Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 25

Toản vẫn ở đấy ôm dỗ cậu, cậu khóc nức nở ôm chầm lấy hắn mà khóc. Hắn dỗ đầu Linh, xoa xoa nhẹ mái tóc kia.
-Ngoan, không sao cả...-toản dỗ cậu
-Hức..hic..tại sao vậy. -cậu nói về vấn đề của Đức
-Ngoan không sao cả mọi chuyện sẽ ổn thôi mà..Linh đừng khóc nữa mà..đừng buồn nữa..khóc nhiều sẽ đau mắt lắm..nín và nghe tôi nói này..nếu sau này cậu buồn hay cần người tâm sự thì tôi luôn ở bên cậu sẵn sàng vì cậu hết sẽ không cho ai dám làm Linh khóc nữa không cho ai làm tổn thương Linh nữa hết..hứa đấy- toản nói mắt hoe đỏ xót xa khi nhìn thấy người mình thương khóc như vậy
Rồi cậu né tránh cái vòng tay của hắn buông hắn ra hắn thấy hành động của cậu như thế thì nắm lấy tay cậu, lau nước mắt cho cậu nhìn cậu bằng ánh mắt đầy si tình rồi nhẹ giọng nói.
-Không khóc nữa..Linh của tôi mạnh mẽ lắm nói sẽ không khóc mà sao lần này lại khóc chứ, thôi không khóc nữa khóc  sẽ xấu lắm đấy, Linh cười mới đẹp. -toản an ủi cậu
Lúc này Đức cũng đứng hình nhìn cậu và hắn rồi lẵng lặng nước mắt rưng rưng rồi bỏ đi. Qua bên Linh cậu nhìn Toản rồi nói
-Anh thật tốt..anh cũng thường làm vậy với người khác hả..? -linh xưng anh tôi với gã
-Không..chỉ một mình Linh thôi. -toản cười nhẹ nhìn cậu
-...
-Thế bây giờ mình về nhà nhé trời bắt đầu lạnh rồi sẽ dễ ốm, Linh mặc áo khoác vào cẩn thận lạnh mất. -toản cởi áo khoác mình ra choàng cho cậu một cách ôn nhu chân thành nhất
-Cảm ơn anh..-linh nói
Thế rồi hắn lấy xe đưa cậu về nhà. Tới nhà cậu hắn nhìn cậu vào nhà mới yên tâm chạy xe về. Qua bên Đức cùng mọi người Huy đang rất cáu và người kế bên là anh người yêu cậu đang ngăn cậu lại
-Tuấn Anh buông em ra, em phải đánh chết thằng này . -huy cáu và đang được sự ngăn cản về phía anh người yêu kia
-Thôi em, bình tĩnh nào nghe anh. -tuấn anh đang ngăn cản huy
-Thành thật xin lỗi mọi người vì tôi không nói việc này sớm hơn mà còn lừa mọi người nữa..-đức thành tâm xin lỗi
-Thôi dù gì chuyện nó cũng vậy rồi thôi không sao đâu..-hải quế nói
-Đm sao mày không đi luôn đi để thằng Linh nó phải như thế rồi bây giờ mày lại quay về đây nói như vậy hả thằng khốn này?!!!.- tới lượt Phượng cáu lên mắng Đức một hơi ra định đánh cả đức như huy nhưng bị thanh cản ấy chứ
-Thôi mà thôi..-ôm cậu lại
Sau một hồi nói chuyện thì mọi người cũng hiểu ra các thứ vì lí do gia đình hắn nên hắn phải làm như thế nên mọi người cũng đồng cảm với hắn, hắn thật sự yêu và nhớ Linh rất nhiều nên đã nhờ mọi người giúp đỡ mọi người cũng đồng ý nhưng không ai hề biết rằng Toản cũng yêu Linh..rất yêu phải làm sao đây ? Chuyện này rồi sẽ ra sao đây ?. Tua~ tại nhà Quế Toàn lúc này cả hai đang nằm chung giường nói chuyện.
-Này vợ chúng ta đã nói giúp Đức rồi với tình hình bây giờ em nghĩ xem có được không ? -hải nói
-Em chả biết em đang suy nghĩ đây..chắc chuyện này phải bàn với Phượng thì sẽ rất ổn. -toàn nói
-Vâng em, thế thôi chúng ta ngủ được rồi, bé ngủ ngon. -hải ôm nhẹ toàn vào lòng rồi hôn nhẹ một nụ hôn ở môi
-Ừm..anh ngủ ngon .-toàn nói rồi ôm hắn ngủ
Sáng hôm sau tại công ty Linh, cậu đang làm việc thì Toản đi vào rồi lại bàn cậu nói
-Linh, ăn sáng đi nè .-toản đưa một ít bánh ăn sáng và một chai sữa loại cậu thích
-Cảm ơn anh, anh cứ để đó đi lát tôi ăn ngay . -cậu nói
-Được rồi, mà tối nay Linh có rảnh không ?? -toản hỏi
-Rảnh chứ, có chuyện gì hả ? -linh nói
-Tôi mời Linh đi ăn một tí có được không Linh ? -toản hỏi
-À..ừm..-linh ậm ừ
-7h30 nhé, Linh cứ chuẩn bị tôi qua đón Linh đấy .- toản nói
-Ừm được..-linh bảo lại
-Thế Linh tranh thủ ăn sáng hẳn làm việc tiếp nhé, tôi về phòng làm việc đây hẹn Linh vào tối nay . -toản cười rồi bỏ đi
Thế rồi Đức nghe lén được và lại bỏ đi về phòng làm việc không quên suy nghĩ việc khi nãy
-" Trong hai người họ..có vẻ thân thiết nhỉ..?! Liệu mình nên buông tay hay không..?"
Thế rồi hắn ngồi trầm tư trong góc phòng suy nghĩ rất nhiều mà còn rất lung tung đã vậy còn nghĩ ngợi nhiều nữa. Xong việc cuối cùng cũng đến tối cậu về nhà thay quần áo xe hắn cũng vừa đến cậu vừa bước ra hắn nhìn cậu chằm chằm luôn đứng hình mất 5s rồi cậu bảo
-Này..làm gì nhìn tôi lắm thế ? Mặt tôi dính gì sao ? -linh nói
-Không không nhìn cậu hôm nay trông rất đẹp . -toản cười
-Cảm ơn..đã khen .- linh cười nhẹ
-Thôi lên xe đi thôi . -toản náo nức
Tới quán ăn đây là một nhà hàng 5☆ cực kì sang trọng và cực đẹp mắt. Rồi cả hai cùng vào bàn ăn xong xuôi thì hắn dẫn cậu đến một nơi xung quanh tranh trí những bóng đèn li ti lấp lánh xung quanh cậu nhìn rồi nhìn lại hắn.
-Chỗ này..? Là sao ? -linh hỏi
Rồi hắn lấy ra một hộp nhẫn mình đã chuẩn bị từ trước để hôm nay bày tỏ tình cảm của hắn dành cho cậu.
-Linh này..anh biết nói lời này có hơi muộn nhưng mà anh thật sự đã yêu em từ rất lâu rồi..từ khi lần đầu chúng ta gặp nhau, anh đã bị cảm nắng nụ cười của em rồi và anh đã biết cảm giác yêu là như thế nào, ra sao anh đã ấp ủ điều đó từ rất lâu rồi, anh đã rất vui mừng cảm tạ ông trời vì đã sắp đặt cho chúng ta gặp nhau và anh muốn bên cạnh em bù đắp cho em nhiều hơn..nên hãy cho anh là người xoa dịu trái tim tổn thương của em có được không..-toản nói hết thành ý của mình dành cho cậu
-Tôi.. -linh ngập ngừng
-Em có thể suy nghĩ không cần phải trả lời vội anh, em có thể suy nghĩ thêm cũng được..anh có thể chờ dù 1 ngày hay 1 tuần hay 1 tháng kể cả 1 năm hay nhiều hơn nữa anh vẫn sẽ chờ em, vì yêu em anh sẽ làm tất cả dù phải dành cả thanh xuân của mình đi chăng nữa anh vẫn sẽ chờ đợi em...-toản cười với cậu nhìn cậu bằng ánh mắt chân thành
Rồi cậu ngập ngừng và đang rất rối ren chả biết phải nói như thế nào nữa. Trong cậu mông lung lắm nhưng cậu suy nghĩ một hồi lâu rồi đáp lại câu trả lời Toản nói một cách nghiêm túc
-Xin lỗi anh..nhưng tôi có người tôi thương rồi. -linh trả lời hắn thẳng thừng
Rồi hắn đứng lên rồi bảo với cậu một giọng khá lớn và thêm một chút thất vọng tràn ngập trong câu nói.
-Lại là Hoàng Đức sao !! Linh à..em nên suy nghĩ lại đi..cậu ta đã chết lâu rồi ?!!! Chẳng lẽ suốt 5 năm nay em còn không rõ hay sao..?! Thế suốt bao nhiêu năm qua tôi dành tình cảm của tôi cho em vẫn không đủ bằng hắn sao hả ?! -toản mắt đã hoe hóe đỏ tràn ngập thất vọng, hắn bày tỏ yêu cậu chắc cũng đã hơn 3 lần mà cậu dẫn không đáp lại tình cảm ấy.
-Anh rất tốt..nhưng tôi rất tiếc..! Anh dù có tốt với tôi đến mấy hay yêu tôi đến mấy cũng không bằng người tôi thương cho nên xin lỗi anh... -cậu cúi đầu nói rồi bỏ đi luôn.
Rồi cậu bỏ đi. Hắn bây giờ như cả một bầu trời sụp đổ vậy..lời nói của cậu như cả ngàn nhát dao đâm vào tim hắn. Hắn tuyệt vọng rồi cúi mặt xuống bật khóc trong im lặng còn gì đau khổ hơn nữa chứ.."Liệu..trong suốt bao năm qua tình cảm tôi dành cho em chỉ là vô nghĩa hay sao ? Yêu em đến như vậy rồi nhận lại được những gì ?!! Tại sao tôi lại đem tấm chân tình dành cho người..mà người lại nỡ lòng vô tâm như vậy..? Nhưng tôi cũng cố chấp..để rồi nhận những đau đớn từ em.."

Thế rồi ông trời cũng hiểu lòng hắn mưa to, hắn đi dầm mưa lang thang về nước mắt không ngừng rơi..trái tim của hắn như đã vỡ nát ra từng trăm mảnh rồi. Hắn thua thật rồi...

Hóa ra là tình yêu luôn cố chấp🎶
Cứ hi vọng một ngày người sẽ thấy, rằng anh vẫn không ngừng..nhớ em đêm cũng như ngày🎶🎶🎶
Bước đi thật nhanh sầu lệ tuôn rơi..trước mặt là bầu trời chơi vơi🎶
Hoàng hôn khóc cho một người vô hình giữa hai người...🎶

Rồi hắn đi lang thang cứ thế hắn lại đi rồi ngã xuống ngất xỉu và thật may hắn gục ngay trước nhà Thành Chung trợ lí mới thuê của Linh tầm 3 tuần. Cậu đi ra đóng cửa chợt thấy Toản, cậu hoảng hốt chạy ra lay người hắn.
-Văn Toản..Văn Toản..-chung lay hắn
Thế là cậu dìu hắn vào nhà để hắn lên sofa nằm rồi cậu đi lấy cái khăn lau đỡ người cho hắn. Tầm lâu sau, hắn chợt tỉnh dậy thấy đang trong nhà ai khá lạ nên ngồi dậy vỗ nhẹ đầu mình.
-Aa..đây là đâu vậy ?! -toản nhìn xung quanh đầu khá là đau
-Anh Toản thật may anh tỉnh rồi, đây là nhà em lúc nãy anh ngất xỉu nên em đưa anh vào nhà. -chung nhìn hắn
-Cảm ơn cậu nhiều nhé..mà tại sao cậu không để tôi ở ngoài đấy luôn đi..đem tôi vào nhà làm gì chứ. -giọng hắn khàn có chút nghẹn ngào cúi gầm mặt xuống
Rồi cậu nhẹ nhàng ngồi kế hắn, tay đặt lên vai an ủi hắn dù không biết chuyện gì cậu cũng hiểu chuyện nên an ủi đầu tiên sẽ ổn hơn nhiều.
-Thôi anh đừng nói như thế, em.không nỡ bỏ anh ngoài mưa như thế được, mà anh buồn gì sao ? Có thể nói em nghe với được không em có thể tâm sự với anh mà. -chung nói vỗ nhẹ vai hắn
-Ừm..nhà cậu có rượu không ? -hắn ngước mặt nhìn cậu bằng ánh mắt đỏ ngầu như sắp khóc mà kiềm nén lại vậy
-Vâng, có ạ anh muốn uống sao ? -chung nghiêng đầu hỏi hắn
-Ừm tôi muốn uống một chút thôi. -toản nói
Thế rồi cả hai xách rượu ra rồi ngồi đối diện sofa uống rồi cứ uống, mà loại này là loại rượu mạnh nữa hắn uống nhiều gấp đôi cậu cứ rót liên tục còn cậu lần đầu uống mà cũng nhiệt tình lắm. Qua bên Linh cậu đang ở nhà một mình trầm tư suy nghĩ thì bỗng có tiếng chuông cửa cậu ra mở cửa vừa mở ra đập thẳng vào mắt cậu là Hoàng Đức cậu định đóng lại nhưng hắn ngăn.
-Đừng đóng, anh đến đây có chuyện muốn nói với em..-hắn cản cửa lại
-Giữa tôi và anh chả còn gì để nói hết, mời anh về cho !!! -cậu cọc hẳn lên
-Anh xin em đây Linh..đừng như vậy mà...-đức nhìn cậu xót xa
-Anh cút đi..tôi không muốn nói chuyện với anh thêm một phút một giây nào nữa cả..-cậu cố gắng xua đuổi hắn đi
Rồi cậu nắm được cửa đóng thật nhanh lại. Hắn bị đuổi ra ngoài, rồi hắn hét vào
-Nếu em không chịu ra thì anh sẽ quỳ ở đây đến khi nào em chịu ra thì thôi, anh sẽ không về đâu..-đức hét vào trong
-Để tôi xem anh quỳ được bao lâu.-linh nói rồi lại sofa ngồi bỏ kệ hắn ở ngoài
Ở ngoài lúc này đang mưa to, hắn quỳ trước nhà cậu kiên trì mà quỳ đợi cậu ra thì mới thôi. Tầm lâu sau tầm 1-2 tiếng trôi qua cậu mở cửa ra xem thì thấy hắn vẫn quỳ ở đấy cậu khá bất ngờ nên lấy dù chạy ra che cho hắn rồi mắng hắn
-Này anh bị ngốc à..sao không về đi chứ còn quỳ đây muốn dầm mưa cho chết à hả !!! -cậu quát hắn
-Anh đã bảo rồi..anh sẽ không về nếu em không chịu ra gặp anh mà..-hắn cười nhìn cậu
-Đứng lên rồi về đi..-cậu nói không thèm nhìn hắn một cái
Rồi hắn đứng lên nhẹ nhàng ôm cậu vào lòng ôm thật chặt còn cậu vùng vẫy vứt luôn cây dù xuống đất.
-Buông tôi ra tên khốn này.-cậu vùng và đang mếu máo
-Anh không buông đâu..anh xin em đấy..đừng tránh né anh nữa có được không..cho anh một cơ hội nữa đi mà anh xin em đấy..hức.-hắn khóc rồi
Cậu im lặng hình như cũng đang khóc thút thít đó mà không ra tiếng. Hắn thả lỏng cậu ra nhìn cậu, cậu khóc rồi sao đó đánh hắn.
-Tất cả là tại anh..!! Tại anh hết..hic..
Rồi cậu khóc toáng lên hắn bối rối ôm dỗ cậu không ngừng
-Tại anh hết, tại anh hết em đừng khóc mà..-dỗ
-Hic..hức..-khóc nức nở luôn
-Thôi em đừng khóc mà..em khóc nữa là anh khóc theo mất..nhìn em khóc anh không chịu được .-hắn dỗ cậu tay vuốt nước mắt cho cậu mắt đỏ ửng như muốn khóc theo ấy
Thế rồi cậu nín dần rồi nhìn hắn, hắn cũng nhìn cậu hai ánh mắt nhìn nhau rồi cậu xô hắn ra.
-Anh tránh xa tôi ra..hic..tôi không muốn thấy anh nữa..cút đi.-cậu có phần lớn tiếng với hắn
Rồi hắn quỳ xuống trước mặt cậu, hắn nói
-Anh biết em hận anh..ghét anh lắm nhưng mà anh thật sự..thật sự xin lỗi em rất nhiều..vì thời gian qua đã lừa dối và để em lại một mình..hức..đã để cho em chịu nhiều tổn thương..nhưng mà bây giờ anh sai..tất cả là do anh hết..hức..anh xin em đấy, cho anh một cơ hội có được không cho anh một cơ hội thôi em bắt anh làm gì cũng được anh chỉ cần em cho anh một cơ hội để sửa sai thôi..được không em..?
-Anh đứng lên và đi về đi..tôi mệt rồi..chả muốn thấy mặt anh nữa. -cậu vô tâm
-Anh không về đâu..anh chờ em cho anh cơ hội anh sẽ về..-hắn nhìn cậu
Thế rồi cậu đứng đó nhìn hắn, một hồi lâu suy nghĩ nữa thì cậu sẽ cho hắn cơ hội lần nữa nhìn hắn cũng đủ chân thành kiên trì thấy cũng tội và xót cho hắn nên cậu đồng ý
-Được rồi..tôi cho anh cơ hội..-cậu nói nhìn hắn đang quỳ kia
Hắn nghe xong thì mặt tươi hẳn ra cười rồi đứng lên ôm cậu
-Anh cảm ơn em nhiều lắm..anh yêu em..-hắn ôm cậu
-Được rồi..vào nhà đi..người ướt hết rồi sẽ bệnh đấy. -cậu nói
-Dạ .-hắn cười rồi cùng cậu đi vào nhà
Thế rồi cậu dắt hắn vào nhà rồi cho hắn ở lại lấy đồ cho hắn thay không bị bệnh thì chết mất. Qua bên Toản hắn đang ôm Chung khóc vì hắn thất tình đấy. Thành Chung ngồi ôm hắn dỗ hắn nín khóc, thật ra cậu thích hắn từ lúc vào làm cơ nhìn hắn khóc thật xót và đau lòng lắm. Mà cả hai đều say mềm do uống tận 3 chai rượu mạnh mà Chung lấy ra.

-Hức..tôi thua thật rồi..hức..tại sao em ấy vẫn không chọn tôi..hic...tôi không đủ tốt hay sao..tại sao vậy chứ ?!!hức.. tôi phải làm sao bây giờ đây Chung ơi..-hắn ôm cậu nước mắt không ngừng chảy và say nữa chứ
-Thôi anh đừng buồn nữa..ực..em thấy anh rất tốt mà chắc chắn anh ấy sẽ suy nghĩ lại rồi đồng ý mà..đừng khóc nữa anh à..-cậu dỗ hắn
Rồi hắn nhìn cậu rồi ôm cậu tiếp.
-Hức..chỉ có cậu trong đoàn là quan tâm tôi nhất thôi..cảm ơn nhé em trai.-hắn nín dần
Rồi cậu nhìn hắn say nói :
-Em trai ? Từ trước đến giờ anh chỉ xem em là em trai thôi sao ? -cậu nhìn hắn nói bằng giọng lớn tiếng
-Đúng như vậy..em sao vậy Chung ? -hắn hơi không hiểu chuyện gì xảy ra
Rồi cậu mếu máo khóc lên tay chỉ vào người hắn
-Anh là đồ quá đáng..vô lương tâm em quan tâm anh như vậy mà anh chỉ xem em là em trai thôi sao hả !! Đồ ngốc anh có nhận ra là em thích anh không hả !!! Anh là đồ quá đáng mà..hic -cậu quát hắn
-Em..-hắn nhìn cậu
-Em làm sao chứ..em nói em thích anh có gì lạ sao ?-cậu say lắm rồi
-Thôi em say rồi..em ngủ đi, anh cũng mệt rồi. -hắn né tránh cậu
-Em biết là anh không thích em đâu..chắc do em cố chấp thôi..-cậu đứng dậy

Thế rồi cậu bỏ vào phòng ngủ. Còn hắn vẫn ngồi đấy suy ngẫm, trầm tư. Uống thêm rượu nữa rồi ngồi đấy uống thật nhiều thật nhiều cho đến khuya.



























_____
Hết rồi nè >< sau thời gian off để thi tui đã hoàn thành và comback rồi nè
À thì nói chung hôm nay tui cũng xem trận bóng đá của các anh nhà thì Úc và chúng ta tỉ số là 4-0 mặc dù thua nhưng mà các anh đã làm rất xuất sắc trong trận đấu này rồi☺❤
Thì lúc chiều tui định á là 8h ra truyện ấy nhưng mà nỗi khổ là vừa tới 8h bật đth chưa kịp vào Wattpad đăng thì bị cúp điện :))))) . Tui ngồi chờ đến 9h rưỡi gần 10h mới có điện đi sạc pin tới giờ này mới đăng được🤧🤧khóc thét á mọi người😌
Thế thôi mng đọc truyện vui vẻ, hẹn mọi người ở chap sauu ><

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com