Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6.1:

Leo thúc ngựa. Con chiến mã với chỏm bờm đỏ rực phi nước đại, lao vun vút qua khu chợ đông đúc, rồi rẽ vào con đường ven biển. Gió biển tạt vào mặt, cuốn lấy mái tóc hồng của Leo, khiến cô trông như một ngọn lửa đang lao đi. Cô không ngừng thúc ngựa, chạy dọc theo bãi biển, rồi đi sâu vào trong rừng, cố gắng tới dinh thự Locean nhanh nhất có thể.

Con đường dẫn đến dinh thự Locean không hề dễ dàng. Nó không phải là một con đường lát đá phẳng phiu dành cho hoàng gia, mà là một lối mòn hiểm trở xuyên qua khu rừng rậm rạp và bãi biển đầy đá ngầm. Cây cối chằng chịt, rễ cây trồi lên mặt đất tạo thành vô số chướng ngại vật. Những vũng lầy lội do triều cường để lại khiến đất trơn trượt, khó đi. Cơn gió biển mang theo hơi ẩm và cát mặn, khiến tầm nhìn trở nên hạn chế.

Scorpio và cận vệ Fir theo sát phía sau. Mỗi bước chân của con ngựa đều là một thử thách. Scorpio chưa từng đi trên một con đường nào khắc nghiệt đến vậy. Con ngựa của hắn liên tục trượt chân, bước đi loạng choạng trên nền đất ẩm ướt và rễ cây lồi lõm. Bụi cây cào vào áo choàng, và những cành cây thấp bất ngờ quật vào mặt. Fir, dù là một cận vệ dày dạn kinh nghiệm, cũng phải vất vả giữ vững cương ngựa, đôi lúc phải kéo dây cương thật mạnh để tránh những hố sụt bất ngờ hay những tảng đá ngầm lởm chởm. Cả hai đều phải dồn hết sức lực và sự tập trung để bám sát Leo kia lao đi với tốc độ đáng kinh ngạc. Con ngựa của cô phi nước đại một cách nhẹ nhàng, tránh né mọi chướng ngại vật một cách điêu luyện. Leo thậm chí còn không cần quá nhiều sức lực để điều khiển, dường như cô và con ngựa là một thể thống nhất, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn một cách dễ dàng đến khó tin. Cô dường như đã quen từng ngóc ngách của con đường, và mỗi lần con ngựa nhảy qua rễ cây hay vượt qua vũng lầy, nó đều chính xác và mượt mà.

Cuối cùng, Leo cũng tới được dinh thự Locean. Dinh thự này nằm ẩn mình trong một khu rừng già, với kiến trúc độc đáo, hòa mình vào thiên nhiên. Ngay khi Leo xuất hiện, những người hầu và cận vệ trong dinh thự đã nhận ra cô ngay lập tức, vội vã cúi chào. Scorpio và cận vệ Fir cũng theo sát phía sau, dáng vẻ có phần nhếch nhác hơn vì không quen đường. Leo biết hai người này có đi theo mình, nhưng cô không dò hỏi, cứ mặc kệ họ mà xông thẳng dinh thự, không chút chần chừ vì đã quá quen vị trí thư phòng của Aquarius.

Trong khi chạy xuyên qua hành lang dài, Leo tự trách mình. Đáng lẽ cô nên nhận ra ngay từ đầu khi Aquarius thao thao bất tuyệt về Aquamarine của đời mình. Mái tóc xanh, đôi mắt xanh, nụ cười trong trẻo... Tất cả những lời mô tả đó, chính là Pisces. Chỉ có em ấy mới sở hữu vẻ ngoài trong sáng và thuần khiết đến vậy, nhưng, điều kỳ lạ là, con bé có thể khiến một người tự do như Aquarius phải say đắm ngay từ cái nhìn đầu tiên?! Chậc! Phải chăng cô đã quá vô tâm, hoặc quá tin tưởng vào sự an toàn của em gái mình mà không để ý đến những manh mối rõ ràng như vậy. Pisces... hiện em đang ở đâu?

Cánh cửa thư phòng mở bật, để lộ một không gian rộng rãi nhưng không kém phần ấm cúng. Ánh sáng tự nhiên từ ô cửa sổ lớn chiếu ròa vào căn phòng, rọi sáng chiếc bàn làm việc bằng gỗ sẫm màu đặt ngay cạnh. Aquarius đang ngồi trên chiếc ghế xoay, hướng lưng về phía cửa, đôi mắt xanh biếc nhìn ra khung cảnh xanh mướt bên ngoài dinh thự. Gã ta dường như đang chìm đắm trong suy tư, mái tóc xanh thủy tinh lấp lánh dưới ánh nắng.

Nghe tiếng cửa mở, Aquarius chậm rãi quay cả người lẫn ghế lại. Gã ta mỉm cười rạng rỡ khi thấy Leo, gương mặt vẫn còn vương vấn niềm hạnh phúc. "Em tới sớm ghê, Leo! Ta còn định mời em đến gặp Aquamarine của ta mà."

Aquarius đứng dậy, thân thiện đưa tay về phía bàn nước và ghế sofa đặt ngay thẳng cửa ra vào, ý mời cô ngồi xuống. Nhưng Leo không đoái hoài. Cô dứt khoát hất tay Aquarius, ánh mắt sắc như dao găm.

"Aquarius, em gái tôi đâu?" Giọng Leo trầm xuống, không còn chút dịu dàng nào. "Pisces ở đâu?"

Không thấy Aquarius nói gì, nụ cười dịu dàng trên môi cô tắt hẳn, thay vào đó là ánh mắt sắc lạnh, cô tiếp tục: "Này, anh là đang bắt cóc trẻ con đó."

"Đâu có đâu, ta mới điều tra rồi, em ấy cũng không có nhà." Tới đây, Aquarius nhún vai đầy hiển nhiên, "Vậy nên, ta có thể cho em ấy một nơi trú chân."

Không thể ngờ, mới đó, gã ta đã điều tra được thông tin của Pisces rồi?! Leo đảo mắt. Việc Pisces ở Sovereign hiện tại vẫn chưa được chính thức công khai, bởi vì còn quá nhiều rắc rối trên giấy tờ. Tuy vậy, cô vẫn có thể tự tin khẳng định với người đối diện: "Em ấy bây giờ là người của Sovereign!"

"Ô, trùng hợp vậy sao? Nhưng sao khi nhìn qua đôi mắt kim cương xanh đó, ta đâu thấy..." Aquarius dường như vẫn mê man trong những tưởng tượng bay bổng của bản thân, vậy nên không để ý rằng, trước mặt gã ta lúc này, một Leo suy sụp đến mức nào.

Leo chỉ còn biết tự trách bản thân. Chết tiệt! Chỉ vì con bé chưa xác định rõ lai lịch nên... Nếu như cô có thể hoàn thành đống giấy tờ đó nhanh hơn, để đưa Pisces trở thành thành viên chính thức của gia đình mình, thì đã không xảy ra chuyện này! Cô là một thẩm phán, cô có thể soạn thảo và duyệt giấy tờ nhanh chóng, lẽ ra Pisces đã có thể đường đường chính chính ở lại bên Sovereign, được bảo vệ bởi danh nghĩa gia đình. Nhưng bây giờ thì sao?

T-Thật sự, tất cả là tại cô! Tại sự nhát gan của cô! Chỉ vì bản thân cô đang dính líu tới cái chết của ngài Allen, Thế tử tiền nhiệm. Cô thực sự bị vu oan, nhưng không có lấy một bằng chứng rõ ràng nào để minh oan cho mình, và nhân chứng duy nhất lúc đó lại chỉ chăm chăm đổ tội cho cô là hung thủ. Nỗi oan khiên đó đã trói buộc cô, khiến cô không thể toàn tâm toàn ý lo cho Pisces. Cô không thể đường hoàng tiến hành các thủ tục để Pisces có danh phận chính thức, để đảm bảo an toàn cho em ấy.

Leo siết chặt tay, móng tay hằn sâu vào lòng bàn tay. Một cảm giác bất lực và tội lỗi dâng trào. Cô là một thẩm phán tài giỏi, là một Kẻ Phi Thường quyền năng, vậy mà lại không thể bảo vệ được em gái mình khỏi những rắc rối chỉ vì một lời vu khống.

Aquarius vẫn giữ nụ cười dịu dàng trên môi, không chút nao núng trước thái độ sốt ruột của Leo. Gã ta nhìn thẳng vào mắt cô, đôi mắt xanh biếc lấp lánh như chứa đựng cả đại dương. "Leo à, ta đang yêu rồi. Tình yêu này như dòng nước chảy xiết, cuốn trôi mọi thứ, khiến ta chỉ muốn được ở bên cô ấy mãi mãi, được ngắm nhìn nụ cười của cô ấy mỗi ngày."

Nói đến đây, Aquarius bỗng khựng lại. Ánh mắt gã ta lướt qua vai Leo, nhìn về phía cửa. Scorpio và cận vệ Fir đang đứng đó, dáng vẻ có phần lấm lem sau chặng đường dài. Dù không hài lòng vì sự xuất hiện của hai vị khách không mời này, Aquarius vẫn nở một nụ cười khách sáo, vì một trong hai người ở đó là Thế tử điện hạ, người mà gã không thể tùy tiện đuổi đi. Hắn chưa muốn vào tù chút nào, hắn vẫn còn muốn ở lại đây để tiếp tục yêu Aquamarine của mình.

"Nào nào, mời Thế tử điện hạ, mời tất cả cùng ngồi xuống." Aquarius nói, giọng điệu chuyển sang trang trọng hơn, nhưng ánh mắt vẫn ánh lên sự thiếu kiên nhẫn muốn tiếp tục câu chuyện tình yêu của mình.

Aquarius thuần thục rót trà vào từng tách nhỏ, cung kính đưa tới cho Scorpio rồi, quay sang phía Leo vẫn đứng đó. Cô thực sự vẫn đứng đó, đôi mắt xanh lục quét một vòng quanh căn phòng, dường như đang dò xét từng ngóc ngách. Cô chỉ có một mục đích duy nhất khi tới đây: tìm Pisces. Leo cảm nhận được em gái mình đang ở rất gần, một luồng năng lượng ma pháp ánh sáng thuần khiết, chỉ Pisces mới sở hữu, đang vương vấn trong không khí.

"Ta gặp cô ấy trên cảng biển," Aquarius bắt đầu kể tiếp, hoàn toàn bỏ qua vẻ mặt sốt ruột của Leo. Giọng hắn ta mơ màng, như đang chìm đắm trong một giấc mộng đẹp. "Cô ấy đứng đó, mái tóc xanh biếc như rong biển dưới ánh mặt trời, đôi mắt trong veo như giọt nước tinh khiết nhất. Nụ cười của cô ấy... ôi, thật ngây thơ và trong sáng làm sao! Không chút vẩn đục, không chút toan tính. Ta vừa nhìn thấy đã biết đó là định mệnh của mình. Và em biết không, Leo? Cô ấy còn tình nguyện về đây với ta, chỉ để ngắm những bông hoa trong vườn!"

"Đủ rồi, Aquarius!" Leo cắt ngang lời hắn, trừng mắt. Sự kiên nhẫn của cô đã chạm đến giới hạn. "Tôi không có thời gian cho mấy chuyện này. Em gái tôi đang ở đâu?"

Leo xoay người, định bước ra ngoài để tự mình tìm kiếm Pisces. Nhưng chưa kịp đi được bước nào, một bàn tay đã nắm lấy cổ tay cô. Chính là Aquarius. Hành động động chạm bất ngờ này khiến Scorpio đang ngồi im lặng cũng phải để ý. Hắn nhíu mày, ánh mắt dõi theo bàn tay của Aquarius đang giữ lấy cổ tay của Leo.

"Khoan đã, Leo, bình tĩnh nào," Aquarius nói, nụ cười dịu dàng vẫn không tắt trên môi, nhưng ánh mắt kiên quyết. "Em không cần phải tự tìm. Ta sẽ cho người đưa Aquamarine của ta tới đây ngay." Hắn ta khẽ nháy mắt, rồi quay sang một người hầu đang đứng gần đó, ra hiệu.

Chẳng bao lâu sau, cánh cửa thư phòng lại khẽ mở. Một nữ người hầu bước vào, dẫn theo một cô bé nhỏ nhắn. Mái tóc xanh, đôi mắt trong veo, và khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu ấy không ai khác chính là Pisces. Cô bé không còn mặc bộ váy thường ngày mà thay vào đó là một chiếc váy đơn giản, màu xanh nhạt, trông có vẻ hơi rộng so với thân hình nhỏ nhắn của cô.

Vừa thấy Leo, đôi mắt trong veo của Pisces bỗng bừng sáng. Một thoáng ngạc nhiên hiện lên trên gương mặt cô bé, rồi nhanh chóng chuyển thành niềm vui sướng. Cô bé lao tới, ôm chầm lấy Leo, khuôn mặt dụi vào hông chị gái. Có chút lo lắng phảng phất trong biểu cảm của Pisces, nhưng không phải là sự kinh hãi hay sợ hãi tột độ như một đứa trẻ bị bắt cóc. Dường như cô bé không hề bị ép buộc, mà bằng cách nào đó, đã tự nguyện đến đây.

Pisces vẫn đang ôm chặt lấy Leo, đôi mắt trong veo ngước nhìn chị gái, dường như cảm nhận được sự căng thẳng đang bao trùm. Nhưng Leo thì không thể hoàn toàn đáp lại cái ôm của em. Tâm trí cô giờ đây là một mớ hỗn độn của sự tự trách và dằn vặt.

Scorpio, ngồi trên ghế sofa, im lặng quan sát. Hắn nhìn cách Pisces bám lấy Leo, rồi nhìn sang Aquarius đang đứng đó với ánh mắt đầy si mê. Một câu hỏi hình thành trong đầu anh, có khi nào, thật sự là Pisces tự nguyện tới đây chứ không phải Aquarius bắt cóc con bé đi không?

Aquarius mỉm cười rạng rỡ khi nhìn thấy Pisces. "Em ấy bị ngã khi đến đây, bộ váy dính đầy bùn, nên ta đã cho người đem đồ tới thay cho em ấy." Gã ta giải thích với Leo, giọng điệu đầy vẻ quan tâm. "Yên tâm, trước hôn lễ, ta sẽ không làm gì mờ ám đâu."

Câu nói đó như chọc đúng tổ kiến lửa của Leo. Cô ngẩng đầu lên, ánh mắt rực lửa trừng thẳng vào Aquarius. "Anh còn ý định làm gì? Con bé còn quá nhỏ để có thể được đính ước!" Giọng cô không còn sự kiềm chế, thay vào đó là sự giận dữ bùng nổ. Dường như Leo đã hiểu ra. Aquarius ngay lúc này đã có ý định kết hôn với Pisces?!

Aquarius vẫn giữ nụ cười dịu dàng trên môi, không chút nao núng trước thái độ giận dữ của Leo. Gã ta nhìn thẳng vào mắt cô, đôi mắt xanh biếc lấp lánh như chứa đựng cả đại dương, nhưng giờ đây pha thêm chút kiên định.

"Bình tĩnh nào, Leo." Aquarius nói, giọng gã ta vẫn nhẹ nhàng, trái ngược hoàn toàn với sự gay gắt của Leo. "Ta hiểu em lo lắng cho Aquamarine của ta. Nhưng em không cần phải thế. Ta biết em ấy còn nhỏ, nên ta không có ý định kết hôn ngay lập tức đâu." Gã ngừng lại một chút, ánh mắt chuyển sang Pisces, đang nép vào Leo, và một vẻ dịu dàng vô hạn hiện rõ trên khuôn mặt.

"Ta định sẽ đính ước với em ấy trước. Khi nào em ấy đủ tuổi, và thực sự mong muốn, chúng ta sẽ kết hôn." Aquarius quay lại nhìn Leo, giọng điệu trở nên nghiêm túc hơn, như muốn chứng minh sự chân thành của mình. "Leo à, ta hứa sẽ chăm sóc em ấy thật tốt, hết mực yêu thương và chiều chuộng. Pisces muốn sao trên trời, ta cũng sẽ lên đó hái xuống cho em ấy. Ta sẽ cho em ấy một cuộc sống hạnh phúc và bình yên nhất, một cuộc sống mà không ai có thể làm phiền hay đe dọa."

CHÁT!

Lời nói của Aquarius vừa dứt, một tiếng chát khô khốc vang lên, xé toạc sự tĩnh lặng của căn thư phòng. Âm thanh đó mạnh mẽ và dứt khoát đến mức như xé toạc không khí, vang vọng khắp căn phòng, khiến người nghe có thể cảm nhận được sức nặng và sự đau đớn mà nó mang lại.

Đúng vậy!

Leo đã giáng xuống má Aquarius một cú tát đau điếng. Gã lảo đảo lùi lại một bước, tay ôm chặt lấy bên má đỏ ửng, gương mặt nhăn nhó vì đau đớn, khẽ rên rỉ.

Pisces đứng sau Leo, ngỡ ngàng tới mức bật cả tay lên che miệng. Đôi mắt trong veo của cô bé mở to, nhìn chằm chằm vào chị gái mình. Cô bé chưa bao giờ thấy dáng vẻ này của Leo, một người chị dịu dàng, điềm tĩnh giờ lại mạnh mẽ và "ngầu" đến thế!

Để ý, Scorpio và cận vệ Fir đang ngồi tại bàn trà cũng không khỏi giật mình. Cả hai khẽ thổi thổi vào lòng bàn tay mình, như thể họ đang cảm thấy đau giùm Aquarius. Cũng đúng, tiếng tát đó thật quá lớn, quá vang đi!

Còn Aquarius, đau thì đau thật, nhưng gã ta vẫn không thể rời mắt khỏi Pisces. "Đau như thế nào cũng không đau bằng việc phải rời xa Aquamarine của ta." Tay vẫn ôm lấy bên má sưng tấy, gã ta nhìn cô bé với đôi mắt rơm rớm nước, giọng điệu ủy mị đến tội nghiệp. "Aquamarine của ta ơi, ta đau quá, em xoa xoa cho ta được không?"

Leo nhìn Aquarius, đôi mắt xanh lục rực lửa không thể tin nổi khi những cụm từ 'đính ước', 'kết hôn' phát ra từ miệng gã. Bàn tay cô vẫn còn đau rát, run rẩy trong không trung sau cái tát mạnh bãn nãy. Scorpio, ngồi trên ghế thưởng thức trà, đã để ý thấy sự run rẩy đó. Hắn khẽ động đậy, định đứng dậy để đỡ lấy Leo, nhưng cô đã nhanh hơn. Cô nhìn thẳng về phía Aquarius, giọng nói thẳng thừng và gay gắt, không để gã ta nhận chút xót thương nào từ Pisces. "Câm cái miệng chó của anh lại. Anh biết anh vừa nói điều gì không, Aquarius?"

Một cơn bão dữ dội đang nổi lên trong đầu Leo. Nếu Aquarius thực sự muốn đính ước với Pisces, chuyện này sẽ trở nên vô cùng phức tạp. Cha mẹ cô, ông Alexander và bà Victoria, sẽ không bao giờ chấp thuận điều đó. Ngay từ đầu, khi Aquarius xuất hiện với tư cách là bạn của Leo, hai ông bà đã không ưa gì anh ta. Họ cảm thấy tính cách của Aquarius quá dị hợm, quá lập dị, dù cho anh ta có là một thiên tài xuất chúng, thông minh và chiến lược đến đâu đi chăng nữa. Vì thế, chắc chắn là họ luôn muốn Pisces có một cuộc sống ổn định, an toàn, không dính líu đến những kẻ lập dị như Aquarius. Nếu họ biết được ý định này của gã, chắc chắn sẽ có đại loạn.

"Cha tôi sẽ giết anh đấy, Aquarius. Tỉnh lại đi!" Leo gằn giọng, lời cảnh báo vang lên như một lời tuyên chiến. Ông Alexander là một kẻ cuồng con gái, lâu nay mong chờ mãi mới có một cô con gái bé bỏng và dễ thương là Pisces, ông ấy nâng niu còn chưa đã tay, đâu có ngốc mà nhường con bé cho người khác.

Trước lời đe dọa của Leo, Aquarius vẫn hoàn toàn bình tĩnh. Gã ta xoa xoa bên má sưng đỏ, rồi lại mỉm cười, nụ cười vẫn ngây ngô và đầy si mê như ban đầu.

"Ôi chao, nóng tính quá!" Aquarius khẽ thốt lên, rồi ánh mắt gã ta lại dịu dàng hướng về phía Pisces. "Nếu vậy, để lấy lòng bố vợ thì ta nên làm gì trước đây, Leo? Em chỉ cần nói một tiếng, ta sẽ làm tất cả!" Gã ta đã thực sự coi Pisces là vợ tương lai của mình, còn Leo thì hiển nhiên đã trở thành chị vợ của gã. "Sau này, em đã trở thành chị vợ của ta rồi, ta sẽ cố gắng hết sức."

Leo nhìn gã, đôi mắt xanh lục trừng to. Cô không thể tin nổi vào tai mình. Lời đe dọa của cô dường như không có tác dụng gì, mà còn khiến gã ta trở nên... hăng hái hơn.

"Anh điên rồi!" Leo nghiến răng, chỉ còn biết thốt ra hai từ đó để diễn tả sự bất lực và tức giận tột độ của mình trước sự cố chấp của Aquarius. "Điên thật rồi!"

Pisces, vẫn nép vào Leo, dường như cảm nhận được sự căng thẳng giữa chị gái và Aquarius. Cô bé khẽ ngẩng đầu lên, đôi mắt xanh trong veo nhìn Aquarius đang ôm má rên rỉ, rồi lại nhìn sang bàn tay đang run rẩy của Leo.

"Chị ơi," Pisces nhỏ nhẹ nói, giọng cô bé ngọt ngào như suối chảy. Cô bé vươn tay, nhẹ nhàng kéo lấy bàn tay còn lại của Leo, bàn tay vừa tát Aquarius. "Chị đưa tay đây, em thổi phù cho đỡ đau."

Leo khẽ giật mình, nhưng cô bé Pisces đã đặt bàn tay mềm mại của mình lên tay Leo, thổi phù một cách ngây thơ. Leo nhìn em gái mình, lòng dấy lên một cảm giác phức tạp. Cô bé vẫn còn quá đỗi hồn nhiên, chưa biết gì về những mưu toan và rắc rối của thế giới người lớn. Một đứa nhỏ mới chớm mười bốn tuổi thôi, tại sao... con bé lại dính líu vào những chuyện như này?!

Sau khi an ủi Leo, Pisces ngước đôi mắt to tròn nhìn chị mình. "Chị ơi, nếu thực sự em cần đính ước để giúp củng cố gia tộc, thì em thấy anh ấy cũng tốt."

Pisces chưa hề hay biết rằng chị Pretzel đã tiết lộ bí mật về việc cô bé lén đi mua quà cho từng người trong gia đình. Chính vì thế, Pisces vẫn cố gắng giữ bí mật về chuyến đi của mình. Hơn nữa, Sovereign đã yêu thương, chăm sóc và giúp đỡ cô nhiều đến thế, vậy cô bé cũng phải làm gì đó để trả ơn họ chứ. Việc đính ước để củng cố gia tộc ấy cũng là trả ơn mà, đúng không?

Leo sững sờ. Đôi mắt lục bảo rưng rưng suýt khóc. Cô không ngờ Pisces lại nói ra câu đó. Không lẽ Aquarius đã nói gì đó với cô bé, hoặc sự ngây thơ của Pisces khiến cô bé hiểu sai vấn đề. Leo nhẹ nhàng nắm lấy tay Pisces, nén giọt nước mắt trực trào mà cố gắng giải thích.

"Em còn nhỏ, em hãy cứ là chính em." Leo nói, giọng cô dịu lại nhưng vẫn đầy kiên quyết. "Với lại, gia tộc chúng ta không yếu đuối tới mức phải đính ước, Pisces. Em không cần phải hy sinh hạnh phúc của mình vì gia tộc. Sau này em lớn lên, em yêu ai, muốn kết hôn với ai, thì gia đình sẽ luôn luôn ủng hộ."

Pisces ngẫm nghĩ một hồi, đôi mắt tròn xoe chớp chớp ánh lam ngọc. Rồi cô bé khẽ gật đầu, môi mấp máy. "E-Em cũng thích anh ấy mà chị."

Chỉ với câu nói đó, Aquarius, vẫn đang ôm má, đột nhiên bừng tỉnh. Ánh mắt gã ta bỗng chốc sáng rỡ, như thể cả bầu trời xanh biếc đã đổ xuống trong đôi mắt gã. Gã hạnh phúc như bay lên chín tầng mây, mọi đau đớn từ cái tát của Leo dường như tan biến. Ánh mắt hi vọng, pha chút si mê và rạng rỡ, nhìn thẳng về phía Pisces.

"Em quen Aquarius được bao lâu mà nói thích?" Leo nghi ngờ hỏi lại, giọng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh. Cô muốn biết rõ ràng chuyện gì đã xảy ra?

Pisces chần chừ một chút, đôi mắt lướt qua Aquarius, người đang nhìn cô bé đầy trìu mến. Rồi cô bé lí nhí đáp: "Chẳng phải những hôn ước trước giờ đều không biết nhau từ trước sao, chị? Đính ước xong rồi mới yêu sau, kiểu mưa dầm thấm lâu..." Cô bé nói ra những lời này một cách ngây thơ, như thể đó là một lẽ đương nhiên.

Sau đó, Pisces nhìn về phía Aquarius, cố nặn ra những ưu điểm để chứng minh bản thân cô bé ngưỡng mộ Aquarius ta vô cùng. "Anh ấy... anh ấy rất thông minh, và anh ấy biết rất nhiều chuyện thú vị. Anh ấy còn có thể tạo ra những luồng nước lấp lánh và những bông hoa tuyệt đẹp nữa!" Đôi mắt Pisces long lanh, như thể những điều Aquarius làm là phép màu.

Aquarius nghe vậy thì vui sướng khôn xiết, gã ta không kìm được mà muốn ôm lấy Pisces. Nhưng Leo đã nhanh chóng hất tay gã ra. Aquarius loạng choạng, đâm thẳng vào bàn làm việc. Một tiếng "rầm" nhỏ vang lên, và gã ta khẽ rên rỉ, nhưng vẫn cố chịu đựng mà không nói ra lời nào. Trong mắt gã lúc này chỉ có hình bóng của Pisces, và nỗi đau thể xác chẳng là gì so với niềm hạnh phúc đang dâng trào.

Bằng hai phút ngắn ngủi nhìn vào đôi mắt say mê của Aquarius, cô đã tạm hiểu những điều đã xảy ra. Sự ngây thơ của Pisces, cùng với sự 'tự do' thái quá của Aquarius, đã dẫn đến tình huống trớ trêu này. Nhưng để giải quyết thì không phải muốn ngay là được. Leo thở dài, mọi chuyện nói mãi nãy giờ rồi mà chẳng đi tới đâu. Đành vậy, đành giả vờ chấp nhận điều này. Quyết định vậy, cô nhắc nhở Aquarius bằng một giọng điệu cảnh cáo: "Pisces còn quá nhỏ, nên việc đính ước hãy để qua một năm rồi tính tiếp." Cô liếc nhìn gã, ánh mắt chứa đầy hàm ý. "Còn bây giờ, bất cứ khi nào nếu anh muốn gặp Pisces, hãy đến dinh thự Sovereign. Nếu được cha mẹ chúng tôi đồng ý, thì anh sẽ được gặp Pisces."

Aquarius tưởng rằng như thế là mình đã được chấp nhận. Gã ta đâu biết được rằng bao nguy hiểm bất ngờ đang cận kề nếu gã ta dám bén mảng tới dinh thự Sovereign. Bởi lẽ, trước hết, Aquarius phải lấy lòng cha mẹ của Leo và Pisces đã, và biết rồi đó, cha mẹ họ đâu có thích Aquarius.

Thấy Pisces đã an toàn, Leo quyết định không nán lại lâu hơn. "Chúng tôi sẽ đưa Pisces về dinh thự," Leo nói với Aquarius, giọng cô không còn gay gắt như trước, nhưng vẫn đầy vẻ kiên quyết.

Aquarius hiểu ý, lập tức cho người chuẩn bị một cỗ xe ngựa sang trọng để chở Leo và Pisces. Hắn ta không quên dặn dò Pisces đủ điều, từ việc giữ ấm, ăn uống đầy đủ cho đến việc thường xuyên viết thư gửi hắn. Aquarius trông có vẻ không hài lòng khi thấy Scorpio cũng ung dung bước lên xe ngựa đó, nhưng hắn vẫn bỏ qua tất cả, chỉ kịp nhắc Pisces về cẩn thận và hãy thường xuyên viết thư gửi hắn. Cận vệ Fir, như thường lệ, cưỡi con ngựa của mình, đi song song với xe ngựa, đảm bảo an toàn cho Thế tử điện hạ.

Xe ngựa lăn bánh, rời khỏi dinh thự Locean. Tới đây, Leo mới khẽ thở dài, khẽ lau giọt nước mắt hiếm hoi còn đọng trên khóe mi. "Con bé... còn chưa biết chữ, sao mà viết thư..." Cô thì thầm, giọng đầy vẻ xót xa. Pisces, có lẽ do quá mệt mỏi sau một ngày đầy biến cố, đã thiếp ngủ trên đùi chị Leo. Cô bé thở đều, gương mặt thanh bình như một thiên thần.

Scorpio lặng lẽ nhìn người ngồi đối diện. Anh không nói gì, chỉ lặng lẽ quan sát biểu cảm của Leo. Cuối cùng, anh không nén được tò mò, gặng hỏi. "Nếu lỡ Aquarius nói gì đó với Pisces thật, vậy thì tại sao cô không để gia tộc Sovereign tới giải quyết, mà cô lại phải giải quyết một mình?"

Leo nhìn ra phía cửa sổ xe ngựa, ánh mắt xa xăm. "Tôi hiểu, Aquarius không phải loại người như thế," cô đáp. "Tôi, cùng Hoàng tử Allen, Aquarius và một người bạn nữa đã thân thiết với nhau từ rất lâu rồi. Đó là lý do tôi hiểu rằng, Aquarius không phải vì bốc đồng nên mới hành động như vậy, và anh ta cũng không phải người xấu đi dụ dỗ hay đe dọa Pisces."

Chỉ là, lúc đó, tính cách của Aquarius đã chạm đến giới hạn của cô, đứa em gái bé bỏng chính là giới hạn cuối cùng mà Leo tuyệt đối không cho phép bất cứ ai vượt qua. Vậy nên, cô mới bộc phát cảm xúc, và...

Leo nhìn Scorpio, đôi mắt cô lóe lên một tia suy tính. "Aquarius như vậy là bị đánh dấu bởi một loại ấn ký," Giọng cô trầm xuống, đầy vẻ nghiêm trọng. "Một loại ấn ký mà tôi chưa từng thấy qua. Cảm giác về năng lượng ma pháp được yểm đó thực sự rất lạ lẫm." Cô khẽ chạm vào thái dương mình, như thể đang cố gắng phân tích một điều gì đó vô cùng phức tạp. "Có lẽ, cần phải về tìm hiểu thêm."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com