không hề khá giả, giữa tiếng la mắng và ánh mắt ghẻ lạnh, giữa những bữa cơm chan nước mắt và những đêm nằm co ro tự hỏi: "Mình có đáng được yêu thương không?"-Từ khi còn đỏ hỏn, tôi đã phải chứng kiến mất mát. Bà ngoại người yêu thương tôi nhất ra đi khi tôi còn chưa hiểu hết nghĩa của từ "mất". Những năm tháng sau đó, tôi sống trong một ngôi nhà không có tiếng cười, chỉ có roi vọt và những lời tổn thương. Tôi từng nghĩ... mình chỉ là một gánh nặng.-Nhưng tôi vẫn ở đây. Vẫn sống. Vẫn bước tiếp. Không phải vì tôi mạnh mẽ hơn người khác. Mà vì tôi không cho phép mình gục ngã.-Đây là câu chuyện thật, về một tuổi thơ không màu hồng, về một đứa trẻ từng cô độc đến tuyệt vọng, nhưng chưa bao giờ ngừng hy vọng. Nếu bạn cũng từng cảm thấy lạc lõng, từng bị tổn thương bởi chính người thân, thì có lẽ... bạn sẽ tìm thấy chính mình trong những trang này.…