Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Giận hờn

Chuyện bắt đầu từ một tin nhắn... mà ảnh trả lời cụt ngủn.

Em: "Chiều mai đi ăn gì?"

Ảnh: "Tùy'"

Em: "Tùy là sao? Không thích thì nói."

Ảnh: "Nói gì cũng bị nói lại mà."

VẬY ĐÓ.
LẠNH CẢ TIM.
EM GIẬN THIỆT.

Không nhắn lại, không thèm đọc tin nhắn nữa, cũng không gọi.

Chiều hôm sau, em về nhà, mở cổng...và thấy ảnh đứng đó. Áo khoác xám tay thì bỏ trong túi. Không ô, không nón. Gió chiều thổi phất qua tóc.

"Anh làm gì đây?" - em hỏi, mặt lạnh như đá.
Lúc em hỏi - anh không biết trả lời sao cho
Anh cứ sợ nói nhiều lại làm em giận hơn ai ngờ.. anh im thì em buồn hơn

EM ĐỨNG YÊN.
ẢNH CŨNG KHÔNG TIẾN LẠI -
CHỈ NHÌN EM... NHƯ NGƯỜI PHẠM LỖI MÀ KHÔNG BIẾT SỬA KIỂU GÌ.

"Anh đứng đây lâu chưa?"

"Tầm 3 tiếng."

"Trời nắng mà?"

"Ờ... tại nghĩ chắc em đi học về ngang qua...
nên..."

MỘT THẰNG CON TRAI MẶT LẠNH NHƯ BĂNG
MÀ CHỊU ĐỨNG DƯỚI TRỜI CHỜ EM BA TIẾNG
CHỈ ĐỂ NÓI:
'ANH XIN LỖI!!!

Không bông, không quà, không dài dòng. Chỉ có cái lưng đẫm mồ hôi và cái nhìn buồn hiu.
Em bước tới nắm lấy tay áo ảnh.

"Vô nhà em uống nước đi. Lần sau... đừng làm em giận kiểu đó nữa nha."

"Ừm. Anh thề - nếu có, anh sẽ giận chung luôn.
Không để em buồn một mình nữa đâu."

TRỜI ƠI EM XIN THUA!!!
GIẬN GÌ GIẬN CHỨ GIẬN MỘT NGƯỜI VỪA DỞ
GIAO TIẾP, VỪA YÊU EM CHÂN THÀNH NHƯ VẬY THÌ EM KHÔNG GIẬN ĐƯỢC!!!
EM CHỈ MUỐN... ÔM ỔNG LUÔN CHO ỔNG HẾT RUN.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com