Cô - Lâm Ánh NguyệtAnh - Tô Duy Khang2 người tình cờ gặp nhau lúc nhỏ, trong lần cô bị vấp và được anh giúp đỡ, và 2 người thân nhau từ đó.Chơi thân và gắn bó với nhau 3 năm, bỗng gia đình cậu chuyển nhà lên thành phố và hai người xa nhau từ đó nhưng trước khi đi hai người đã hứa với nhau 5 năm sau sẽ gặp lại. Và có rất nhiều chuyện xảy ra từ lúc anh đi, đón xem truyện để biết nhé…
Thời Vũ là ngoại lệ của cô - là vết xước duy nhất mà Hoành Nhiên chưa từng mong nó lành lại. Bởi trong nỗi đau ấy có cả ngọt ngào, trong thương nhớ ấy có cả một thời thanh xuân không thể thay thếCậu là ngoại lệ - nhưng đời đâu phải là một bàn tiệc, để ai cũng dễ dàng được ngồi cạnh nhau. Có những người sinh ra để gặp, để thương, rồi vì dòng đời cuốn trôi mà phải rời đi. Thế nhưng, cũng có những người, sau khi đi hết một vòng dài đầy giông gió, vẫn tìm được lối quay về bên cạnh nhauHoành Nhiên và Thời Vũ là như thế. Họ đã từng lạc mất, từng để khoảng cách và im lặng xé toạc tim mình, nhưng cuối cùng, vẫn không thể chối bỏ sự thật: trong trái tim cả hai, vị trí ấy chưa bao giờ đổi thay Và khi gặp lại, tất cả năm tháng xa cách bỗng trở nên có ý nghĩa - chỉ để chứng minh rằng tình yêu này đủ bền chặt để vượt qua tất cảThời Vũ là ngoại lệ... nhưng lần này, Hoành Nhiên biết chắc, đó sẽ là ngoại lệ duy nhất và vĩnh viễn trong đời cô…
Huang Renjun đi xe đạp đến đón Lee Haechan nhưng vấp phải đá mà ngã nhào xuống cống. Renjun đưa tay ra với mong muốn được người yêu kéo lên thì nghe Haechan hỏi vồn vã:"Có yêu anh không? Bạn có yêu không hả?" "Kéo em lên.""Nói yêu đi rồi kéo."…
...hy vọng đây sẽ là nơi mình trút đi những nổi buồn, chia sẽ niềm vui, những vấp ngã đầu đời hay là một vài thứ gì đó mà trong lòng không tiện tâm sự với người khác...…
Tác giả: Tương Tử BốiChuyển ver: thatweird8Thể loại: BL, cường x cường, hào môn thế gia, tình yêu son sắc, hợp đồng tình yêu.Truyện chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả và editter. Nếu có yêu cầu gì mình sẽ lập tức gỡ truyện xuống. Cảm ơn ạ…
Gửi cậu, cho những ngày tháng đã qua, cho những lần cả hai ta vấp ngã!...Tôi đã khóc. Khóc thật lặng lẽ ở nơi sâu kín nhất. Khóc không thành tiếng.Tôi hay chọn sự im lặng. Đến cuối vẫn luôn cố gắng im lặng. Tôi sợ nếu tất cả bật ra thành tiếng, tôi cũng sẽ không kiểm soát được bản thân. ***- dựa trên một câu chuyện có thật.…
Câu truyện kể về Anthony, người ghét công việc và thích cà phê. Trong một lần vô tình vấp vỏ chuối, cậu đã được chuyển sinh không như kì vọng. Trên hành trình thống nhất 3 vùng đất lần lượt là Nhân giới, Ma giới và Công nghệ, có rất nhiều tình huống hài hước của nhóm cậu!…
[BFZY/Tâm Duyệt Quân Hề] quân biết không ?Thể loại: Dân quốc / song hướng thầm mến / ngọt / ngược thân / thả thính mặt không đổi sắc công x thẹn thùng không biểu hiện ra ngoài thụ/ HE. Tất cả nhân vật đều thuộc về tác giả.[Văn án]Lưu Vũ, thích mặc trường bào, thích hát hí, giỏi tính toán, tiểu công tử thương gia, kinh doanh kỹ viện, ngoài cười trong không cười, dịu dàng ôn nhu có thừa, không dễ dàng bộc lộ nội tâm, khi ở gần Châu thiếu soái vành tai sẽ dễ đỏ lên.Châu Kha Vũ, thiếu soái thường mặc quân phục, đeo kính viền vàng kèm theo dây, khi làm việc nghiêm nghị quyết đoán trí thông minh cực cao, khi ở gần Lưu Vũ thì thích trộm nhìn cậu, dùng tình cảm chân thành đối đãi, không vồ vập vội vã nhưng nhiệt huyết yêu đương hơn bất cứ ai.Cả hai dùng tiết tấu chậm rì của mình thâm nhập vào cuộc sống của đối phương, chậm đến nỗi không ai phát hiện ra từ lúc nào đã biến chuyển, xem như là lẽ tự nhiên đi.Đây là câu chuyện tình yêu từ tốn, hai người chưa từng yêu đương lại gặp gỡ lương duyên trời ban trong hàng vạn người.Ở đây có đường, mau đến~…
Tôi đã quay lại với một bộ truyện tiếp theo cũng hay không kém Nhớ ra tên tôi chưa :))) nhào vô lẹ!!!!!Thể loại: Hiện đại, HE, tình cảm, ngọt sủng, song khiết 🕊️, chủ thụ, hợp đồng tình yêu, nhẹ nhàng, tình yêu đô thị, duyên trời tác hợp, cưới trước yêu sau, 1v1 , góc nhìn nam chủ.VĂN ÁNQuang Hùng tốt tính, tự tin, lạc quan, yêu đời, chỉ là không có tham vọng trong sự nghiệp, là một cậu lười;Đăng Dương hết lòng vì sự nghiệp, cuộc sống là sự nghiệp, sự nghiệp là cuộc sống;Quang Hùng kết hôn với Đăng Dương là vì tướng tá Đăng Dương đẹp, hào phóng, ăn nói dễ nghe, có thể cho cậu sống một cuộc sống nhàn nhã sau khi kết hôn, còn không quản cậu, cực kỳ tự do;Đăng Dương kết hôn với Quang Hùng là vì Quang Hùng tốt tính, là một cậu lười tự do tự tại, dù cho anh về nhà lúc mấy giờ thì nhà cửa vẫn sẽ luôn ấm áp sạch sẽ và có thức ăn ngon;Ban đầu hai người thống nhất sẽ cưới thử một năm, hợp thì bên nhau, không hợp thì mỗi người một nơi;Một năm trôi qua, Quang Hùng hơi sầu, vì sao bây giờ Đăng Dương về nhà thường xuyên quá vậy, còn muốn ôm cậu, hôn cậu, cái thân lười này cảm thấy mệt mỏi lắm á;Đăng Dương cũng sầu, vì sao Quang Hùng không hỏi thẻ lương của anh, vì sao không kiểm soát anh, không hỏi mùi nước hoa trên người anh từ đâu mà có? Trong đám bạn đã kết hôn, vì sao chỉ có mình anh là chưa quỳ ván giặt đồ?Quang Hùng do dự nhìn Đăng Dương, tự hỏi mình có nên uyển chuyển nhắc nhở đừng có vồ vập như vậy được không, dạo này cậu không được ngủ đủ mười tiếng đó.Đăng Dương phủ đ…
[CLOSE]***Cuộc sống là chuyến hành trình với bao chông gai. 20 tuổi, độ tuổi chênh vênh giữa dòng đời hối hả mới dạy cho ta rằng con đường ta đi chẳng bao giờ trải hoa hồng. Muốn chạm đến vinh quang và thành công, ta nhất định phải tôi luyện bản thân qua những ngày giông bão.Ta mới bước vào đời, còn ngỡ ngàng với bao điều mới mẻ và khó hiểu. Cuộc đời mà, hiếm có ai vững vàng bước đi khi mới chập chững bắt đầu. Nó khiến ta lạ lẫm, chông chênh, lạc bước và gục ngã trên chính con đường ta chọn. Đôi khi mệt mỏi, chùn bước, tưởng chừng trái tim non mềm như bật khóc. Ta nếm trải đủ mùi vị của thất bại, của cô độc, của sợ hãi bao trùm lấy tâm trí hàng đêm. Ta đau thể xác và cả tinh thần, nhưng rồi ý chí lại chẳng chịu thua, ta lại gắng gượng lật đật đứng lên và bước tiếp. Bỗng một lúc nào đó chợt dừng lại, giật mình thầm tự hỏi bản thân rằng: "Đây đã là lần thứ mấy ta đứng lên sau những cú vấp nhớ đời ấy?"Đó là mưa, là bão, là giông tố cuộc đời.[...]"Đã bao giờ" nhiều lắm, "lần đầu" cũng kể không xiết nhưng bạn hãy để ý lại xem, hãy cảm nhận lại cảm giác hạnh phúc khi còn là một đứa trẻ, một thanh niên mới trưởng thành chạm vào những hồi ức xưa cũ đó. Là nắng! Nắng của đời bạn đó!Sẽ đến một lúc nào đó bạn chợt nhận ra rằng những cơn mưa đang dần bào mòn con người nhút nhát chênh vênh của bạn mà tôi luyện nó trở nên mạnh mẽ và kiên cường sương gió. Nắng là hạnh phúc, mưa là cơ hội...Chong Chóng - blogradio.vn…
01925: Anh vẫn yêu em.Anh gặp em vào ngày cuối đông lạnh lẽo. Đôi ta vô tình vấp phải nhau."Anh nói rồi, dù có ba mươi, bốn mươi hay một trăm năm nữa, anh vẫn yêu em như ngày đầu."Ngọt, không ngược, không H.250924.Truyện do trí tưởng tưởng của tác giả, vui lòng không áp dụng lên đời thật! Không re-up dưới mọi hình thức, xin cảm ơn!@lph_gf1318 .…
Tác giả: Cần Lao Đích Tiểu Dã MiêuConvert: Reine DunkelnEditor: Vivi_V1989Thể loại: cao H, NP.Đồng Tâm là một cô gái chỉ cần nhìn thấy đàn ông cực phẩm là muốn đè người ta. Cho nên cô tự nhận xét bản thân mình là người như thế này: Vừa cặn bã vừa tàn nhẫn, tam quan bất chính, ngủ xong không nhận.Nhưng mà vì sao những người đàn ông cô đã từng ngủ lại theo đuổi cô không bỏ?"Tôi con mẹ nó chính là tra nữ đấy, mọi người ngủ xong ai tìm mẹ người ấy không tốt sao?"Nam chủ có xử nam, cũng có người không phải.--------Lời editor: cảnh báo trước nữ9 là một Tra nữ thứ thiệt.Ngày đào hố: 12/5/2020.…
Hoãn Nhan là một cô gái bình thường nhưng có những giấc mơ rất kì quái. Trong mơ, cô là một người hoàn toàn khác, một mĩ nữ xinh đẹp cùng một chàng trai ấm áp đi đến những nơi mà cô chưa từng nhìn thấy bao giờ nhưng vẫn rất thân thuộc và chân thực. Từ trong giấc mơ, Hoãn Nhan đã bắt gặ những chàng trai anh tuấn nhưng lại gọi với cô một tên khác : Liên Hương. Từ đó, cô luôn vấp phải những vòng xoáy ái tình trong mộng thực...…
thứ chất lỏng chứa cồn ấy làm con người ta say rồi chẳng rõ trời đất là gì, hại sức khỏe đến bào mòn nhưng cớ sao ta cứ vồ vập lấy chúng mỗi lúc tiếng lòng vỡ tan, hay chỉ đơn giản là thói quen của kẻ bợm rượu? Mỗi người đều sử dụng và nghĩ về nó khác nhau, đơn giản thì thứ thức uống, liên hoan tiệc tùng thì uống, hơn thì là dựa dẫm để giải tỏa. Vậy rằng với hai con người lạc lõng ấy, nó là gì?…
Sáng nay, cô chạy vội đến trường, vấp phải chậu hoa trước cổng ký túc xá.Cánh mẫu đơn rơi lên tóc, thơm nhẹ như kẹo bông.Cô ngẩng lên, thấy tấm bảng nhỏ treo cạnh chậu hoa ghi dòng chữ nguệch ngoạc:"Tặng ai đang có một ngày không vui."Cô bật cười, tim nhẹ như gió.Ừ thì... hôm nay, hoa nở, mình cũng nở.…