Chap 28- Có phải hay không có chút nhanh?
Nồi cơm điện truyền đến âm thanh nhắc nhở đã nấu xong, Trần Túy quay đầu nhìn thoáng qua, đối Chân Điềm nói: "Anh đi xới cơm."
"Vâng." Sau khi anh rời đi, Chân Điềm lén thở ra mấy hơi. Vừa rồi thật sự là khẩn trương chết cô, Trần Túy chỉ cần ngồi bên cạnh cô, đều có thể làm tim cô đập rộn lên.
Giống như là biết Chân Điềm khẩn trương, lúc ăn cơm Trần Tuý ngồi đối diện Chân Điềm. Anh mua rau xào, món nổi tiếng nhất của nhà hàng. Chân Điềm sau khi nếm cảm thấy mùi vị không tệ, mặc dù không thể so sánh với tay nghề của Vương Thục Trân nữ sĩ, những vẫn rất tốt.
"Lần sau anh nấu cho em ăn." Trần Tuý nói.
"Vâng." Chân Điềm cắn miếng xương sườn, con mắt cố ý nhìn đi nơi khác.
Trần Tuý múc một muôi đậu hũ đưa đến chén cô, tự nhiên cùng cô nói chuyện: "Em cùng người trong nhà nói chuyện của chúng ta rồi sao?"
"Vâng." Chân Điềm nhìn bát trên bàn, gật gật đầu. "Hôm qua trở về nhà liền nói với bọn họ."
"Vậy bọn họ nghĩ như thế nào?"
"Ách..." Cô cũng không thể nói với anh, lúc ấy quá thẹn thùng, căn bản không có quản bọn họ phản ứng gì, liền xông về gian phòng của mình a?
"Bọn họ không đồng ý sao?" Trần Túy đem Chân Điềm ấp a ấp úng, lý giải trở thành trong nhà cô người không đồng ý, "Là bởi vì Trần Nhất Nhiên?"
"Không phải không phải, bọn họ không có không đồng ý!" Chân Điềm biết Trần Nhất Nhiên là nhiều hiểu chuyện, cho nên không hi vọng hắn sẽ hiểu lầm người trong nhà của cô bởi vì cậu bé, phản đối cô cùng với Trần Túy.
Cô vội vã thoái thác tìm lý do như vậy, dẫn tới Trần Túy ngước mắt liếc nhìn cô một cái: "Hả?"
Trong giọng nói của anh mang theo cười, có nhiều hứng thú mà nhìn cô, Chân Điềm cảm thấy mình vừa rồi cái kia thuyết pháp, tựa như là trong nhà cô rất sợ cô không lấy được chồng bộ dạng, liền lấy cho mình cái cớ: "Anh cũng biết, cả nhà em đều là fan trung thành của anh."
Trần Túy lại cười một tiếng, đối với nói: "Em chừng nào thì hẹn thời gian, anh mời người nhà em cùng Trần Nhất Nhiên ăn bữa cơm."
"Vâng."
"Chờ sau khi bọn họ gặp qua Trần Nhất Nhiên, anh lại tìm thời gian mang em về gặp mặt ba mẹ anh."
Chân Điềm bị cơm bên trong miệng sặc một cái, Trần Tuý đã đi gặp ba mẹ của cô, theo lý thuyết cũng nên đến phiên cô đi gặp ba mẹ anh, thế nhưng là làm sao cảm giác tiến độ nhanh như vậy? Hôm nay mới là ngày đầu tiên bọ họ chính thức hẹn hò a!
"Làm sao vậy, bị sặc?" Trần Túy nghe thấy cô ho khan, đứng dậy lấy cho nàng ly nước, "Muốn uống chút nước không?"
Chân Điềm cầm cái ly uống một ngụm, chậm rãi nuốt xuống. Trần Tuý thấy cô không ho nữa, mới lại mở miệng hỏi: "Nếu như em không muốn gặp ba mẹ anh, việc này có thể để sau."
""Không có, em không phải là không muốn gặp, chẳng qua là cảm thấy giống như quá nhanh rồi?"
Trần Túy nghĩ nghĩ, đúng là có chút nhanh, bất quá đã sớm muộn gì cũng gặp, sớm một chút muộn một chút cũng không khác nhau nhiều lắm. Nhưng nếu là Chân Điềm cảm thấy nhanh, anh cũng không muốn cô cảm thấy lo lắng: "Qua đợt này anh lại mang em đi gặp họ sau, không vội."
"Vâng."
Trần Túy lại cho Chân Điềm kẹp một đũa đồ ăn, nói với cô: "Đúng, Đặng Lệ Dương đã xuất viện."
"A, anh ấy không có chuyện gì sao?" Tục ngữ nói thương gân động cốt một trăm ngày, anh ấy đều đã bó thạch cao, hẳn là không nhanh như vậy khỏi hẳn đi.
"Hẳn không có trở ngại, chỉ là sinh hoạt có thể sẽ có chút không tiện."
Chân Điềm gật gật đầu: "Chị Miêu Miêu sẽ ở trong nhà chiếu cố anh ấy sao?"
Trần Túy dừng một chút, mới nói: "Cậu ấy cùng Lý Miêu chia tay rồi."
"A? ?" Chân Điềm kinh ngạc, "Sự việc lúc nào?"
"Là hai ngày trước." Chuyện này Trần Túy không nghĩ lại nhiều, Đặng Lệ Dương gọi cho anh điện thoại khóc lóc kể lể nửa giờ, nghe xong khiến đầu thêm đau, "Chuyện của bọn họ liền chính bọn họ giải quyết đi, người khác cũng không chen vào được."
"Vâng." Chân Điềm mặc dù quen Đặng Lệ Dương không lâu, nhưng anh ấy cùng Lý Miêu sự việc cô ngược lại là biết được bảy tám phần, việc này hoàn toàn chính xác rất phức tạp, "Chị Miêu Miêu, sẽ không phải là cùng nàng nam đồng nghiệp du lịch đi a?"
"Ừ."
". . ." Đau lòng anh Đặng ba mươi giây, "Vậy chúng ta mau mau đến xem anh ấy sao?"
Trần Túy ngước mắt nhìn Chân Điềm: "Chúng ta bây giờ đi xem cậu ấy, khả năng đối với cậu ấy kích thích lớn hơn."
Chân Điềm: ". . ."
Có đạo lý.
Vì không cần chờ Trần Nhất Nhiên, Chân Điềm sau khi cơm nước xong giúp Trần Túy thu dọn bàn, không ngồi lại bao lâu liền lái xe đi cửa hàng. Kế hoạch xem phim của Trần Tuý chưa được phát huy, bất quá anh cũng không nóng nảy, về sau còn sẽ có cơ hội.
Buổi tối Trần Nhất Nhiên về nhà, Trần Túy không có tìm cậu bé hỏi chuyện đánh nhau, mà cậu bé đã đánh đòn phủ đậu hỏi sự việc của Chân Điềm: "Cậu, chị Chân Điềm hôm nay làm sao lại cùng cậu xuất hiện ở trường? Hai người ở cùng một chỗ sao?"
Trần Tuý đang xem tài liệu về tiết mục mới trong phòng, đối với Trần Nhất Nhiên tự ý xông vào liền có thái độ lạnh nhạt: "Việc này cậu cần phải cùng cháu bàn bạc sao?"
"Đương nhiên, cháu có quyền được biết mợ cháu là ai!"
"A." Trần Tuý liếc nhìn cậu bé một cái, "Vậy là."
Sự nhiệt tình của Trần Nhất Nhiên hoàn toàn không vì thái độ lạnh nhạt của Trần Tuý mà giảm bớt: "Lúc nào thì ở cùng một chỗ nha?"
Trần Tuý nói: "Không bằng tới nói sự việc của cháu cùng Chu Tuệ Tuệ một chút?"
". . ." Trần Nhất Nhiên lui xuống, đối Trần Túy phất phất tay, "Cậu, cháu đi làm bài tập đây."
Thành công đuổi đi cháu trai, Trần Tuý tiếp tục xem tiết mục tư liệu.
Tiết mục mới là một ngăn tìm ngành nghề bên trong người nổi bật nói chuyện tiết mục, tạm định danh là « quý vòng ». Khâu thiết kế đã tương đối hoàn thành, duy nhất khiến mọi người khổ não là, tiết mục phải mời người nào đầu tiên.
Làm một tiết mục mới, muốn hấp dẫn người xem, khẳng định phải có khách mời có độ chú ý cao. Nhưng tiết mục này là vì tiếp tế « Trịnh Duy Quốc bản phỏng vấn », tiết mục không thể quá sơ sài, khách cũng không thể tùy tiện lên mạng tìm cho đủ số, sẽ bị lãnh đạo trong đài bác bỏ.
Mọi người thảo luận một đợt lại một đợt, cũng mở cái này đến cái khác, cuối cùng định ra tới kỳ thứ nhất khách mời, là phim truyền hình « sau cùng lữ trình » biên kịch, Thư Tuyền.
Bộ này kịch không thể nghi ngờ là bộ phim ăn khách nhất năm nay, tỉ lệ người xem cũng rất cao, liên tiếp lập lên kỉ lục mới. Lệ Thâm sẽ biểu diễn ca khúc chủ đề « đáy lòng đâm », bài hát cũng đang càn quét bảng xếp hạng, đầu đường cuối ngõ lớn nhỏ trong cửa hàng tất cả đều mở bài hát này.
Thư Tuyền thân là biên kịch, nhiệt độ không cần quá cao, lại tìm thêm một biên kịch thâm niên, sản xuất không ít kịch bản, có thể xứng đôi trên tiết mục.
Sau khi khách quý ra về, công việc cũng thuận lời hơn rất nhiều, tổ tiết mục liên hệ với Thư Tuyền, xác nhận cô có thể tới tham gia tiết mục thứ nhất hay không, liền công khai truyện này trên weibo. Điền Sâm cũng tại hội nghị, nói về vấn đề này: "tiếp nhận phỏng vấn mới của lão Trịnh, đã chính thức xác định được, tin tưởng mọi người cũng đã nghe qua. Người chủ trì do Trần Túy đến đảm đương, kỳ thứ nhất tiết mục khách mời là Thư Tuyền, đến lúc đó cô ấy tới mọi người phối hợp nhiều hơn một chút. Mặt khác weibo đã chính thức tuyên truyền chuyện này, Trần Túy nhớ kỹ phát một chút weibo."
"Vâng" Weibo Trần Tuý nay đã khác, fan hâm mộ đến weibo chính thức của ABA, đồng loạt yêu cầu ABA Trần Tuý.
Lần này tiết mục mới trong đài bên rất xem trọng, hi vọng các bộ phận có thể cân đối công việc, những đồng nghiệp khác cũng nên phối hợp, cho trong đài cùng người xem một tiết mục hài lòng. Lão Trịnh tiết mục hôm nay là kỳ cuối cùng, tiết mục mới người xem cũng bắt đầu thu thập, tiết mục tổ bên này có mấy cái tư nhân danh ngạch, có thể mời các ngươi thân tới. Đợi lát nữa có thể tới tìm tôi lấy danh sách."
Hội nghị hôm nay bàn không ít chuyện. thời gian cũng lâu hơn so với bình thường. Sau khi tan họp, Trần Tuý đi phát weibo trước tiên, sau đó đến văn phòng tìm Điền Sâm, anh muốn thêm hai người vào danh sách.
"Cho bạn gái?" Điền Sâm nhìn anh, trong mắt mang sự trêu tức
Cũng may Trần Túy từ trước đến nay, đối mặt lãnh đạo ở trước mặt đùa giỡn, cũng vẫn như cũ mặt không đổi sắc: "Ừ"
Điền Sâm cười một tiếng, nói: "Đi, đem người xem tin tức đăng ký một chút, chờ một lúc tôi sẽ báo lên."
"Cám ơn Điền chế tác." Trần Túy muốn hai cái danh sách, một cái là cho Chân Điềm, một cái là cho mẹ của cô. Anh cũng không biết bọn họ có rảnh ngày đó hay không, trước khi đến đã nhắn tin hỏi thăm.
Chân Điềm: Có rảnh có rảnh! Không rảnh cũng rảnh a!
Chân Điềm: Chúng ta thật có thể hiện trường đi xem tiết mục sao? Mẹ em đoán chừng muốn hưng phấn chết! Lại có thể cùng với nhóm bạn bè của bà ấy thổi lên trên trời!
Trần Túy cười một tiếng, nhắn lại nàng: "Vậy anh điền tên một chút, chờ một lúc sẽ đi tìm em."
Chân Điềm: Ừm!
Hai người bọn họ còn trò chuyện, bên kia, một đầu tên là "ABA MC Trần Túy con riêng" chủ đề, đã cấp tốc xông lên hot search.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com