Nhật kí của tôi
Câu chuyện của chính bản thân tôi , đồng thời là nhật kí và nhiễu điều tôi muốn nói ấp ủ trong lòng sẽ được thông qua hình thức này…
Câu chuyện của chính bản thân tôi , đồng thời là nhật kí và nhiễu điều tôi muốn nói ấp ủ trong lòng sẽ được thông qua hình thức này…
Truyện được đăng tại: https://tutruyennho.com/comic/lina-tu-luyen-moc-ra-canhLina chỉ là một cô gái tuổi teen bình thường, rồi bỗng ngày nọ cô vô tình bị một chậu hoa rơi trúng đầu.Xui xẻ thật, đúng chứ?Khi Lina tỉnh dậy, cô ấy không nằm trên giường bệnh mà là ở một thế giới vô định đầy ma quỷ, sinh vật thần thoại, nguy hiểm vô tận và rất nhiều khoai lang ngọt.Ồ, cuối cùng cô ấy đã đến Vùng đất của sự hoang tàn, một trong những nơi cằn cỗi nhất trên thế giới cái gọi là Lục địa Aniesian này, và buộc mình phải quên đi mùi vị của thịt. Cô đang trên đường đi đổi khoai lang thì gặp một thanh niên đã chết . Trong một trận bão tuyết điên cuồng, cô dùng hết sức lực kéo anh về nhà, để lại một vệt máu đỏ trên nền tuyết mịn, rồi sau này... anh thưởng cho cô một gậy vào đầu!Ngay tại chỗ mà chậu hoa đập vào cô. Chưa bao giờ tôi thấy một người vô ơn như vậy! Tốt hơn đừng để tôi gặp lại anh ta!Đoán xem? Anh ấy đã rất gắn bó với cô ấy trong một thời gian, hoặc thậm chí .... phần còn lại của cuộc đời cô ấy.Làm thế nào Lina có thể sống sót qua những điều kiện khắc nghiệt này, chăm sóc con người có khuôn mặt lạnh như băng đó và vượt qua mọi thử thách để trở thành một người bất tử có mười cánh huyền thoại?…
"Chuyện kể rằng mỗi ngày, trái tim tạo ra một lượng năng lượng đủ để một chiếc xe tải đi 20 dặm. Trong suốt cuộc đời, quãng đường đó dài bằng từ Trái đất tới Mặt trăng và trở lại. Vì vậy, khi bạn nói với ai đó rằng bạn yêu họ "to the moon and back", nghĩa là bạn đang nói rằng bạn yêu họ bằng cả cuộc đời."Xin chào mọi người, mình là Hằng. Mẹ mình đặt tên mình là Hằng chỉ đơn giản vì nó nghe hay hay vần vần chứ không có ý nghĩa gì đặc biệt. Từ khi còn bé, mỗi khi có ai đó nghe tên mình, họ đều nói mình là Hằng - Mặt Trăng (Moon) à, đương nhiên là bởi ai cũng đều được nghe qua sự tích chị Hằng - chú Cuội ở trên cung trăng rồi, nhưng sau này mình mới biết cái tên của mình và mặt trăng thực sự đã đưa cuộc đời mình đến những câu chuyện thú vị. Và xin chào một lần nữa, đây là câu chuyện thật về cuộc đời mình.…
Đây là nhiều câu chuyện trong một câu chuyện. Tôi gọi đó là định mệnh, thế giới rộng lớn như thế gặp được nhau đã là một kì tích. Chỉ tiếc là thời gian không đủ dài, cơ hội không đủ nhiều... để chúng ta kịp tận hưởng và hạnh phúc, kịp nói thêm những gì còn vương vấn, làm những gì còn nuối tiếc. Bây giờ tôi cũng chỉ là đang ngoảnh đầu lại nhìn về, nhưng tôi an lòng và không hối hận. Dù như thế nào, đây cũng là thanh xuân bồng bột mà thôi....Đây không phải là tác phẩm đầu tay của tôi nhưng là tác phẩm chính thức đầu tiên.Tôi sẽ để ngày xưa ấy mở đầu chặng đường tương lai của tôi. Có thể không quá hoàn hảo nhưng tôi sẽ cố để đây là điều hoàn hảo nhất trong mắt bạnCảm ơn vì đã đọc...…
Đây được viết lại theo dạng nhật ký, nơi mình chia sẻ lại những chiêm nghiệm, những trải nghiệm rất cá nhân của mình trên hành trình thức tỉnh tâm linh của bản thân và cũng như trả lời cho câu hỏi "tôi là ai?". Hi vọng có thể tìm được bạn đồng hành cũng như những tâm hồn đồng điệu trên hành trình này.…
Và cuối cùng, cho chính bản thân tôi, hi vọng tôi sẽ ko ngại ngần mà viết hết những điều chân thật và trung thực nhất, như con ng thật của chính mình, một con ng t chưa từng show ra vs ai.N.X.B., CN 8/1/2023, 2:38 a.m.…
Gửi 10 năm thanh xuân, 10 năm thương nhớ, 10 năm của tuổi trẻ, từng bồng bột và bốc đồng vì cái gọi là tình yêu vụng dại. Những dại khờ của năm tháng tuổi trẻ. Gửi em cô gái đã qua rồi cái thời mộng mơ, cái tuổi mà người ta hay nói là ăn chưa no lo chưa tới và giờ khi ngồi ngẫm lại những gì em đã trãi qua chỉ có thể nhoẻn miệng cười mà không thể cất thành lời. Hỏi em có hối tiếc không? Tiếc chứ... Tiếc vì em yêu quá vội và chưa kịp nghĩ suy cho những quyết định của những ngày tháng ấy. Gửi em cô gái đã bước ra từ sự đổ vỡ! ❤️…
Bảo Ngọc, 17 tuổi, một nữ sinh thuần khiết, dễ thương, xuất thân và ngoại hình bình thường. Gia Minh, chàng "soái ca" của rất nhiều cô gái trong trường. Minh bắt đầu say nắng Ngọc từ lúc 2 người song ca tại ngày lễ của trường. Từ đó Minh chính thức theo đuổi Ngọc, 2 người cùng nhau trải qua những ngày tháng đẹp đẽ của tuổi học trò.Thùy Linh, cô nàng tiểu thư sinh ra trong một gia đình giàu có và thế lực, thế nhưng ít ai biết rằng từ nhỏ Linh đã thiếu thốn tình cảm và từng bị trầm cảm rất nặng. Linh có tình cảm với Minh và công khai theo đuổi Minh trước khi Minh và Ngọc quen nhau.Biết tin bố mẹ ly hôn và mẹ chính là người đẩy bố vào tù, Linh sốc nặng và tìm đến cái chết. Trước khi tự tử, Linh viết một lá thư cho Gia Minh, vì đối với cô lúc ấy, Minh chính là người mà cô yêu thương nhất trong cuộc đời. Cô viết điều khiến cô hối tiếc nhất chính là chưa được có một ngày trọn vẹn cùng Minh.…
Thời áo trắng, chắc ai cũng có một mảnh tình vắt vai. Và sẽ tuyệt hơn là người đó cũng thích bạn và bạn cũng thương người ta. Nhưng khoan đã, từ thương và thích khác nhau chứ?....." Thằng mày thích kìa, phải không?"" Ừ, t đơn phương nó á, ước gì tao thương mày thì tao đâu khổ" "ừ... :( "..........." Ê mày có đổ tao chưa"" Nói thiệt đừng buồn t nghen, gãy chứ không đỗ"" Sao không nói sớm lm t mất công "" Công mày đánh chữ bự quá".... " Tay này là của vợ tao, tao nắm, mốt tao cưới chứ ai" ....."Trời mưa to rồi mày về chưa? Tao lo "....."Alô, đi chơi với tao cho bớt buồn không, u23 đá thua buồn quá".. "Mùi của mày".." À quên tóc mày cắt sao cho tao coi "______________"Trà sữa cười không? "......"Dù sao cũng do tao không tốt"." Đừng để tao block"…
Văn ánTôi vẫn nhớ rõ ngày hôm ấy, một ngày nắng trong vắt và gió mơn man vờn quanh, trong không khí nóng hầm hập của hội trường đông nghịt người, anh đứng trên chiếc sân khấu tạm, nở nụ cười thật bình thường nhưng lại mạnh mẽ đập vào tim tôi, như một cơn địa chấn chóng vánh nhưng cứ thế mà dần dần thâm nhập vào góc sâu nhất rồi trú ngụ mãi ở đấy, dù tôi có cố gắng như thế nào cũng không đuổi ra được...Anh còn nhớ hay không mùa hè năm đấy, ve kêu giòn giã, bầu trời biếc xanh và gió thật trong lànhAnh có biết hay không từ mùa hè năm đấy, có một cô gái nhỏ luôn lặng thầm tương tư, một mình tưởng nhớ, một mình vui..... Anh chẳng biết đâu có một cái tên cô gái hay thầm gọi, "Này anh, chàng trai mùa hạ...này anh, tình đầu em thương..." Dẫu năm tháng trôi qua, anh vẫn là chàng trai mang màu của nắng, là người em thương đến tái tê cõi lòng. Đây là câu chuyện về mối tình đầu của tôi.Ký tên: Nhiên…
Con tim biểu tượng cho linh hồn sâu bên trong chúng ta ,chúng ta rung động ,thổn thức hay đồng cảm ,khóc hay cười ,buồn hay vui đều có sự hiện diện của nó .Hãy lắng nghe dòng tâm sự của tôi một cô bé với trái tim tuổi 19 .Đây là tuổi ranh giới kết thúc tuổi 18 đầy thơ ngây ,vô tư với những trang sách trang vở để bắt đầu cho tuổi 20 trưởng thành ,nhiệt huyết cho tình cảm cho sự nghiệp .Chỉ còn chưa đầy 12 tiếng nữa là tôi chạm đến tuổi 19 rồi .Đây là món quà tôi tự tặng cho bản thân mình để tôi sống hết mình .…
đã bao giờ bạn tự hỏi bản thân rằng:" mình có vô dụng không?"Tôi đã tự nói bản thân mình thật không khác gì đống phế thải. Tôi cho rằng có lẽ rác còn có thể tái sử dụng chứ tôi thì không!...Cái cảm giác ấy thật là tồi tệ,xung quanh bản thân tối sầm lại,tôi lại có cớ để lấy mái tóc xuề xòa mà vẫn hay bị mọi người lên án làm cái rèm cửa che đi sất những gì bản thân đang đối mặt. Chiếc rèm cửa ấy đương nhiên rồi cũng phải được vén lên thôi,những khoảnh khắc ấy khiến cho lòng tôi như được thêm phần cổ vũ tinh thần rằng:"hãy vén chiếc màn tội lỗi lên và đối đầu với thử thách đi nào!". Nó cho tôi được phép ảo tưởng ra những viễn cảnh mơ màng để che lấp đi cái cảm giác tội lỗi,yếu đuối.Tôi luôn nghĩ rằng cuộc đời chắc sẽ chẳng mộng mơ như cái cách các nhà đầu tư vẫn thường lôi kéo tâm trí những "con hàng" ngây thơ đâu, buồn là đó lại là thực tế đấy. Nhưng biết đâu được vẫn còn những thứ gì đó vẫn đang chờ đợi chúng ta đến "rước" nó đi thì sao? dù gì thì chúng ta vẫn phải sống thôi!…
"Ánh Sáng và Bóng Tối"** là một hành trình đầy cảm xúc của tôi một chàng trai trẻ từ huyện nhỏ, người đã tìm thấy tình yêu đầu đời với B, một cô gái xinh đẹp và đầy đam mê. Mối quan hệ của chúng tôi phát triển mạnh mẽ, mang lại ánh sáng cho cả hai, nhưng lại bị gián đoạn bởi một bi kịch bất ngờ: mẹ của B qua đời.Sự mất mát này không chỉ làm B đau khổ mà còn tạo ra một cú sốc lớn trong cuộc sống của cô, khi bố cô trở về và quyết định đưa B ra nước ngoài sinh sống, rời xa những gì cô đã quen thuộc. Tình yêu giữa tôi và B bị đứt đoạn, để lại trong tôi nỗi đau và sự mất mát. Ký ức về quá khứ bị bỏ rơi từ nhỏ lại trỗi dậy, khiến tôi cảm thấy hoang mang và bị phản bội.Sau khi B rời đi, tôi trải qua một khoảng thời gian khó khăn, lạc lối trong nỗi buồn và những cảm xúc tiêu cực. Tuy nhiên, trong những tháng ngày đen tối, tôi quyết định sống cho bản thân mình và tìm kiếm ánh sáng trong cuộc sống. Và rồi, tôi quên biết T, một cô gái với những bí ẩn và sức hấp dẫn riêng. Cuộc gặp gỡ này mở ra một chương mới trong cuộc đời tôi, nhưng cũng mang lại nhiều thăng trầm.Từ tình yêu đến thù hận, và cả sự tiếc nuối, tôi bắt đầu khám phá những cảm xúc phức tạp hơn bao giờ hết. Mỗi mối quan hệ đều dạy cho tôi những bài học quý giá về tình yêu, sự mất mát, và cách chấp nhận bản thân. **"Ánh Sáng và Bóng Tối"** không chỉ là một câu chuyện về tình yêu đầu đời mà còn là hành trình khám phá bản thân, đối diện với những bóng tối trong quá khứ và tìm kiếm ánh sáng trong tương lai…
Tôi hiểu, nếu bạn yêu đúng người, bạn sẽ không phải trưởng thành. Toi cũng từng nghĩ vậy, nhueng trong sách lại nói rằng đừng yêu một người hoàn hảo, hãy yêu một người vì yêu bạn mà hoàn hảo, cũng đúng.bố mẹ tôi chia tay nhau từ năm cô 16 tuổi. Tôi bị mẹ kế đuổi khỏi nhà không một xu dính túi, cuộc đời cô thay đổi từ đây và.. tôi gặp anh, người đàn ông tồi tệ nhueng không hiểu sao tôi vẫn kiên trì nuôi dưỡng thứ tình cảm với người đàn ông ấy, dù biết chẳng còn hạnh phúc, có lẽ tôi sợ những cuộc chia ly...Đây là nhật kí về tình yêu và mọi thứ xung quanh tôi, bạn có thể không đọc vì nó mang chiều hướng tiêu cực.. vì tôi sống có tích cực mấy đâu nhỉ😞…
Có người nói,nếu một người đã quen sống trong bóng tối,ánh sáng đến cũng chỉ là quấy rầy.Cô từng là một cảnh sát ngầm.Một lần sống sót,đánh đổi bằng nửa thị lực và toàn bộ lòng tin.Một hôn ước cũ kéo cô về giữa những người xa lạ.Ngôi nhà ấy, rộng đến mức tiếng lòng cũng vọng lại.Anh không thích cô,cô chẳng mong ai thương mình.Chúng ta cứ thế sống cùng,như hai đường thẳng tưởng chừng sẽ không bao giờ cắt nhau-cho đến khi một người quay đầu,và người kia đã khuất bóng.…