Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 36 - 40

Chương 36
NGOẠI TRUYỆN 2 ( P6 )

Bảo Bình nhìn kĩ thì thấy có một dòng chữ nhỏ bên trên.

' Bảo Bình ️ Bạch Dương '

Bảo Bình sung sướng.

- Em yêu chiếc nhẫn này quá đi!

Bạch Dương nhìn cô phì cười.

Cậu giơ tay mình lên.

- Anh cũng có một cái, là đồ đôi đó, em thích không?

Bảo Bình gật đầu.

- Em thích lắm! Em yêu anh Bạch Dương!

Bạch Dương ôm Bảo Bình vào lòng.

- Anh cũng yêu em!

--

Sáng ngày hôm sau...

Bảo Bình mở mắt ra, xung quanh là một màu trắng.

Cô đang nhìn quanh phòng thì thấy có ai đó đang nằm ngủ trên chiếc ghế cạnh giường.

Cô nheo mắt lại, nhìn kĩ mới thấy đó là Bạch Dương.

Cô nở nụ cười hạnh phúc.

Bạch Dương cũng từ từ mở mắt ra, ngáp một cái. Thấy Bảo Bình đã dậy từ lúc nào, cậu cuống lên.

- Bảo Bình! Em dậy từ khi nào thế? Sao không gọi anh dậy???

Bảo Bình cười, nói.

- Em mới dậy thôi!

Bảo Bình nũng nịu.

- Anh à~! Em đói...

Bạch Dương ngay lập tức rút điện thoại từ trong túi ra gọi cho bác quản gia.

-" Cậu chủ..."

- Bác Trương! Bác bảo với đầu bếp nấu tất cả những gì có trong tủ nhà mình mang đến đây cho cháu!

-" À... Dạ... Vâng thưa cậu chủ.... Tôi mang đến ngay đây ạ!"

Khoảng 5' sau, bác quản gia mang đồ ăn tới, còn có cả mở người làm đằng sau bê đồ nữa.

Bạch Dương mở chỗ đồ ăn ra, mùi thơm ngào ngạt bay ra từ chỗ đồ ăn.

Bạch Dương lấy thìa đưa đến tận miệng cho cô.

Bên ngoài cửa, mấy cô y tá trẻ cứ đứng thập thò trước cửa nhòm trộm Bạch Dương.

- Cái em trai kia đẹp trai nhỉ?

- Có được người yêu thế chắc sướng lắm.

- Hình như ban nãy còn có cả mớ người làm của cậu ta mang đồ ăn đến cơ....

- Giàu sướng thật!

- Tớ đây chỉ ước mơ được một ngày giống em gái kia thôi... Có zai đẹp bên cạnh phục vụ tận tình như thế thì còn gì bằng...

Bên ngoài mấy cô y tá cứ bàn tán.

Bảo Bình được Bạch Dương đút cho từng miếng thì ngoan ngoãn ăn.

Bảo Bình chỉ chỉ vào cái đùi gà trong hộp.

- Em muốn gà!

Bạch Dương lấy nó ra trước mặt cô.

- Của em đây!

Bảo Bình không ăn, cứ nhìn Bạch Dương.

Bạch Dương hỏi.

- Sao em không ăn?

Bảo Bình không nói gì, cứ tiếp tục nhìn Bạch Dương.

-...

Bạch Dương hỏi.

- Hay là... Em muốn anh xé gà cho em à?

Bảo Bình như vớ được vàng, gật đầu lia lịa.

Cô há sẵn mồm ra đợi Bạch Dương.

Bạch Dương được sung sướng từ bé, chưa phải tự xé đồ ăn hay lọc xương cả nên bóc có hơi khó khăn.

Bạch Dương không ngại tay dính mỡ mà bóc cho Bảo Bình.

- Nào! Há mồm to ra! Aaaa!

Bảo Bình há to mồm ra, ngậm lấy luôn cả ngón tay Bạch Dương. Nhai nhai như ăn thịt.

Bạch Dương cười.

- Nhả tay anh ra đi nào...!

Bảo Bình nhả tay cậu ra, cười.

- Cho anh biết tay! Ai bảo mãi không xé xong miếng gà...

( Cộc! Cộc!)

Lúc đó, tiếng gõ cửa vang lên.

- Mời vào!

Bảo Bình nói.

Cửa mở ra, cả 10 đứa bạn ùa vào. Mấy đứa con gái xông vào, chạy thẳng tới giường Bảo Bình.

- Bảo Bình!!!! Cậu không sao chứ?!!!

Kim Ngưu rơm rớm nước mắt.

- Cậu có mệt không?

Nhân Mã lo lắng.

- Nghe tin cậu nhập viện, cả lũ trốn học chạy hết đến đây đấy!

Song Ngư nói.

Bảo Bình hơi sợ, bàn tay nắm chặt tay Bạch Dương.

- À... Các cậu... Là ai thế...?

Mọi người nghe thì sốc không nói được gì.

Kim Ngưu nắm lấy hai vai Bảo Bình.

- Cái gì???? Cậu không nhớ bọn tớ là ai sao??

Bảo Bình sợ hãi, trốn sau lưng Bạch Dương.

- Dương...

Xử Nữ quay sang hỏi Bạch Dương.

- Bạch Dương! Chuyện này là sao???

Bạch Dương thở dài, quay sang với Bảo Bình.

- Anh ra ngoài một lát, anh quay lại ngay...

Bảo Bình gật đầu.

Bạch Dương bị mọi người lôi ra ngoài tra hỏi.

Bạch Dương giọng hơi khổ sở kể lại.

- ... Và bây giờ Bảo Bình bị mất trí nhớ, ngoài tớ ra cậu ấy không nhớ được ai...

Mọi người nghe xong thì thở dài.

Trong lúc mọi người đang rất buồn thì Kim Ngưu động viên.

- Này! Các cậu cũng đừng buồn quá! Bảo Bình sẽ nhớ lại được mà! Chắc chắn đó! Nếu cậu ấy không nhớ được, bọn mình sẽ giới thiệu bản thân mình lại với Bảo Bình!

Mọi người được Kim Ngưu động viên thì cũng đỡ lo hơn.

Rồi mọi người lại vào phòng Bảo Bình.

Thiên Yết và Kim Ngưu tiến đến gần giường Bảo Bình.

Bảo Bình hơi run, bám chặt tay áo Bạch Dương.

- Không sao đâu... Họ là bạn em đó...

Kim Ngưu chỉ vào mình, mỉm cười.

- Chào Bảo Bình! Để tớ tự giới thiệu! Tớ là Kim Ngưu, bạn cùng lớp với cậu! Và mấy bạn này cũng học cùng lớp với cậu!

Rồi cô chỉ vào Thiên Yết, rồi những người khác.

- Đầu tiên! Đây là Thiên Yết, bạn trai tớ! Rồi đến Song Ngư, Thiên Bình, Xử Nữ, Ma Kết, Song Tử, Nhân Mã, Sư Tử và kia là Cự Giải!

Bảo Bình cúi đầu chào.

- Chào các cậu... Rất vui được làm quen...

Cả ngày hôm đó, Bảo Bình đã quen hơn với mọi người.

Cô không sợ nữa và nói chuyện rất vui vẻ với mọi người.

Tối đến...

Bạch Dương đắp chăn cho Bảo Bình.

- Hôm nay em vui chứ?

Bảo Bình gật đầu.

- Em vui lắm!

Bạch Dương xoa nhẹ đầu Bảo Bình rồi đặt lên trán cô một nụ hôn.

- Ngày mai xuất viện rồi đấy, ngủ sớm đi... Mai chúng ta về nhà!
Chương 37
NGOẠI TRUYỆN 2 (END)

Tối đến...

Bạch Dương đắp chăn cho Bảo Bình.

- Hôm nay em vui chứ?

Bảo Bình gật đầu.

- Em vui lắm!

Bạch Dương xoa nhẹ đầu Bảo Bình rồi đặt lên trán cô một nụ hôn.

- Ngày mai xuất viện rồi đấy, ngủ sớm đi... Mai chúng ta về nhà!

Sáng ngày hôm sau...

Bạch Dương dậy sớm giúp Bảo Bình chuẩn bị đồ mang về.

Tại Bạch Gia...

Bảo Bình được Bạch Dương đưa đến trước cửa một phòng riêng.

Bạch Dương lấy tay bịt mắt Bảo Bình lại đưa vào trong phòng.

(Cạch!)

Cánh cửa được mở ra, Bạch Dương bỏ tay ra.

- Woa!!! Đẹp quá đi!!!

Bảo Bình sung sướng ngắm căn phòng.

Trên tường có một khung ảnh, Bảo Bình tiến đến gần để nhìn rõ hơn.

Nhìn thấy một bé trai đứng cạnh một bé gái thì cô cười.

Nhìn sang khung hình bên cạnh, thấy ảnh của cô và Bạch Dương thì cô thấy đầu hơi khó chịu.

Bạch Dương tiến đến và nói.

- Ảnh của chúng ta đấy!

Bảo Bình không trả lời, cô thấy choáng váng.

-...

Bạch Dương lo lắng.

- Bảo Bình!!! Này!!! Em không sao chứ?!!!

Bảo Bình ngất đi.

Bạch Dương hoảng hốt, mặt tái mét.

- Này!!!!

Bạch Dương bế cô đặt lên giường, gọi một vị bác sĩ tới để kiểm tra.

- Vị tiểu thư này không có vẫn đề gì đâu, thưa thiếu gia. Nhưng sức khoẻ thì vẫn chưa phục hồi hẳn nên thiếu gia hãy để ý hơn đến sức khoẻ của tiểu thư.

Vị bác sĩ thu dọn đồ nghề, nói.

Bạch Dương nói.

- Được rồi.

Chiều hôm đó,...

Bảo Bình mở mắt ra, đầu cô đau như búa bổ. Cô lấy tay xoa hai bên thái dương.

Bất chợt, toàn bộ kí ức của cô ùa về.

(Cạch!)

Cánh cửa phòng mở ra, Bạch Dương bước vào, trên tay bê một bát cháo.

- Em dậy rồi à? Anh làm cháo cho em này!

Bạch Dương tiến đến bên giường, xúc một thìa cháo đưa lên tận miệng cho cô.

Bảo Bình để ý kĩ thì thấy trên tay Bạch Dương có đầy các vết xước rồi vết bỏng.

" Anh ấy làm vậy vì mình sao...?"

Cô há mồm ra ăn thìa cháo đó.

Dù không được ngon lắm nhưng cô vẫn rất thích, vì Bạch Dương đã làm cho cô.

Ăn xong, Bạch Dương dẫn Bảo Bình ra ngoài vườn hít thở không khí trong lành.

Tối đến...

Bố mẹ và anh Bảo Bình đến Bạch gia thăm Bảo Bình.

Cả bố mẹ Bạch Dương cũng ngồi ở đó tiếp bố mẹ Bảo Bình.

Thấy cô vui vẻ trở lại họ cũng bớt lo lắng phần nào.

Mọi người đang nói chuyện vui vẻ Bạch Dương đứng dậy, nói với bố mẹ Bảo Bình với giọng nghiêm túc.

- Cô, chú! Hãy gả Bảo Bình cho cháu!!!

Cả nhà Bảo Bình lẫn bố mẹ Bạch Dương đều đứng hình.

Bạch Dương nói tiếp.

- Tuy không phải bây giờ nhưng sau khi tốt nghiệp đại học!

Bố mẹ Bảo Bình nhìn nhau, suy nghĩ một lát rồi nói.

- Được!

Bạch Dương quay sang, nhìn Bảo Bình.

- Gả cho anh... Được không?

Bảo Bình vẫn chưa hoàn hồn, đỏ mặt, khẽ gật đầu.

- Ukm...

Bạch Dương lấy từ trong túi áo ra một hộp nhẫn, đeo vào bàn tay trái của cô.

Bố mẹ Bạch Dương thấy thế cũng vui mừng không kém. Con trai của họ đã trưởng thành thật rồi.

Khi nhà Bảo Bình về hết rồi, mọi người gần như đã đi ngủ hết.

Bảo Bình trằn trọc, nằm trên giường, cô nhìn thật lâu trước nhẫn trên tay.

Bảo Bình ngồi dậy đi đến đứng trước cửa phòng Bạch Dương, gõ cửa.

(Cốc! Cốc! Cốc!)

Tiếng nói quen thuộc của Bạch Dương vọng ra.

- Mời vào!

Bảo Bình mở cửa.

Bên trong, Bạch Dương ngồi trên giường, mái tóc vẫn còn vương vài giọt nước, tay cầm một chiếc khăn lau tóc.

" Cậu ấy vừa tắm xong sao? Bạch Dương đẹp zai quá đi..."

Trong lúc Bảo Bình vẫn còn đang mê mẩn vẻ đẹp của Bạch Dương thì cậu nhìn lên, cười.

- Bảo Bình à! Có chuyện gì sao em?

Bảo Bình ấp úng.

- À... Thì... Bạch Dương nè...

Bạch Dương nói.

- Sao em?

Bảo Bình hỏi.

- Anh có chắc chắn muốn chọn em không?

Bạch Dương đứng dậy tiến về phía cô, đặt lên bờ môi cô một nụ hôn, nói.

- Anh chắc chắn! Em không muốn gả cho anh sao?

Bảo Bình vội lắc đầu.

- Có! Em có muốn! Nhưng mà... Em chỉ thấy hơi lạ... Anh hôm trước còn...

Biết mình lỡ lời, Bảo Bình lấy tay che miệng lại.

Bạch Dương cau mày.

- Em... Nhớ lại rồi?

Bảo Bình không nói gì.

Bạch Dương tiến đến chỗ cô, cười gian tà, nói.

- Em dám giấu anh... Anh nên phạt em thế nào đây?

Bảo Bình bắt đầu hơi run, cô làm nũng.

Cô ôm lấy cánh tay Bạch Dương, dụi dụi vào người cậu, nói.

- Anh à~! Anh đừng phạt em...được không?

Bạch Dương đành buông vũ khí xin hàng. Nhìn dáng vẻ này của Bảo Bình làm cậu thật không nỡ ra tay.

Bạch Dương nói.

- Anh đến chịu em luôn rôi đấy... Thôi... Đi ngủ đi... Mai đi học...

Bảo Bình gật đầu, chúc Bạch Dương ngủ ngon rồi về phòng đi ngủ.
Chương 38
THÔNG BÁO NHỎ! ^^

Bộ truyện này của Au sắp hết rùi! Các chap tiếp theo sẽ là về 10 năm sau! Tks mn đã luôn ủng hộ bộ truyện này của Au! ^^

ĐẠI KẾT CỤC 1

10 năm sau...

Tại biệt thự Scorpio...

Ngoài vườn, có một người phụ nữ ngồi uống trà.

Bên cạnh đó còn có một bé trai, một bé gái chơi đùa với nhau.

Tiếng cười của trẻ con vang khắp khi vườn.

Bé trai cầm chiếc máy bay đồ chơi chạy quanh vườn.

Bé gái thì ngồi bên bụi hoa, hì hục làm gì đó.

Một lát sau, cô bé chạy đến chỗ người phụ nữ kia.

- Mẹ!!!

Người phụ nữ kia ôm con gái vào lòng.

- Thiên Ngưng làm sao thế?

Cô bé ấy giơ chiếc vòng hoa trong tay lên.

- Thiên Ngưng làm tặng mẹ!

Người phụ nữ nhận lấy vòng hoa, ngắm nghía.

Rồi cô đặt nó lên chiếc bàn trà bên cạnh.

- Thiên Ngưng của mẹ làm đẹp lắm!

Đúng lúc đó, có người làm từ nhà chạy ra nói với người phụ nữ ấy rồi lại vào nhà.

- Thưa phu nhân! Chủ nhân về rồi ạ!

Ngay sau đó, có người đi tới.

Thấy bóng dáng quen thuộc, cả cậu bé lẫn cô bé lao tới ôm chầm lấy người đó.

- Ba!!!! Ba đi làm về rồi!!!

Người đàn ông ôm lấy hai đứa con bé bỏng của mình.

- Thiên Ngưng và Thiên Lâm hôm nay có ngoan không đấy?

Hai đứa bé gật đầu.

- Có ạ!

Rồi người đàn ông đó tiến tới chỗ người phụ nữ kia, ôm chặt cô.

Người đàn ông nói.

- Bà xã à... Anh nhớ em muốn chết rồi...

Người phụ nữ kia nói.

- Cái anh này! Anh vừa mới đi từ sáng mà đã thế này rồi!!! Bỏ em ra nào! Yết!!!

Thiên Yết cau mày.

- Gọi anh là gì?

Kim Ngưu thở dài.

- Anh trẻ con quá mức rồi đấy! Ông xã!!!! Được chưa?!!

Thiên Yết hôn lên đôi môi đỏ mọng của Kim Ngưu.

- Bà xã đại nhân à...

Kim Ngưu nói.

- Anh còn muốn cái gì nữa đây?

Thiên Yết cười đểu.

- Anh mệt rồi... Anh muốn 'đi ngủ'!

Mặt Kim Ngưu trắng rồi xanh rồi tím.

" Tại sao tôi lại gả cho một tên chồng biến thái thế này chứ?!!"

-...

Thiên Yết bế Kim Ngưu lên.

- Đi thôi.

Kim Ngưu kêu la thảm thiết.

- Này!!!! Thả em ra mau!!!! Thả em ra!!!!!

Thiên Yết cười đểu.

- Nếu em không tự đi lên phòng thì anh đành bắt cóc em đi thôi! Ngoan ngoãn đi! Nếu em còn nhiều năng lượng để hét như thế thì anh nên giúp em hoạt động để tiêu bớt năng lượng nhỉ?

Kim Ngưu kêu la.

- Aaaaaa!!!! Anh khi dễ em!!!!!

" Huhu... Tại sao?! Tại sao chứ?! Có ai không, cứu!!!!!"

Cô đưa ánh mắt cầu cứu nhìn hai đứa con của mình.

Hai đứa bé lập tức xông ra cứu mẹ.

Mỗi đứa bám chặt lấy một chân Thiên Yết.

Nhưng vô vọng, ai mà chẳng biết sức mạnh của Thiên Yết là vô địch nên gắn thêm hai quả tạ nhỏ hai bên chân cũng chẳng vấn đề gì.

Cô cứ la hét còn anh thì cứ đi lên phòng.

Hai đứa bé kế hoạch A thất bại đành chuyển sang kế hoạch B, khổ nhục kế.

Hai đứa bé nhìn nhau một cái rồi cười nham hiểm.

Cô bé Thiên Ngưng giả ngã xuống đất, khóc thét ầm ĩ.

- Aaaaaaaa!!!! Đau!!!!!

Thiên Lâm cũng giả vờ, thấy em gái thế thì giả đau xót, cũng khóc theo.

- Aaaaaaa!!!! Em gái!!!!!

Thiên Yết biết rõ hai đứa giở trò nhưng vẫn không thể không thấy đau lòng.

Thiên Ngưng như phiên bản nhỏ của người con gái anh yêu.

Hỏi làm sao anh động lòng, chiêu này mấy đứa này dùng trăm lần cả trăm đều linh.

Anh đành đặt Kim Ngưu xuống đất, đi tới chỗ hai đứa bé.

Anh cúi xuống, đặt tay lên đầu con gái mình, nói.

- Diễn đạt quá nhỉ?

Hai đứa bé ngước lên nhìn anh, bỗng tay anh có chất lỏng gì đó.

Anh nhìn kĩ thì thấy máu, Thiên Yết hoảng hốt.

- Thiên Ngưng!!!!! Con đập đầu vào đâu hả?!!!!

Kim Ngưu thì thừa biết đó là máu giả nhưng cũng diễn theo.

- Thiên Ngưng!!!!!

Thiên Ngưng giả vẻ hấp hối.

- Ba... Ba không được khi dễ mẹ... Ba hãy thề đi....

Thiên Yết trong lúc hoảng loạn, thề.

- Được!!! Ba thề!!! Bây giờ đi bệnh viện đi!!!

Thấy cá đã cắn câu, hai đứa bé đứng dậy, nhảy múa tưng bừng trong phòng.

- Yeah!!!! Ba thề rồi!!!

Trên mặt Thiên Yết hiện ra ba vạch đen.

" Cái gì thế này... Mình... Vừa bị lừa sao...? Đúng là con của mình có khác...!"

Mặt Thiên Yết ngày càng đen, sau đó lại sáng.

Anh tiến tới, nhấc bổng Kim Ngưu lên.

Hai đứa bé thấy vậy, nói.

- Ba đã thề là không khi dễ mẹ rồi mà!!!! Ba nuốt lời!!!

Thiên Yết cười.

- Ba vẫn đang thực hiện lời thề đó mà!

Thiên Lân nói.

- Ba đã nói không khi dễ mẹ rồi mà!!!

Thiên Yết cười cười.

- Ba không có khi dễ mẹ con, ba đang 'làm tình' chứ không có khi dễ mẹ các con!

Hai đứa nhỏ cứng lưỡi.

" Thế là hết... Game over..."
Chương 39
à!!!

-" Tớ nói thật mà... Ông chồng 'yêu quý' của tớ với lại hai đứa giặc kia hôm qua lại gây gổ với nhau nữa... Haiz..."

- Hihihi!

- " Cậu cười cái gì chứ Xử Nữ..."

- Không có gì, chỉ là Ngưu à.. Một nhà 4 người các cậu lúc nào cũng vui vẻ nhỉ... Tớ thấy ghen tỵ với... Áaaaaa!!!

Chưa kịp hết câu, Xử Nữ đã bị ai đó giựt điện thoại đi.

- Này! Làm cái trò...

Vừa quay ra, hình ảnh Ma Kết tức giận hiện ra trước mắt cô.

- A... Anh à...! Làm sao thế?

Ma Kết gầm nhẹ.

- Em dám trốn anh dùng điện thoại di động?

Xử Nữ nói.

- Anh à... Em chỉ nói chuyện với Kim Ngưu một chút thôi mà...

Ma Kết quát.

- Em đang mang thai đấy em biết không?!!! Em biết rõ là dùng điện thoại không tốt cho sức khoẻ!!! Tạm thời điện thoại của em hãy đưa anh giữ tạm!

Xử Nữ nói.

- Đừng mà!!! Điện thoại của em!!! Em còn công việc nữa!!!

Ma Kết lấy tay xoa đầu.

- Em thật là... Thế anh hỏi em, chồng em là tỉ phú thì em cần đi làm để làm gì...? Hả?!!!

Xử Nữ phụng phịu.

- Em phải ở yên trong nhà suốt bảy tháng nay rồi... Em chán lắm...

Ma Kết dứt khoát.

- Nằm yên ở nhà cho anh! Em muốn gì anh sẽ mua về cho em, nhớ chưa?

Xử Nữ buồn bực nói.

- Nhớ rồi...

Chiều hôm đó, Xử Nữ đi tới phòng sách.

- Kết ơi! Anh ở đâu rồi?

Một người hầu đi tới.

- Thưa phu nhân, ông chủ đã đến công ty giải quyết vài việc gấp rồi ạ!

Xử Nữ nghe thấy vậy thì sung sướng.

Cô chạy thẳng lên phòng thay quần áo rồi đi ra ngoài.

- Thưa phu nhân! Ông chủ đã dặn không được để cô ra ngoài!

Một người hầu ngăn cô lại.

Xử Nữ nói.

- Biết ngay mà...

Một cô hầu nói.

- Chúng tôi cũng rất muốn cho phu nhân ra ngoài nhưng chúng tôi rất lo lắng cho phu nhân.

Xử Nữ nói.

- Thế thì các em đi cùng chị đi!

Một người hầu nói.

- Nhưng mà...

Xử Nữ nói.

- Thế thì chị đi một mình

Các cô hầu nghe vậy thì

- Để chúng em đi với phu nhân!

Xử Nữ sung sướng leo lên xe đi ra trung tâm thương mại.

Trong trung tâm thương mại, Xử Nữ thì thích thú ngắm quần áo cho trẻ con.

Đứng đằng sau Xử Nữ là bốn người làm. Họ lo sợ phu nhân bị làm sao đến nỗi không dám dời cô một giây phút nào.

Xử Nữ rẽ vào một hàng quần áo và đồ chơi trẻ con.

Mặc dù ở nhà Ma Kết đã mua cả kho quần áo trẻ con các mẫu mới nhất rồi nhưng Xử vẫn thích tự mình chọn lấy quần áo cho con.

Trong lúc cô đang xem các bộ quần áo, bỗng cô thấy có cảm giác như ai đó đang nhìn mình với ánh mắt như muốn giết người.

Cô thấy toát mồ hôi, quay lưng lại thì thấy khuân mặt thân quen ấy, đi đằng sau quản lý khu thương mại đang run rẩy.

- Aha... Kết à... Sao anh lại ở đây...?

Ma Kết không nói gì

-...

Xử Nữ nuốt nước miếng.

" Thôi xong... Anh ấy giận thật rồi..."

Ánh mắt Ma Kết ngày càng lạnh hơn.

Xử Nữ người run như cầy sấy.

Bỗng, một cơn đau ập đến.

- Áaaaa!!!!!

Xử Nữ gập hẳn người xuống, mồ hôi chảy đầy trên trán.

- Xử Nữ!!!!! Em làm sao vậy!!!!! Xử Nữ!!!!

Ma Kết hoảng loạn chạy tới chỗ cô.

- Chết tiệt!!!! Gọi xe cứu thương đến đây!!!!

Ma Kết như con mãnh thú gầm lớn.

Quản lý khu thương mại sợ hãi chạy đi gọi xe cứu thương.

- Aaaaaaa!!! Đau!!!! Kết!!

Xử Nữ nắm chặt lấy tay Ma Kết.

- Chết tiệt.

Ma Kết chửi thầm.

Chỉ một lát sau, xe cứu thương tới, chở Xử Nữ đi.

Ma Kết ngồi ngoài phòng phẫu thuật mà lo lắng ngồi không yên.

(Pặc!)

Sau 3 tiếng, chiếc đèn phòng phẫu thuật tắt đi, một vị bác sĩ đi ra.

Ma Kết chạy tới.

- Cô ấy sao rồi?

Vị bác sĩ cười.

- Vợ của Ma tiên sinh không có việc gì, cô ấy chỉ là bị động thai nhẹ thôi. Cả hai mẹ và con không có việc gì cả! Nhưng từ nay tiên sinh hãy để ý kĩ sức khoẻ của vợ mình hơn! Tiên sinh có thể vào thăm vợ mình, sau khi thuốc mê hết tác dụng cô ấy sẽ tỉnh lại.

Ma Kết thở phào nhẹ nhõm. Tặng cho vị bác sĩ đó hẳn 20 triệu.

Anh tiến vào trong phòng. Xử Nữ đang nằm trên giường ngủ một cách ngon lành.

Anh ngồi xuống chiếc ghế bên giường.

Anh đặt tay lên bụng cô, xoa nhẹ.

Rồi anh hôn lên trán cô

" Cảm ơn em... Vì đã không sao..."
Chương 40
ĐẠI KẾT CỤC 2 ( P2 )

Sáng hôm sau...

Xử Nữ mở đôi mắt ra. Ma Kết chạy lại đỡ cô dậy.

- Cảm ơn anh...

Xử Nữ nói.

-...

Ma Kết không nói gì làm Xử Nữ thấy lạ. Cô nhìn kĩ thì thấy dưới mắt anh có quầng thâm.

Cô lo lắng.

- Ma Kết! Anh không ngủ sao?!!! Sao lại thế này?!!!

Cô đưa tay lên đặt trên má anh nhưng Ma Kết gạt ra.

- Anh!!!

Xử Nữ bất mãn kêu lên.

-...

Ma Kết vẫn đáp lại bằng sự im lặng.

- Hức... Hức...

Xử Nữ bắt đầu khóc.

-...

Ma Kết vẫn chỉ im lặng lau nước mắt đi cho cô.

- Hức... Hức... Anh không yêu em!! Anh không quan tâm em!!! Hức... Hức...

Nhìn cô như vậy, tim Ma Kết nhói đau.

Không đành lòng để cô như vậy, anh ôm nhẹ cô vào lòng.

- Ngoan...

Cuối cùng anh cũng nói chuyện.

- Hức... Hức...

Xử Nữ nức nở.

- Nín đi em... Ngoan... Không được khóc nghe chưa?

Ma Kết vuốt tóc Xử Nữ.

- Hức... Hức...

Xử Nữ vẫn cứ khóc.

- Em không được kích động... Nằm yên cho anh...

Ma Kết dỗ dành.

- Aaaaaa!!

Bỗng Xử Nữ hét lên một tiếng.

- Xử Nữ!!!! Em làm sao thế?!!! Em đau ở đâu!!!

Ma Kết hoảng loạn.

- Nó đá em!

Xử Nữ nói.

Ma Kết thờ phào nhẹ nhõm.

- Nè... Ma Kết!

Xử Nữ gọi.

- Hửm?

Ma Kết quay ra.

- Anh... Không muốn có con sao?

Xử Nữ nói, lấy tay vuốt ve cái bụng của mình.

- Hả?! Cái gì cơ?!!! Sao em lại nói thế?

Ma Kết hỏi, ngạc nhiên.

- Thì...

Xử Nữ ấp úng.

- Anh thực lòng muốn có con với em... Đứa bé là kết tinh của anh và em... Sao anh có thể không thích được chứ?

Ma Kết đặt tay lên bụng cô.

Nghe vậy, Xử Nữ vui mừng đến rơi nước mắt.

- Hức hức...

Ma Kết nói.

- Anh thực sự không hiểu sao em lại khóc nữa...

Xử Nữ nói.

- Anh suốt từ sáng lạnh lùng với em... Em nghĩ anh không muốn có con với em... Hức...

Ma Kết ôm chặt cô vào lòng.

- Cái cô gái ngốc nghếch này!! Lại nghĩ lung tung cái gì nữa đây!

Xử Nữ nói.

- Em đã rất sợ... Anh tức giận sao...?

Ma Kết nói.

- Anh chỉ là tức giận với bản thân mình thôi... Vì đã không bảo vệ được em... Và con nữa...

Xử Nữ nói.

- Xin lỗi anh... Vì em mà anh phải mệt mỏi như thế... Xin lỗi anh...

Ma Kết nói.

- Không sao đâu em... Anh làm thế chỉ bởi vì anh yêu em...

--

2 tháng sau...

Kể từ ngày hôm ấy, Ma Kết làm việc tại nhà để đảm bảo an toàn cho cô.

Vào một buổi chiều...

Xử Nữ đang ngồi ăn bánh uống trà trên phòng sách.

Cô ngồi trên ghế sofa ngay cạnh bàn làm việc của Ma Kết.

- Áaaaaa!!!! Kết!!! Đau quá!!!

Chỉ nghe câu nói đó của Xử Nữ, Ma Kết đang đọc tài liệu thì tiện tay vứt bay sang một bên, đặt điện thoại xuống bàn cạnh Xử Nữ rồi chạy tới bên cô.

- Xử Nữ!!! Em sao rồi?!!! Sắp sinh?!!!

Ma Kết luống cuống không biết làm gì.

Đáp trả Ma Kết, Xử Nữ chỉ khẽ gật đầu.

Mồ hôi đổ đầy trên trán cô.

- Àaaa... Em... Làm gì bây giờ?! Anh phải làm gì bây giờ?!

Ma Kết đứng không yên, không biết phải làm gì. Xử Nữ nhìn Ma Kết như thế thì điên người vớ cái máy điện thoại của Ma Kết ném vào người anh.

- IQ của anh bao nhiêu vậy hả?!!! Gọi cho ư... cứu thương ư.. đi!!!

Xử Nữ nhịn đau quát Ma Kết.

Ma Kết bắt được cái điện thoại, gọi cho cứu thương.

- Áaaaaa!!!

Tiếng hét của Xử Nữ làm Ma Kết mặt xanh mét.

- Cố lên em...

Ma Kết chỉ biết động viên cô.

Chỉ 2′ sau... Xe cứu thương đã tới.

Xử Nữ bị đẩy vào phòng giải phẫu.

Ma Kết đứng bên ngoài không yên.

- Áaaaaaa!!! Ma Kết chết tiệt!!!! Đau quá!!!! Em ghét anh!!!! Anh đi chết đi!!!

Nghe tiếng Xử Nữ hét từ bên trong vọng ra, Ma Kết cảm thấy đau lòng, mong có thể giúp cô đỡ đau hơn nhưng không thể.

2 tiếng sau...

- Oe! Oe!

Sau 2 tiếng đau chết đi sống lại, Xử Nữ đã sinh một bé trai.

Ma Kết thầm cảm ơn trời cho hai mẹ con được mẹ tròn con vuông.

Ma Kết chạy tới chỗ Xử Nữ, cô do quá mệt nên đã hôn mê.

Tóc tai rũ rượi, trên trán đầy mồ hôi, đôi môi trắng bệch làm Ma Kết đau lòng.

Ma Kết bế con trai trong tay, nhìn đứa bé, nói.

- Chào mừng đến với thế giới này... Con trai!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #ngontinh