Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Quân Cờ Mất Lối

Liios, kẻ thông minh đến mức đáng sợ.
Anh không tin vào tình yêu.
Không tin vào lòng người.
Anh tin vào kế hoạch, tin vào việc nắm thế cờ.
Ai đến gần anh, sớm muộn cũng trở thành một quân tốt trên bàn cờ đầy toan tính.

Bởi anh từng yêu.
Và người đó đã biến mất.
Anh học được rằng: ai chân thật nhất... cũng rời bỏ trước.

Maner, người con gái như ánh mặt trời rực rỡ.
Cô sống không giữ lại điều gì.
Yêu là nói, buồn là khóc, vui thì cười lớn.
Trong thế giới của những kẻ đeo mặt nạ, cô là người duy nhất không ngụy trang.

Lần đầu gặp nhau:
Cô ngồi trên lan can tầng thượng, dang tay đón gió, suýt rơi.
Anh giữ lấy cô — không vì lo lắng, mà vì... tò mò.

"Cô không sợ chết sao?"
"Không. Nhưng tôi sợ chưa sống đủ."

Liios đưa cô vào trò chơi của mình.
Cô không biết rằng mình là quân cờ... nhưng lại không đi đúng theo cách anh muốn.
Cô từ chối những lời nói dối ngọt ngào.
Cô làm rối loạn chiến lược của anh bằng những cử chỉ chân thành.

Anh từng nói:

"Cô chỉ là một biến số. Một ẩn số chưa giải."
Cô đáp lại, cười:
"Vậy anh cứ giải đi, tôi không chạy đâu."

Nhưng tình yêu thật sự bắt đầu khi... Maner phát hiện ra góc tối trong Liios:
– Những vết sẹo anh giấu dưới lớp sơ mi.
– Tập hồ sơ về từng người anh đang thao túng.
– Và dòng chữ nguệch ngoạc trong nhật ký:

"Tôi cần họ phản bội để chứng minh mình đúng."

Cô không sợ. Cô ôm anh.
Và nói:

"Không ai ôm một quân cờ cả. Nhưng tôi đang ôm một con người."

Liios, lần đầu tiên trong đời, rơi nước mắt.
Không phải vì thua, mà vì...
anh không biết làm gì với một người không thể bị điều khiển.

Nhưng ánh sáng càng rực rỡ, bóng tối càng chênh vênh.

Một đêm, cô biến mất.
Không lời nhắn. Không lý do.
Chỉ để lại một chiếc cờ trắng đặt trên bàn cờ của anh, cùng dòng chữ:

"Em không chơi nữa. Vì em chưa từng là quân cờ, và anh không cần làm vua."

Từ đó về sau, Liios không còn thao túng ai nữa.
Anh dành cả đời đi tìm một người không để lại dấu vết — người duy nhất khiến anh muốn bỏ bàn cờ lại và sống thật.

"Em là nước đi không nằm trong bất kỳ kế hoạch nào...
... nhưng là nước đi duy nhất khiến anh thua mà mỉm cười."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com