Tác phẩm: Đã là thời đại nào rồi (都什么年代了啊)Tác giả: Thất Tiểu Hoàng Thúc (七小皇叔)Nhân vật chính: Kỷ Minh Tranh (纪鸣橙), Bành Hướng Chi (彭姠之)Thể loại: hỗ công, ngọt sủng, HEEdit: phuong_bchii…
Bạn đang đọc truyện Vương Phi Trắng Nõn Tác giả: Tình Đình Phi Lai Dịch : Cứ điểm mèo hoang Thể loại: ngôn tình sắc, trọng sinh, xuyên không Nội dung truyện online:Không được ăn ta đâu .... Ta không phải là món điểm tâm ... không được ăn ta mà". Dưới ánh trăng sáng ngời, có hai người đang "thẳng thắn thành khẩn đối diện nhau", Nguyễn Miên Miên sắc mặt ửng đỏ, nhìn sắc đẹp trời xinh ở trước mắt, nam nhân này xinh đẹp tới cực hạn, nuốt nuốt nước miếng. Thầm tự nhủ với lòng "Nếu để bị ăn một lần, chắc chắn sẽ đòi hưởng thụ thêm ..." Điện hạ hứng thú dạt dào, cúi đầu cười nhếch mép, dùng chiếc miệng gian tà bịt chặt miệng nàng lại. Ngón tay thon dài lướt trên làn da mềm mại của nàng. Hô hấp của nàng như bị tắc nghẽn, toàn thân tê dại, thanh âm bắt đầu run rẩy "Không được đâu, bị ăn sẽ có em bé mất...".…
Xuyên vào truyện người lớn giành trai với nam chínhTựa gốc: Ở tổng thụ văn đoạt vai chính côngTác giả: Từ CửuChuyển ngữ: Andrew PastelQT Convert: o0okanakao0o Số chương: 424 (tính cả pn)Thể loại: H văn, chủ thụ, xuyên nhanh, hệ thống, np, HEVăn án: Ảnh đế Đường Đường là nhân vật lót đường trong một quyển truyện tổng thụ. Kết cục trong truyện là bị một tên vai chính thích giả nhân giả nghĩa giẫm đạp để đi lên, thân bạn danh liệt, nhưng không ngờ, cốt truyện lại vỡ nát....Sau khi xuyên qua Đường ảnh đế bắt đầu cuộc sống mặt ngoài tỏ vẻ không muốn đâu, bên trong lại sung sướng kêu vang.…
Văn Án: Một tinh anh trên thương trường, một nữ tiếp viên hàng không ưu tú. Duyên muộn, tình muộn. Em không có cách nào chống lại sự cám dỗ của chị, cũng không biết có đủ dũng khí yêu chị hay không. Em chưa bao giờ động tâm, nên không biết phải làm sao với người khiến trái tim em loạn nhịp. Đây là tình bạn hay là ái tình? Chỉ có thể đi đến cuối cùng, chúng ta mới biết được đáp án.…
Thể loại: Cận hiện đại, sủng, điền vănNhân vật chính: Lâm LamPhối hợp diễn: Hàn Thanh Tùng, Đại vượng, Mạch Tuệ, Nhị Vượng, Tam vượng, Tiểu vượng, một đại gia đình sum xuê Tình trạng sáng tác: đã hoànĐộ dài: 169c chương+ 17 phiên ngoạiDịch: QT và Google ca caNguồn: Tamvunguyetlau.comVăn Án:Lâm Lam tỉnh dậy, xuyên thành người đàn bà đanh đá uống nông dược ở trong sách, nữ chính cũ quấy trời quấy đất, phá hủy tương lai tốt của chồng, tất cả năm đứa con đều nuôi thành nhân vật phản diện.Cha mẹ chồng thiên vị, em trai chồng em gái chồng lòng tham không đáy, năm đứa nhóc quậy phá, một người chồng mặt lạnh. . . . . .Chiếm lấy tiền của tôi? Ở riêng đoạt lại!Dám đến giở thói ngang ngược? Đưa hắn đi cải tạo lao động!Đám nhóc quậy phá khó dạy? Đó là thiếu tình thương! Liều chết thương yêu!Người đàn ông mặt lạnh kia làm gì? Tại sao muốn như vậy như vậy. . . . . .…
Thể loại: Trọng sinh, cổ trang, ngọt ngào, ấm áp, hỗ sủng, làm giàu, chủng điền, sảng văn, có bàn tay vàng, thiên hướng trưởng thành văn, có couple phụ, lưu manh ôn nhu thê nô công x mềm manh tiểu mỹ nhân thiếu gia thụ, 1×1, HE.Couple: Sở Hướng Thiên x Văn Điềm (Phó Điềm)Edit + Beta: D Ẹ OLink wordpress: https://pagenotfound0909.wordpress.com/2018/09/14/ai-cho-anh-mang-em-tu-sinh/(๑ↀㅅↀ๑) Văn Án Văn Điềm trên đường hộ tống tỷ tỷ thì vô tình bị người ta bắt cóc.Đám tiểu đệ hưng phấn gào rú: Lão đại lão đại, tụi em mới cắp được tiểu tức phụ xinh xinh đẹp đẹp về cho ngài nè.Văn Điềm: QAQĐại đương gia: Tức phụ nhi, lại đây, ta cho em xem "đại bảo bối".Gần đây Tứ Phương trấn náo nhiệt hẳn, đồn rằng tiểu công tử đẹp nức tiếng của trấn vừa mất tích nửa tháng giờ lại dắt dã nam nhân trở về.Dã nam nhân tên gọi Sở Hướng Thiên, là đầu lĩnh nhóm sơn tặc Tây Sơn, nghe đâu là một đại ma đầu giết người như ngóe.Dân chúng thổn thức không thôi, ôi tiểu công tử thực đáng thương mà...Vị công tử đáng thương nào đó trong miệng chúng dân trừng đôi mắt tròn xoe, hung dữ quát "Buổi tối cho anh ngủ ở thư phòng! !"Ngũ đại tam thô nam nhân nhất thời đen mặt.Văn Điềm bẹt bẹt môi "Anh hung dữ với em... QAQ "Tâm Sở Hướng Thiên mềm nhũn, hận không thể đem cậu nâng trong lòng bàn tay mà dụ dỗ.Thụ là một bé mít ướt đáng yêu, không lập dị, thích vừa khóc chít chít vừa làm chuyện khả ái chọc người yêu…
Trước mặt cô là vực thẳm, không thấy đáy, chỉ có những bàn tay vô hình từ màn đêm vươn lên. Orange biết đó chỉ là ảo giác của bản thân, những bàn tay vô hình tượng trưng cho tội lỗi, và vực thẳm thì đại diện cho hình phạt. Giấc mơ này xuất phát từ chính những nuối tiếc chất chồng trong cô. Có lẽ chính cô cũng không còn nhớ rõ đã bao nhiêu lần mình ước "giá mà" nữa, tất cả những ân hận đó giờ đây chỉ gói gọn lại trong hai chữ "rất nhiều".Tỉ như, đứng trước bờ vực này, có "rất nhiều" lí do để cô nhảy xuống.Nhưng, ai ngu mà nhảy chứ?..[HP]Chia thành 2 quyển do giới hạn watt chỉ tới chương 200.…