Năm đó, Vĩ Kỳ 18 tuổi, cậu đã gặp và yêu lấy Tư Nam, một chàng trai cùng tuổi mình. Ở độ tuổi thanh xuân tươi đẹp ấy, hai cậu thiếu niên ngỡ rằng họ có thể bên nhau mãi mãi, nhưng sự thật thì không. Tư Nam đã rời đi mãi mãi, bỏ lại Vĩ Kỳ một mình trong sự đau khổ, tuyệt vọng với cảm giác mất đi người mình thương yêu nhất. Sau này, Vĩ Kỳ gặp được Lâm Phong, người đàn ông có đôi mắt xanh biếc và tấm lòng ấm áp giống y hệt tình cũ. Chính ánh mắt ấy lại là điểm dây dưa, gắn bó hai con người lại gần hơn. Người đàn ông ấy đã ở bên cạnh cậu lúc cậu suy sụp nhất, người đàn ông đã một lần nữa cho cậu cảm giác "yêu". Cận kề tiếp xúc, nhẹ nhàng mà nắm chặt lấy đôi tay của nhau...
Tác giả: Xuân Phong Lựu Hỏa.Thể loại: thanh xuân vườn trường, sủng, HE.Tiến độ: 84 chương và 1 PN- HOÀN. Tag: Nữ chính tự kỉ ngốc manh đáng yêu đứng chót hạng vs nam chính học bá lưu manh cưng chiều nữ chính.Tiểu thanh mai tự bế nhiều năm xa cách, từ đồng phục tới áo cưới.Bìa: Tâm Tít Tắp.Truyện được edit và beta lại ít sạn hơn trên WordPress, mọi người có thể lên đấy để được đọc một bản edit mượt mà hơn nhé.TRUYỆN ĐƯỢC EDIT VÀ ĐĂNG DUY NHẤT Ở WATTPAD @MINCHUBS13 VÀ WORDPRESS MINCHUB.WORDPRESS.COMTRUYỆN ĐƯỢC EDIT CHƯA ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. CẤM SAO CHÉP VÀ CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.…
Tên gốc: 炮灰受变成了万人迷怎么办?Tác giả: Nhất Mai-壹枚。Nguồn: Tấn Giang.Edit: Ami. Tình trạng bản gốc: Hoàn 77 chương + 15 PN. Nhân vật chính: Lâm Viễn Chi x Lộ Nghiêu. Một câu tóm tắt: Tuân thủ nghiêm ngặt nam đức giáo thảo công x Vô tư không tim không phổi kiêu ngạo thụ. Thể loại: nguyên tác, hiện đại, đô thị tình duyên, vườn trường, chủ thụ.***Mọi người hãy đọc kĩ thuộc tính công thụ và không buông lời xúc phạm nhân vật nhé. ***Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang bản dịch ra khỏi wattpad. Mọi người cũng vui lòng không đọc truyện (không chỉ mình truyện này) ở những WEB LẬU để tránh tiếp tay cho những bọn trục lợi bất chính trên đầu tác giả. MUA RAW TẠI LINK ☝🏻 ĐỂ ỦNG HỘ TÁC GIẢ NHÉ.…
Nàng ở thời hiện đại là một cô gái không sợ trời , không sợ đất ...Là bang chủ , đại tỷ của một bang hội , cùng anh trai đi phá khắp nơi , không ai là không biết danh ...Vậy mà chỉ vì tính tò mò, nàng lại quyết tâm muốn đi trộm mảnh ngọc cổ ở hầm địa ....Bất ngờ khi vừa chạm tay vào , nàng rơi vào vòng soáy thời gian ...đưa về cổ đại ...Nhưng tại sao chỉ có hồn nàng vậy ....nàng cư nhiên lại nhập vào cơ thể của một nữ nhân khác thời cổ đại ..đã vậy còn là một hoàng phi trong hậu cung bị thất sủng nữa chứ ...Nàng oán thán ông trời cũng chẳng kịp, tự tạo ra thú vui nơi đây ...Ai ngờ , nàng lại đi trúng sét ái tình của tên hoàng thượng chết tiệt nữa chứ !Hắn là một tảng băng ngàn năm không chảy , vậy mà khi gặp nàng lại động tâm nữa chứ , nữ nhân chết tiệt !…
Tên gốc: Người què đều bị ta lừa dối đứng lênTác giả: Hắc Miêu Nghễ NghễThể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Trùng sinh, Hào môn thế gia, Ngọt sủng, Ấm áp, Sảng văn, Huyền học, 1×1, HEĐộ dài: 166 chươngBiên tập/Chỉnh sửa: Vân Tình Cung cùng với sự giúp đỡ của chị Hiểu Mịch(Wordpress: https://tieuyeutinhnghich.wordpress.com/nguoi-que-deu-bi-ta-lua-dung-len)Bản edit chưa được sự cho phép của tác giả. Vì các editor không ai biết tiếng nên không đảm bảo đúng hết 100%. Nếu có gì sai sót hoan nghênh mọi góp ý trực tiếp của các bạn qua comment hoặc inbox về fanpage ❤️VTC: Tạm thời khóa hết những chương chưa beta ❤️…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…