Những đứa học y là những đứa sống dai trong phim kinh dị
[Q] Những đứa học Y sẽ là đứa sống sót cuối cùng trong phim kinh dị.
1. Tui có một đứa bạn cấp Ba học Y, lúc năm nhất Đại học thím ấy có tới thăm tui, buổi tối chúng tôi cùng nằm nói chuyện phiếm. Thím ấy kể trong phòng thí nghiệm có mấy cái bình formalin (ngâm xác chết) siêu to, trước khi làm thí nghiệm đều phải tự đi moi đồ ra làm. Tui hỏi bên trong là xác chết à. Thím ấy nói xác chết người quý hiếm lắm, làm gì đến lượt được mò vào mà dùng, chỉ là mấy cái thân người vụn thôi. Tui hỏi là tim gan các thứ sao. Thím ấy nói vài cái chân cụt, tay cụt, tròng mắt thôi, chậc, đều bị ngâm nát luôn, ước gì có mấy cái thi thể mới mà dùng. Tối đó tui không dám ngủ luôn.
2. Bạn thân của tui kiến nghị tui kí cái văn bản thoả thuận hiến xác sau khi chết để cho cổ dùng.
3. Học bên lâm sàng thi thể để dùng không nhiều đâu, thế là mỗi khi học thí nghiệm thường thấy có một người ôm một bình đựng thi thể chạy khắp lớp, cả một đám người chạy theo hòng cướp đoạt. Lớp tui hay có kiểu: "Ôi, cái xương tay của ông đẹp quá." "Ôi, tui phải chạy đi tranh cái xương chân đây." Dịu dàng, nhẹ nhàng là vậy.
4. Có một lần học hệ thống sinh sản, sinh dục, thế là trên cái giá trong phòng thí nghiệm treo hơn chục cái JJ.
5. Bạn thân tui học lâm sàng, tháng trước vừa tới nam khoa với phụ khoa tham quan học tập. Sau khi nó kể cho tui nghe những "kinh nghiệm tuyệt vời" của nó trong cả tuần, tui cảm thấy bản thân đã trở thành "lãnh cảm với tình dục" rồi.
6. Tui có một thím bạn chơi chung từ nhỏ cũng học Y. Nó vui vẻ nói với tui: Tao đã cướp được một cỗ thi thể tốt, không có mỡ thừa, cơ bụng nhìn siêu rõ luôn.
7. Bạn tui lúc vừa vào năm nhất, chị khoá trên dắt cả lớp nó đi tham quan phòng thí nghiệm. Nó hào hứng đi quanh một vòng, tùy miệng hỏi sao trên mấy cái bình nó sờ dính dính thế. Chị khoá trên mới bình tĩnh trả lời: À, chắc là mỡ xác chết chảy ra ý mà...
8. Vừa học giải phẫu vừa ngồi gặm sườn, thầy thấy được, moi ra một cỗ thi thể, bắt đầu giải phẫu phân tách phần thịt và sườn cho cả lớp coi.
9. Năm hai, tuần nào cũng học giải phẫu vào buổi sáng, lần nào cũng vừa ăn vừa xem thi thể, mới đầu không thích ứng, lâu dần quen. Còn nhớ có một lần, thầy giáo hướng dẫn cắt chia thi thể xong, cả cái tạp dề đều là máu, có một lần chúng tôi tò mò đi lên tầng trên tham quan, vừa mở cửa đã thấy từng thi thể, từng thi thể xếp trên đất. Xém bị doạ chết.
• Dịch: Linh Lung Tháp.
______________________
1. Nghe thích quá, định theo Y quả sáng suốt mà =)))) mà tui định theo pháp y cơ hí hí =))) mà nữ theo nghề này được không nhỉ?
2. Đâu ra mục 6, 7, 8, 9 vậy. Xác giờ quý hơn vàng, nên vụ cắt chia thi thể với tách cơ khỏi xương??? Với lại ngâm mấy chục năm rồi làm gì còn tí mỡ nào, vậy nên xác nào nhìn cơ bụng cũng rõ, nhiều xác cơ bụng mủn ra thì mới không rõ chứ tau không nghĩ là có mỡ bụng.
3. "mày ơi, buồng trứng của tao nhìn ko rõ, của mày thì sao, cho tao coi với!"
4. Tôi còn nhớ cảm giác lúc đó. Khi bocan sụp xuống, thi thể thình lình rơi tỏm vào một hồ formon bên dưới. Bắn lên tua tóe. Thầy tôi lãnh đủ. Chúng tôi thì chỉ ướt mặt thôi.
5. Sau hôm đó, chúng tôi đi ăn phở. Vừa gắp miếng đầu tiên, chúng tôi thề ko bao giờ trở lại quán. Ôi cái mùi formon quen thuốc đến nhường nào
6. Chúng tôi hẹn nhau ăn hủ tiếu. Thế là bạn trai tôi băt đầu miêu tả. Đây là thịt từ đâu, này còn mạch máu chưa đc loại bỏ này. Em có thấy miếng phèo em đang ăn có cấu trúc giống ruột non người như thế nào ko?
7. giờ thực hành GP,thầy bảo: con gái miêu tả cơ quan sd nam, và con trai miêu tả bộ phận sd nữ. Tả sai, chép phạt.
8. Cô dạy Sinh c2 của tui từng thực tập trong bệnh viện. Và Cô nói bên trong người mấy cái thi thể ko phải là máu nữa đâu,mà là cái đống bầy nhầy giống "thịt kho tàu" đấy =)))
9. Tui từng học y nè, mà môn giải phẫu học trong phòng xác, đâu có bình lớn formalin nào đâu, thi thể bỏ trong những cái hòm inox giống như quan tài ý. Lúc học lý thuyết thì ngồi vây quanh "quan tài" giở sách ra, cầm mô hình học. Lúc thực hành thì mở nắp "quan tài" ra, xác được nâng lên trên, bắt đầu mổ xẻ. Mà chả có xác khô, toàn ngâm hóa chất nên ướt nhẹp. Thi thể cũng chả tươi mới tí nào, còn đầy mùi formalin.
Hồi năm nhất đang học có mấy người mặc đồ thường vào phòng (Học giải phẫu là phải mặc áo blouse trắng, đội mũ y tế, đeo khẩu trang y tế, mang găng tay y tế), rồi vây quanh một cái xác mới toanh (chắc mới chết không lâu) để cúng bái chút. Thầy bảo đó là người mới hiến xác á. Tui nhìn rồi thầm nghĩ không biết bao giờ mới được mổ xẻ xác mới như thế nhỉ. Ngày nào cũng nghịch xác cũ chán òm, nội tạng cơ quan xám xịt chả thấy rõ tí nào :)
CHI_CONGTUA_69
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com