Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 211: Thỉnh cầu của Nguyên Sương phu nhân

Sau khi ra mắt Tĩnh An, trà lâu lại cho ra loại trà mới tên Băng Phách (冰魄).

Gần Thiên Nhàn đảo (天闲岛) có vạn xà hải vực (万蛇海域), cũng là cấm địa như Thiên Khố hải vực.

Vạn xà hải vực có vô số loài rắn độc, vào đó dễ bị rắn cắn.

Băng Phách được chuẩn bị cho hồn sủng sư (魂宠师) thường xuyên lui tới vạn xà hải vực, có thể giải bách độc.

Trừ một số cực độc, đa phần độc đều có thể giải được.

Sau khi Băng Phách ra mắt, trà lâu có bốn loại trà.

Dù vẫn ít hơn các trà lâu khác nhưng với khách quen thì đã nhiều gấp đôi lúc mới khai trương!

"Sở lão bản, trà mới có tác dụng gì vậy?" Thư Tùng An (书丛安) hỏi.

Sở Diệp thản nhiên: "Có chút tác dụng giải độc."

Thư Tùng An thiếu hứng thú: "Giải độc à? Chán quá. Sở lão bản có tính tới trà xóa sẹo không?"

Sở Diệp lắc đầu: "Không có."

"Thế trà uống vào tỏa hương thơm thì sao?"

Sở Diệp méo miệng: "Không có."

Thư Tùng An đang nghĩ gì vậy? Một gã đàn ông lại muốn trà tỏa hương thơm? Sao không nghĩ tới trà uống vào tăng lực lượng hay dũng khĩ?

"Trước không có thì giờ bắt đầu suy nghĩ đi chứ." Thư Tùng An đầy mong đợi nhìn Sở Diệp.

Sở Diệp ngạc nhiên phát hiện vài nữ khách đang lén nhìn về phía họ, dường như rất hứng thú với ý tưởng của Thư Tùng An.

Sở Diệp lắc đầu, nghĩ thầm: Thư Tùng An tuy ngốc nhưng ý tưởng đó cũng đáng cân nhắc.

Thư Tùng An thấy Tuyết Bảo, đưa tay định vuốt nhưng Tuyết Bảo tránh ra.

Thư Tùng An phụng phịu: "Con hồ ly này kiêu thật! Vuốt cũng không cho!"

"Tuyết Bảo hơi nhút nhát." Sở Diệp nói.

Thư Tùng An bĩu môi: "Nhút nhát? Ta thấy nó hung lắm, hôm nay hình như càng hung hơn."

Sở Diệp (楚燁): "..." Bởi vì tiểu hồ ly thực lực tăng lên? Nên trông càng thêm dữ tợn chăng?

Huyết Đấu (血鬥) bước vào, nói: "Thư thiếu gia, đừng coi thường con hồ ly này, nó rất lợi hại đấy."

Thư Tùng An (書叢安) hơi nghi ngờ nhìn Tuyết Bảo (雪寶) một cái, hỏi: "Thật sự rất lợi hại sao?"

Sở Diệp cười nói: "Bản lĩnh chiêu khách của Tuyết Bảo nhà ta xác thực rất lợi hại."

Huyết Đấu chăm chú nhìn Sở Diệp một lúc, nói: "Con hồ ly này dường như mạnh lên rất nhiều, gặp được đại cơ duyên rồi."

Sở Diệp thầm nghĩ: Uống một chi địa giai dược tề, xem như đại cơ duyên vậy.

Sau khi uống Thiên Tuyệt dược tề (天絕藥劑), linh hồn lực trong cơ thể tiểu hồ ly tăng lên hai thành, tu vi chiến tướng cửu giai của tiểu hồ ly, tới cảnh giới này muốn linh hồn lực tăng lên nhiều vô cùng khó khăn, hiệu quả của Thiên Tuyệt dược tề xác thực rất tốt.

"Xem như vậy đi." Sở Diệp đáp.

Huyết Đấu chợt nghĩ tới điều gì, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc, "Lẽ nào..."

"Huyết Đấu đạo hữu muốn uống trà gì?" Sở Diệp ngắt lời Huyết Đấu.

Sở Diệp thầm nghĩ: Huyết Đấu gia hỏa này, bề ngoài như dã nhân, nhưng tâm tư lại vô cùng tinh tế, hắn ta hẳn đã nhìn ra thực lực của Tuyết Bảo, thậm chí liên tưởng tới Cửu Tuyệt Đằng (九絕藤) đã được luyện thành dược tề rồi.

Huyết Đấu nhìn chằm chằm Sở Diệp một lúc, nói: "Nghe nói trong quán có loại trà mới, ta uống loại đó vậy."

Sở Diệp gật đầu: "Được."

Thư Tùng An quay đầu nhìn Sở Diệp, nói: "Huyết Đấu gia hỏa này, dường như không hung hăng như trước nữa."

Sở Diệp: "..." Hẳn là dược tề phát huy tác dụng, huyết sát khí trên người Huyết Đấu dường như giảm bớt không ít.

"Thư thiếu gia nói gì vậy? Huyết Đấu huynh vốn dĩ đâu có hung hăng."

Thư Tùng An lấy khuỷu tay hích vào vai Sở Diệp, thần bí nói: "Sở thiếu, Huyết Đấu có phải lén lút gọi Hoán Nhan (煥顏) không? Sao người hắn trông thanh tú hơn nhiều vậy."

Sở Diệp bất lực nói: "Không phải ai cũng như ngươi thích Hoán Nhan đâu, hắn thích là Tĩnh An (靜安)." Huyết Đấu trở nên thanh tú, hẳn là do sát khí trên người tiêu tán vậy.

Thư Tùng An có chút thất vọng: "Không phải sao? Ta còn tưởng gặp được đồng đạo rồi."

Sở Diệp trợn mắt, Thư Tùng An này mù rồi! Lại có thể cho rằng Huyết Đấu là đồng đạo với hắn, một nhị đại tử đời sống ăn bám vô dụng, một kẻ sinh tử ngoài biển nguy hiểm, chỗ nào giống đồng đạo chứ...

...

"Sở lão bản, sinh ý tốt quá nhỉ!" Nguyên Sương phu nhân (元霜夫人) cười tươi bước vào.

Sở Diệp tươi cười nghênh đón: "Phu nhân đã lâu không tới! Hoan nghênh hoan nghênh, hôm nay chỉ có một mình phu nhân sao?"

Nguyên Sương trách móc: "Hôm nay chỉ một mình ta, khiến Sở lão bản thất vọng rồi."

"Không không, Nguyên Sương phu nhân nể mặt tới đây, đã khiến tại hạ thụ sủng nhược kinh rồi." Sở Diệp nói.

"Sở lão bản sinh ý tốt quá!"

"Nhờ mọi người nâng đỡ, sinh ý còn tạm được."

"Ta nghe nói, trà lâu mới ra hai loại trà rất thú vị, là do Lâm lão bản mới nghiên cứu ra, Lâm lão bản thật lợi hại." Nguyên Sương phu nhân nói.

"Phu nhân khen quá lời rồi."

Ánh mắt Nguyên Sương phu nhân chuyển sang Tuyết Bảo, Tuyết Bảo không đáp lại, lười biếng liếm chân.

"Tuyết Bảo càng ngày càng xinh đẹp rồi!" Nguyên Sương phu nhân khen ngợi.

Sở Diệp cười nói: "Tuyết Bảo dạo này ăn nhiều, lông tóc sáng bóng hơn chút."

Thực lực Tuyết Bảo càng mạnh, tự nhiên toát ra mị lực càng lớn, Tuyết Bảo vừa uống Thiên Tuyệt dược tề, khí tức trên người còn chưa hoàn toàn thu liễm.

"Vậy sao? Ăn nhiều, xem ra ăn rất tốt."

Sở Diệp thầm nghĩ uống địa giai dược tề, xác thực ăn rất tốt.

"Ta có chút việc, muốn tìm hai vị lão bản nói chuyện riêng." Nguyên Sương phu nhân nghiêm mặt nói.

Sở Diệp gật đầu: "Được!"

Sở Diệp gọi Lâm Sơ Văn (林初文) cùng Nguyên Sương phu nhân vào gian phòng riêng.

"Không biết Nguyên Sương phu nhân có chỉ thị gì?" Lâm Sơ Văn hỏi.

Nguyên Sương phu nhân uống ngụm trà, nói: "Nghe nói, Lâm đạo hữu gần đây nghiên cứu Băng Phách (冰魄) rất lợi hại, tật chân của Vương Hiên hồn sư (王軒魂師) đã được chữa khỏi."

Vương Hiên trước bị rắn độc cắn, hai chân bị liệt.

Vương phu nhân là khách hàng trung thành của quán, thỉnh thoảng sẽ gọi một lần Hoán Nhan.

Mấy hôm trước Vương phu nhân tới đây uống trà, biết trong trà lâu có Băng Phách, bèn mang Vương Hiên tới thử.

Sau khi bị thương, Vương Hiên không thích ra ngoài, Vương phu nhân gần như ép hắn tới.

Vương Hiên uống một ấm, hiệu quả rất tốt, độc tố giảm bớt rất nhiều.

Sau đó, Vương Hiên thường xuyên cùng phu nhân tới trà lâu uống trà, hai hôm trước dường như đã có thể đứng dậy.

Nghe Vương phu nhân nói, trước đây Vương Hiên không tán thành việc nàng thường tới trà lâu, giờ nàng không muốn tới, nhưng phu quân lại thúc giục cùng đi.

Có ví dụ của Vương Hiên, gần đây rất nhiều người tới trà lâu gọi "Băng Phách".

Sở Diệp cười nói: "Là thể chất của Vương đạo hữu tốt, trà của trà lâu chúng tôi thực ra không có nhiều công lao."

Nguyên Sương cười nói: "Đạo hữu khiêm tốn quá." Vương Hiên đã liệt nhiều năm như vậy, nếu thể chất tốt, đã sớm có thể đứng dậy, đâu phải đợi tới bây giờ. "Ta nghe nói, tính tình Huyết Đấu gần đây tốt hơn nhiều."

Sở Diệp cười nói: "Tính tình Huyết Đấu đạo hữu vốn dĩ rất tốt."

Nguyên Sương: "..." Khả năng nói dối trắng trợn của Sở Diệp thật không tệ.

Thực lực Huyết Đấu không tệ, trước đây có người muốn cùng hắn tổ đội, đáng tiếc tính tình quá nóng nảy, chưa đánh hải thú đã đánh nhau với đồng đội, khiến nhiều người muốn hợp tác đều rút lui.

Nguyên Sương điều chỉnh biểu cảm, nói: "Em trai ta gần đây gặp chút phiền phức, mấy người em dâu quá nhiệt tình, hắn có chút đỡ không nổi. Ta tới là muốn hỏi đạo hữu, trà lâu có thể ra loại trà ích khí bổ thân, cường thân kiện thể không?"

Sở Diệp giật giật khóe miệng, thầm nghĩ: Em trai ngươi xác định không phải chồng ngươi? Ta nói rồi mà, Cung Thần (宮辰) hậu cung giai lệ vô số, thận chắc chắn không được.

Sở Diệp (楚燁) có chút khó xử nói: "Việc cho ra mắt một loại trà mới không hề đơn giản! Bốn loại trà hiện có trong cửa hàng đều là tinh hoa nghiên cứu suốt thời gian dài."

Cung Thần (宮辰) do thể chất bắt buộc phải đắm chìm vào nữ sắc, nhưng quá mê đắm lại khiến thận khí hao tổn.

Nếu chỉ đơn thuần bổ thận thì không thành vấn đề, vấn đề là thể chất của Cung Thần bị người khác hãm hại, không phải chỉ bổ thận đơn giản có thể giải quyết.

Thể chất của Cung Thần hẳn là bị người khác tính toán, mà kẻ dám tính toán Cung Thần chắc chắn không phải hạng tầm thường, việc này khó nhận lời.

Nguyên Sương phu nhân (元霜夫人) khẽ mỉm cười: "Ta nghe nói Sở đạo hữu và Lâm đạo hữu đều là người ngoại lai, hai vị đến Thiên Nhàn đảo (天闲岛) chưa lâu, mà Tĩnh An (静安) cùng Băng Phách (冰魄) đều là sau khi hai vị đến mới được cho ra mắt, nhắm vào tu sĩ vùng Thiên Khốc hải vực (天哭海域) cùng Vạn Xà hải vực (万蛇海域)."

Sở Diệp: "..." Nguyên Sương phu nhân điều tra rất kỹ a! Không thể qua loa được rồi!

Nguyên Sương cười nói: "Nếu hai vị có thể nghiên cứu ra, Nguyên Sương tất hậu tạ trọng hậu."

Sở Diệp nhíu mày: "Trà thanh tâm tỉnh táo, trà cường thân kiện thể tương đối hiếm, nghiên cứu cũng rất khó khăn."

Nguyên Sương phu nhân thản nhiên cười nói: "Nghe nói Sở đạo hữu rất thích Thiên Hà hoa lâm (天霞花林)?"

Sở Diệp giật giật lông mày, không nhịn được liếc nhìn Nguyên Sương phu nhân mấy lần.

"Thiên Hà hoa lâm phong cảnh ưu mỹ, ai mà không thích chứ?"

Thời gian gần đây, Sở Diệp luôn tìm kiếm lãnh địa thích hợp cho Ngân Sí Phong (银翅蜂) trú ngụ.

Quy mô Ngân Sí Phong tương đối lớn, nơi trú ngụ không thể nhỏ, tốt nhất trong lãnh địa có nhiều hoa cỏ, trên đảo tài nguyên linh điền không nhiều, nơi như vậy không dễ tìm.

Thiên Hà hoa lâm hoa cỏ khắp nơi, linh khí nồng đậm, bên trong có mấy mạch linh mạch phẩm chất không tệ, lại còn không ít linh thảo niên đại không ngắn.

Nơi này nếu dùng làm lãnh địa cho Tiểu Ngân, vậy tự nhiên là tốt nhất, nhưng nơi này là lãnh địa của đảo chủ Cung Thần, nghe nói lúc hứng lên, Cung Thần sẽ dẫn một đoàn phu nhân vào hoa lâm đàn ca thưởng hoa.

Sở Diệp nhíu mày: "Nguyên Sương phu nhân nỡ lòng." Món quà lớn như vậy, yêu cầu tất nhiên cũng không nhỏ.

Nguyên Sương phu nhân cười nói: "Sở thiếu nếu có thể giúp ta, ta sẽ cố gắng tranh thủ cho Sở thiếu."

Sở Diệp nhăn mặt: "Ta cùng Sơ Văn thương lượng một chút, nhưng chưa chắc có thể giúp được."

Nguyên Sương phu nhân mỉm cười: "Sở thiếu bằng lòng giúp đỡ, ta đã rất vui rồi."

Nguyên Sương phu nhân đẩy một cái hộp cho Sở Diệp.

Sở Diệp mở hộp ra nhìn, lập tức trợn mắt, "Đây là?"

Nguyên Sương phu nhân cười nói: "Nghe nói Sở lão bản đang thu mua châu của Thận Ngư (蜃鱼), ở đây có tám viên đều là sản phẩm của Thận Ngư cấp Chiến Tướng (战将) cửu giai, món quà nhỏ, không thành kính ý!"

Sở Diệp có chút ngượng ngùng: "Cái này làm sao mà nhận được..."

Sở Diệp nhìn châu trong hộp, trong lòng hơi xao động, Tiểu Hồ, Tiểu Bạch, Tiểu Ngân đều đã đạt đến Chiến Tướng cửu giai, muốn tiến thêm bước nữa có chút khó khăn, Tiểu Thải (小彩) và Mặc Đoàn Tử (墨團子) tiến cảnh có chút chậm, không gian thăng tiến không nhỏ, còn phải đuổi kịp mới được.

Tám viên Thận châu của Nguyên Sương phu nhân, phẩm tướng đều cực tốt, Tiểu Thải nếu nuốt hết những châu này, hi vọng có thể tiến thêm bước nữa.

Nguyên Sương phu nhân cười nói: "Sở thiếu không cần khách khí."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com