vô tình nhưng lại hữu tình
- ái hương -
cre: bachhopgiatrang
- nè hương, bà có biết tại sao người ta lại nhắm mắt khi hôn người mình yêu không?
- vì là thói quen, và cũng muốn tận hưởng.
- tận hưởng điều gì?
- chính là xúc cảm được yêu.
- vẫn còn thiếu...
- hửm???
hãy tưởng tượng, trong bóng đêm, khi nhãn quang đã không còn tác dụng, thứ ánh sáng duy nhất hiện hữu chính là từ nhân ảnh đối phương. vô hình nhưng lại hữu hình. không phải rất tuyệt sao??!
phương học đâu ra câu đó vậy?
- không phải câu đó. mà là trải nghiệm đó. tôi học được từ hương đó.
đưa tay che đi đôi mắt đang ngẩn ngơ nhìn của con người trước mặt, chị nhẹ nhàng hôn cô, má, mũi rồi đến môi. Thật từ tốn. thật dịu dàng. thật sâu. đủ lâu để cảm nhận có 1 vòng tay đang dần được hình thành và ôm chặt tấm lưng chị từ phía sau. thay cho câu trả lời: "ánh sáng đó, em cũng thấy rồi"
___
như tên truyện thì sẽ all aiphuong, bà nào có hint nào liên quan đến Ái Phương thì cứ cmt đi tôi sẽ cook mặc dù k ngon đâu.
only toi vẫn là gấu mèo nhe, nhưng toi vẫn thích đạp nhìu thuyền khác nên là fic này ra đời hehe
chap đầu toi k bt viết gì đâu nên cover đoạn ngắn để m.n vô thả hint cho toi viết ó 🤧
*bùa chống chính quyền + flop*
nó flop quá thì đâu có gì viết cho m.n đọc đâu...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com