Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

[chuyện của Sha 28] Tình thôi xót xa

Tình yêu sâu sắc đến mức nào mới có thể chịu nổi tình ý đã  biết rõ là không có thật ?

------------------------

" con ổn rồi phải không, Sha ?"  Pete ghé phòng, lúc này Saen mở cửa xong quay lưng lại đi về phía Sha trên giường, trèo lên giường và tiếp tục ôm Sha vào lòng mình như trước khi Pete gõ cửa.

Sha rất ngạc nhiên. 

Vui mừng cũng có, lo lắng cũng có, nhưng ngạc nhiên nhiều hơn.

Và cha Ae nhìn có vẻ nhẹ nhõm thực sự khi nhìn khung cảnh này. Sha chợt nhớ ra chuyện lần trước đã nói với hai cha của mình, không kềm được đẩy tay Saen ra khỏi.

" cha à, thực ra con..." 

" được rồi, ổn rồi , cha cũng không phải là không thường xuyên thấy cảnh này đâu, mặt trăng của cha cứ làm cha thót tim kiểu đó suốt mấy chục năm rồi ấy " Ae nắm tay Pete, mỉm cười với vợ mình một cái rồi cả hai quay lưng đi.

Sha gọi " cha ơi, con muốn gặp cha đỡ đầu, làm thế nào ạ...."

" thiên thần bận lắm, nếu con ổn rồi thì đừng gọi cậu ấy làm gì " tiếng của Ae vang lên một cách vui vẻ tới kì cục, ấy là vì Sha không nhìn thấy cha mình vừa liếc chồng một cái ngay khi nghe câu hỏi của con trai.

Saen lại đứng dậy đóng cửa phòng, sau đó ngồi bên giường nhìn Sha.

" sao anh lại muốn gặp cha đỡ đầu ?"

" à, anh chỉ muốn hỏi cha Tep đang ở đâu...." câu nói chưa dứt, bờ môi của Saen đã cắn mút tơi bời cái miệng nhỏ xinh đó rồi.

Sha thở hổn hển, không biết tại sao suốt ba ngày liên tục Saen chỉ quấn lấy mình và đòi hỏi, không chịu đi học cũng không rời khỏi nhà, chỉ ra khỏi phòng để ăn, sau đó là về giường và "ăn" tiếp. Không ngừng nghỉ.

" hai cha biết chuyện của chúng ta rồi à ?" Saen hỏi vào tai, bên dưới không ngừng thúc sâu vào người Sha đang run rẩy.

" anh không có nói...anh chỉ nói anh có người yêu thôi....không có nói là em...." 

" muốn nói cũng được thôi...Sha cứ nói đi.....nói rằng, người Sha yêu là em...Sha yêu em....là của em..."

" em yêu anh không ? anh có thể nói với hai cha là em cũng yêu anh không ? " Sha ngừng đưa đẩy, giữ hông mình yên lặng, siết chặt lấy Saen.

" cứ nói thế đi!"  Saen nắm lấy hông Sha, tiếp tục.

.

.

.

.

Sha quay ngược lại đè lấy Saen làm mạnh bạo , làm thật nhiều thật lâu tới khi Saen thỏa mãn và mệt tới mức ngủ rất say, Sha mới khoác thêm  áo, ra khỏi phòng.

Ngoài vườn lạnh lẽo, đang là giữa khuya về sáng, Sha nhắm mắt lại, thành tâm thành ý gọi tên cha Luey trong đầu.

Cha Ae chẳng phải đã từng nói,khi cần nhất định cha đỡ đầu sẽ đến đấy sao.

" Sha !!!" Một luồng sáng vàng rực rỡ khẽ nháng lên rồi tắt ngúm. Luey mỉm cười xoa đầu con trai. 

" cha không hiện nguyên hình thiên thần cho con xem được ạ ?" Sha hơi tò mò hỏi.

" không được, cha Ae của con không muốn cha Pete của con nhìn thấy ta trong bộ cánh thiên thần, nên cũng quen khi ở trong ngôi nhà này thì tự khắc cánh không hiện ra. Mà thôi, tóm lại cái con muốn là gì, trong đầu con bây giờ muốn nhiều thứ quá, khác hẳn với lúc trước."

Sha ngồi xuống cái ghế trong vườn, Luey cũng thế, ngồi cạnh con trai, nhìn vu vơ hàng cây trước mặt.

" căn phòng thời gian đó, làm cách nào vào ạ ?" Sha biết cánh cửa hai cha hay dùng để đi du lịch đó, chỉ là không thể vào được thôi.

" con muốn về xem một tháng qua đã xảy ra chuyện gì à, ta mở cho con xem là được, cần gì vào căn phòng đó, Ae không cho ai bước qua cánh cửa đó đâu."

" cha à, Saen yêu con không ? " 

" con có thật muốn biết không ?" 

" cha thương Saen hơn chỉ vì em ấy là con của cha Ae ạ ? cha yêu cha Ae của con nhiều tới mức nào ạ, rốt cuộc tình yêu đơn phương phải cần tới sức mạnh lớn lao đến thế nào ạ, cha nói cho con biết đi " Sha cất giọng chua chát.

" Sha, con không phải là không có cơ hội, còn ta, ta mới là mãi mãi không có cơ hội, hiểu chưa " Luey cười buồn.

" Con đã từng nửa đêm ra vườn với ta thế này cách đây một tháng, con nói ta hãy giúp con chuyện Saen nói chia tay, vậy nên, ta đã làm con trở nên búp bê suốt một tháng nay đó. Đâu phải là không có kết quả, con xem, Saen bây giờ đã bỏ ý định chia tay rồi, còn bắt trái tim mình không nhìn về phía Pete nữa, con thắng rồi." 

Luey búng tay một cái, một cái lông vũ vàng chóe lấp lánh từ đâu bay xuyên thẳng vào tim Sha.

Kí ức tràn về. 

Đêm đó, khi nhắm mắt ngủ , sự đau đớn tột độ khiến Sha không ngừng gào thét trong đầu, khiến Luey phải xuất hiện và hai cha con ra vườn nói chuyện với nhau.

Luey đã hỏi rốt cuộc muốn giữ trái tim Saen bằng cách nào, khi mà năng lực của Luey không tác động được lên trái tim của bất cứ ai.

" cha có thể làm em ấy mất đi con không ? nếu con sống mà không bằng chết, thì thà cứ thế theo nghĩa đen, cha biến con thành con búp bê vô hồn đi, con không chịu nổi sự lạnh nhạt của em ấy, con không muốn làm người nữa, tim con đau lắm, đau lắm, cha cứu con đi , cha !!! " Sha lại khóc, nước mắt  tuôn tràn như mưa.

Luey bèn nói, " được thôi, nếu đã thế, trong thời hạn một tháng, ta đem linh hồn của con ra khỏi cơ thể, chỉ trong một tháng mà thôi, và nếu chưa đến thời hạn mà Saen ham muốn con đến mức không kềm chế được, thì con sẽ tỉnh lại, nhưng không nhớ được những chuyện này" 

.

.

.

.

" còn hai ngày nữa mới đúng một tháng, đúng là cha nào con nấy, sức mạnh của ta chẳng có cái nào hoàn toàn khống chế được...." Luey thở dài.

" tại sao con lại bị câm nhất thời ạ ?" Sha chợt nhớ ra.

Luey nhíu mày , nhìn vào kí ức của Sha, trán càng lúc càng nhíu sâu hơn.

" không liên quan tới ta, chẳng phải lí do rõ ràng quá sao, tại sao con tự nhiên lại nói được hả"  Luey nghiến răng.

Sha ngẫm nghĩ, hình như là sau khi "yêu" Saen mãnh liệt một trận thì sau đó nói lại được như thường.

Vậy ,hóa ra là do, cơ thể mình " thiếu" Saen tới mức ức chế phát câm nín luôn ???

Hai tai đỏ lên, nhìn Sha lúc này giống hệt Pete. Luey ngao ngán lắc đầu. Yêu nghiệt kiểu đó, chẳng trách làm tên nhóc kia phát cuồng lên, dẫu cho bản thân nó còn chưa nhận ra.

Im lặng một lát, Sha mới lên tiếng, đầy vẻ cay đắng.

" cha, con thua rồi, vì con ra nông nỗi đó, em ấy sợ mất con nên mới như thế, là hối hận, là thương hại..."   Ngập ngừng một chút, Sha nói tiếp " có cả ham muốn dồn nén nữa, cũng phải thôi, con thì cho em ấy được gì ngoài cơ thể này chứ, một cơ thể giống Pete như đúc, nếu đã quen được chiều chuộng thì Saen cảm thấy cần con như một nhu cầu sống là chuyện tất nhiên..."

Luey hiểu Sha đau buồn khi thấy dù Saen đã không còn muốn chia tay nữa, chọn cách tiếp tục làm tình nhân âu yếm nhau như trước, nhưng trái tim thì không hề có sự hạnh phúc nào như lúc đầu. Bởi mới nói, sức mạnh của mặt trăng quá đáng sợ, Ae bị say đắm tới không còn lối về, Saen cũng thế, có một tình yêu như của Sha mà cũng không đủ để chiếm trọn trái tim và linh hồn của Saen.

Luey biết là do lần đó mình lấy quá nhiều máu của Ae đem vào cho Saen, thực sự đúng là vì con của Ae nên Luey đặc biệt cưng chiều hơn một chút, khi xảy ra chuyện, thay vì dùng năng lực chữa thương nhanh chóng cứu hẳn hai đứa bé, Luey lại đem máu của Ae bỏ thêm vào người Saen, chỉ vì muốn nó càng lớn càng giống Ae nhiều hơn thôi, khi đó trên mặt chỉ có mỗi đôi mắt là giống.

Cũng không hẳn là không phải do định mệnh.

Ai mà biết cặp anh em này lại có với nhau mối nhân duyên đó.

Tình yêu của Sha là thứ Luey không khống chế được.

Nhân duyên của con người, Luey chẳng thể can thiệp, cũng chẳng biết câu chuyện sẽ đi về đâu, có sức mạnh lớn lao để làm gì, khi mà muốn giúp cuộc tình của con trai mình bớt xót xa một chút thôi, thiên thần như Luey cũng không cách nào giúp được.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com