Đưa cậu vào bệnh viện anh cõng cậu trên lưng rồi chạy lại gọi bác sĩ, bác sĩ cùng vs y tá đấy xe đến đặt cậu lên rồi đưa vào phòng cấp cứu anh vẫn nắm chặt tay cậu ko buông và cố kìm nước mắt.
Y tá: Người nhà vui lòng chờ ở ngoài ạ (cô y tá đẩy anh ra rồi đóng cửa lại)
Anh ngồi xuống ghế, gương mặt thẫn thờ nhìn cánh cửa hiện đang hiện đèn cấp cứu lòng đau như cắt. Một lúc sau mọi người đến đông đủ hỏi y tá rồi chạy đến chỗ anh đang ngồi. Thấy anh ngồi nhìn vào trong căn phòng ko cử động hay nói năng j chỉ nhìn vào khoảng vô định.
Dũng cùng Trường-Mạnh đến an ủi anh, bố mẹ cậu cx lo lắng ko kém. Y sốt ruột đứng lên ngồi xuống, Vương thì cứ đi đi lại lại lâu lâu nhìn vào phòng xem như nào rồi đi tiếp. Duy nhìn Vương vs y chóng hết cả mặt bảo hai người lên ghế ngồi im chờ.
1 tiếng đã trôi qua đèn đã tắt bác sĩ đi ra, tháo khẩu trang ra rồi nói
Bác sĩ: Người nhà yên tâm bệnh nhân ko có vấn đề j nguy hiểm đến tính mạng chỉ có rất nhiều vết bầm tím và vết rách còn đọng lại máu khô. Người nhà hạn chế đụng vào người bệnh nhân ko sẽ bị nhiễm trùng.
Hải: Vậy tôi có thể thăm em ý đc chưa bác sĩ?
Bác sĩ: Bệnh nhân sẽ đc chuyển về phòng hồi sức người nhà có thể thăm nhưng đừng làm ồn
Hải: Vâng
Bác sĩ: Phiền người nhà ra làm thủ tục nằm viện
Mẹ cậu: Vâng
Cậu được chuyển về phòng hồi sức, anh chạy vào nắm chặt bàn tay lạnh lẽo của cậu vô thức nước mắt rơi xuống từng giọt..từng giọt. Nhìn người mình yêu bị đánh cho bầm tím hết cả người đâu đâu cx có vết thương ko ai là ko buồn cả và anh cx ko ngoại lệ.
Y đứng ngoài cửa nhìn cậu ko dám vào vì sợ phiền anh đành đứng ngoài, hắn đến bên cạnh khoác vai y đi ra ngoài.
Dũng: Bh mình đi mua ít đồ ăn về tí Toàn nó dậy còn có cái ăn
Trọng: Vâng
4 người còn lại thì theo cảnh sát về đồn để lấy lời khai. Khóc hồi lâu anh gạt nước tay nắm chặt tay cậu ko buông thủ thỉ
Hải: Bảo bối à! Anh có phải tệ lắm đk?
Hải: Đến cả việc nhỏ nhặt là bảo vệ em anh cx ko làm đc
Hải: Em thất vọng về anh lắm đk?
Hải: Em có trách mắng hay thậm chí đánh anh, anh cx chịu chỉ cần em ko sao và vui thì làm j anh cx cam tâm.
Hải: Nên là em phải thật khỏe mạnh ko cần lo lắng hay bận tâm việc j cả em chỉ cần bên anh yêu anh thì mọi chuyện cứ để anh lo
Toàn: Thật ạ? (cậu tỉnh dậy yếu ớt nói)
Hải: Bảo bối! Em tỉnh rồi sao? Bác sĩ...bác sĩ (anh chạy ra gọi bác sĩ vào)
Bác sĩ và kiểm tra tổng quát cho cậu ko thấy vấn đề j bảo anh chỉ cần chăm cậu tốt là sẽ khỏe lại như bình thường. Anh cúi đầu cảm ơn bác sĩ rồi đi lại phía cậu đang nằm.
Toàn: Cảm ơn anh^^
Hải: Sao lại cảm ơn anh?
Toàn: Vì anh đã cứu em
Hải: Đấy là nhiệm vụ cx như trách nhiệm của anh
Toàn: Trọng đâu?
Hải: Lại Trọng.. suốt ngày Trọng
Toàn: Anh ghen tị vs nó à?
Hải: Anh ko rảnh
Toàn: Aaa..đau (cậu đụng trúng vết thương)
Hải: Em phải cẩn thận chứ nhỡ đau thì sao? (anh sốt sắng chạy lại)
Toàn: Em đau mà anh có đau đâu
Hải: Em đau 1 anh đau 10
Toàn: Vâng
Hải: Bảo bối.. chỉ nốt lần này thôi nhá! Từ nay về sau anh sẽ ko để em bị thương nữa
Toàn: Dạ~
Trọng: Em mua đồ ăn về rồi nè anh Hải (y mở cửa đi vào)
Thấy cậu tỉnh đang ngồi trên giường y vui sướng chạy đến ôm chặt cậu, chạm vào vết thương của cậu khiến cậu la lên
Toàn: Aa
Trọng: Ối t xinloi
Toàn: Ko sao
Dũng: Em tỉnh rồi hã?
Toàn: Vâng
Dũng: Có mệt nhiều ko?
Toàn: Ko ạ
Trọng: Ra đấy ăn cháo này
Toàn: Ừm
Lúc cậu đang đc y đút cho ăn (anh vs hắn đang ghen nha) thì 4 người cùng bố mẹ cậu vào
Mẹ cậu: Con trai của tôi, có đau lắm ko?
Toàn: Ko đâu mẹ hơi đau thôi
Mẹ cậu: Haizz người đã gầy rồi lại bị đánh như này có tội ko cơ chứ
All: Cháu chào cô chú ạ
Bố cậu: Ừm chào các cháu
Duy: Như nào rồi pạn tôi
Toàn: Đỡ rồi
Mạnh: Ăn nhiều vào cho mau khỏe nhá
Toàn: Vâng~
Vương: Như này mà đỡ rồi
Trọng: Đúng m nói đúng đấy Vương
Toàn: Đỡ rồi còn j
Duy: Thôi cho nó ăn đi nguội hết bh
Vương/Trọng: Ừ
Mọi người đang nói chuyện vui vẻ thì....bố mẹ anh tới mẹ anh hớt ha hớt hải chạy vào ngồi cạnh cậu tay nắm vai quay trái quay phải nói
Mẹ anh: Con có làm sao ko? Sao nhiều vết bầm thế này? HẢI..
Hải: Dạ (anh giật mik)
Mẹ anh: M chăm con mẹ kiểu j mà người toàn vết thương thế này?
Hải: Ẻm bị bắt cóc rồi bị đánh (anh nghĩ thầm "Ủa r ai con ruột?")
Đám bạn annh vs cậu đứng cười khúc khích anh quay qua liếc nhẹ một phát tất cả im bặt lấy tay bịt miệng mik lại.
Bố anh: À xinloi xin chào anh cj sui
Bố cậu: Vâng chào anh
Mẹ cậu: Chào anh cj
Toàn: Ủa? Ủa dì dọ?
Mẹ anh: M đó chăm con dâu mẹ cho tốt vào ko thì liệu hồn đấy
Hải: Vâng
Bố anh: Ở đây nói chuyện thì ko tiện thôi để khi khác Toàn nó xuất viện thì mình gặp nhau
Mẹ cậu: À vâng
Mẹ anh: Mẹ chỉ vào thăm tí thôi bố mẹ có việc rồi bye các cháu nhé. Chào anh cj sui
Bố mẹ cậu: Chào anh cj
All: Cháu chào cô chú
Mẹ cậu: Thế thôi mấy đứa ở lại nhé cô chú về đây
Mạnh: Vâng
Toàn: Bye bố mẹ
Bố mẹ cậu đi về mọi người cx dần giải tán hết còn y vs hắn ở lại, y muốn ngủ đây vs cậu kiên quyết ko về nhưng ở đây chỉ có đúng một giường người cậu thì nhiều vết thương chẳng may đụng vào thì cậu đau nên y đành về.
Cậu ăn tối xong đc anh tận tình bế lên giường đấm bóp tay chân, cậu chăm chú hìn anh rồi cười tủm tỉm anh nhìn thấy liền trêu chọc cậu
Hải: Anh bt anh đẹp rồi bảo bối ko cần nhìn vậy đâu. Người ta ngại (rớt cục đàn ông luôn)
Toàn: Anh bị ảo à? Em có bảo anh đẹp đâu
Hải: Haizz thế mà cứ tưởng
Toàn: Tưởng bở
Hải: Bảo bối đanh đá quá nhé anh chiều em quá nên em hư đk? (anh dí sát mặt mình vào mặt cậu)
Toàn: Anh..nói nhảm j..vậy..đi ra đi (cậu đẩy anh ra)
Hải: Hừm (chỉ tay vào má)
Toàn: Haizz
Cậu áp sát mặt mình vào mặt anh vừa định hôn má thì anh quay qua hôn môi cậu, bất động cậu thẫn thờ nhìn anh chiếm môi mình rồi cx hòa vs anh. Dứt ra anh nhìn cậu cười lộ răng khểnh làm tôn lên vẻ đẹp trai của anh.
Anh liên tục bóp tay chân... cho cậu đến 22h00' anh ra tắt đèn rồi đắp chăn cho cậu. Cậu nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ thì thấy hơi sai anh ko ra ghế mà ngồi cạnh giường ngủ.
Toàn: Anh ra ghế ngủ đi
Hải: Thôi em ngủ đi anh nằm đây canh
Toàn: Thế lên ngủ vs em này
Hải: Lỡ anh chạm vào vết thương của em thì sao?
Toàn: Ko sao đâu anh lên đây vs pé đi~
Hải: Rồi anh lên ngay
Cậu nằm xích ra cho anh nằm cùng, cậu ôm anh dịu đầu vào ngực anh mà ngủ anh thì xoa mái tóc bồng bềnh của cậu cười thầm rồi cx dần chìm vào giấc ngủ.
-----------------------------------
END
Cảm xúc của mn sau khi xem trận đấu tối nay là j?
Mình hơi tiếc nhưng ko sao dù thua 0-1 nhưng các anh đã thi tốt rất tốt rồi. Với lại VIỆT NAM vào đc vòng loại thứ 3 là kì tích rồi^^
Comment đi nào mn~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com