"Anh là kẻ không biết nói những lời ngọt ngào, cũng là kẻ tay dính đầy máu tươi. Người ta nói anh là đồ vô nhân tính, là ác thần ăn thịt người. Cái chết luôn cận kề với anh, có thể giây phút này anh trò chuyện cùng em, nhưng giây phút sau có thể anh đã là một linh hồn vất vưỡng đâu đấy. Nhưng, nếu em không sợ thì hãy ở bên cạnh kẻ độc ác như anh, hãy để kẻ độc ác này sẽ bảo vệ em bảo vệ em bằng cả tính mạng"…
Tác phẩm : Xuân Thiên Lai Liễu Tựu Đãng DạngTác giả : Diệp SápThể loại : Hiện đại, ấm áp, oan gia, hài hước, HETình trạng bản raw : 106 chương – HoànEditor: Tiêu Ngân (60 chương đầu), girl_sms(Còn lại)Tốc độ Edit: HoànBản Edit 60 chương đầu mình dùng của Tiêu Ngân, mình đã liên hệ và được sự đồng ý của bạn í cho sử dụng 60 chương đầu cho câu chuyện liền mạch ^^Văn án:Lần đầu tiên gặp mặt đã đặt ‘ngoại hiệu’ cho nàngLàm nàng xấu hổ trước mặt mọi nhân viên…Làm cho phong thái ” cao cao tại thượng” của nàng bị dìm hàng…Làm chết con cá yêu quý của nàng…Có thể nói chỉ có một người mới khiến Phong Uyển Nhu cảm xúc rối loạn, đứng ngồi không yên, vô cùng bực mình trước mọi tình huống… khiến nàng tức giận nhưng lại không thể làm gì được hơn.Không ai khác là Dương Tiểu ThảoRốt cuộc,Một người vừa hậu đậu, vừa suy nghĩ đơn giản, ngây ngây ngốc ngốc…Một người vừa thông minh, vừa xinh đẹp, lại vô cùng lạnh lùng…Lại có duyên phận với nhau!Nhân vật chính:Phong Uyển Nhu x Dương Tiểu Thảo ~ Phong Uyển Tư x Lăng SươngNhân vật phụ: Mẹ của Tiểu Thảo, Lương Nhiên, Vương Oánh Oánh, Dạ Ngưng, Tiếu Vũ Hàm, Tiêu tổng (Người hay lo chuyện bao đồng ngang ngửa mình =)) ), Hạ Linh Doanh...…
Tên tác phẩm : Thực SắcTác Giả : Ninh ViễnThể Loại : mỹ thực văn, hiện đại, giới ẩm thực.Dịch Giả : QT tiên sinhEditor: Lạc Thủy Vô TâmTình Trạng: Hoàn (93 chương + 2 phiên ngoại)Link: lacthuyvotam.wordpress.com…
Tổng hợp các câu chuyện về GoM và các nhân vật thuộc anime/manga Kuroko no Basket. Truyện thuộc bản quyền của ShinoharaHanami trên Wattpad. Tuyệt đối không được bưng (reup) đi đâu khi chưa có sự cho phép của tác giả.…
"Cuộc đời này có nỗi đau nào mà tôi chưa từng nếm trải. Nhưng chỉ mỗi em là giới hạn duy nhất khiến tôi phải trở nên cùng cực thế này."Writter: manchi_Tổng tài tôi đây không để em trốn thoát => Ma limiteCongrats 200followersChiếc fic này đánh dấu cột mốc 200fls của tớ và mang tớ đến được như hiện nay.…
Lịch post truyện: t3+t7. Hôm đó, tiệc kết hôn kết thúc, anh nói: "Em chỉ là Lục phu nhân trên danh nghĩa, đừng có bất cứ si tâm vọng tưởng gì! Ông nội được trăm tuổi, chúng ta liền ly hôn." Cô ngước mắt cười, "1000 vạn!" Anh ném cho cô một chiếc thẻ ngân hàng chuẩn bị xoay người. "Lục Thiếu, là một năm 1000 vạn, không đủ một năm, vẫn tính là 1 năm tiền phí. Ngoài ra, tìm một luật sư, trước tiên kí giấy thoả thuận ly hôn!" Lục Dĩ Thừa đột nhiên phát hiện, người phụ nữ này còn muốn ly hôn hơn cả anh! ____ "Lục phu nhân, nếu nhớ không lầm mà nói, tối hôm qua là em vi ước!" Lục thiếu cố ý kéo chăn ra, đem chứng cứ phạm tội tối hôm qua còn lưu lại lộ ra ngoài. "Tôi cưỡng bức anh?" "...... Đúng vậy!" "Nếu nhớ không lầm mà nói, Lục thiếu anh từng là quân hàm thiếu tướng đi? Hơn nữa còn chịu qua huấn luyện đặc thù, thậm chí còn tham dự qua một rất nhiều nhiệm vụ đặc biệt." "Còn rất hiểu biết về tôi sao!" "Cho nên, anh cho rằng, tôi có thể cưỡng bức anh cái gì?" Kỳ thật, sau khi trọng sinh, Cố Nhất Nặc chỉ có hai tâm nguyện: Thứ nhất: nợ cô, sẽ phải đền gấp bội. Thứ hai: Không phải của cô thì kiên quyết không cần! Lục Thiếu: Vậy tôi thuộc loại nào? Xin lỗi Lục Thiếu, cả hai...…
VĂN ÁN1.Đêm khuya, Ngôn Khanh lái xe đi ngang qua một cây cầu bắc qua sông, ai ngờ nửa đường xe bị chết máy.Cô liếc mắt thấy một người đàn ông đẹp trai đang đứng cách đó không xa, vì thế tiến lên xin giúp đỡ, trăm triệu lần không nghĩ tới Tay người đàn ông này lại nắm lấy lan can, chân dài nâng lên, đang chuẩn bị từ trên cầu nhảy xuống.Ngôn Khanh cảm thấy như mình đang nằm mơ.Dù cô chỉ tiện tay lôi kéo, thế mà lại cứu được Hoắc Vân Thâm, người có tiếng là âm trầm hung ác, lạnh lẽo bạc tình.Nhưng mà cái vị nhân vật lớn nhà họ Hoắc này không giống như trong tưởng tượng của cô lắm.Chẳng những cứ cuốn lấy cô gọi là bà xã một cách khó hiểu, lại còn coi cô như báu vật mà sủng lên tận trời, thậm chí không tiếc quỳ xuống, hốc mắt đỏ bừng, bướng bỉnh mà bất lực năn nỉ cô:"Khanh Khanh, đừng rời xa anh nữa."…
Hoàng thượng ư, hoàng thượng trong mắt nàng chính là tên biến thái siêu cấp đầu heo ngu dốt không ai bằng, đừng nói chi đến việc bao bọc được toàn thiên hạ, hắn còn không đấu khẩu được với cô nương yếu ớt đi xuyên không như nàng, lại dám đưa mấy cái thực hành thân thể ra làm đau nàng. Ân Tiểu Tiểu trong đời có hai sự hối hận lớn nhất đó là : bị một tên khốn nạn lừa kinh doanh cướp mất của nàng hai mươi ngàn dành dụm hối hận lúc đó chết quách đi cho xong, hối hận thứ hai chính là lúc đó không chết lại đi xuyên không đến cổ đại làm tú nữ của thái tử đương triều, như thế thì cũng không sao, cái cẩu huyết chính là nàng lại lọt vào mắt xanh của hắn, từ một tiểu bảo bối tể tướng đương triều yêu thương nhất trở thành nữ nhân thông phòng kiêm Ân tài nhân của thái tử, đánh chết nàng cũng không tưởng tượng nổi. Huống chi hắn còn quyết tâm bắt ép nàng từ nữ nhân thông phòng trở thành hoàng hậu của hắn, cả đời chỉ sủng nịnh mình nàng, Ân Tiểu Tiểu cười khẩy, phun nước bọt vào mặt hắn, hắn lại cười điềm nhiên không tức giận, đem nàng kéo vào ăn nước bọt. Ân Tiểu Tiểu ảo não, nàng một đời anh minh hơn người, cớ sao lại gặp tên đầu heo sắc lang thế này, đã thế chính mình còn không thoát ra khỏi ôn nhu của hắn, ôi, chết đi Tiểu Tiểu!!!Tình Trạng : Đã lấp hố :))))))).~ Ai thích sủng, ngọt ngào hãy bơi vào. Ai không thích có thể click back, xin đừng nói lời cay đắng. Au rất vui nếu được góp ý để tiến bộ hơn ^^, cam xa mi ta~…