Chương 530
Giờ cơm tối, Xuân Mãn Lâu
Phương Thiên Nhai bốn người đúng hẹn tới tửu lâu, phát hiện nơi này đã bị người bao trọn cả sân. Bốn người vừa bước vào cửa tửu lâu, Trang Thiên Dương cùng Trang Thiên Vũ hai huynh đệ đã nghênh đón.
Hai người cười ha hả chào hỏi bốn vị, dẫn họ vào một gian nhã gian.
Ngồi xuống ghế, sáu người vừa ăn vừa trò chuyện. Trang Thiên Vũ cầm bình rượu rót cho bốn vị. Hắn nói: "Tứ vị tiền bối xin cứ tự nhiên."
Phương Thiên Nhai liếc đối phương một cái, đáp: "Nhị thiếu không cần khách khí. Ngồi đi!"
"Vâng!" Trang Thiên Vũ gật đầu, ngồi xuống bên cạnh đại ca mình.
Trang Thiên Dương nâng chén rượu lên. "Tứ vị tiền bối đại giá quang lâm Linh Võ thành ta, thực sự là vinh hạnh của Linh Võ thành. Nào, vãn bối kính tứ vị tiền bối một chén."
"Đa tạ Trang thiếu chủ." Phương Thiên Nhai nói xong cũng nâng chén, ba người còn lại đồng loạt nâng chén. Sáu người chạm chén, một hơi cạn sạch.
Trang Thiên Vũ lập tức đứng dậy châm rượu cho mọi người, còn Trang Thiên Dương bắt đầu giới thiệu các món trên bàn. "Phương tiền bối, món này là đặc sắc của tửu lâu, gọi là khô nồi vịt đầu, vịt đầu dùng đầu của bát cấp Hỏa Vũ Áp chế thành, hỏa diễm khí tức nồng đậm vô cùng, rất hợp với Phương tiền bối. Còn món này là đường chua mộc quả, giòn tan sảng khoái, mộc hệ khí tức dày đặc, tương đối hợp với Lâm tiền bối."
Phương Thiên Nhai cười cười. "Hảo, đã là đặc sắc của tửu lâu, vậy chúng ta phải nếm thử cho kỹ mới được."
Lâm Vũ Hạo nói: "Mộc quả này trông rất bắt mắt, liếc qua đã thấy thèm ăn." Nói đoạn, Lâm Vũ Hạo gắp một miếng mộc quả.
Tôn Nguyệt Nguyệt cũng gắp một miếng mộc quả. Đường Thiên Khải cũng động đũa, bắt đầu phẩm thưởng mỹ vị trên bàn.
Phương Thiên Nhai gắp một miếng vịt đầu nếm thử, liên tục gật đầu. "Không hổ là món tuyển phong, mùi vị quả nhiên bất phàm."
Trang Thiên Dương cười nói: "Phương tiền bối thích là tốt rồi."
Phương Thiên Nhai bảo: "Trang thiếu chủ không cần chỉ chiêu đãi chúng ta, ngươi cũng ăn đi! Món ăn tửu lâu này quả thực rất khá."
Trang Thiên Dương vẻ mặt cung kính đáp: "Được chiêu đãi các vị tiền bối chính là vinh hạnh của vãn bối."
Phương Thiên Nhai cười cười. "Trang thiếu chủ quá khách khí."
"Đây là việc nên làm, các vị tiền bối đường xa mà đến, vãn bối đương nhiên phải làm địa chủ tận tình."
Nghe được câu trả lời như vậy, Phương Thiên Nhai khẽ gật đầu. "Trang thiếu chủ, chúng ta cũng là cố giao. Ta cũng không vòng vo với ngươi nữa. Lần này ta cùng Vũ Hạo đến đây chính là vì tham gia đấu giá đại hội. Cho nên cần Trang thiếu chủ hỗ trợ, mua giúp hai tấm vé vào cửa."
Trang Thiên Dương nói: "Chuyện này không thành vấn đề. Phụ thân ta đã giữ lại hai gian nhã gian ở lầu ba, đến lúc đó tứ vị tiền bối có thể trực tiếp đến nhã gian, không cần tốn linh thạch. Chuyện này ta có thể an bài cho các vị."
"Hảo, vậy đa tạ Trang thiếu chủ."
Trang Thiên Dương vội vàng lắc đầu. "Phương tiền bối, ngài quá khách khí rồi."
Lâm Vũ Hạo nói: "Còn một việc nữa, ta muốn ở đấu giá hội bán mấy viên cửu cấp đan dược, Thiên Nhai muốn bán Hắc Long Chu. Hy vọng Trang thiếu chủ giúp chúng ta tuyên truyền một phen."
Trang Thiên Dương nghe vậy không khỏi ngẩn người, sau đó lập tức gật đầu. "Đương nhiên, đương nhiên. Chuyện này cũng không thành vấn đề."
Trang Thiên Vũ hiếu kỳ hỏi: "Lâm tiền bối, không biết ngài muốn bán đan dược gì, bán bao nhiêu viên vậy ạ?"
Lâm Vũ Hạo nghe đối phương hỏi thế, không khỏi nhíu mày. "Cái này..."
Phương Thiên Nhai thay mặt đáp: "Đan dược của Vũ Hạo tạm thời còn chưa luyện chế xong. Bất quá, Trang thiếu chủ cùng Trang nhị thiếu có thể trước tiên tuyên truyền, các ngươi có thể phát thông cáo, nói cho tất cả đại thế lực biết, lần đấu giá hội này sẽ xuất hiện cửu cấp đan dược cùng cửu cấp phi hành pháp khí, bảo bọn họ chuẩn bị nhiều linh thạch và hồn thạch một chút."
Trang Thiên Dương gật đầu. "Phương tiền bối yên tâm. Chuyện này gói trên người ta."
Phương Thiên Nhai hài lòng gật đầu. "Vậy thì tốt."
Đường Thiên Khải nhìn Trang Thiên Dương, hỏi: "Trang thiếu chủ, đại cữu ca ta đã đặt nhã gian chưa?"
Trang Thiên Dương gật đầu. "Đã đặt rồi, Tôn thiếu chủ đặt là nhã gian số năm lầu ba."
"Ồ, vậy thì tốt." Nhận được đáp án như ý, Đường Thiên Khải gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa.
Tôn Nguyệt Nguyệt nhìn Trang Thiên Dương, nói: "Trang thiếu chủ trên người có truyền đơn đấu giá hội không? Có thể cho chúng ta xem một chút không?"
"Đương nhiên." Nói rồi, Trang Thiên Dương lập tức lấy ra bốn tờ truyền đơn đưa cho bốn người xem.
Phương Thiên Nhai cầm truyền đơn nhìn một chút, hứng thú thiếu thiếu, liên tục lắc đầu.
Lâm Vũ Hạo xem xong cũng thở dài một tiếng. "Hình như không có thứ gì hợp với chúng ta."
Trang Thiên Dương nói: "Cửu cấp linh thảo, linh quả, nguyên liệu luyện khí ở Thương Mang tinh cầu chúng ta đều là phượng mao lân giác, phi thường hiếm thấy. Cho nên đấu giá hội bình thường căn bản không thể xuất hiện hàng cửu cấp."
Lâm Vũ Hạo tỏ vẻ hiểu rõ. "Cũng phải."
Trang Thiên Vũ nói: "Bất quá, nếu đấu giá hội của chúng ta được hai vị tiền bối nâng đỡ, vậy thì khác rồi. Nếu lần đấu giá hội này xuất hiện cửu cấp phi hành pháp khí cùng cửu cấp đan dược, như vậy lần đấu giá hội này nhất định sẽ đại thịnh chưa từng có."
Phương Thiên Nhai liếc Trang Thiên Vũ một cái, rồi quay sang nhìn Trang Thiên Dương, hỏi: "Nếu chúng ta gửi đồ đến đấu giá hội nhà ngươi, các ngươi trừ bao nhiêu phần trăm?"
Trang Thiên Dương nói: "Theo quy củ đấu giá hành, phải trừ một thành sau khi hàng hóa giao dịch thành công, làm thù lao cho đấu giá hành chúng ta. Đương nhiên, nếu Phương tiền bối không hài lòng mức trừ này, chúng ta có thể tiếp tục thương lượng."
Phương Thiên Nhai suy nghĩ một chút, nói: "Một thành thì quả thực không tính là nhiều. Bất quá đan dược và phi hành pháp khí của chúng ta đều là cửu cấp. Bán đi rồi, kiếm được linh thạch và hồn thạch sẽ không ít. Thế này đi! Cho Trang gia các ngươi một phần trăm trừ thành, Trang thiếu chủ thấy thế nào?"
Trang Thiên Dương nói: "Phương tiền bối, một mình ta cũng không làm chủ được. Ta về sau sẽ về thương lượng với phụ thân, rồi cho ngài đáp án, ngài thấy thế nào?"
Phương Thiên Nhai gật đầu. "Hảo, ta không có ý kiến. Đây là truyền tín ngọc bội của ta, ngươi có thể tùy thời liên lạc ta." Nói xong, Phương Thiên Nhai lấy ra truyền tín ngọc bội của mình đưa cho Trang Thiên Dương.
"Hảo! Đa tạ Phương tiền bối." Trang Thiên Dương nhận lấy ngọc bội truyền tín.
...
Sau bữa cơm, Phương Thiên Nhai bốn người trở về chỗ ở.
Đường Thiên Khải hỏi Phương Thiên Nhai: "Tứ ca, huynh nói Trang gia có đồng ý đem một thành trừ thành biến thành một phần trăm không?"
Phương Thiên Nhai đáp: "Không đồng ý thì tiếp tục bàn. Một thành trừ thành quá cao, Hắc Long Chu của ta là cửu cấp phi hành pháp khí, ít nhất cũng bán được năm mươi ức hồn thạch. Nếu cho Trang gia một thành, đó chính là năm ức hồn thạch đấy!"
Tôn Nguyệt Nguyệt lắc đầu. "Không, ta cảm thấy Hắc Long Chu của tứ ca ít nhất cũng phải tám mươi ức hồn thạch, chiếc Hắc Long Chu này chính là chiếc cửu cấp phi hành pháp khí đầu tiên đối ngoại bán ra ở Thương Mang tinh cầu chúng ta đấy!"
Lâm Vũ Hạo nghe vậy không khỏi nhíu mày. "Nếu bán tám mươi ức, phải cho người ta tám ức. Mức trừ thành này quả nhiên không thấp!"
Phương Thiên Nhai nói: "Dù một phần trăm không thương lượng được, nếu giảm xuống còn một phần năm mươi cũng được. Cũng vẫn tốt hơn mức một thành hiện tại."
Lâm Vũ Hạo tỏ vẻ tán đồng. "Đúng vậy, vấn đề trừ thành này nhất định phải bàn cho rõ. Bằng không, đan dược và pháp khí chúng ta vất vả luyện chế, linh thạch kiếm được lại để người ta chia đi nhiều như vậy, quả thực khiến người ta buồn bực!"
Phương Thiên Nhai nói: "Không sao, ngươi không cần lo chuyện này. Chuyện trừ thành, ta sẽ bàn với Trang gia. Từ ngày mai ngươi vào không gian mười lần đi! Trước tiên mô phỏng một phen. Sau đó đem toàn bộ linh thảo, linh quả, yêu hạch, thú huyết, yêu thú nhục mà Thiên Khải và Nguyệt Nguyệt tìm được luyện thành đan dược hết đi!"
Lâm Vũ Hạo gật đầu. "Hảo, ta trước tiên chọn ra linh thảo và linh quả ta cần. Sau đó vào không gian mười lần mô phỏng một tháng, một tháng sau mới bắt đầu luyện đan. Như vậy tỷ lệ thành công sẽ cao hơn."
Phương Thiên Nhai nghe vậy nhíu mày. "Bên ngoài một tháng, bên trong chính là mười tháng, thời gian có phải quá dài không? Giữa chừng ra nghỉ ngơi hai lần đi! Ta sợ ta không nhìn ngươi, ngươi lại ngày đêm không ngừng mô phỏng."
Lâm Vũ Hạo nhìn bạn lữ không yên tâm về mình như vậy, bất đắc dĩ cười cười. "Được, nghe ngươi, ba tháng ta ra một lần. Lúc muốn ra nghỉ ngơi, ta sẽ phát tin nhắn cho ngươi thả ta ra."
"Hảo." Phương Thiên Nhai gật đầu đáp ứng.
Quyết định xong, Phương Thiên Nhai bốn người bắt đầu chọn linh thảo và linh quả mà Đường Thiên Khải cùng Tôn Nguyệt Nguyệt mang tới. Lâm Vũ Hạo chọn đi hai phần ba linh thảo và một phần ba linh quả. Còn lại đều để lại cho Phương Thiên Nhai nhưỡng tửu.
Ngày hôm sau, Lâm Vũ Hạo vào không gian mười lần mô phỏng luyện đan. Bàn Bàn cùng Tháp Linh thì lại ra chợ bán rượu. Rượu chúng bán đều là lục cấp và thất cấp, đẳng cấp không cao, không thể mang tới đấu giá hội, chỉ có thể bán bên ngoài.
Ở nhà, Phương Thiên Nhai mang theo Đường Thiên Khải, Tôn Nguyệt Nguyệt, Sâm Bảo cùng Thiên Dương Diễm cùng nhau nhưỡng tửu trong nhà. Linh thảo và linh quả còn lại sau khi Lâm Vũ Hạo chọn, cùng với sâm thủy của Sâm Bảo, toàn bộ đều lấy ra nhưỡng tửu. Có Đường Thiên Khải phu thê hai người hỗ trợ, tiến độ bên Phương Thiên Nhai rất nhanh. Bận rộn năm ngày, tất cả rượu đều đã phong tồn tốt, chỉ chờ phát hiệu.
Phương Thiên Nhai đem toàn bộ cửu cấp linh tửu đặt ở tây sương phòng, dự định phát hiệu một tháng. Đường Thiên Khải sợ rượu bị mất, còn đặc biệt bố trí bát cấp phòng hộ trận pháp, bảo hộ toàn bộ rượu.
Lúc này, bên Trang gia cũng truyền đến tin tức. Phương Thiên Nhai vốn tưởng phải cùng Trang gia mặc cả một phen, không ngờ Trang gia sảng khoái đồng ý yêu cầu một phần trăm trừ thành, điều này khiến Phương Thiên Nhai vui mừng ngoài ý muốn.
Việc đấu giá hội xử lý xong, cửu cấp linh tửu cũng nhưỡng tốt, Phương Thiên Nhai lại mang theo Đường Thiên Khải và Tôn Nguyệt Nguyệt vào Linh Sơn không gian, đem linh thổ và tức nhưỡng mà hai người đưa cho hắn đều đổ vào Linh Sơn không gian, trực tiếp đem đẳng cấp không gian nâng lên cửu cấp.
Phương Thiên Nhai lại để Sâm Bảo thúc thục quả tử trên tam hào sơn, nhưỡng một mẻ lục cấp và một mẻ thất cấp linh tửu, định đem cho Bàn Bàn cùng Tháp Linh đi bán.
Đường Thiên Khải nhìn tứ ca của mình, nói: "Tứ ca, quả cây trên tam hào sơn này, không phải lục cấp thì cũng là thất cấp, đẳng cấp quá thấp. Chi bằng chúng ta nhổ hết những quả cây này đi! Trồng bát cấp và cửu cấp quả cây mà ta cùng Nguyệt Nguyệt tìm được vào đây. Huynh thấy thế nào?"
Phương Thiên Nhai gật đầu. "Cũng được. Bất quá đừng làm tổn thương rễ cây. Chúng ta nhổ hết lục cấp thất cấp quả cây này xuống, sau đó để Bàn Bàn cùng Tháp Linh bày ở quầy hàng, cùng bán đi."
Đường Thiên Khải nghe vậy không nhịn được đảo mắt. "Tứ ca, huynh thật biết tính toán chi li!"
Phương Thiên Nhai nói: "Sau này ngươi và Nguyệt Nguyệt cũng phải học cách tiết kiệm. Đợi chúng ta lên tiên giới, các ngươi phải dựa vào chính mình."
Lúc này đệ đệ đệ muội còn có thể dựa vào Tôn gia, nhưng sau khi lên tiên giới thì không còn Tôn gia làm chỗ dựa nữa.
Đường Thiên Khải gật đầu. "Cũng phải."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com