Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

[ZhongChi] Tiếng vọng đại dương trong lồng kính

Couple: Zhongli x Childe

Tag: OOC, hiện đại.

---

Phòng thí nghiệm Echoes of the Abyss, một cơ sở nghiên cứu ngầm kiên cố nằm sâu dưới lòng đất, ẩn mình dưới một khu vực hoang vắng gần bờ biển. Nơi đây, ánh đèn huỳnh quang lạnh lẽo chiếu rọi lên những thiết bị công nghệ cao và những bể kính khổng lồ, tạo nên một không gian tách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Đây là nơi những bí mật sâu thẳm nhất của sinh vật biển được phơi bày, nơi ranh giới đạo đức thường bị đẩy đến giới hạn.

Zhongli, Tiến sĩ Morax, là một trong những nhà khoa học hàng đầu của dự án. Anh không phải là một người bình thường. Với mái tóc nâu sẫm được buộc gọn gàng, đôi mắt hổ phách sâu thẳm ẩn chứa trí tuệ và sự tĩnh lặng đến khó dò, cùng với phong thái điềm đạm, anh toát lên vẻ ngoài của một quý ông lịch lãm nhưng cũng đầy bí ẩn. Công việc của anh là nghiên cứu về các loài sinh vật biển sâu, đặc biệt là những loài có khả năng đặc biệt mà khoa học hiện đại chưa thể lý giải. Anh luôn giữ một thái độ khách quan, khoa học, đặt lý trí lên hàng đầu, nhưng sâu thẳm trong tâm hồn, anh vẫn mang nặng nỗi ưu tư về sự tàn phá mà con người gây ra cho thế giới tự nhiên.

Một ngày, một cuộc gọi khẩn cấp từ đội thám hiểm biển sâu đã làm rung chuyển toàn bộ phòng thí nghiệm. Họ đã bắt được một sinh vật huyền thoại, thứ mà trước đây chỉ tồn tại trong truyền thuyết: một Kình Thiên Ngư.

Khi Zhongli lần đầu tiên nhìn thấy cậu, đó là một khoảnh khắc định mệnh. Cậu bị giam trong một bể kính khổng lồ, được trang bị công nghệ cao để giữ ổn định môi trường sống áp suất cao. Ajax, hay còn được gọi bằng mã số dự án "Subject Delta-01", mang vẻ đẹp hoang dã nhưng đầy ám ảnh. Phần thân trên của cậu là một thiếu niên với mái tóc cam rực rỡ, nhưng phần dưới lại là một chiếc đuôi cá voi lớn, trơn nhẵn và mạnh mẽ, màu xanh dương thẫm, lấp lánh dưới ánh đèn. Giữa trán cậu nhô lên một chiếc sừng nhỏ, màu trắng ngà, cong nhẹ, tượng trưng cho dòng dõi Kình Thiên Ngư. Cậu giận dữ vùng vẫy, đập mạnh vào thành bể, ánh mắt xanh lam sâu thẳm đầy căm phẫn và tuyệt vọng, như một linh hồn biển cả bị xiềng xích.

Zhongli cảm thấy một cú sốc kỳ lạ. Anh đã từng nghiên cứu hàng ngàn mẫu vật, nhưng chưa bao giờ một sinh vật nào lại có thể khơi gợi cảm xúc mạnh mẽ đến vậy. Ánh mắt của Ajax, dù đầy hận thù, lại ẩn chứa một vẻ kiêu hãnh và sự thuần khiết nguyên bản, không bị vấy bẩn bởi sự tham lam của thế giới loài người. Có điều gì đó trong ánh mắt đó, trong từng chuyển động tuyệt vọng của cậu, đã chạm đến một góc khuất trong trái tim lạnh lùng của nhà khoa học.

"Tiến sĩ Morax, đây là mẫu vật quý giá nhất chúng ta từng có!" Tiến sĩ Signora, một nhà nghiên cứu cấp cao khác trong dự án, nở nụ cười đầy mãn nguyện. "Chúng ta sẽ vén màn mọi bí mật của đại dương nhờ nó!"

Zhongli chỉ gật đầu, nhưng ánh mắt anh vẫn dán chặt vào Ajax. Trong sâu thẳm, một cảm giác tội lỗi và xót xa dâng lên. Anh biết, Kình Thiên Ngư không phải là một mẫu vật, mà là một sinh linh.

Những ngày sau đó, Zhongli được giao nhiệm vụ trực tiếp nghiên cứu về Ajax. Anh thu thập dữ liệu, phân tích cấu trúc sinh học, và ghi chép lại mọi phản ứng của cậu. Ajax ban đầu rất hung hãn. Cậu từ chối hợp tác, luôn cố gắng chống đối, và ánh mắt luôn đổ dồn vào Zhongli với sự căm ghét.

Zhongli, với sự kiên nhẫn và bình tĩnh hiếm có, không hề tức giận. Anh không dùng vũ lực hay ép buộc. Anh chỉ đơn giản là ngồi lặng lẽ trước bể kính, quan sát cậu, đôi khi khẽ nói chuyện bằng giọng trầm ấm của mình, kể cho cậu nghe về những kiến thức khoa học, về những dòng hải lưu, hay những câu chuyện cổ tích về đại dương. Anh biết cậu không hiểu, nhưng anh vẫn nói. Anh tin rằng, giao tiếp dù bằng cách nào, cũng sẽ tạo nên một sợi dây liên kết.

Dần dần, Ajax bắt đầu có những thay đổi nhỏ. Cậu không còn quá hung hãn. Đôi khi, cậu sẽ nhìn Zhongli lâu hơn một chút, ánh mắt tò mò hơn là căm ghét. Cậu bắt đầu lắng nghe giọng nói của Zhongli, một giọng nói đều đặn, trầm ấm, như tiếng sóng vỗ dịu êm giữa lồng kính khô khan.

---

Ajax đã ở trong phòng thí nghiệm nhiều tuần. Cậu biết rằng mình bị giam cầm, bị nghiên cứu, bị đối xử như một vật thí nghiệm. Nhưng điều duy nhất khiến cậu không phát điên là sự hiện diện của Zhongli. Anh không giống những nhà khoa học khác, những người chỉ nhìn cậu bằng ánh mắt lạnh lùng của kẻ muốn khai thác. Ánh mắt của Zhongli có điều gì đó khác biệt, một sự tĩnh lặng và đôi khi là một tia cảm thông.

Zhongli vẫn tiếp tục công việc nghiên cứu của mình. Anh ghi chép tỉ mỉ về những phản ứng của Ajax dưới các điều kiện khác nhau, về khả năng điều khiển thủy nguyên tố bẩm sinh của cậu. Anh nhận ra, Kình Thiên Ngư không chỉ là một loài vật, mà là một sinh vật có trí tuệ, có cảm xúc, và có thể hiểu được ngôn ngữ của con người, dù cậu không nói.

Một đêm nọ, Ajax đang nằm im lìm dưới đáy bể, ánh mắt buồn bã nhìn ra ngoài. Có vẻ như cậu đang nhớ về đại dương. Zhongli, sau một ngày dài làm việc, vẫn nán lại phòng thí nghiệm. Anh khẽ chạm tay vào thành bể. "Em đang nhớ nhà sao, Ajax?"

Ajax khẽ động đậy, rồi bơi lại gần thành bể, đôi mắt xanh lam nhìn anh.

Zhongli biết cậu không thể hiểu từng lời, nhưng anh muốn chia sẻ. Giọng anh trầm ấm, êm ái, như một dòng chảy nhẹ nhàng len lỏi vào tâm hồn cô độc của Ajax.

Đến một đoạn, Zhongli khẽ ngân nga một giai điệu cũ, một khúc dân ca của Liyue về biển. Tiếng hát của anh không hoàn hảo, nhưng lại mang một vẻ đẹp mộc mạc, chân thành. Ajax chợt ngẩng đầu. Cậu bơi lượn nhẹ nhàng hơn, như đang lắng nghe từng nốt nhạc. Và rồi, một điều kỳ diệu xảy ra. Ajax cũng cất lên tiếng hát, không phải bằng ngôn ngữ con người, mà bằng những tiếng kêu trong trẻo, du dương của loài Kình Thiên Ngư, hòa quyện vào giai điệu của Zhongli, tạo thành một bản giao hưởng độc đáo giữa lồng kính.

Zhongli sững sờ. Anh chưa từng thấy bất kỳ sinh vật thử nghiệm nào có phản ứng như vậy. Anh nhận ra, Ajax không chỉ nghe, mà còn cảm nhận được.

Kể từ đó, những buổi "thí nghiệm" của Zhongli với Ajax trở nên khác biệt. Anh không còn đơn thuần là nghiên cứu. Anh dành thời gian kể chuyện, hát cho Ajax nghe, hoặc đơn giản là ngồi im lặng bên cạnh bể, cảm nhận sự hiện diện của cậu. Ajax cũng dần tin tưởng Zhongli. Cậu bơi lại gần anh hơn, nhẹ nhàng cọ chiếc sừng vào thành bể nơi tay anh đang đặt. Đôi khi, cậu còn biểu diễn những màn bơi lượn đẹp mắt, như một điệu nhảy dành riêng cho Zhongli.

Tiến sĩ Signora bắt đầu nhận thấy sự thay đổi trong thái độ của Ajax và sự "chậm trễ" trong việc báo cáo tiến độ của Zhongli. Bà ta không tin vào mối liên kết cảm xúc, chỉ quan tâm đến kết quả. "Tiến sĩ Morax, cậu ta là mẫu vật, không phải thú cưng," Signora lạnh lùng nói. "Những thí nghiệm xâm lấn cần được thực hiện. Chúng ta cần hiểu rõ khả năng của cậu ta."

Zhongli phản đối. "Phải có phương pháp khác. Việc gây đau đớn không mang lại kết quả đáng tin cậy. Tôi tin rằng có cách để cậu ta hợp tác, tự nguyện bộc lộ khả năng của mình."

Cuộc tranh cãi giữa Zhongli và Signora ngày càng gay gắt. Zhongli cố gắng bảo vệ Ajax khỏi những thí nghiệm tàn nhẫn, tìm mọi cách để trì hoãn hoặc thay đổi quy trình. Anh bắt đầu làm việc thâu đêm, tìm kiếm những giải pháp thay thế, những phương pháp nghiên cứu nhân đạo hơn.

---

Tuy nhiên, áp lực từ cấp trên và sự thiếu kiên nhẫn của Signora ngày càng lớn. Những thí nghiệm xâm lấn bắt đầu được thực hiện trên Ajax, bất chấp sự phản đối của Zhongli. Cậu bị tiêm các loại hóa chất, bị đặt trong môi trường thử thách cực độ, bị buộc phải bộc lộ sức mạnh.

Ajax đau đớn. Những tiếng kêu tuyệt vọng của cậu vang vọng khắp phòng thí nghiệm. Zhongli chứng kiến tất cả, trái tim anh như bị xé nát. Anh đã cố gắng hết sức, nhưng sức ảnh hưởng của anh trong tổ chức này là có giới hạn.

Một đêm, sau một buổi thí nghiệm đầy tra tấn, Ajax nằm bất động dưới đáy bể, toàn thân rã rời. Ánh mắt cậu trống rỗng, không còn chút tia sáng nào. Zhongli không thể chịu đựng được nữa. Anh biết mình phải làm gì.

Anh quyết định giải thoát cho Ajax, bất chấp mọi hậu quả. Kế hoạch này là một canh bạc nguy hiểm, vì phòng thí nghiệm được bảo vệ nghiêm ngặt. Anh cần sự giúp đỡ.

Mona là một nhà chiêm tinh học danh tiếng, nhưng cô cũng là một hacker kiêm chuyên gia công nghệ thông tin thiên tài. Cô có mối quan hệ làm việc không thường xuyên với Zhongli, thường giúp anh giải mã các dữ liệu phức tạp hoặc truy cập vào các hệ thống bảo mật. Zhongli đã bí mật liên lạc với Mona, nhờ cô giúp anh vô hiệu hóa hệ thống an ninh của phòng thí nghiệm và xóa bỏ dữ liệu thí nghiệm liên quan đến Ajax.

"Đây là một rủi ro lớn, Tiến sĩ Morax," Mona nói qua điện thoại, giọng cô có vẻ lo lắng. "Anh biết mình đang làm gì không? Đây là phá hoại và phản quốc!"

"Tôi biết," Zhongli đáp, giọng anh kiên định. "Nhưng có những thứ quan trọng hơn danh tiếng hay sự nghiệp. Có một sinh linh vô tội đang bị giam cầm."

Mona thở dài. "Được thôi. Tôi không biết anh bị mắc kẹt vào vụ gì, nhưng tôi tin vào phán đoán của anh. Hãy cho tôi biết thời điểm."

Zhongli đã liên lạc với Kazuha, một chuyên gia về hệ thống thông gió và đường hầm ngầm, có khả năng di chuyển linh hoạt trong các cấu trúc phức tạp. Anh là một người có kinh nghiệm với các công trình ngầm, hiện đang làm nghề tự do hoặc là một "phóng viên điều tra" ngầm muốn phơi bày những bí mật của các tập đoàn lớn. Zhongli liên lạc với Kazuha để tìm một lối thoát bí mật khỏi phòng thí nghiệm, một con đường dẫn ra biển.

"Một lối đi dưới lòng đất?" Kazuha trầm ngâm, giọng anh bình thản. "Nghe có vẻ thú vị. Chắc chắn sẽ có những cơn gió bí ẩn ở đó. Tôi có thể giúp."

Zhongli lập kế hoạch cẩn thận. Anh sẽ lợi dụng đêm giao ca, khi hệ thống an ninh yếu nhất, và khi Signora không có mặt. Anh sẽ tự mình đi giải thoát Ajax.

Đêm hôm đó, phòng thí nghiệm chìm trong bóng tối tĩnh lặng. Chỉ có ánh đèn nhấp nháy từ các thiết bị và ánh sáng xanh mờ ảo từ bể kính của Ajax. Zhongli tiến đến bể kính, trái tim anh đập mạnh. Anh nhìn vào Ajax, ánh mắt cậu mệt mỏi nhưng lại ánh lên một tia hy vọng khi nhìn thấy anh.

Zhongli kích hoạt hệ thống mở bể, Mona đã làm việc của mình. Tiếng kẽo kẹt của kim loại vang vọng trong không gian tĩnh mịch. Khi nước rút dần, Zhongli không ngần ngại nhảy vào, ôm lấy Ajax. Cơ thể cậu lạnh lẽo và yếu ớt.

"Chúng ta đi thôi, Ajax," Zhongli thì thầm, giọng anh đầy quyết tâm. "Ta sẽ đưa em về nhà."

---

Cuộc đào thoát diễn ra đầy căng thẳng. Zhongli cõng Ajax trên lưng, di chuyển qua những hành lang tối tăm, tránh né camera an ninh và các nhân viên bảo vệ còn lại. Anh cảm nhận được trọng lượng của Ajax, cảm nhận được hơi thở yếu ớt của cậu. Anh biết mình phải nhanh lên.

Ajax, dù yếu ớt, vẫn cố gắng bám chặt lấy Zhongli. Cậu không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng cậu tin tưởng anh. Cậu biết rằng người đàn ông này đang cố gắng cứu mình.

Kazuha đã tạo ra một lối thoát tạm thời thông qua một hệ thống đường ống ngầm phức tạp, dẫn ra một bờ biển hẻo lánh. Anh ta gửi tin nhắn chỉ dẫn cho Zhongli, và giữ liên lạc để cảnh báo nếu có bất kỳ sự truy đuổi nào.

"Tiến sĩ Signora đã phát hiện ra rồi! Bà ta đang huy động toàn bộ lực lượng an ninh!" Giọng Mona vang lên khẩn cấp trong thiết bị liên lạc của Zhongli.

Zhongli siết chặt Ajax, tăng tốc. Anh có thể nghe thấy tiếng còi báo động vang vọng từ phía sau, tiếng bước chân dồn dập. Anh biết, thời gian không còn nhiều.

Khi họ đến được lối thoát, đó là một đường hầm nhỏ, dẫn thẳng ra một bãi đá ngầm dưới ánh trăng. Tiếng sóng biển vỗ rì rào, và làn gió mặn mà vuốt ve mặt họ.

Zhongli đặt Ajax xuống nước. Cơ thể Kình Thiên Ngư ngay lập tức cảm nhận được sự tự do. Cậu hít thở sâu, linh lực thủy nguyên tố trong cậu bắt đầu hồi phục. Chiếc đuôi mạnh mẽ khẽ quẫy nước, và ánh mắt xanh lam của cậu trở nên rạng rỡ hơn.

"Ajax, em đi đi," Zhongli nói, giọng anh khẽ run. Anh biết đây là khoảnh khắc chia ly. Anh đã mạo hiểm tất cả để đưa cậu về với biển.

Ajax nhìn Zhongli, ánh mắt cậu chất chứa nhiều điều. Có sự biết ơn, sự nhẹ nhõm, và cả sự đau đớn khi phải rời xa người đã cứu mình. Cậu khẽ vươn tay, chạm nhẹ vào má Zhongli, như một lời từ biệt không nói thành lời. Rồi cậu lao mình xuống biển, bơi đi, mất hút trong màn đêm.

Zhongli đứng đó, nhìn theo bóng cậu cho đến khi nó biến mất hoàn toàn. Tiếng còi báo động ngày càng gần, ánh đèn pin của lực lượng an ninh đã bắt đầu quét qua bãi biển. Anh biết, mình đã làm điều đúng đắn. Anh không hối hận.

Ngay sau đó, Zhongli bị bắt giữ. Anh đối mặt với sự trừng phạt nặng nề nhất, từ việc mất đi sự nghiệp, danh tiếng, cho đến việc bị kết tội phản quốc và phá hoại.

---

Zhongli bị giam giữ. Cuộc sống của anh trong tù đơn độc và khắc nghiệt. Nhưng anh không hối hận. Mỗi đêm, anh đều mơ thấy biển cả, mơ thấy Ajax, mơ thấy ánh mắt xanh lam và tiếng hát của cậu. Anh biết, cậu đang tự do ngoài kia.

Trong khi đó, Ajax trở về với đại dương. Cậu được đoàn tụ với đồng loại Kình Thiên Ngư, nhưng trái tim cậu vẫn không ngừng hướng về Zhongli. Những ký ức về thời gian trong lồng kính, về sự dịu dàng và lòng dũng cảm của người đàn ông đã cứu cậu, không bao giờ phai nhạt. Cậu nhớ giọng nói trầm ấm của anh, nhớ những câu chuyện anh kể, nhớ ánh mắt hổ phách nhìn cậu đầy yêu thương. Cậu thường bơi đến gần bờ biển nơi mình được giải thoát, lắng nghe tiếng sóng, hy vọng một ngày nào đó sẽ lại nhìn thấy anh.

Mona và Kazuha, sau khi giúp đỡ Zhongli, cũng không ngừng theo dõi tình hình. Mona sử dụng mạng lưới hacker của mình để tìm kiếm thông tin, còn Kazuha tiếp tục điều tra về phòng thí nghiệm Echoes of the Abyss, tìm cách phơi bày những hoạt động phi đạo đức của họ và những âm mưu của Signora.

Thời gian trôi đi. Phòng thí nghiệm Echoes of the Abyss bị điều tra và buộc phải đóng cửa do những cáo buộc về thí nghiệm trái phép và sự mất tích của một số nhà khoa học (Zhongli). Signora cũng bị cách chức và phải đối mặt với các cáo buộc.

Sau nhiều nỗ lực và sự can thiệp bí mật của những người có ảnh hưởng (có thể là những cá nhân mà Zhongli từng giúp đỡ hoặc có mối quan hệ đặc biệt), Zhongli được giảm án và cuối cùng được thả tự do, nhưng anh đã mất tất cả: sự nghiệp, danh tiếng, và cuộc sống trước đây. Anh trở thành một người bình thường, không còn địa vị hay quyền lực.

Zhongli trở về sống một cuộc đời giản dị, ẩn mình trong một ngôi nhà nhỏ ven biển, nơi anh có thể nhìn ra đại dương bao la. Anh vẫn đọc sách, vẫn nghiên cứu, nhưng giờ đây, anh dành phần lớn thời gian để ngắm nhìn biển, lắng nghe tiếng sóng vỗ. Anh luôn hy vọng, một ngày nào đó, sẽ lại nhìn thấy ánh mắt xanh lam ấy.

Một buổi chiều lộng gió, khi hoàng hôn nhuộm đỏ cả mặt biển, Zhongli đang ngồi trên bãi cát, nhìn về phía chân trời. Bỗng nhiên, một tiếng kêu quen thuộc vang lên từ xa, một khúc ca du dương nhưng đầy mạnh mẽ của loài Kình Thiên Ngư.

Zhongli đứng dậy, ánh mắt anh tràn đầy kinh ngạc và xúc động. Cậu ấy đã trở lại.

Một bóng hình khổng lồ màu xanh dương nổi lên từ mặt nước. Đó là Ajax. Cậu đã lớn hơn, mạnh mẽ hơn, chiếc sừng trên trán lấp lánh dưới ánh hoàng hôn. Cậu bơi lại gần bờ, hình dáng con người phía trên mặt nước, đôi mắt xanh lam nhìn thẳng vào Zhongli. Trong ánh mắt cậu là sự vui mừng không thể che giấu, sự nhẹ nhõm khi gặp lại người đã cứu mình.

Ajax vươn tay ra, Zhongli không do dự, bước xuống nước, nắm lấy tay cậu. Lòng bàn tay cậu vẫn ấm áp, quen thuộc như ngày nào.

“Anh biết em sẽ quay lại,” Zhongli thì thầm, giọng anh khẽ run.

Ajax mỉm cười, một nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời. “Em không thể quên anh được, Zhongli.” Cậu nhẹ nhàng kéo anh lại gần, ôm chặt lấy anh giữa làn nước biển. “Em đã tìm anh, đã nhớ anh rất nhiều.”

Zhongli ôm chặt lấy Ajax. Sau bao nhiêu mất mát, anh đã tìm thấy bến đỗ bình yên của mình. Anh đã mất đi mọi thứ, nhưng anh đã có được điều quý giá nhất: tình yêu của Ajax.

Họ không cần những lời nói hoa mỹ hay những lời thề nguyền. Trong khoảnh khắc đó, dưới ánh hoàng hôn rực rỡ và tiếng sóng vỗ rì rào, họ biết rằng mình thuộc về nhau. Tình yêu của họ đã vượt qua lồng kính, vượt qua mọi thí nghiệm tàn nhẫn, vượt qua cả sự chia ly. Nó đã trở thành một khúc ca vĩnh cửu của biển cả, của định mệnh, và của hai linh hồn đã tìm thấy nhau.

Zhongli sẽ sống cuộc đời còn lại của mình bên bờ biển, và Ajax sẽ thường xuyên đến thăm anh, mang theo những câu chuyện từ đại dương sâu thẳm. Họ sẽ không bao giờ hoàn toàn thuộc về thế giới của nhau, nhưng họ sẽ luôn có một thế giới riêng, nơi tình yêu của họ là vĩnh cửu, được biển cả bao la và ánh sao đêm làm chứng.

---

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com