Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 60

01:00 o'clock.
________

Yoongi mở mắt tỉnh dậy đã là chín giờ sáng hôm sau. Cậu khẽ mở ra đôi mắt nặng trĩu, lại muốn ngồi dậy vươn vai. Ai ngờ vừa quay người sang một bên, cơn đau từ hạ thân bất ngờ truyền tới làm Yoongi lần nữa bật ngã ra sau.

"Ahh~"  Cậu đau đến nhăn cả mặt. Cố gắng đưa tay nhấc lên cao, nhưng chỉ được một giây liền bất lực rơi bên giường. Các thớ cơ hay từng tế bào trên người bây giờ chẳng muốn hoạt động, Yoongi cứ thế mà nằm ỉu xìu trên giường.

Yoongi lại di chuyển hai mắt xuống cơ thể mình dưới lớp chăn bông mềm mại, và khi nhận ra mình đang trong tình trạng nude, cậu khựng người lại.

"..." Mình có thói quen đi ngủ phải cởi đồ sao ta?

Min Yoongi ban đầu là khó hiểu. Nhưng chỉ chưa tới phút sau, như nhớ ra chuyện gì, mặt mèo nhỏ bỗng chốc đỏ bừng lên, trông rất là...
ĐÁNG YÊU!

Những dải kí ức của đêm hôm qua như một thước phim quay chậm chạy  ngang vào đầu óc Yoongi, cực kì sắc nét và rõ ràng, không mất một cảnh nào.

"Xuyên qua đây liền bị chơi đến sưng mông! Không thể nào. Hôm nay mới là ngày thứ tư thôi đó!" Trong đầu khóc ròng, tại sao lại bị bóc tem luôn rồi?

Đang hẩm hiu cho số phận của mình, cửa phòng đang đóng bất ngờ bị ai đó mở ra. Tiếp đến là một thân hình cao lớn đẹp đẽ tiến vào. Là Jeon Jungkook.

"Dậy rồi sao? Có đau không? Để anh bế em đi vệ sinh cá nhân nhé?" Anh ngồi lên giường, ngay tại khoảng trống bên cạnh Yoongi, vừa cười ôn nhu, vừa quan tâm mà hỏi.

"..." Yoongi vừa thấy Jungkook bước vào, không hiểu sao lại rưng rưng muốn khóc.
Có lẽ là do uất ức, lại chịu quả đau bởi cái tên trước mặt và đồng bọn đem lại, Yoongi bặm môi, cố không khóc, nhưng nước mắt rơi ra vài giọt bé bé, lăn dài trên gương mặt trắng nõn thanh tú.

"Oa oa... Mấy người... Oa oa~" Dưới sự ngạc nhiên xen lẫn bối rối của con thỏ cơ bắp kia, Yoongi vẫn tư thế nằm yên trên giường, không thể kìm nước mắt nữa, trực tiếp khóc đến không ngưng được.

Ánh mắt và hành động của Jungkook bắt đầu hoảng loạn, không biết mình đã làm gì mèo nhỏ mà cậu lại khóc như vậy. Liền ngả người nằm xuống bên cạnh, hai tay dang ra ôm lấy vật nhỏ đang khóc đến nấc vào lòng.

Jungkook đưa một tay xoa xoa tấm lưng trần của Yoongi, một tay lại vòng qua chiếc eo mảnh mai, nhẹ nhàng ôm lấy. Nhận thấy Yoongi vẫn còn chưa dừng khóc, anh đặt lên trán người yêu môt nụ hôn ôn nhu, nói:
"Đừng khóc mà Yoongi. Em như vậy anh buồn lắm đó."
.

Yoongi phải hơn một lúc lâu sau, mới bắt đầu ngưng thút thít, cố không có khóc nữa.

Cậu bị người lớn hơn ôm đến chặt cứng, hai tay buộc phải đặt trước khoảng ngực ấm áp của anh, muốn đẩy ra.

Yoongi giọng nói còn hơi run rẩy, ngẩng khuôn mặt diễm lệ lên, khẽ thì thào: Mấy người ăn hiếp tui...

Jungkook nhìn cậu như vậy, trong tâm có chút muốn cười, lại có chút xót. Đưa tay xoa lấy tấm lưng trắng mịn của Yoongi.

Ngày hôm qua, là bọn họ có hơi quá đáng. Nếu muốn thì đáng lẽ phải xin phép cậu trước mới đúng.

•Tác giả có lời muốn nói:
Min Yoongi nếu mà nghe thấy câu này của con thỏ bếu kia, thể nào cũng sẽ xù lông lên mà chửi: Mấy người rất rất rất quá đáng ấy chứ! Ở đó mà còn 'hơi quá đáng'.

"Đừng khóc nữa. Bọn anh xin lỗi vì đã làm thế. Em đánh anh để xả giận cũng được, nhưng đừng ghét bỏ bọn anh mà." Jungkook lại ôm lấy cơ thể nhỏ nhân kia vào lòng, xin lỗi.

Rất lâu mà không thấy mèo nhỏ trả lời, anh có hơi lo lắng mà nhìn xuống vật nhỏ đang gục mặt vào lồng ngực mình. Chưa kịp hỏi lại, Yoongi đã lên tiếng, giọng rất nhỏ mà Ừm một cái.

"... Vậy là, em sẽ không giận nữa chứ?" Jungkook ngập ngừng hỏi cậu.
Vậy là Yoongi tha lỗi cho họ sao?

"... Ừm..." Cậu vòng tay ôm lấy eo của Jungkook, trả lời.

Trong lòng con thỏ nào đó sướng rơn, bên ngoài lại như không có biểu hiện gì, chỉ đơn giản là cong môi mà cười một cái. Sau đó ngồi dậy, bế ngang người cậu tiến vào phòng tắm.
Vậy là sau này sẽ còn cơ hội thịt em ấy dài dài...

Nà ní! Tác giả không nghe nhầm chứ nhỉ? =_='

***

Yoongi đang được Jungkook bế trên tay, đi xuống lầu. Chợt cậu giật mình, kéo cánh tay của anh lại, hai mắt nhìn vào cái Apple Watch đang hiển thị số giờ khiến Yoongi hết hồn: 9h 30' đúng.

"Trễ mất rồi Jungkook. Hôm nay phải đi học cơ mà." Yoongi nhăn mày, bây giờ không thể đến trường được. Nếu có đến thì lấy lý do gì đây? Chẳng lẽ là ngủ quên? Hay là do bị trai chơi sưng mông nên đi trễ? Hay là bản thân đã bị mất trinh tiết?

Uầy uầy, bậy quá!

"Hôm nay cứ nghỉ một bữa. Bọn anh ở nhà chăm em." Jungkook nhìn mèo nhỏ trên tay, lại cong môi cười rồi nói.

"Ai mà cần các anh chăm chứ?!" Yoongi bĩu môi một cái, mặt hơi phiếm hồng, lên giọng phản bác.

Nhìn thấy loại biểu cảm này của cậu, Jeon Jungkook chỉ càng muốn trêu chọc hơn thôi.

Đang định trêu mèo nhỏ một tẹo, lại thấy Kim Taehyung bất ngờ đi ngang qua đấy. Hắn nhìn thằng em mình đang bồng vợ tương lai của hắn trên tay. Cả hai còn đang cười nói vui vẻ...

"Em sao thế Yoongi? Không đi được à?" Taehyung nở nụ cười hộp chữ nhật làm nên thương hiệu của mình, hướng Yoongi mà quan tâm hỏi.

"Ah... Có hơi đau hông... một chút." Yoongi ngại ngùng, cứ cho rằng Taehyung là biết hết mọi chuyện ngày hôm qua, kể cả Jung Hoseok và Kim Namjoon đều sẽ biết. Ai ngờ, chỉ là ba tên sóc, mèo và thỏ kia tự ý đi đánh lẻ cùng nhau.

"... Đau hông? Sao em lại đau?" Taehyung trong đầu một hồi thắc mắc, ngạc nhiên hỏi lại. Tại sao Yoongi lại đau hông?
Còn để Jungkook bế như vậy...
Chắc chắn là có gian tình ở đây!

"Anh... Không biết sao?" Min Yoongi cũng bắt đầu cảm thấy khó hiểu.

Không phải cả sáu người mấy anh cùng lập ra kế hoạch thông cúc tui hay sao? Sau đó còn thống nhất hôm qua là ba người này, hôm nay là ba người kia mà?
Sao giờ Taehyung nhà anh lại nói thế?

Hay là anh thực sự không biết?

"Biết gì cơ? Bộ Jungkook làm em đau hả?" Hắn nhíu lại hai mắt phượng đẹp như thần. Trong lòng lại như đoán ra được chuyện đã xảy ra.
Không lẽ Jungkook lại thịt Yoongi trước rồi?

Khẳng định của cậu càng thêm chắc chắn khi nhìn thấy những hành động này của hắn. Thực sự Kim Taehyung không hề biết!

"Lát nói sau nhé hyung. Giờ em đưa Yoongi xuống ăn sáng trước đã." Jungkook vấn rất bình bình thản thản mà bồng Yoongi trên tay, khẽ nói với Taehyung mặt đang dần đen lại. Sau đó không đợi người hyung đẹp trai của mình trả lời, quay lưng đi mất hút.

"..." Chắc là thế rồi. ಠ_ಠ

#

"Ăn sáng nào Yoongi." Kim Seokjin hai mắt sáng như sao nhìn cậu. Ra hiệu cho đứa em của mình mau đặt mèo nhỏ xuống ghế.

Đến khi mông sắp chạm vào mặt ghế cưng cứng nọ, Yoongi lại ôm chặt cổ của Jungkook, tỏ ý không muốn ngồi.

"Đau..."

Seokjin nghe Yoongi nói như vậy, liền hiểu vấn đề. Anh tiến đến chỗ Jungkook, đưa tay giành lại mèo nhỏ.

Trở lại bàn ăn. Seokjin đưa tay kéo ghế ra, bản thân thì ngồi lên đấy, sau đó ôm ngang eo Yoongi, đặt cậu ngồi trên đùi mình.

Kim Seokjin cong môi, tay múc một muỗng cháo thịt bò băm nhuyễn còn nóng hổi trong chén, đưa lên trước miệng thổi cho nguội bớt, rồi mới đưa đến bên môi Yoongi.

"Ngồi như thế này... sẽ không đau."
"Ahh~ nào."

=========
END Chap

Cảm ơn mọi người đã xem chap mới nhật của TLNPDS.


Uầy, chap này có vẻ hơi... ngọt.
Sa thấy là vậy...

Lúc đầu dự định là chap thứ ❼⓪ sẽ END fic.
Nhưng có lẽ là còn khá dài.
Chỉ là có lẽ hoi. (((o(*゚▽゚*)o)))

Còn về xôi thịt trong chap, chắc sẽ còn vài chap nữa... Í ẹ\(//∇//)\

Chap này tặng các bạn:
zynhi123 Hyy_yy_yyy
ajynnie__ _yumiee_
AnhPhmLan1 Lpnghi
ainhi0924 NhTrng148
iamhuyenmy RoyalNhus
ThuTrn957 TQuynNguyn9
HeoBakaCute
BTSARMY02192004
Myg_ismylove
JK-YG_9793

NguynPhm393
NguynXun147
lovedanmeihihi
QuangL648
TBTRANG
Mamon-07
Jeonjungyoontaehan
JungKookontop97
kimchi931993
vy27092006124

Cảm ơn mọi người đã theo dõi và ủng hộ truyện.
Mai đi concert vui vẻ. ( ̄▽ ̄)

#BANGBANGCON
#Love♥︎

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com