•10•
Todobaku 18+
Ooc, ooc,ooc!!!!
[Tình một đêm, nghe có vẻ khá xa lạ với Bakugo - một kẻ chỉ suốt ngày đăm đăm vào tập luyện để lên hạng.]
Hôm nay là ngày họp lớp, cũng chỉ mới 2 năm mà trông ai cũng khác hẳn, dẫu cho cùng làm anh hùng và có hợp tác với nhau nhưng hiếm khi mọi người lại tập trung đông đủ như thế này. Mọi người ai cũng thả hết nấc, nào bia nào rượu, từ nhẹ đến nặng, không loại nào không thử. Chớm đông lành lạnh, ngoài trời tuyết rơi nhiều, chút bia rượu khiến người Bakugo ấm hẳn. Dưới âm thanh hồ nháo của lũ bạn, Bakugo tặc lưỡi.
- Rốt cuộc chúng chẳng có tí gì ý thức về việc tội phạm sẽ xuất hiện bất cứ lúc nào.
- Phải không? Bọn họ đã cố gắng làm việc để đổi một ngày hôm nay đấy.
- Gì?
Todoroki ngồi cạnh Bakugo từ hồi nào đến giờ, vậy mà cậu ta lại chẳng để ý. Hắn cầm ly rượu nhấp nhẹ, cả khuôn mặt bỗng đỏ bừng.
- Đã không uống được thì đừng uống.
Todoroki nhìn Bakugo thật lâu, như hoài niệm về quá khứ. Thật nhỉ, cậu ta sẽ luôn là người đầu tiên chú ý những việc như vậy, đến bây giờ vẫn thế. Todoroki cười thầm.
- Tớ uống được.
- Gì thế gì thế?! Ợ, Bakugo sao không uống, hehe, mọi người ai cũng uống rất vui nhaaaaaaa!
Kiminari một bên quàng vai Bakugo, một bên phả hơi rượu lên người cậu.
- Gì? Cút ra, mày sắp nôn lên người tao rồi!!
Bakugo đẩy kịch liệt thằng bạn ra, khiến cả bàn cười ầm. Và cũng chẳng mấy chốc, Bakugo cũng bị cuốn theo sự náo nhiệt của mọi người. Dẫu cho là người ý thức về công việc rất tốt, nhưng lâu ngày ko gặp bạn cũ, Bakugo cũng buông thả. Mà Todoroki nhìn vậy, cũng cười.
Thời gian trôi qua cũng mau, ai cũng nằm la liệt trên sàn, Bakugo không thích kiểu bê tha này, may mà mấy đứa con gái cũng đã về trước. Nhà xa, cậu ta quyết định thuê trọ ở nhà bên cạnh. Cái lạnh từ không khí khiến Bakugo lai tỉnh, nhưng bước chân của cậu vẫn loạng choạng, dẫm mạnh vào nền tuyết trắng mịn. Khi nghe tiếng lạo xạo phía sau lưng, Bakugo quay đầu, Todoroki đứng ở đó, ngược lại với Bakugo, kẻ đã bị men say làm chếnh choáng, Todoroki dù mặt đã đỏ bừng, nhưng đôi mắt hai màu dị biệt kia vẫn còn sáng lắm.
- Tớ đi cùng cậu, tớ cũng muốn thuê trọ.
Bakugo nhìn gương mặt của hắn, cũng nhìn luôn túi đen hắn đang cầm, quay lưng đi. Todoroki thấy vậy cũng im lặng mà đi về phía sau.
Quán trọ nhỏ, theo phong cách truyền thống Nhật Bản nhưng cũng đã cũ, bù lại, trọ trông sạch sẽ lắm, một bà cụ đứng trước cửa trọ đón khách, trời đã khuya, trọ vẫn sáng đèn.
- Cho cháu hai phòng. - May mà sau khoảng thời gian làm anh hùng, Bakugo bớt cái tính nói chuyện ngăng ngẳng (mất dạy) hẳn.
Bà cụ gật gù, nhưng chốc sau lại lắc đầu:
- Trọ ta nay chỉ còn một phòng ở tầng 3 thôi cháu ạ. Nhưng phòng rộng, ta thấy hai con ở chung cũng được đấy.
- Vậy cũng được ạ. - Todoroki chen lời, không để Bakugo nói gì liền lấy chìa khóa, kéo Bakugo lên lầu. Kỳ cục là Bakugo chẳng nói gì, chỉ khi lên trước cửa phòng, khi hắn ta nghi hoặc quay đầu nhìn Bakugo, nhận ra cậu ta đã nhìn chằm chằm hắn tự bao giờ.
- Mày là cáo à?
- Hả, cậu nói gì cơ?
- Phải là sói...
Bakugo vừa mở miệng đã nói những câu kỳ lạ. Mà chính cậu ta cũng chẳng quan tâm, Bakugo đi thẳng vào phòng mà chả chịu giải thích gì. Todoroki ngơ ngác, rồi cũng vào phòng, đóng cửa.
Nguyên cả tầng 3 chỉ có một phòng của bọn họ, phòng đơn giản là có một cái giường, tủ, và ít bàn ghế gỗ. Thật lạ khi một nhà trọ truyền thống lại trang trí theo hướng phương tây cũ. Bakugo chẳng nói gì cởi áo sơ mi vứt qua một bên, im lặng cuốn chăn nằm trên giường mà ngủ. Todoroki lắc đầu thở dài, bật lò sưởi, rồi vào phòng tắm tắm rửa một chút. Cho đến khi hắn một lần nữa trở lại, Bakugo đã nằm ngủ rồi. Hắn ta lần nữa thở một hơi dài, lắc đầu như đang cố rủ bỏ những suy nghĩ không nên phạm phải. Todoroki cởi trần, ngồi bên giường lau tóc, khi phần đệm sau lưng hắn bỗng dưng lún xuống, Todoroki mới giật mình quay đầu.
- Bakugo cậu chưa ngủ à?- rồi chợt nhớ ra cái gì, lập tức lấy tấm khăn che lưng nhưng lại bị Bakugo ngăn cản.
- Chà, ấn tượng đấy, ông già mày có nói gì khi nhìn đống hình xăm của mày không?- cậu ta cười nhếch mép, trông ưa đánh vô cùng.
- Ông ta không biết. - Todoroki rũ mi mắt, Bakugo thấy lông mi hắn run rẩy, miệng nhếch càng cao hơn.
- À...., tao hiểu rồi.
- Hả?
Bakugo chẳng nói chẳng rằng, đưa bàn tay cậu ta vuốt ve trên lưng Todoroki, trên hình xăm con rồng to lớn phủ kín mặt lưng Todoroki. Lưỡi cậu liếm nhẹ trên hình xăm, rồi cắn mạnh khiến hắn giật bắn, rồi lại mút lấy nơi dấu răng của mình. Todoroki dường như gồng người hẳn lên, run rẩy im lặng, Bakugo thoáng nhìn vành hắn ta đỏ như máu và chiếc khăn đang được hắn che giữa hai chân, cười càng tươi hơn. Cậu rướn người lên bên cổ Todoroki cắn một ngụm. Cơn đau bất chợt khiến hắn la nhẹ một tiếng, nhưng rồi đầu ti Bakugo cứ liên tục chà sát trên lưng của hắn, khiến Todoroki cứng còng cả người, tay Bakugo vòng đến trước ngực hắn, xoa nhẹ nơi từng cơ bụng của hắn. Bên tai Todoroki, Bakugo thỏ thẻ:
- Còn chờ gì nữa mà không lấy đống dầu bôi trơn mày mới mua đâm vào mông tao đi?
- Sao cậu biết?
- Túi nilong mỏng quá.
- Không, tại sao cậu biết đó là dầu bôi trơn? Cậu từng làm với ai rồi?
Bakugo liếm môi, đôi mắt nhìn sang hướng khác.
- Chà, mày không muốn biết đâu.
Cho đến khi cậu nhìn lại đôi mắt hai màu đầy tức giận, Bakugo bật cười.
- Mày làm tao nứng vãi rồi đấy. - hàm răng trắng của cậu cắn lên khớp ngón tay của Todoroki, và đôi mắt ấy vẫn chẳng nguôi giận tí nào. Bakugo khinh khỉnh nhìn hắn, rồi chẳng nói chẳng rằng leo xuống giữa chân Todoroki, lanh lẹ kéo quần hắn, dương vật sẫm màu cứng rắn, cương cứng, thô to đập vào má. Bakugo lại liếm môi.
- Cảm ơn vì bữa ăn.
Cậu liếm vòng quanh đỉnh dương vật, liếm mút rồi hút mạnh nơi đỉnh, rồi tiếp tục liếm quanh phần thân. Dương vật nóng hổi đung đưa trước mặt Bakugo, cậu nhíu mày, làm sao để nuốt nó nhỉ? Của hắn to quá.
- Cậu biết rồi đó Bakugo.
- Hửm? - Cậu ta bắt đầu nuốt nửa cây dương vật khủng bố của Todoroki.
- Chừng đó không đủ cho bạn tình của cậu đâu, bé yêu ạ.
- Pé yêu rì gơ?( bé yêu gì cơ).
Bàn tay to và lạnh của Todoroki đặt trên đỉnh đầu Bakugo. Hắn xoa nhẹ mái tóc mềm, rồi nắm chặt dụi đầu Bakugo thật mạnh vào giữa hai chân của hắn. Bakugo bất ngờ nuốt trọn dương vật của Todoroki, khóe miệng cậu ta rách chảy ra ít máu trộn lẫn mùi tanh nồng của dương vật, khóe mắt Bakugo đỏ hoe, như bị ức hiếp.
- Ức....a...ăch....
- Nhìn mặt cậu như thể bị tớ ăn hiếp ấy, làm tớ muốn đè cậu ra chịch. Nào, bé ngoan Katsuki của tớ, bú đi.
Bakugo há mồm, thở nặng nhọc, tay phải bị Todoroki nắm chặt lấy, tay trái vò nhàu khăn trải giường. Cậu ta bắt đầu chuyển động, khoang miệng cậu mềm nóng, ẩm ướt, lưỡi Bakugo chuyển động liên tục, làm Todoroki thở dài thỏa mãn, hắn liếc xuống chiếc quần rin nhô cao của Bakugo, tay hắn thò xuống dưới, tuốt cho Bakugo.
Tay hắn lạnh, chạm vào khiến Bakugo giật nảy, vô thức hàm răng cà nhẹ lên dương vật của Todoroki khiến hắn rên nhẹ. Bakugo nhíu mày nhìn, người đó đã nằm gục trên vai cậu, phía trên tuốt cho cậu, phía dưới bị cậu bú cho rên rỉ.
Tay Todoroki lên xuống liên tục, Bakugo thở nặng nhọc, những khóai cảm khiến cả hai sướng rơn cả người, nhiệt độ của bọn họ nóng dần, cho đến khi đạt đến cao trào, cả hai cùng nhau nghiến chặt răng, nhũng tiếng rên ngọt nị và mùi hương tanh tưởi quanh phòng. Gần như cả người của Bakugo đều phủ đầy tinh dịch, của cả Todoroki, của cả chính cậu. Hắn vuốt ve khuôn mặt dính đầy chất nhầy kia, rồi hạ thấp mình bế Bakugo lên giường.
- Chúng ta làm việc chính thôi nào, khai vị vậy đủ rồi.
- Hah.
-------------
Viết pỏn khó quá mọi người ạ :'))))
tôi mới thêm cái ooc, thấy mọi người bình luận tui hoảng loạn và chợt nhớ ra là phải thêm ooc. Tui cho cái hình xăm của shoto cho bé katsuki cắn thôi chứ shoto đáng yêu trong truyện không có hình xăm nhé!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com