• Bìa by: Shiukukunut Love OTP in Fb• Chuyện được mị nghĩ ra, cũg là do mị viết, và cũg là lần đầu, nếu mọi người có ý kiến đóng góp j thì giúp mị ạ! mị cảm ơn rất nhiều.• Chuyện có về sự tình bạn, đồng chí của các countryhumans trong chiến tranh, cũng sẽ có các cặp ship của mị trong chiến tranh, chuyện cũg hơi buồn,mong mn ai không muốn tiêu cực hôm này thì bỏ có gì ủng hộ mị hôm khác ạ!• cảm ơn tất cả người đọc chuyện và ủng hộ chuyện rất nhiều ạ!…
- Nguyễn Thiên Nhi: Tiểu thư của nhà họ Nguyễn. Nhưng tính tình trầm lắng không đỏng đảnh. Xinh đẹp, học giỏi. Làm say đắm bao chàng trai nhưng vẫn phải chịu nỗi đau về tình cảm.- Phạm Bảo Nam: Cậu ấm của tập đoàn Phạm Gia, lớn hơn Thiên Nhi 1 tuổi nhưng học chung khối. Đẹp trai, tài hoa.Nhưng vì cái lí do là hắn rất chi nặng tình nên cứ làm người yêu hắn đau khổ một cách vô tội vạ =_=- Nguyễn Thiên Ân: Anh trai của Thiên Nhi. Đẹp trai chuẩn soái ca, cao hơn 1m80, da trắng, tóc đen để mái xếp phồng. Môi đỏ cherry. Thông minh không chừa phần người khác :v. Rất thương Thiên Nhi. Và là người... #Cốt truyện dựa trên câu chuyện có thật của tác giả :) thêm chút ảo tưởng sức mạnh vào đấy :v hihihaha #Các bạn đừng vội ship cặp đôi trước mắt nhé :) vì còn nhiều bất ngờ lắm…
Lâm Lai chỉ là một kiến trúc sư nhỏ bé giữa thành phố tát đất tất vàng này, trước đây khi theo học ngành này, cậu chỉ nghĩ về con số mức lương cơ bản cho một dự án bằng sức lao đọng một năm của một người, tất nhiên cậu quên béng đi hai chữ "dự kiến" - mức lương dự kiến.----Anh quét ánh mắt ra xung quanh, lại nhìn trên nhìn dưới, dáo dác một hồi quanh tiệm, lưng vẫn thẳng đứng, dáng người cao ráo vững chãi như một ngọn núi thật sự khong phù hợp với cặp kính nho nhã thư sinh đó chút nào. "Người thiết kế là ai?""Hả?" Với câu hỏi quá bất ngờ, Lâm Thư còn chưa kịp phản ứng, đã bị ánh mắt sắt đá của anh thiếu điều đâm một dao, người này nhìn thế nào cũng thấy đáng sợ, hơn nữa còn bất lịch sự đến khó chịu. "...Là em trai tôi, quý khách, rốt cuộc anh muốn hỏi gì ạ?" Mặt Lâm Thư khó khăn nặn ra nụ cười thân thiện."Là cậu ấy à?" Anh chỉ ngón tay ra sau gáy, hướng về phía Lâm Lai đang nghịch hoa cúc ở bên cửa kính, trên tai deo tai nghe, bên cạnh là một ống đựng bản vẽ. Nhìn thì đúng là dân mỹ thuật. ---"Người như anh mà cũng bị phản bội à?" Có tiền, có xe, có sự nghiệp, ngoại hình thì khỏi bàn, đúng là kiểu người thiếu 1 nữa là được 10, hay là phương diện kia...không ổn? Nghĩ rồi cậu khẽ liếc tầm mắt xuống thắt lưng anh, chì tầm vài giây nhưng bắt được ánh mắt đó Dương Minh liền dở khóc dở cười, con nhím này, ánh mắt có cần thành thật như vậy hay không. "Tôi rất khoẻ mạnh!" Dương Minh vươn người sát lại gần để đón tầm mắt của cậu…
Đây là tập mà tôi review về các tác phẩm điện ảnh và văn học mà mình thích với cái nhìn chủ quan của một khán giả, độc giả không có kiến thức chuyên môn sâu.…
Cô theo đuổi anh, anh miễn cưỡng chấp nhận, suốt 3 năm yêu nhau cô luôn là người chủ động trong mọi việc. Anh chưa bao giờ giận dỗi cô, chưa bao giờ tỏ thái độ với cô cũng chưa bao giờ nói lời yêu cô, cuộc tình này giống như cô độc diễn vậy. Cô cũng chỉ là một con người mong muốn nhận được sự quan tâm từ người mình yêu. Ngày cô nói cô muốn chia tay, muốn đi du học cũng là muốn anh giữ cô lại muốn biết rằng anh cũng yêu cô muốn giữ cô bên mình nhưng anh chỉ lạnh lùng đồng ý rồi quay lưng bước đi như thể cô chẳng là gì của anh. Ngày cô lên đường anh cũng không ra tiễn. 4 năm sau cô về nước và bắt đầu 1 cuộc sống mới khi cuộc sống của cô dường như là yên ổn thì anh và cô gặp lại.…