Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 37 : Paper Planes and Porcelain Walls

Một người tin rằng mọi giấc mơ đều có thể bay.
Một người chỉ tin điều gì cầm nắm được mới đáng để giữ.

Kim Ngưu không thích thay đổi.
Bảo Bình lại chẳng chịu ở yên một chỗ.
Và họ trở thành hàng xóm cách nhau đúng một vách tường mỏng.

Mỗi sáng, Kim Ngưu pha cà phê, đọc báo giấy.
Bảo Bình thì mở nhạc lo-fi và gấp máy bay từ giấy ghi chú.

"Em biết là mấy cái này chẳng bay được xa."
"Vậy em gấp làm gì?"
"Để không quên rằng mình từng tin vào một điều gì đó."

Bảo Bình từng mời Kim Ngưu vào phòng để chỉ một bức tường dán đầy máy bay giấy.

"Mỗi cái là một ý tưởng chưa thành."
"Vậy sao không làm cho xong?"
"Vì sợ làm xong rồi... nó không còn đẹp như lúc chưa bắt đầu."

Kim Ngưu im lặng rất lâu.
Sau đó đặt lên bàn một tách cacao nóng.

"Ít nhất, đừng để mình lạnh."

Có lần Bảo Bình biến mất ba ngày, không một tin nhắn.
Khi trở lại, tóc rối, mắt thâm, môi khô.
Kim Ngưu không hỏi gì. Chỉ đưa một tờ giấy:
"Lần sau đừng để tôi phải lo đến vậy."

"Anh lo cho em?"

"Tôi không quen nhìn tường bên kia tối đen ba đêm liền."

Bức tường giữa hai căn phòng vẫn mỏng như ban đầu.
Chỉ khác là giờ đây, thi thoảng, có ai đó gõ ba nhịp quen thuộc.

Không lời giải thích. Không lời hứa.
Chỉ là một tín hiệu ngầm: "Tôi vẫn ở đây."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com