[Seopbin] Hoa đâu nở đã vội tàn
Một đoá hoa năm đó không kịp trao người sao đã vội tàn phai. Một lời chưa kịp nói đã vội cách xa ba trăm năm.Chỉ còn cách dùng dòng xoáy thời gian để được bên anh.…
Một đoá hoa năm đó không kịp trao người sao đã vội tàn phai. Một lời chưa kịp nói đã vội cách xa ba trăm năm.Chỉ còn cách dùng dòng xoáy thời gian để được bên anh.…
ngày mà nụ hôn rơi xuống đôi bờ má ửng đỏ, cả hai đều biết rằng, chúng mình đã tìm được tình yêu.…
Sáng khai giảng, Vương Khánh Huyền dậy muộn, đầu bù tóc rối chạy thục mạng ra đường.Ngay khoảnh khắc chạy ngang qua một căn nhà có sân yên tĩnh, cô thoáng thấy một người con gái mặc đồng phục thể dục Trung Quốc, vai đeo cặp, đang cài cúc áo thật chậm rãi.Trông rất bình thản.Khánh Huyền chỉ kịp nghĩ:"Muộn rồi mà còn ung dung vậy."Đến lúc xếp hàng khai giảng, vừa kịp thở ra nhẹ nhõm, cô nhận ra người đó - Trần Tô Lệ - đang đứng ngay phía sau mình. Vẫn là bộ đồng phục xanh đen đó, gọn gàng, không hề đổ mồ hôi.Và cao hơn cô... đúng một cái trán, khiến khi đứng gần có hơi áp lực.Cô không chào. Cậu cũng không bắt chuyện.Hai người xa lạ, hai kiểu im lặng khác nhau.Nhưng rồi - vào lớp, chỉ còn đúng một chỗ trống cạnh nhau.Và trong tiết học đầu tiên, họ bị xếp cùng tổ.Không ai gọi tên ai.Nhưng cả hai đều đã âm thầm biết tên nhau - từ chữ viết góc vở.Không ai chủ động làm quen.Nhưng rồi lại cùng nhau uống sữa đậu, cùng lắc đầu khi bạn rủ đi căn tin, cùng trầm mặc giữa những người sôi nổi.Câu chuyện bắt đầu từ một cặp bàn.Hai con người lặng lẽ - một người không thích ai ồn ào, một người không nói gì nhưng lại luôn để ý từng chi tiết nhỏ.Không phải định mệnh. Cũng chẳng phải tình yêu từ cái nhìn đầu tiên.Chỉ là...Có những người không cần nói nhiều, vẫn nghe thấy nhau rất rõ.…
Cánh cửa bật mở, họ- những cô gái đến từ thế giới cổ tích...Xuyên không thành sát thủ sao!!? "Sao? Xuyên không? Áaaaaaa, ta xuyên không rồi yeahh à mà thế xuyên không là gì nhờ?"" Sát thủ? Hmm... Nghe có vẻ vui tai nhỉ? Sát là sát mặt, thủ là thủ thỉ thế sát mặt thủ thỉ à? Ủa sát mặt thủ thỉ với nhau điều gì cho ta biết với!!""Cái này là súng? Bóp cái còi này sẽ nổ? Thế thì thú vị đấy, ta bóp đây..""Ngươi là ai? Mặt cũng đẹp đấy, ta phong ngươi làm quản gia ta, đồng ý không?""Tổng tài? Là quan tài mà có quản gia tổng của ta được đặt trong đó để chôn khi chết à?""Hừ một thứ bình dân vậy mà cũng làm ta thích. Duyệt! ta mua toàn bộ......Gì!!! Trong túi ta không còn đồng nào? ""Á! Đuôi ta đâu? sao lại có chân thế này ?sao da ta từ trắng ngần thành đen thui thế??"Các nàng công chúa sẽ thích nghi với cuộc sống hiện đại chứ? Liệu họ có gặp được chàng hoàng tử của chính mình ở thế giới đó? Hãy xem xem các công chúa của chúng ta sẽ làm gì nào~_Măn_Art: PinterestEdit: tueyah aka ngok ngheck…
Tùng ôm tớ vào lòng, rúc mặt vào cổ tớ, đoạn thủ thỉ:- Ngọc Anh là cô bé Lọ Lem- Ý Tùng là bảo tớ là oshin hử - tớ cau mày hỏi lại.- Không phải! Cậu và Lọ Lem đều là người vô cùng mạnh mẽ và lạc quan. Nhưng khác ở chỗ...- Chỗ nào?- Lọ Lem trong cổ tích thì lộng lẫy nhờ phép tiên. Còn cậu toả sáng như ánh mặt trời mà chẳng cần phép thuật gì cả. - Tùng cười cười, thơm vào má tớ chùn chụt.Cái tên đáng ghét này! Hại tớ mặt đỏ tía tai, xém chết ngạt trong hũ mật.*****Ủng hộ tớ 1 vote đuyyyy:> Love uuu:3…
vào những ngày mưa đến, hình bóng em lại tìm về bên anh.a/n: tất cả đều thuộc về trí tưởng tượng của tác giả, không áp đặt lên người thật.…
"những dịu dàng đầy ngây ngô năm mười bảy tuổi, hóa ra là cũng chỉ giành cho riêng một người."…
Chỉ chứa SongKiệt nhưng có cài fic nó liền nhau nên sẽ maybe dính cp khác ^^Chưa có sự cho phép của tác giả…
Em-cô nhóc duy nhất trong mọi điều duy nhất của anh.Anh không biết tại sao lại thích em,cô nhóc bướng bỉnh,nghịch ngợm,nói lắm,ăn nhiều... chỉ biết rằng lỡ thích rồi đành phải thích trọn đời thôi.…
giữa những cơn mơ bất chợt vào ngày trời giông bão, anh lại nhớ về em như một câu chuyện cũ chẳng thể vãn hồi.…
🍦Tên truyện: [Zhihu] Mẹ Ảnh Đế Là Fan CP Của Tôi🍦Tác giả: 芒果酸奶🍦Editer: Ling2🍦Nguồn : Bánh bao nhân đậu của Ling2🍦Thể loại : ngôn tình, showbiz, đoản văn , ...🍦Độ dài: 04 phần 🍦Tình trạng bản gốc : đã hoàn Tình trạng bản chuyển ver : đã hoàn…
"kiếp sau chúng ta dùng cả một đời để trả món nợ tình duyên này, có được hay không?"--fic không được xây dựng dựa trên bất cứ bối cảnh lịch sử nào, hoàn toàn là trí tưởng tượng của tác giả.warning: SE.…
chuyện bên lề của textfic người một nhà thôi.…
Truyện : Bà Đây Đem Vai Ác Dương OaiTên Hán Việt: Thượng Vị Công Lược: Ngã Bả Phản Phái Dưỡng Oai LiễuTên Trung: 上位攻略:我把反派养歪了Tác giả : Mặc LinhEdit & Beta: Nại NạiTình trạng: Hoàn thành (555 chương [520 chương hoàn chính văn + 35 chương ngoại truyện])Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, HE, tình cảm, huyền huyễn, tu chân, xuyên việt, xuyên sách, ngọt sủng, thần tiên yêu quái, song khiết, trạch đấu, cung đình hầu tước, nữ cường, ngược traNàng, tự ý làm bậy, quỷ tu chỉ sợ thiên hạ không loạn, cô độc và hoang dã.Nàng, nhẫn nhục chịu đựng, trở thành vật hy sinh của nữ chính.Nhưng khi nàng biến thành nàng ấy...Nữ phụ muốn tạo phản? Muốn nàng giúp đỡ? Được, không lấy tiền.Nam chính muốn giết nàng? Mượn kiếm sao? Được, đưa miễn phí.Nữ phụ muốn từ chỗ nàng hợp bảy Thần Khí để triệu hoán Thần Long? Ra cửa, rẽ trái, đi thẳng. Không cần cảm ơn.Còn có một người đàn ông muốn đi theo nàng? Đợi chút, hạnh phúc đến quá nhanh. Nàng muốn chém một ai đó để bình tĩnh lại sự bất ngờ một chút.Thần Khí trên trời. Thiên hạ rối loạn. Cô hồn dã quỷ. Họa thế gian.Một cô hồn dã quỷ ngửa mặt lên trời thở dài: Tuyệt vời! Công tử, ta phải sinh khỉ con cho ngươi~Link Quyển 1: https://my.w.tt/hC8UxTRR76Link Quyển 3: https://my.w.tt/RaFR21YR76…
Author:Panda CowCategory:Romance,sad,HESummary:Năm đó,em để lại cho anh một câu hỏi hóc búa rồi bỏ đi.Một câu hỏi mà anh dùng cả thanh xuân của mình để trả lờiLength:Short nhất trong bầy con tinh thần =((((((((Note:Com cho au có động lực đi màaaaaaaa…
You're a troublemaker but damn boy it's like i love the trouble and i can't even explain why??? "Tại sao anh lại thấy vừa tốt đẹp vừa tồi tệ khi yêu em?"________lbtv x nhs | tbtn…
Uầy!! Tự nhiên có hứng lên thì ta viết truyện SN - SoT thui, thấy có kha khá người thích thể loại này nên ta viết tặng cho. Ủng hộ ta nhé…
"mặc kệ ngày mai có ra sao đi chăng nữa, đêm nay, chỉ một đêm nay thôi, họ đã có được nhau trong vòng tay, ấy cũng đã đủ lắm rồi."…
"nếu như anh không phải là một giấc mơ em chỉ vô tình có được giữa những ngày xuân ấm áp, thì thật tốt biết bao."…
Author:PandaCowParing:HanChul Category:Open Ending, ngược tâmDisclaimer:quà tự luyến mừng năm mới hạnh phúcLength:Ngắn…ngắn…rất rất ngắnWarning:mang đi chỉ cần ghi cre!!!chật vật mãi mới ra đc cái fic,ngắn thôi à nên chém thoải mái không cần ngại nha.để mềnh tiếp tục viết những fic ngắn khác hay hơn.Lần đầu viết OE không biết có bị cục sạn nào không^^ mong mọi người góp ý…