Chương 45
Taehyun lui đến bar Over nhiều ngày rốt cuộc cũng tóm được cậu không nói hai lời lôi người lên phòng VIP, trước sự ngăn cản của quản lý anh quăng ra cọc tiền dày phun một câu nói lạnh lẽo.
" Đêm nay tôi mua giá gấp ba. "
Beomgyu bị lột sạch quăng lên giường lớn, trong đôi mắt của Taehyun không có lấy một tia xúc cảm của con người, giống như thú hoang tìm được con mồi của mình vậy.
Không có màn dạo đầu, cũng chả có gel bôi trơn hỗ trợ. Anh trực tiếp đẩy dục vọng vào bên trong hậu huyệt nhỏ bé ấy. Beomgyu chấn động căng trướng chỉ kịp ' a ' lên một tiếng rồi cắn chặt răng chịu đựng. Huyết dục mơ hồ men theo bắp đùi trắng nõn chảy xuống thấm đỏ một mảng grap giường. Từng cú thúc thô bạo nhấp nhô khiến cậu nhíu mày.
" Mở miệng rên rỉ cho tôi. "
Taehyun kéo cả người cậu ngồi thẳng lên, tư thế này càng khiến cho dục vọng thêm chôn sâu vào trong nội bích. Anh cắn mạnh lên bả vai để lại dấu răng rướm máu. Đối với sự hành hạ triền miên cùng lời lẽ cay độc của anh Beomgyu không chịu nổi đau đớn mà bật khóc.
Một giọt
Hai giọt
Beomgyu thành công khiến Taehyun tình tĩnh trở lại. Nhìn người mình yêu bằng cả sinh mạng rơi nước mắt, anh không biết làm gì ngoài cúi xuống ôm lấy vỗ về an ủi.
" Ngoan, không khóc "
" Hư....c.. xin...lỗ..i...h..ức "
" Là anh sai, là anh. Đừng khóc nữa được không?! "
Nhẹ nhàng đặt lên môi người dưới thân nụ hôn nhẹ nhàng. Phải mất hơn 10p sau Beomgyu mới ngưng nức nở.
" Tại sao em lại trở thành thế này?! "
Taehyun cất tiếng phá vỡ không gian yên tĩnh. Beomgyu nghe thấy câu hỏi của anh liền hoảng hốt lo sợ
" Không. Không... Em không có. Đây là lần đầu. Em thật sự không có "
Dường như hiểu được cậu đang nói điều gì. Tảng đá trong lòng anh nhẹ nhàng được gỡ bỏ, không trấn tĩnh được mà mừng thầm trong lòng.
Lần đầu của em ấy là mình...
Tối đó cả hai nói rất nhiều chuyện, tất cả mọi thứ đã diễn ra. Vừa làm vừa nói một chút một...
(Hế hế)
...
Ngày Beom trở lại làm việc là một tuần sau đó, chàng bartender vừa nhìn thấy cậu liền luôn miệng hỏi thăm, trong chốn thối nát này mà vẫn còn tồn tại một người tốt đến như vậy, đó cũng là lí do vì sao cậu muốn cho anh chàng này tiền rồi đi khỏi đây.
Lăn lộn nhiều năm Beomgyu đủ kinh nghiệm để biết được nơi cậu đang kiếm cơm không phải nơi lí tưởng để ổn định sự nghiệp.
Một điếu thuốc đưa đến bên khóe môi cậu lắc đầu từ chối.
Đám người cuồng nhiệt nhảy nhót dưới ánh đèn xanh đỏ rực rỡ chói mắt, mùi rượu nồng nặc vương bên cánh mũi. Beomgyu thất thần chìm đắm vào trong suy nghĩ không để ý đến tiếng nhạc oanh tạc màng nhĩ đã tắt ngúm, mọi người xung quanh nhìn bóng dáng cao lớn đang từng bước một tiến về phía quầy bar. Chiếc áo khoác đen nặng trịch phủ lên vai cậu khiến cậu giật mình ngơ ngác nhìn người đang đứng trước mặt.
" Cậu tự đi hay để mình đem người bắt đi. "
Beomgyu vẫn chưa phản ứng kịp với tình hình này, Oh Soo Young biết cậu đang rất sốc nên chủ động nắm lấy tay cậu kéo đi.
" Bên quả là hút khách, ngày nào cũng có người tranh giành vì cậu ta. "
" Ha ha, đẹp cỡ nào cũng chỉ là món đồ chơi bị truyền tay thôi. "
Khách nhân vài người bàn tán xôn xao cười cợt châm biếm thân phận của cậu.
" Cắt lưỡi bọn họ. "
Cô nhẹ nhàng ra mệnh lệnh cho lão quản gia rồi đưa Beomgyu lên xe.
" Cậu sao vậy? Có chuyện gì xảy ra à?... Không lẽ cô ta..."
" Xin nghỉ đi "
Beomgyu cuối đầu thật sâu không dám nhìn thẳng vào mắt của cô, cậu không biết tại sao cô lại như vậy, không phải mọi thứ đang đi đúng như kế hoạch hay sao? Ráng chịu đựng tuổi nhục thêm bốn năm nữa thôi, cậu kiên cường chống chọi lâu như vậy rồi chẳng lẽ lại vì sự can thiệp của cô mà trở thành công cốc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com