Sự nhung nhớ Thanh Tâm
Aether nhẹ nhàng vuốt nhẹ khuôn mặt mà em luôn ngày đêm nhung nhớ. Em nhẹ nhàng nói:
- Xiao này, có phải anh là người làm cho cốt truyện thay đổi trước em đúng không?
Anh cũng đã đoán trước rằng mặt trời nhỏ cũng sẽ hỏi anh, anh lấy bàn tay mình nắm lấy bàn tay của em. Bàn tay anh to hơn bàn tay của em, bàn tay mềm mại và ấm áp của em chưa bao giờ thay đổi cả. Anh quay nhẹ đầu, đặt một hôn giữa lòng bàn tay của em và nói:
- Đúng vậy, vì anh không muốn thấy em bị tổn thương và không muốn bản thân phải nhìn em rời xa anh.
Giọng nói trầm ấm của anh, làm Aether cảm thấy hạnh phúc và ấm lòng hơn bao giờ hết. Có lẽ vì ở thế giới này em đã ngỡ rằng mình sẽ bị người mình yêu làm bản thân tổn thương đến tuyệt vọng. Nhưng Xiao là người ở thế giới của em, là người của em và em cũng là người của anh. Sự im lặng đầy ngượng ngùng của em làm Xiao có chút linh cảm đã có gì đã xảy ra với em, và bản thân anh cũng là người biết về cốt truyện. Cũng biết ai là người làm em ra nông nỗi này, dù vậy thì anh vẫn không thể làm được gì với sợi tơ đỏ.
Anh vuốt nhẹ khuôn mặt xinh xắn của người yêu, à không mà là khuôn mặt của vợ anh mới đúng. Dù bị thương nặng đến mấy thì khuôn mặt này không bao giờ mất đi sức sống, nó luôn hồng hào và đầy năng lượng. Không kìm nổi lòng, Xiao tặng lên môi em một nụ hôn đầy sự nhung nhớ và đầy tình cảm anh dành cho Aether. Em cũng nhắm mắt lại hưởng thụ nụ hôn từ chồng mình.
Một lúc sau từ từ buôn ra, hai người say đắm nhìn nhau không rời mắt một giây, cứ như sợ rằng khi rời mắt là sẽ mất nhau vậy. Aether đã chủ động nói:
- Phu quân, chúng ta cùng làm nhé.
Nhìn vẻ mặt của em bây giờ khiến anh liền hiểu ra ý em nói, thú thật thì kết hôn 2 năm mà không hiểu ý nhau thì rất là lạ đó. Anh nâng nhẹ cằm em lên nhìn thẳng vào mắt mình nói:
- Được, chiều phu nhân của anh hết.
Xiao nhẹ nhàng để mặt trời ngồi xuống giường, anh đi qua chỗ thành giường xếp một cái gối đầu lớn thẳng lên, một cái to nữa thì anh lót ngay dưới cái gối đang dựa vào thành giường. Anh quay qua bế Aether lên rồi để em nhẹ nhàng lên đống gối anh mới dựng lên, còn tinh ý lấy một cái gối nhỏ lót ngay sau lưng em. Dù làm nhưng mà cơ thể này của em thật sự chưa lành hẳn nên anh cũng phải cẩn thận cho vợ anh có một tư thế thoải mái nhất. Xiao dựa trán mình vào trán Aether và trầm ấm nói:
- Em chỉ cần hưởng thụ thôi, còn lại thì hãy cứ để anh lo nhé tình yêu của anh.
Dù cả hai hay làm nhiều lần nhưng em hết ngừng ngại ngùng khi làm chuyện này, tệ hơn nữa đợt này bản thân Aether chỉ hưởng mà không thể nào khiến cho vị phu quân của em cùng cao hứng cùng. Xiao nhìn đôi chân mày trùng xuống của người thương cũng đoán được một phần những suy nghĩ trong đầu em. Anh cùi người nói nhỏ vô tai em:
- Không sao đâu.
Vừa dứt câu anh đặt một nụ hôn lên vành tai nhỏ xinh ấy, nói thật thì dù là một câu nói ngắn gọn, nhưng mà em hiểu là anh đang lo lắng nếu làm vậy dễ khiến vết thương ngay sau lưng em trở nên tệ hơn. Aether cũng nhủ lòng khi vết thương này lành thì em chắc chắn sẽ bù lại cho chồng mình. Bàn tay nhỏ nhắn ấy nhẹ nhàng vén mái tóc anh ra sau lành tai để nhìn ngắm kĩ khuôn mặt tuyệt đẹp ấy, từ từ cả hai cũng tiếp tục nụ hôn, nhưng đợt này lưỡi anh từ từ luồn vào trong khoang miệng em, không ngừng dùng chiếc lưỡi ấy quấn lấy chiếc lưỡi của mặt trời nhỏ. Một tay vòng qua ôm lấy chiếc hông nhỏ của em cũng như đỡ người em cao lên để cậu nhỏ trong quần em đụng vào côn thịt to đang ẩn giấu sau lớp quần của anh, Xiao cũng di chuyển để hai cái đó cạ vào nhau như muốn một lời là cái đó rất nhớ cảm giác trong em và nhớ cậu nhỏ của em. Cánh tay còn lại không yên phận mà cởi từng cúc áo sơ mi mỏng trắng của em ra, vuốt từ eo lên tới phần ngực, anh xoa bóp một bên ngực, cảm giác vẫn giống như mỗi lần làm. Ngực em mềm mại, dù không là ngực con gái nhưng mà độ mềm này thú thật mà nói thì cũng gần độ mềm của đậu hũ hạt nhân.
Vị dạ xoa tiếc nuối buôn đôi môi mềm của người thương, kéo ra một sợi chỉ bạc mỏng nhỏ. Ôi trời, đôi mắt mơ màng, gò má ửng hồng cùng với những tiếng thở gấp của em thật sự anh khó mà kìm được cơn dục vọng trong người anh. Xiao hôn nhẹ má Aether, anh cúi xuống phần cổ nhỏ và trắng, hôn cắn để lại những dấu đỏ và vết răng cắn. Nó chẳng phải là những dấu chủ quyền hay sao nhỉ, thật đáng yêu làm sao, nhìn cổ em bây giờ có khác gì tác phẩm nghệ thuật mà chỉ cần người ngoài nhìn vào cũng biết đây là mặt trời của riêng anh.
Xiao liếm và cắn nhẹ đầu nhủ hồng, còn bên còn lại cũng bị tay anh đùa nghịch, khiến cả cơ thể của em như có một dòng điện dựt nhẹ chạy khắp người em, khiến cả toàn thân cảm giác ngứa ngáy. Cơn ngứa của dục vọng, nó khiến Aether chỉ muốn được anh đụng vô người cậu nhiều hơn nữa, bây giờ em lại trở thành một con người tham lam và muốn đòi hỏi thêm nhiều từ anh trong khi đó cơ thể bản thân sẽ không chịu nổi. Cộng thêm sự ma sát phần thân dưới, từ khi nào mà tướng công của em học cách khiến cả toàn thân em thèm muốn được anh đâm thẳng vào để giải tỏa cơn thèm muốn đến vậy.
Anh hôn với cắn khắp cơ thể em để hoàn thiện tác phẩm kiệt tác, một kiệt tác chủ quyền. Xiao ngồi thẳng người để nhìn toàn bộ cơ thể của em, thật sự mà nói thì phu nhân trong tư thế và bộ dạng này thật tuyệt đẹp làm sao. Anh cởi chiếc áo trên người anh ra, những đường nét cơ hoàn hảo, em nhìn mà chỉ biết nuốt nước miếng. Trời ơi phu quân của em đẹp quá, mà không mà phải là nhiều phu quân, nhưng chắc giờ chắc chỉ có mình anh là chỗ dựa duy nhất hiện tại mà em có. Xiao nhìn xuống đủng quần của cả hai thì thấy cả hai đều đã cứng lên, anh cởi hai chiếc quần vướng víu của anh với em, giờ mà cho vào thì hơi sớm, anh lùi lại cúi xuống nhìn chiếc lỗ nhỏ xinh ấy, ngón tay thô rát của anh xoa xoa nhẹ chỗ đó và Xiao dùng lưỡi liếm đùa nghịch bên trong chiếc lỗ nhỏ bé đó của em, một tay giữ lấy đùi em để em không thể chống cự và một tay còn lại thì thoải mãn cậu nhỏ của Aether. Bị tấn công từ trước và phía sau bé mặt trời lấy hai tay bịt miệng bản thân thở gấp và những tiếng rên nhỏ trong không khí, cảm giác có chút thỏa mãn nhưng đối với vị tiên nhân nào đó thì vẫn chưa thể nào gọi là đủ. Anh dùng lực tay thêm một chút, bây giờ anh chỉ muốn nghe những âm thanh dâm dục của người anh yêu. Aether cố gắng điều tiết lại hơi thở để nói:
- Xiao....~ Em...em...sắp ra mất...
Vừa dứt câu, một dòng dịch trắng ấm bắn khắp tay Xiao và trên người của mặt trời nhỏ, vị tiên nhân mỉm cười nhẹ vì em ấy vẫn luôn nhạy cảm và đáng yêu đến nhường nào. Anh không thể nào chịu nổi nữa mà nhẹ nhàng nâng hông em lên, di chuyển từ từ đưa "cậu bé" của anh vô, cái nơi đó ấm nóng, hai cánh thịt ấy đang ôm chặt lấy cự vật của anh như đang mát xa vậy. Xiao bắt đầu di chuyển hông, từ nhịp thở là từng có thúc nhẹ, anh vẫn đang cố kìm nén con thú tính trong người mình vì tình yêu nhỏ của anh vẫn chưa khỏe và vết thương vẫn chưa lành hẳn. Aether lấy tay vuốt nhẹ lên mặt Xiao, như muốn nói với anh rằng em ổn và em có thể chịu được, cũng đúng thôi từng bị hai người nào đó đè lúc đang bị thương thì cũng coi như là bé con có khả năng chịu đựng tốt.
Xiao chỉ cười một tiếng rồi từ từ tăng tốc đó di chuyển bên trong em, những tiếng rên kèm với tiếng ma sát của xác thịt khiến căn phòng càng trở nên dục vọng hơn rất nhiều. Những âm thanh mê muội với hơi ấm nóng của nhau, phu quân cúi người xác lại gần người nương tử, họ trao nhau nụ hôn nồng nàn mãnh liệt, họ cứ thế quấn quýt lấy cơ thể nhau, sự thèm muốn và đói khát bao nhiêu tháng trời cuối cùng cũng được giải tỏa.
Không chỉ một mà là hai, nhưng vị tiên nhân nào đó cũng phải chừng mực lại vì người thương vẫn chưa khỏe hẳn. Ít nhất cũng giải tỏa đâu đó một chút dục vọng trong người, Xiao nhẹ nhàng lật cơ thể mềm mại của em lại. Anh nhanh chóng lấy những lớp băng gạc che các vết thương lại, thao tác thuần phục cứ như việc băng bó vết thương cho em đã xảy ra như một thói quen vậy. Aether chỉ biết nằm dài ở đó mà để tình yêu băng bó lại vết thương sau lưng, và cười thầm vì sự hạnh phúc nhỏ này. Làm xong thì Xiao cũng nằm xuống ôm lấy Aether vào lòng, một tay vỗ nhẹ bờ vai nhỏ của em, một phần là dỗ người yêu đi ngủ. Còn một phần là an ủi em rằng em không ở thế giới đơn độc này một mình nữa mà đã có anh luôn ở bên cạnh em. Và sẽ luôn luôn là như vậy....
------------------------------
Chào các tình yêu đẹp như sao của tôi.
Sorry mọi người sự nhây ra chap này. Thì cũng như mọi người đã biết thì lý do tôi ra rất trễ cũng là vì tôi bận nhiều chuyện.
Nói thẳng ra là lười ấy.
Dạo này cũng gacha nhưng mà.... Ai có làm ơn cho tôi xin vía nổi vàng sớm đi mà. Tôi muốn bé Lyney về nhà để hít otp và tôi thích sự cute của ảnh he he.
Mà yêu cả nhà nhiều lắm, giờ tôi có hứng để viết thêm chap cho mọi người rồi, và tôi nghĩ là có khả năng vẫn sẽ ra trễ chap vì tôi bận cày nguyên thạch để rớt con rể về nhà. Nếu nổ sớm thì thời gian tôi ra chap mới sẽ nhanh hơn.
Yêu mọi người nhiều.
Và chúc một buổi sáng tốt lành.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com