Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

pún.02

'anh phượng ơi mình đi bốn vòng quanh thành phố rồi mà sao chẳng tìm được cái gì ưng ý thế huhu'

'tại phượng khó tính ý, nãy tao thấy cái xích đẹp vl luôn phượng ơi, màu trắng có đốm nhé, hợp với nô tài nhà mày ý'

'anh toàn điên à, hay mua tặng anh thanhh cuốn sách đi, cái cuốn nào dạy cách làm người hướng thiện, biết kiểm soát bản thân ấy!'

'lũ điên này huhu trễ hết giờ bán hàng của di rồi. đã bảo phượng mua mask chỗ di mà tặng thanh rồi mà phượng không nghe'

'eo mua thế thì khác gì anh phượng dùng đâu, anh duy nói cái gì zậy trời'

'kệ đi nó đang muốn kinh doanh đấy!'

'ê mọi người có cái tóc giả nhìn thật lắm này!'

...

nguyễn công phượng khoanh tay, đứng nhìn một đám to đầu đang loi nhoi trong tiệm đồ, trên khuôn mặt cũng chẳng có lấy nổi một tia hi vọng nào. được rồi, anh thừa nhận anh là người đã dẫn cái lũ đến đi càn quét quanh thành phố, nhưng ai mà ngờ được mấy đứa bình thường trông có vẻ thông thái - hay ít nhất là hiểu biết về việc tặng quà, lại có thể phá lanh tanh bành nơi đây thế vậy. hối hận, hối hận kinh khủng...

chỉ là hôm nay là kỷ niệm 3 năm ngày công phượng và văn thanh bên nhau. dù cho có hay lộ vẻ cọc cằn, ghét bỏ (ghét yêu thôi nhá) thế nào đi chăng nữa, thì cả hai là người yêu của nhau mà, đâu thể quên được những ngày quan trọng. ngựa bà qua tôi ơi... công phượng thừa nhận, vào những ngày này của năm ngoái cũng như năm trước nữa, anh chẳng bao giờ thèm để ý đâu. hay kể cả có nhớ ngày đi chăng nữa, thì người tặng quà và bộc bạch mấy lời yêu thương sến sẩm, vẫn luôn là văn thanh. còn anh á, thì cứ giả vờ không nhớ thôi...

phải nhắc lại, cả hai là người yêu, đương nhiên không phải là kiểu yêu đương một phía. công phượng tính năm nay sẽ mua quà, hay ít nhất là cho văn thanh thấy được, thực ra mình có nhớ mà. mấy món quà bé tí ti hay to bổ chảng, thì cũng là quà cả, chỉ là anh muốn chủ động một lần thôi.

buồn thay, dù tính toán là như vậy, nhưng đến khâu quà tặng còn chưa quyết định được đây này...

mà mấy đứa này làm anh đau đầu gấp đôi rồi, ồn ào náo nhiệt kinh khủng. mấy người nhân viên nhìn họ như mấy kẻ điên. thằng thanh đi với mình còn chẳng phiền như thế.

dù vậy cũng không thể quát chúng nó được, mình là người nhờ vả mà.

'a cái cốc cà phê này đẹp này!'

'mày điên à chinh, anh thanhhh không uống cà phê đâu'

'sao mày biết là ảnh không uống?'

'ổng mà uống thì có mà anh phượng đã chẳng ra khỏi phòng vào sáng sớm thế này được đâu'

'eo ôi mấy đứa 97 đầu óc bậy bạ nàyy'

'ơ em nói thậtttt'

'mẹ lũ điên, ê tụi mày ơi có cái bờm hình con cá cute lắm, mua không mua không?'

'đi đi đi. wow có cả bình nước hình con tôm, em muaaaa'

'áo này đẹp thế, mua!'

'ơ tưởng chúng ta đang đi mua đồ cho anh thanhh cơ mà...'

'thì bảo anh phượng ra mấy quầy bán đồ hình chó đốm mà lựa thôi'

'ừ ừ hợp lý'

'thôi chọn tiếp đi nhanh một thể không ông trường gọi về giờ'

...
cuối cùng, công phượng quyết định cho chúng nó về nhà hết.

'ê hay thôi tụi mày cứ về đi, để tao chọn một mình là được rồi. dù sao cũng cảm ơn." chúng mày vô dụng vl.

'hả? nhưng-'

'không sao đâu, tao vẫn chọn được, tụi mày về trước đi, nhớ đừng nói gì cho thằng thanh'

bốn đứa xoe mắt nhìn nhau, rồi cũng lật đật xách đít đi ra khỏi cửa tiệm. nhưng trước khi đi hẳn, văn toàn vẫn kịp chạy lại, ghé đầu vào nói nhỏ với anh.

'thực ra mày có thể tặng thân mày cho thằng thanhhh mà~'

'mày cút' công phượng bình tĩnh đáp lại.

'xì, nhạt nhẽo'

bốn con giặc đi hẳn, anh mới lén lút suy nghĩ lại về cái điều mà thằng toàn tạo vừa nói, rồi lại tặc lưỡi bác bỏ. thế thì khác gì ngày nào mình cũng tặng quà cho nó đâu.



.




trời mưa rồi.

xui thật.

rõ ràng đã bảo hôm nay trời nắng rồi.

mưa thế này mà chẳng mang áo mưa, biết thế đếch thèm đi nữa, tặng nó thân thể mình cho nhanh.

đội mưa đi về, tay vẫn phải cầm chặt hộp quà, cố bọc vào trong áo tránh ướt. nhìn như đang mang bầu.

phi như điên về nhà, không biết nó có cảm động không ta.

thử không cảm động xem, đập chết.

wow vừa về đã thấy nó đang đứng trước cửa, mặt nghiêm trọng vl. vụ gì thế? hay nó nghĩ mình mang bầu thật?

'sao không vào phòng hả thằng kia? canh cửa gì ghê'

tự nhiên ôm mình!

'anh vừa đi đâu thế hả? có biết em lo lắm không? trời còn mưa thế kia, ướt hết người rồi ốm thì sao! lại còn ôm khệ nệ cái hộp gì đây, che làm gì không biết! lại còn không biết đường gọi em đến đón! nô tài em đây mà anh còn không gọi!'

'đm bình tĩnh coi!'

'thế rồi rốt cuộc anh đi đâu? à thôi từ từ đã, vào phòng lau người đi anh'

sau khi trút hết mấy câu kia thì nó mới cho mình vào phòng. vì nó quan tâm mình nên thôi không dỗi.

lau người, lau tóc, thay quần áo. xong rồi, vẫn cầm cái hộp.

'rồi anh đang cầm cái hộp gì thế? anh giấu em cái gì à?'

lạy bố ai dám.

ngại.

thôi kệ.

nói vậy.

'thì đm hôm nay là ngày gì mày tự nhớ đi. vác thâm đi quanh thành phố, mua được đôi giày. mà đm không có đôi nào hình chó đốm, nên thôi đeo đôi này đi, màu trắng đen, dễ bề liên tưởng. nghĩ mãi mới ra đấy. lần sau đừng có đeo mãi một đôi đỏ đỏ kia nữa, sắp mòn luôn rồi'

gì ngạc nhiên thấy ghê vậy má?

nhìn chi? ngại.

ôm chi? ngại.

không cho hôn. nhỡ đâu ốm, lây nó.

á à vẫn hôn mình.

kệ.

lây chết mày.

'anh tặng gì em cũng thích mà'

ừ thử không xem?

'nhưng nếu anh vì em mà phải đội mưa kiểu này thì em không thích đâu.'

'nếu biết hôm nay mưa thì tao cũng chẳng đi đâu'

'ừ ừ, không đi càng tốt. để em đi thôi'

ê đừng có nói kiểu em biết anh ngại nên thôi em hiểu là được hihi như vậy mày?

hãm tài.

'em cũng có quà tặng anh đấy'

đỡ hãm một xíu.

vãi.

'nhẫn đẹp không anh? bên trong nhẫn còn khắc chữ nhá. văn thanh nè, công phượng nè. anh muốn đeo cái nào? phượng hay thanh? để em đeo cái có tên anh nháaa'

'mày nghĩ gì?'

'dạ em đeo tên em ạ'

gì ghê tủi thân.

'ai bảo mày nghĩ là được à? tao đeo cái văn thanh, mày đeo công phượng'

'ơ- vânggggg'

hớn hở vậy.

'em yêu anh lắm lắm lắm'

'ờ'

định kệ.

mà không kệ được.

'tao cũng yêu. nhiều'








19/6/2021

viết lúc gần sáng cmnr, chủ bút vì đọc nhiều truyện đến không ngủ nổi...
văn phong như cứt huhu...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com