Chap 6
Trong đầu Xử Nữ bây giờ tự nhiên loé lên một câu hỏi...
-Ờ...mà Mã Mã nè, cho tớ hỏi ?
-Ờ hỏi đê.- Mã trả lời.
-Sao mấy người biết tớ và Song quen nhau thế ?!- Xử vừa hỏi xong là chế Mã như một cái xác không hồn.
-Ây zaaa, thế là xong đời Mã à.- thằng Bạch khốn nạn.
-Giờ tính sao đây Bình ?-Kết hỏi.
-Nói cho nó nghe chứ biết sao giờ.
-Đồng ý. Mà ai nói trước giờ ?
-Để tớ nói trước cho.- Bình xuất quân ra trước.
-Á...á...đừng...ừm...ưm...- Mã bị Xử bịt miệng.
-Chuyện là như thế này: là lúc đó đang đi vui vẻ thì con Mã nó chạy lại cùng với thằng Bạch. Rủ xem coi cậu đi một mình có ổn không, chưa kịp ú ớ gì thì nó kéo tay chạy cái vèo.- thế là Bình liền nói cho Xử nghe.
-Rồi sau đó tụi này cùng nó núp ở gần đó. Rồi thấy cậu đang bị cái tên biến thái kia trêu đùa, định chạy lại đánh hắn một phát thì thấy Song đâu ra đấm cho tên đó một cái.- tới lượt Bạch kể.
-Thế là hai cậu và Song Tử đi về nhà an toàn nên thôi. Không ngờ má Mã này làm lộ bí mật nhanh quá nên...khỏi nói cũng biết.- đến Kết.
-Cảm ơn ba cậu nhoa. Mai tớ bao một chầu kem. Thôi tớ đi làm việc của mình đây. Hi hi.- Xử cười nham hiểm.
-Không có chi.- tụi này cười lại.(t/g: bạn bè kiểu gì vậy trời !)
Và..........Binh........Bốp..........Binh........!
Thế là Chuỵ Mã nhập viện...
________Thôi tua đến khi mấy bấy bề đi tới căn nhà hoang đê________
Tất cả mọi người đều có mặt đầy đủ trước căn nhà hoang đầy ám khí y chang mắm Song kia(t/g: đúng là anh em cùng mẹ khác cha. Song:** rắc rắc** t/g: oá moẹ ơi!!!). Ai cũng mang đèn pin còn chế Bình thì mang theo cái hộp cứu thương .
-Cái gì zậy Bình ơi ?!- Xử nhìn mà thấy Bình như con khùng đi nhà ma mà mang theo hộp cứu thương ,hết thuốc chữa.
-À tại tớ mang theo phòng khi mấy cậu té bị thương ấy mà. Hi hi.
-Phòng gì mà xa thế má !- đồng thanh trừ Song ra anh ấy chỉ lắc đầu thui.
-Thôi đi dô, đứng muỗi chít rồi nè.
-Ừ dô.
Thế là cả đám bước vào và bật đèn lên trong khi đó chị Bình thì lại không có.
-Xài đỡ đi nè.- anh Kết đưa chị Bình.
-Ơ...ờ...nhưng cậu xài cái gì ?
-Tớ mang hai cái lận nên không sao.- lãng mạn ta.
-Khụ khụ khụ sến quá rồi đó cha mẹ ạ.- đồng thanh.
Hai chế kia mặt đỏ như trái cà chua...
Đi với nhau được một lúc thì Xử làm rớt cái đèn pin khi lụm lên thì mọi người đi mất tiêu. Xử ngó qua ngó lại sau đó liền chạy thẳng tới phía trước nhưng càng chạy thì lại không thấy ai hết nên liền quẹo qua chỗ khác để đi. Còn tụi kia bây giờ thì vẫn đang đi theo má Mã. Sau đó Bạch lên tiếng...
-Ể Xử đâu rồi mấy chế ?
-Ủa cậu ta vừa mới đi bên cạnh tớ mà.- Bình trả lời.
Mấy chế biết là sẽ tới lượt ai rồi nhể. Đó chính là anh Song Sinh của chúng ta, khi nghe tụi kia nói không thấy Xử thì ảnh liền chạy đi. Nhưng vừa mới bước được vài bước liền bị Kết ngăn lại.
-Chúng ta phải đi cùng nhau.
-Buông ra, Xử đang gặp nguy hiểm tao phải đi tìm Xử.
-Vậy chúng ta sẽ đi cùng nhau. NẾU NHƯ MÀY ĐI MỘT MÌNH THÌ CHẢ KHÁC GÌ MÀY ĐI TỚI CHỖ CHẾT ĐÓ THẰNG NGU NÀY !!
-Kết nói đúng đó Song, chúng ta phải đi cùng nhau. Chẳng lẽ cậu muốn Xử buồn à.- Bình thấy vậy liền thêm ý kiến.
-Đúng thế, nếu mày mà đi thì chả khác gì mày đang đi xa con Xử.- chàng chăn cừu.
-Ôke! Vậy bây giờ sẽ là nhiệm vụ thứ nhất đó là đi tìm Xử. Nhiệm vụ thứ hai đi tìm lối thoát.- Mã liền ra một kế hoạch.
-Ôke con ma !- đồng thanh hô.
Vậy là cả năm người liền quay ra đằng sau để đi tìm Xử, đang đi thì cái thanh sắt đâu ra rớt xuống (chắc nhà này cũ lắm rồi) cũng may là không ai bị thương. Cả năm liền nhảy qua thanh sắt ấy .
-Tớ thường hay coi phim ma...hình như cái thanh sắt hồi này đang ngăn chặng chúng ta không được đi lên phía trước nữa... Hừm không biết có phải không.- Bình lên tiếng trong một không khí im lặng trở nên kì lạ.
-Bình cậu có thể bớt nhảm dùm tớ được không.- Mã đi phía trước đang lạnh sóng lưng nói.
-Thiệt mà, tớ đâu có nói đùa đâu.
-Im dùm một cái đi moá.- đồng thanh.
-Ờ biết rồi.
Đi được một lúc thì tự nhiên có một tiếng nói : " Nó ở đây ". Và cái tiếng nói đó vẫn tiếp tục nói.
-Nè nó nói là ở đây mà đi đâu thế.- Bình kêu.
-Ai nói ?- đồng thanh.
-Ai biết.
Cả đám xém té với câu nói của Bềnh.
-Thôi kệ, đi theo Bình vậy.
-Á Mã làm gì thế .
-Đi đi lỡ như có Xử ở đó thì sao.
-Nhưng...
-Á Song cậu cũng đi lun sao ?!
-Giác quan của tôi kêu là nên đi đường này.
-Thôi đành đi chứ không thôi hai anh em mình lại bị bỏ thì khốn.
-Ừ.
Thôi qua coi con Xử sao rồi ha.
Bây giờ tay chân Xử toàn vết bầm tím, cô cứ đi đi mãi và sau đó kiệt sức mà ngã xuống. Khi đó ngay tại chỗ Xử nằm có một bóng kì lạ đi tới và... Sau đó cái bóng ấy lại đi và biến mất còn Xử thì không thấy đâu. Xử đã mất tích ?
-Quẹo trái.- tiếng nói kì lạ lại lên tiếng một lần nữa.
-Đi thẳng là tới.
-Ý chỗ này là chỗ nào thế.
-Á có máu !
-Máu còn khá mới...là...là của Xử Nữ đó mấy chế.
-Hả thiệt hả ? Ôi trời ơi mừng quá xá lun !
-Mà bây giờ Xử đâu ?- Bạch lên tiếng làm hai mắm kia từ mặt vui thành mặt buồn .
-Cô ta ở đây.- từ đâu ra một cô gái có mái tóc thắt bính khuôn mặt thì đẹp không chỗ nào chê được, cô mặc một bộ đồ của phù thủy.
Hình đây mấy chế ơi.
-XỬ NỮ !!! Cậu có sao không vậy hả ? Có bị thương gì không thế hả ? Sao không trả lời thế ? Này Xử Nữ ?
-Mấy cái con khùng này hỏi cái gì mà không cho người ta nói thì làm sao mà trả lời hả! Mới gặp mà đã làm người ta tức điên lên không à .- Xử tức quá quát cho tụi nó một cái .
-Tụi tớ đang kiểm tra cậu đấy thôi.- Bình diện cớ.
-Đúng đó.- Mã nhập hội.
-À mà đúng rồi không phải ở đây có ma hay sao mà cô lại sống ở đây ?- Bạch hỏi cô gái bí ẩn kia.
-À tui quên giới thiệu tôi là Star còn căn nhà này có ma hay không thì xin nói luôn là không.
-Cô là phù thủy phải không ?!- Xử hỏi.
-Đúng vậy, tôi là phù thủy chuyên về quái vật.
-Quái vật...chẳng lẽ nhà này cũng có quái vật.- Bình hỏi với khuôn mặt hớn hở.
-Ờ đúng là vậy, cô thích chúng à.
-Đúng vậy cật...cật...cật kì thích lun mới đúng.
-Tôi thấy cô khá là hiền tại sao lại làm cho chúng tôi lạc nhau rồi lại làm cho Xử bị thương thế này.- cái giọng lạnh ngắt ấy chỉ có thể là anh Song Tử nhà con mắm Au.
-Không phải tại tui đâu mà là mấy con yêu tinh ấy. Chúng rất là nghịch ngợm và thường hay quậy phá đồ của tôi lắm.
-À...mà... Ủa mấy giờ rồi nhể ?
-What the... Đã mười một giờ rưỡi rồi hả !
-Cái zề tớ...tớ còn một đống bài tập ở nhà lận đó.- chế Xử.
-Chắc chắn sáng mai tớ lại đi học trễ nữa cho mà coi. Hu hu hu.- mắm Bềnh.
-Còn tớ thì sẽ bị một đống tin nhắn tra tấn.- chàng chăn cừu tội nghiệp.
-Hôm nay Face có tin hot zậy mà...- má Mã.
-Ôi trời cuốn sách thân iu hôm nay anh không thể về đọc nốt you.- cha Kết toàn nghĩ tới sách.
-Chắc hôm nay nhà mình sẽ biến thành sa mạc mất...- đây chỉ có thể là anh Song.
Thế là qua một hồi than thở thì bé Star phải ra tay giúp các bé của Au. Bằng cách dùng quái vật ăn thời gian biến thời gian trở về thời điểm mà mấy đứa học sinh đang ra về. Rồi cảm ơn Star và từ đây........................H..................Ế....................T..........................
.................C............H............A...............P...............6.................
Ra chap hơi lâu xíu thông cảm cho Con Au này . Và cảm ơn vì đã đọc .
Ký tên
Con Au Mất Dạy!!!😆😆😆
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com