Tác giả: Lý Truyền Ngôn.Raw: Tấn Giang.Bìa: @chymteo 🐦Edit: KẹoThể loại: Đam mỹ, Chủ công, Hiện đại, Nhược cường, HE, Ngọt sủng, Đoản văn, Thú x Thú.***Giới thiệu:Nhỏ yếu là nguồn gốc tội lỗi.Nhưng dưới sự chở che, mọi thứ đều thuần khiết và vô tội.Mềm mại yếu ớt thỏ nhỏ công (Bạch Nhiễm) x ủ rũ sói lớn xấu xa thụ (Lang Huy)…
Nhân vật chính:- Bích Phương, 30 tuổi, lập gia đình được 2 năm, giáo viên Văn, Trường Trung học Nam Đô, Chủ nhiệm lớp 11A7. - Lê Tiến Minh, chồng Bích Phương, 32 tuổi. Thạc sĩ Bác sĩ, hay nghi ngờ ghen tuông. - Minh Khoa, Lớp trưởng lớp 11A7, cao lớn, đẹp trai. Đội trưởng đội bóng rổ trường. - Ông Lê Anh Tài, Hiệu trưởng Trường Nam đô, cha chồng của Bích Phương. - Lê Đức Tiến, em trai Tiến Minh, cao lớn, đẹp trai, lười học mê gái, lớp 11A7 Trường Trung học Nam Đô.Nhân vật phụ:- Ông Nguyễn Hữu Lộc, Hiệu Phó trường Nam Đô. Mập béo, dê gái. - Bình, Hoàng, Đạt và Nhật Vy: Bạn bè của Đức Tiến... - Thiên Phước, Nam Trung, Vân Y và Ngọc Nhi: Bạn cùng lớp 11A7 chơi thân với Minh Khoa. - Bác sĩ Nhân: Bác sĩ phụ trách Phòng Y tế của trường Nam Đô... - Cô Thúy An: Giáo viên Sinh vật trường Nam Đô, vợ Bác sĩ Nhân... - Thế Vinh: Giáo viên thể dục trường Nam Đô... - Chú Cảnh: Bảo vệ trường Nam Đô...Và những nhân vật khác.Lưu ý: Chương nào cũng ngập tràn thịt, bắt đầu từ chương 4 nữ 9 ngoại tình…
Tác giả: Phồn Tang Tam ThiênDịch: QT & GGEditor + Beta: MinawaThể loại (Có thể là): Hệ thống, NP, Độc chiếm, biến thái, si hán, quỷ súc n thuộc tính cường công x mỹ thụ, có thế giới là Đại thúc thụ, ABO, dân quốc, giam cầm, sinh tử...Tình trạng bản gốc: Chưa hoàn.Tình trạng edit: ... ʅ(。◔‸◔。)ʃNote: Bộ này được chia thành các truyện nhỏ, mỗi câu chuyện lại là 1 thế giới khác, thuộc tính công thụ khác nhau hết. Muôn hình muôn vẻ, có ngược có ngọt. Nhưng mị chỉ edit những phần có công, thụ hợp gu mị thôi (Độc chiếm, quỷ súc, si hán, biến thái công). Nên ai không hợp đừng nhảy nhá. Không yêu đừng nói lời cay đắng.Xin chân thành cảm ơn ^^Note 2: Bản dịch chỉ đúng tầm 60, 70%.Đừng mang đi đâu khi chưa có sự cho phép của ta, edit chui đấy.…
⚠ ⚠ 📌 Nội dung truyện nhạt nhẽo, chủ yếu là phân phát xôi thịt. 📌 Mang tính chất giải nứng, không có tam quan📌 SM - NP + incest + sử dụng từ ngữ thô tục. 🎈Truyện chỉ đăng trên Wattpad cá nhân, xin vui lòng không mang đi nơi khác khi chưa hỏi ý kiến.💞 Xin cảm ơn và mời đón đọc! 👉⭐ 👈…
"Mặt trời và mặt trăng không bao giờ xuất hiện cùng một thời điểm cả, như chúng ta ấy, sẽ chẳng bao giờ đến được với nhau đâu.."Ohm ôm lấy má của Nanon, điểm điểm hai lúm đồng tiền "Sao cơ? Chúng nó cùng trên bầu trời đấy chứ, khi mặt trời vượt qua mặt biển, sao trời trốn nắng, thì mặt trăng vẫn ở đấy thôi, rạng đông ấy..."Fic này các chương không nhất định liên kết với nhau nên có thể không hợp logicTất cả chỉ là quá thích ke của OTP nên viết để bày tỏ nỗi lòng.…
Tác giả: Ái Giảng Đồng Thoại Cố SựQT & Raw & Nguồn ảnh: Kho tàng đam mỹ - Fanfic.Editor: Di | https://anmierin.wordpress.com/Văn án: Thẩm Lê - Bạch Thiệu Lan.Anh muốn em ân hận vì những chuyện em đã làm.Đoản văn viết xen kẽ giấc mộng, hồi ức, tín vật,...các đầu mối này sẽ đem những ân oán trước kia của bọn họ nói rõ ràng, có phần toan tính, chiều hướng đau khổ, hi vọng không cảm thấy loạn...Thể loại: Hiện đại, ngược văn, niên thượng, đoản văn.Tình trạng: Hoàn chính văn (14 chương)…
Khoảnh khắc toàn bộ không gian và thời gian như bị đóng băng. Tôi nghe rõ tiếng gió vút qua những khoảng trống vô định, tựa như lời thì thầm từ địa ngục sâu thẳm, chờ đợi phán quyết cuối cùng định đoạt tất cả.Bóng tối tràn đến như một bàn tay vô hình, vuốt ve làn da lạnh buốt. Cơn đau mơ hồ bị lấn át bởi sự tĩnh lặng đến rợn người. Tôi muốn đưa tay chạm vào anh, nhưng khoảng cách dường như càng kéo dài vô tận Tôi đang dần rơi vào hư vô.Mãi mãi... Liệu có thực sự tồn tại? Hay chỉ là một lời nguyện cầu vọng lại từ hư không?Tôi tự nhủ rằng tôi sẽ ghi tạc hình hài của anh, khiến nó thành chấp niệm khắc sâu trong linh hồn mình!Nhưng anh chỉ khẽ cười, đôi mắt sâu thẳm phản chiếu những ánh sáng mong manh cuối cùng của thực tại.Bóng tối lại ập đến như một cơn sóng dữ, nhấn chìm mọi thứ trong sự trống rỗng vô tận. Lạnh lẽo, tĩnh mịch. Cảm giác như có vô số bàn tay vô hình đang siết chặt lấy tôi, kéo tôi chìm sâu vào vực thẳm. Tôi cố vươn tay, muốn chạm vào anh...Nhưng khoảng cách giữa chúng tôi như bị một lực vô hình xé toạc. Cả thế giới vặn vẹo, xoay cuộn trong những tiếng gào thét câm lặng.Cánh rèm nhỏ nơi khóe mắt cam chịu hoà làm một với hắc ám ấy, triệt để hãm sâu vào vực tối.…
vì muốn được trở về nhà cùng với ba mẹ nên bé yoichi phải làm nhiệm vụ của hệ thống 498 nhiệm vụ của bé là bảo vệ chị nữ9 khỏi đám nam9 luôn thèm khát nữ9nhưng không hiểu sao hệ thống cứ có cảm giác lạ lạ tại sao bọn nam9 không dùng ánh mắt si mê điên cuồng nhìn nữ9 mà lại nhìn bé yoichi?không được rồi bọn nam9 đang thèm khát và muốn "ăn" bé yoichi hệ thống 498 không thể chuyện đó xảy ra được!bé yoichi bảo vệ chị nữ9 còn hệ thống 498 bảo vệ bé yoichi.Warning: OOC!cảm ơn bạn đã đọc văn án…
"Người Ăn Cơm" Thời Ngụy TấnTên gốc: 魏晋干饭人Tác giả: Úc Vũ TrúcThể loại: Xuyên Không, Điền văn, Cổ Đại,...Editor: Jenna (J)Convert: wikidichVăn án:Đây là một cuốn sách xây dựng lấy bối cảnh thời Ngụy Tấn Nam-Bắc Triều, kể về câu chuyện cùng đối tượng xem mắt cố gắng xây dựng sự nghiệp trong thời buổi loạn lạc. Tên gọi khác "Ta ở loạn thế làm xây dựng cơ bản".Triệu Hàm Chương sau khi xem mắt trên đường về trường thì xảy ra tại nạn. Khi mở mắt ra thì đã xuyên đến thời Nam Bắc Triều đang buổi loạn lạc, ở thời đại mà trật tự xã hội sụp đổ, mọi đạo đức lễ nghi đều là cho chó ăn. Nhưng vẫn có người không cam chịu khuất phục số phận, luôn khao khát tự do, lạc quan nỗ lực tiến về phía trước.…
Tên: Do anh hận em.Nhân vật: Chanbaek ( Xánbạch)Thể loại: Ngược tâm, ngược thân, hiện đại.Tác giả: Tâm CanĐau khổ chính là việc ngay giữa thế gian hỗn loạn nhiễu nhương này, đôi ta yêu nhau sâu đậm, nhưng vì lí do nào đó lại không thể ở bên nhau. Đau khổ chính là dù biết người hận đến thế nào, tôi vẫn không ngừng yêu người. Đau khổ chính là người yêu tôi, nhưng người lại hận tôi.Đôi ta chính là mối lương duyên vĩnh viễn không được chu toàn.Phải chi tôi không gặp người, như vậy có phải cả tôi và người đều sẽ bớt đau hơn chăng?p/s: Nhảy hố thôi!!!!! Còn chần chừ gì nữa!!!!!…