Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1.3:

Một lần nữa, cách thiết kế phòng khiến con bé ngạc nhiên vô cùng. Trần nhà được xem là một trong những khu vực tuyệt vời để có thể thoải mái trang trí và thiết kế cho không gian trong ngôi nhà của mình thêm trang trọng và quyến rũ hơn. Ở phòng ăn này cũng vậy, trần thạch cao ốp gỗ khiến cho cả không gian thêm ấm cúng, sang trọng và mới mẻ. Thiết kế trần vuông, giật cấp kết hợp với hoa văn cắt nghệ thuật trang trí khiến không gian trở nên sinh động, không có cảm giác lặp lại và khiến cho cảm giác con người sống trong không gian rộng mở hơn. Bốn mặt tường, mặt nào cũng treo những bức tranh lớn, còn nổi bật một vài bình hoa ở mỗi góc phòng. Bộ bàn ăn dài, đếm ra có tới hơn hai mươi chiếc ghế, được chạm khắc khá tinh tế, ngoài ra, ghế còn được bọc nỉ cao cấp với gam màu nhung sẫm tạo nên cảm giác hoàng gia đẳng cấp cho chủ nhà. Thực sự thoải mái khi ngồi trên chiếc ghế này! Pisces thầm cảm thán. Bên dưới bộ bàn ghế có lớp thảm vàng với hoa văn uốn lượn tuyệt đẹp, tương tự với hoa văn trên tường.

Ngay cả bữa tối ở đây cũng thật tuyệt vời. Ôi trời ơi, Pisces thật muốn thốt lên, đây có phải là thiên đường hay không? Những món mà nó đang thưởng thức thật sự rất ngon, và chúng còn đẳng cấp hơn món mỳ ý mà nó ăn trước đó. Điển hình là món bít tết trên một đĩa lớn, với khoai tây chiên và salad ở một góc, cùng trứng ốp la bên cạnh, tất cả đều được trình bày đẹp mắt, như một tác phẩm nghệ thuật ẩm thực.

Cửa phòng ăn được để he hé, nhưng bởi vì đã quá chìm đắm trong bữa tối, Pisces không nhận ra điều đó. Còn bà Victoria thì đang chăm chú quan sát cô gái bé nhỏ thưởng thức món bít tết mềm ngọt nên cũng chẳng để ý. Mấy cô hầu chen nhau nhìn lén, miệng cứ thì thầm bàn tán, giọng đầy ngưỡng mộ.

"Cô bé xinh xắn đó là ai vậy?"

"Trời ơi, trông thật dễ thương!"

"Mái tóc ấy đẹp quá, tôi muốn chạm vào nó."

"Oa, tôi cũng muốn nữa! Chỉ là không biết... mình có quyền được làm thế không thôi."

Quản gia Capricorn, người luôn xuất hiện với vẻ ngoài chuẩn mực và kỹ tính, bước đến, nghiêm khắc nhắc nhở những hành động hết sức bất lịch sự của đám hầu này, giọng nói trầm và dứt khoát, từng lời như được đong đếm cẩn thận:

"Mọi người, quan sát thế đủ rồi. Nên để họ có không gian yên tĩnh..." Với cô, chất lượng phục vụ luôn phải được đặt lên hàng đầu, và sự riêng tư của chủ nhân cùng khách quý là điều tối quan trọng.

Con mắt trái của Capricorn khẽ giật giật, một điềm báo chẳng lành. Từ phía sau lưng, có người chạm vào vai cô. Không hề giật mình, Capricorn vẫn giữ vững phong thái bình tĩnh, cô mỉm cười chuẩn mực quay lại, giữ thái độ thân thiện cúi chào kẻ đối diện:

"Cậu Aries đã về rồi sao?"

Đang chăm chú quan sát tự nhiên nghe thấy lời chào của quản gia, tất cả giật thót, láo nháo ổn định để cúi chào vị hiệp sĩ trước mặt. Vừa lúc định trốn đi, họ liền được anh ta hỏi, giọng đầy thắc mắc, ánh mắt dò xét:

"Có chuyện gì vậy?"

Capricorn vẫn mỉm cười lịch sự, không đáp thẳng vào câu hỏi. Mặc dù chức vụ quản gia của cô ấy rất cao, nhưng cô cảm thấy bản thân vẫn không có quyền tiết lộ chuyện riêng tư của gia tộc Sovereign, đặc biệt là chuyện nhận nuôi mà ngài Virgo đã nhắc tới. Nói chung, nên để người trong cuộc chia sẻ câu chuyện vẫn là tốt nhất!

Cô khiến Aries chuyển mắt về phía mấy người hầu đứng cạnh. Một cô hầu bị cả đám đẩy lên, ấp úng đáp lại, giọng lí nhí, đầy sợ sệt:

"Dạ, có khách... ạ..."

Họ chẳng biết phải giải thích ra sao, liền cứ thế chỉ về phòng ăn để anh tự tìm câu trả lời. Anh ta hùng dũng bước vào, và trước mắt là cảnh tượng kỳ lạ vô cùng. Một cô bé kỳ lạ đang dùng bữa cùng với mẹ của anh. Sự tò mò khiến anh phải thốt lên, giọng đầy bất ngờ:

"Mẹ?"

Pisces giật mình quay lại, bối rối lấy tay che miệng đang nhai thịt. Không phải là Virgo, người trước mắt nó là vị hiệp sĩ trẻ, nổi bật với mái tóc bạch kim và đôi mắt trắng phớt tím có ánh hồng.

"Đây... là ai nhỉ?" Pisces thầm nghĩ, ánh mắt đầy bối rối.

Thanh niên khổng lồ trước mắt khiến Pisces phải nín thở vì quá choáng ngợp. Đó là một anh chàng có bờ vai rộng và hình thể vạm vỡ. Lớp áo giáp sáng bóng càng khiến anh ta to lớn và vĩ đại hơn gấp nhiều lần, tựa như một bức tượng sống. Và ngay sau đó, con bé cố nhảy xuống chiếc ghế cao như chỉ dành cho những con người khổng lồ để cúi chào người này, giọng nói trong trẻo, có chút run rẩy vì sự choáng ngợp:

"Xin chào, em là Pisces. Rất hân hạnh đ-"

"Mẹ, ai đây?" Aries cắt ngang lời nó, giọng đầy thắc mắc, ánh mắt chỉ hướng về bà Victoria, hoàn toàn không để ý đến cô bé trước mặt.

Bị làm lơ rồi!

Pisces thầm nghĩ, có chút hụt hẫng. Xem ra người này chẳng quan tâm đến lời chào của con bé nhỉ?

Anh ta gọi bà Victoria là mẹ? Mái tóc bạch kim dài vừa đủ để buộc chỏm ở sau gáy khiến Pisces suýt nữa nghĩ rằng họ chẳng giống nhau, cho tới khi nhìn vào đôi mắt đỏ kia, thứ ánh mắt giống hệt bà Victoria.

Bà Victoria đặt ly rượu vang đỏ xuống bàn, khẽ mỉm cười đáp lại, giọng nói đầy ẩn ý, một cái nhếch môi nhẹ:

"Em gái đang chào con đấy, không định chào lại à?"

"Em gái?" Anh ta trợn mắt, nhìn lại đứa nhóc lùn tịt đang cố ngẩng cao đầu nhìn mình và hỏi lại, giọng đầy nghi hoặc, như thể không tin vào tai mình. Anh nghĩ mình đã nghe lầm, nhưng lời nói của mẹ anh lại không có gì gọi là đùa cợt hết...

Đứa nhóc tóc thiên thanh này thực sự là em gái anh, tại sao chứ? Chợt, đôi mắt hồng ngọc lóe lên thứ ánh sáng kỳ lạ, đó là khi anh đang nghĩ đến điều gì đó kỳ quái, rất rất kỳ quái.

"Không lẽ... mẹ đã lừa dối cha và có một đứa con kh-... Á đau đau đau!!!!" Chưa nói hết câu thì anh đã bị người mẹ yêu dấu của mình véo tai. Bà ấy còn đích thân đứng dậy để trừng trị anh nữa?!

Từ rất lâu rồi, mẹ anh không còn trực tiếp ra tay phạt anh, và giờ lại...?!

Anh tự hỏi đứa nhóc này quan trọng như thế nào đối với mẹ mình, nhưng mà nghĩ mãi chẳng ra điều gì cả, chỉ biết xoa xoa tai.

Đột nhiên cửa phòng được mở ra, và anh trai của anh, Virgo bước vào. Nhíu mày nhìn anh với ánh mắt nghiêm nghị, anh ấy không những không thèm cứu anh mà còn thản nhiên buộc tội:

"Aries lại làm loạn nữa hả mẹ?"

"Đó là điều duy nhất anh nghĩ ra khi nhìn thấy em à?" Aries miệng thì lèm bèm chê trách anh trai còn cơ thể thì cố gắng thoát khỏi bàn tay quyền lực của mẹ. Sau khi thành công, anh cố vặn óc suy nghĩ xem đứa nhóc này tại sao là 'em gái' mình. "Nếu không phải con riêng của mẹ, lẽ nào là con riêng của cha?"

Hiểu ý đứa em ngu ngốc này, Virgo kéo cổ anh ra khỏi phòng để giải thích, và cũng là để mẹ và cô em gái nhỏ tiếp tục dùng bữa. Phải mất đến tận một giờ đồng hồ để cái thằng này hiểu, khiến Virgo đây suýt ngất xỉu vì mệt.

Trở lại phòng ăn, thì hai người kia đã thưởng thức đồ tráng miệng từ lúc nào. Bà Victoria cố nín cười khi thấy bộ dạng uể oải của Virgo, song nhìn Pisces đang chăm chú vào đĩa bánh dâu, đồng thời chỉ tay về phía Virgo và Aries, giọng nói đầy tự hào:

"Pisces, kia sẽ là anh trai của con."

"Mẹ nói 'kia' là có ý gì chứ?" Aries khó chịu với cách mẹ nói về mình, nên ngay lập tức lên tiếng phản bác, ánh mắt đầy vẻ oán trách.

Nhưng xem ra bà ấy chẳng quan tâm anh nói gì, như để trả đũa chuyện anh không thèm nghe em gái mình giới thiệu ấy. Bà khoanh tay lại, tỏ vẻ nghiêm trọng và bắt đầu ra lệnh:

"Bây giờ, hai đứa giới thiệu về bản thân mình đi."

"Ta là công tước Virgo Sovereign, cũng là một lương y, và là anh lớn thứ hai của em." Cho dù Pisces đã biết rõ Virgo, nhưng anh vẫn nghe lời mẹ, cẩn trọng giới thiệu thêm một lần nữa. Anh là một thầy thuốc thiên tài, nổi tiếng với khả năng chữa trị nhiều bệnh, nhưng lại từ chối vị trí ngự y đầy danh vọng trong Hoàng cung, chọn con đường tự do của một lương y, lang thang khắp nơi để giúp đỡ những người khó khăn. Pisces thầm nghĩ, người anh này của con bé thật dễ gần, nó cảm thấy có chút an tâm trước thái độ điềm đạm của anh.

Chẳng vui vẻ được bao lâu, thì một bức tượng khổng lồ dậm chân đều đều đến trước mặt con bé, giới thiệu một cách máy móc, giọng đều đều không chút cảm xúc:

"Chỉ huy đội kỵ sĩ Ares, Công tước Aries Sovereign."

Tất cả ngoại trừ Pisces đều thở dài vì cách ứng xử ngu ngốc này. Đó không phải cách đúng để tiếp cận một cô bé, nên họ lo sợ cô chủ nhỏ sẽ khóc. Với cơ thể to lớn của Aries, bao nhiêu đứa trẻ vừa mới nhìn thấy đã hoảng sợ mà bỏ chạy. Nhưng kỳ lạ thay, cô bé này đã không khóc! Con bé lại cố gắng nhảy xuống cái ghế cao quá mức, rồi nhấc váy cúi chào hai người anh trai của mình một cách lễ phép.

Aries làm mặt nghiêm trọng, khiến Pisces có hơi lo lắng. Nhưng bà Victoria lại hiểu tại sao thằng con ngu ngốc của mình lại như thế, nên bảo con bé đừng lo. Tự nhiên bà nghĩ đến một điều gì đó, liền hỏi luôn, giọng đầy vẻ trêu chọc:

"Aries này, con nghĩ em ấy bao nhiêu tuổi?"

Aries hận mẹ mình ngay lúc này đây. Anh đang cố gắng kìm chế bản thân, mà mẹ thì thích trêu đùa anh... Cuối cùng anh vẫn hướng mắt về phía Pisces, quan sát một hồi rồi tự tin đưa ra câu trả lời:

"Bốn tuổi."

"Khục..." Bà Victoria cố nhịn cười, đứa con này của bà thật ngốc nghếch.

Vẫn đứng nghiêm túc bên cửa ra vào là quản gia Capricorn, cho dù thấy câu trả lời của Aries rất buồn cười, cô vẫn cố nhịn, khóe môi khẽ giật giật. Vẻ ngoài trầm tĩnh đang cố gắng trấn áp tâm hồn thực sự ẩn giấu bên trong. Và khi Aries ngơ ngác nhìn quanh vì không gian trở nên yên tĩnh lạ thường, cô lên tiếng giải thích, giọng nói nhẹ nhàng nhưng rõ ràng, không một chút sai sót:

"Ít ra cô chủ cũng tầm tám, chín tuổi, chứ bốn tuổi thì quá... nhỏ, ngài Aries ạ."

Aries khó hiểu, bắt đầu giải thích cho họ nghe bằng lý lẽ của mình: "Nhưng Taurus cũng tầm này khi nó bốn tuổi mà?" Thấy họ không tin, anh còn nói thêm, giọng đầy vẻ khẳng định: "Con có trí nhớ cực tốt đó nha!"

Ngay lập tức anh nhận một cú cốc đầu từ anh trai của mình, Virgo. Anh ấy đẩy kính, đáp, giọng điệu có chút trách móc, nhưng ánh mắt lại vô thức liếc nhìn Capricorn một thoáng, một tia tinh ý lóe lên như đang tìm kiếm sự đồng tình từ cô.

"Thằng này, sao lại so sánh sự phát triển của nam với nữ? Hơn nữa, còn tùy vào hoàn cảnh mà chiều cao và cân nặng sẽ chuyển biến khác chứ."

"À..."

Aries gật đầu, ra vẻ hiểu bài thì Virgo nói thêm, giọng điệu đầy vẻ châm chọc:

"Mày làm như kiểu mày hiểu những gì anh nói ấy."

Quả thật Aries chẳng hiểu mô tê gì, mấy cái thuật ngữ của thầy thuốc thì sao anh hiểu chứ! Anh chỉ biết gãi đầu ngại ngùng, cười khì cho qua chuyện.

Capricorn khẽ cúi đầu, che đi nụ cười mỉm không ai thấy, nhưng khóe mắt cô lại thoáng cong lên, như một phản ứng nhỏ trước sự trêu chọc của Virgo dành cho Aries. Virgo nhận ra điều đó, một nụ cười kín đáo cũng hé nở trên môi anh, rất nhanh chóng, như một bí mật chỉ hai người họ mới hiểu.

"Mười ba tuổi." Pisces khó chịu khi bị nói rằng mình chỉ mới bốn tuổi, cô mím môi, nói lớn, giọng có chút hờn dỗi: "Em đã mười ba tuổi rồi!"

Nghe thấy vậy, Aries cứng đơ người. Cái đứa nhóc lùn tịt này đã mười ba tuổi rồi á, anh có nghe lầm không?

Virgo khẽ cười, vỗ vai thằng em đang đứng hóa đá cố hiểu xem chuyện gì đang xảy ra. Cũng chẳng trách Aries được, bởi vì Pisces trông thấp bé và gầy còm hơn những đứa trẻ cùng tuổi. Anh nhếch môi, còn cố đe dọa để thằng em thêm phần sợ hãi.

"Chị Leo mà biết chuyện này thì mày xong đời đấy, Aries."

Nghe đến cái tên 'Leo', Aries không khỏi rùng mình. Thôi chết cha, giờ anh mới nhớ ra là chị ấy lúc mười hai tuổi cũng cao tầm này. Anh bối rối chẳng biết phải làm gì để không bị chị ấy xử lý, và rồi nghĩ rằng, nếu không ai kể thì sẽ ổn thôi. Phắt một cái, anh chạy đi ra lệnh tất cả mọi người trong phòng ăn hôm nay, không ai được kể, và rồi nài nỉ cả mẹ, anh trai và cô em gái mới. Pisces ngỡ ngàng vì hành động này của anh ấy, cô bé nghĩ, chỉ huy thì phải mạnh mẽ chứ nhỉ?

Bà Victoria tinh ý nhận thấy, xoa đầu Pisces và nói, giọng đầy sự bao dung:

"Xin lỗi con nhé Pisces, thằng Aries này chỉ giỏi đánh nhau thôi, chứ mấy chuyện khác... nó ngu ngơ lắm."

Chần chừ một lúc bà mới tiếp lời, giọng có chút ngập ngừng, ánh mắt bà thoáng lướt qua Virgo, như có điều muốn nói nhưng lại thôi:

"Pisces à. Ngoài hai anh trai là Virgo và Aries, con còn có chị cả là Leo, và một anh trai nữa tên Taurus... Leo nghỉ ngơi từ lâu rồi, không nên đánh thức. Còn Taurus thì chắc hôm nay sẽ về muộn..."

Câu nói của bà khá ấp úng. Virgo, Aries cũng như những người đứng ngoài đều nhận ra. Nhưng họ cố cho qua chuyện đó, và mong cô bé Pisces cũng như vậy, không quá chú tâm. Vì thế, bà Victoria đánh trống lảng, giọng nói chuyển sang chủ đề khác:

"Vậy Pisces, con thấy bữa tối hôm nay thế nào?"

Pisces mỉm cười rạng rỡ, ánh mắt lấp lánh niềm vui:

"Tuyệt vời ạ."

Hự! Aries nắm chặt phần ngực hơi nghiêng về bên trái một chút, cố gắng nhẫn nhịn không biểu hiện ra khuôn mặt hạnh phúc.

"Cháu chưa bao giờ được ăn những món ngon như thế này... Nó giống như được thiên đường ban xuống vậy." Pisces nói, giọng đầy sự ngây thơ và thích thú, không hề che giấu sự phấn khích.

Bác bếp trưởng ngã khuỵu xuống khi vừa bước đến nơi, xúc động quá mà chảy cả nước mắt. Bác chỉ định đến để hỏi ý kiến về món mới mình vừa nghĩ ra, ai dè lại nghe những lời nói ngọt ngào từ cô chủ mới siêu cấp dễ thương, thật đúng là may mắn!

"Con đi đây!"

Đó là câu nói cuối cùng của Aries trước khi anh rời phòng ăn. Anh đâm đầu chạy nhanh về phòng, rầm một cái gục ngay trước cửa. Chết tiệt, may mà chạy kịp, anh thầm nghĩ. Nếu anh ở đó thì đã gây thêm ấn tượng xấu cho cô em gái bé nhỏ xinh xắn Pisces rồi.

Trong cái nhà Sovereign này chẳng có ai không biết anh thích có em gái, không chỉ thế, còn thích điên cuồng. Không chỉ có cha nài nỉ mẹ thôi đâu, anh cũng có một thời bám theo mẹ mà mong mẹ sinh em gái mãi. Cuối cùng cái thằng xất xược Taurus ra đời, mẹ không muốn sinh thêm nữa... Bây giờ tự nhiên lại có em gái, cho dù ngay từ đầu khẳng định đây chỉ là trò đùa thì anh cũng sẽ thật lòng tin!

Pisces lo sợ vì hành động đột ngột của Aries, sợ rằng có phải anh ấy ghét mình nên thế không? Virgo nói rằng con bé đừng lo, giọng anh trấn an nhẹ nhàng. Virgo liếc nhìn Capricorn, ánh mắt anh ẩn chứa một sự tin tưởng. Capricorn gật đầu hiểu ý, tự giác mở cửa và nhắc mấy cô hầu chuẩn bị nước tắm.

...

Mấy cô hầu lục đục chuẩn bị nước tắm cùng một số trang phục lộng lẫy để Pisces có thể chọn mặc.

"Nhanh lên chứ! Cô chủ nhỏ của chúng ta cần được tắm rửa sau một ngày dài mệt mỏi!"

"Trời ơi, tôi còn muốn ngắm cô bé thêm chút nữa cơ! Cô bé ấy đáng yêu quá!"

"Mái tóc và đôi mắt đó... đẹp như một viên ngọc quý!"

Bỗng một bóng hồng nhạt thoắt cái xuất hiện, tựa như một cơn gió nhẹ lướt qua. Thiếu nữ với mái tóc hồng nhạt óng ả, dáng vẻ uyển chuyển, đôi mắt lục phớt vàng lờ đờ nhìn cảnh tượng trước mắt, rồi cất giọng hỏi, mang theo chút mệt mỏi và chán nản thường trực, như thể vừa trải qua một giấc ngủ dài:

"Đang làm gì thế?"

Trời ạ, biết rồi mà còn hỏi! Đó là suy nghĩ đồng thanh của tất cả, nhưng ngay khi họ quay lại và nhận ra người đứng sau, họ phải rút lại cái suy nghĩ thất lễ của mình. Đúng rồi, ngoài mấy người hầu và thị giả, thì đâu phải ai trong dinh thự cũng biết đến sự xuất hiện của cô chủ nhỏ mới đâu.

Họ kính cẩn kể, kể hết toàn bộ mọi chuyện cho cô nghe, giọng điệu đầy phấn khởi, đôi mắt lấp lánh như vừa chứng kiến điều kỳ diệu:

"Ngài chưa biết sao, ngài Leo? Ngài vừa có thêm một cô em gái đấy ạ, cô bé Pisces!"

"Cô bé dễ thương lắm, lại còn ngoan ngoãn nữa!"

"Đúng thế, đúng thế! Nên giờ chúng tôi đang chuẩn bị nước tắm cho cô bé ấy ạ!"

Quản gia Capricorn đã để ý tiến độ công việc đang chậm trễ, nhanh chóng tới nhắc nhở và giao việc cho từng cô hầu, giọng nói nghiêm khắc và chuẩn mực, không một chút dao động:

"Swissroll, cô hãy kiểm tra nhiệt độ nước cẩn thận. Pastry, đảm bảo trang phục đã được là ủi phẳng phiu. Pitta, kiểm tra lại hương liệu tắm có phù hợp với da của cô chủ không. Biscuit, chuẩn bị khăn tắm mềm mại nhất. Cake, cô hãy giúp tôi sắp xếp phòng thay đồ. Tất cả phải hoàn thành công việc đúng thời gian, không được để cô chủ nhỏ mới của dinh thự này chờ đợi." Giọng Capricorn dứt khoát, từng lời nói đều toát lên sự chuyên nghiệp và tính kỷ luật cao.

"Ồ..."

Leo khẽ kéo dài tiếng, đôi mắt sắc lục phớt vàng đảo qua đảo lại một hồi, như thể thông tin này cần thời gian để xử lý trong tâm trí còn ngái ngủ của cô, một sự ngạc nhiên pha lẫn tò mò hiện rõ trên khuôn mặt.

Ngay lập tức, cô ấy đưa cho mấy cô hầu một túi vải chứa đầy những lá cây xanh mướt. Lá có gốc hình tim, chóp có cái tù có cái hơi nhọn, còn có răng cưa hình tam giác tù, khía rộng mọc so le lẫn nhau, trông rất đặc biệt. Họ nhìn nhau, rồi cùng nhìn cô ấy, đồng thanh hỏi, ánh mắt tò mò:

"Bọn em phải dùng nó như thế nào ạ?" Pitta đại diện tất cả, tiến lên đưa hai tay nhận lấy túi lá.

Leo từ tốn, giọng điệu vẫn đều đều nhưng rõ ràng, từng lời như được cân nhắc kỹ lưỡng: "Dùng mười đến hai mươi gam lá cho mỗi hai lít nước. Rửa lá dưới vòi nước để làm sạch bụi bẩn rồi cho vào nồi nước sôi đun. Khi nước sôi, để thêm ba phút là có thể pha thêm nước nguội mà tắm. Sau khi tắm xong nên tắm sơ lại bằng nước sạch."

Leo vừa nói vừa ghi ghi chép chép vào một cuốn sổ nhỏ chỉ vừa bằng bàn tay. Khi vừa dứt lời, cô xé trang giấy đã ghi và đưa cho họ. Mấy cô hầu chăm chú đọc từng từ một để ghi nhớ, và cùng lúc nghe Leo tiếp lời, giọng đầy vẻ ưu ái, như thể đang chia sẻ một bí quyết quý giá:

"Lá dâu tằm này nấu nước tắm có thể xua tan những mệt mỏi căng thẳng, còn giúp da mịn màng, chống lão hóa, tươi tắn và phòng được mụn trứng cá."

Sau đó, trước khi quay lưng bước đi, cô còn nháy mắt một cái đầy tinh nghịch, nụ cười ẩn hiện: "Nếu mấy cô cũng muốn dùng thử thì đến phòng ta để lấy nhé. Làm việc mệt mỏi rồi, cũng phải biết chăm sóc bản thân chứ nhỉ."

"Vâng! Bọn em cám ơn!" Cả lũ vâng vâng dạ dạ trông vui vẻ hết mức, ánh mắt ngưỡng mộ dõi theo bóng Leo khuất dần. Ngài Leo đúng là lúc nào cũng tốt với bọn họ như thế, cho dù không phải là... Mà thôi! Họ lắc đầu cố quên đi những gì mình vừa nghĩ đến, và tiếp tục làm theo hướng dẫn để pha nên thứ nước tắm tuyệt vời cho cô chủ nhỏ.

"Có chuyện gì mà khiến em phải đích thân ra đây vậy?" Vừa lúc Leo định quay đi, bóng dáng ai đó đã nhanh chóng tiếp cận.

"Chào buổi tối, ngài Leo." Capricorn đã tiến lại gần không hề có một chút ngập ngừng. Trông thấy Leo ngáp ngắn ngáp dài, rồi còn vươn vai thả lỏng cơ thể, Capricorn nhanh chóng giải thích: "Em muốn báo cáo về một vài vấn đề trong dinh thự với ngài. Thực ra thì, em cũng đã đưa danh sách này cho ngài Victoria rồi ạ, chỉ là, bà ấy muốn em nói sơ lược lại cho ngài."

Leo khẽ nhướng mày, vẻ ngái ngủ dần tan biến, thay vào đó là sự tập trung. Cô gật đầu, điềm nhiên đáp lại: "Được thôi."

Capricorn vẫn giữ nguyên thái độ cung kính, từng lời nói đều được sắp xếp logic và rõ ràng, thể hiện sự tỉ mỉ trong công việc: "Thưa ngài, gần đây có một số sự cố nhỏ trong hệ thống cấp nước ở khu vực phía Tây, và em đã chỉ đạo các kỹ sư khắc phục ngay lập tức. Ngoài ra, việc kiểm kê kho lương thực tháng này đã hoàn tất, và em nhận thấy lượng dự trữ lúa mì có phần giảm so với dự kiến. Em đã yêu cầu bổ sung ngay để đảm bảo nguồn cung luôn ổn định." Cô dừng lại một chút, như để đảm bảo Leo đã nắm rõ thông tin. "Và điều quan trọng nhất, như ngài đã thấy, ngài Virgo vừa đưa một cô bé về dinh thự. Phu nhân Victoria đã quyết định nhận nuôi cô bé ấy." Cô báo cáo rành mạch, không bỏ sót một chi tiết nào, thể hiện sự quản lý chặt chẽ và chu đáo của mình.

Leo lắng nghe chăm chú, đôi mắt sắc lục phớt vàng giờ đã hoàn toàn tỉnh táo. Cô khẽ lặp lại vẻ mặt trầm tư. Thông tin về việc có thêm một em gái vẫn đang được cô xử lý. Thoáng chốc, Leo gật đầu, khóe môi khẽ cong lên một nụ cười khó đoán.

"Tốt lắm, vậy là dinh thự Sovereign của chúng ta có thêm một thành viên mới nhỉ, Capricorn?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com