Chương 11
"Đây là đâu ?" Isagi nhìn xung quanh, bốn chiều là cánh đồng hoa bát ngát, tận cuối chân trời không thấy một bóng người.
"Lãnh địa của ta" Một con nhóc (?) xuất hiện, quả đầu mullet layer ngắn bù xù, mặt tròn nhìn em.
"Nhóc là ai ?" Em lên tiếng nghi vấn.
"Yain - một con nhóc làm đa cấp" Cô nhóc tên Yain kia đáp lời. Mắt nhỏ nhìn khắp người em, đôi mắt đen tuyền ấy nhìn em như muốn mổ xẻ nó ra vậy.
"???" Em đầu ngu ngơ, nhỏ mang lại cho em cảm giác rất thân thuộc. Nhìn mặt em nói lên cả một thế gian đầy dấu chấm hỏi thì nhỏ lon ton đi lại, ngước đầu lên.
"Chẹp, hiện tại...haiz, thôi khi nào anh tỉnh hẳn ra anh sẽ tự nhớ ra thôi" Nhỏ cử động đôi tay, phía sau em xuất hiện một cổng như cổng không gian ?
"Hả ?!" Em chết máy, là sao, ý gì đây ?
"Xin lỗi...nhưng mau tỉnh mộng cái đã" Yain đẩy Isagi vô cái cổng kia. Những phút cuối em chỉ nghe được nhỏ lẩm bẩm vài câu.
"Anh không nhớ tôi sao ? Coty ?" Ánh mắt buồn rầu đó là sao ? Em thật sự muốn hiểu !
***
"Ưm..." Isagi mở mắt, gượng người dậy, đây là đâu ? Giấc mộng hồi nãy là có ý gì ?
Cạch
"Nhóc dậy rồi à ?" Một chàng trai cao 1m9 đi vào, mái tóc trắng bay thong dong, đôi mắt tím...thật quen thuộc ?
"Anh là ai ?" Em nheo mày, sao khó nhìn thế ?
"Marvys, một bác sĩ trẻ...đồng nghiệp cũ của Noa và Ego" Marvys gượng cười nói, giờ vẫn còn tính là ddooofg nghiệp không ta ?
"Oh...mà tôi ngất mấy ngày rồi ?" Đúng rồi, còn phải tập luyện để combat với cặp đôi tím trắng cùng báo đỏ nữa.
"5 ngày, dậy sớm hơn tôi nghĩ đấy" Hắn cười cười.
"Thế anh nghĩ tôi khi nào dậy ?" Nhướn mày, quay sang con người đang vỏ ý trêu mình.
"1 tuần, nhóc nên biết Tầm nhìn siêu việt không được sài quá hạn" Giọng trở nên đanh lại, Marvys đã nghiêm túc hơn. Isagi lảng tránh cái nhìn kia chỉ cười trừ gãi má: "Biết, rất rõ là đằng khác"
"À, anh là bác sĩ nhỉ ?" Isagi khó mở lời ngập ngừng nói đàng hoàng nguyên một câu.
"Hăi, sao nhóc muốn tôi chữa cho ai ?" Marvys cười nhìn em, người dựa tường.
"Đúng, mong anh chữa cho Chigiri và Yukimiya !" Giọng em khàn khàn, mặt hết sức đáng thương, miệng nhỏ mấp máy cầu xin.
"..." Hắn bỗng im lặng, má ơi tội lỗi quá !
"Không được sao ?" Em ấp úng. Hắn thấy vậy lại càng cuống lên, tay vội xua xua.
"Không phải, được được chứ !" Em cầu xin như thế rồi mà thằng nào không cam lòng nghe thì làm chóa !
"Thiệt ư ? Mừng quá, vậy tôi đi tập luyện nhé" Nhìn em lấy lại sức sống, hắn cũng vui lay, thở dài một hơi.
"Haizzz, chả muốn giam nhóc làm gì, tập vừa sức thôi, dù gì Noa chả cho nhóc vô đội hình chính" Hắn lại cái ghế dựa ngồi, tay phụ họa cho lời nói.
"Tôi được đi ?" Em xuống khỏi giường, hắn nghe cũng chỉ gật đầu nhẹ "Yeah, cố lên".
Em vui mừng cúi đầu cảm ơn rồi đi mất hút.
"Chậc, mất trí nhớ tạm thời à ?" Hắn cụp mắt, ngửa cổ ra sau, mặt hướng lên trần phòng.
Sớm thôi, người tôi ơi ~
...
Trên hành lang, Isagi vui vẻ nhảy chân sáo lại phòng tập.
Cạch- Vèo
Cửa vừa mở ra, một quả bóng bay thẳng tới em, xoay người tung cước đá bóng vô trong phòng nhanh tới nỗi chả ai có thể thấy nỗi quỹ đạo của đường bóng. Chẹp chẹp... cái này cú đá của karate hay taekwondo ta, không nhớ !
"Hửm...chết mọe, xin lỗi tôi nhầm phòng !" Em nhìn lại đồng phục của một cầu thủ trong sân liền phát hiện, tiên sư ơi, vô nhầm của PXG rồi, nhục quá !
Trước khi vọt đi thì em ngoái đầu vô nhìn, á là Rin và râu dế ! Ui ra là cãi nhau à, 5 cọng vẫn mỏ hỗn nhỉ ? Miệng cười khúc khích, nói vọng vô.
"Rinrin bớt mỏ hỗn nghen cưng !" Xong việc, em phi mất bóng, không thấy em đâu cả. Nhục thì nhục thiệt nhưng phải trả đũa thằng nhóc mỏ hỗn kia.
PXG ngơ ngác x10 thì Rin ngu ngơ ngốc nghếch x7749:)
...
Cạch
"Noa-san !" Isagi hứng khởi nhảy vô lòng Noa đang ngồi xem thông tin. Một phát ngồi trọn trong lòng người hướng dẫn kia luôn.
"Nhóc mầm" Noa không gò bó gì cả, y đưa tay xoa đầu em, nhớ quá !
"He he, anh coi gì thế ?" Em nhìn cái máy tính bảng trong tay y mà tò mò, đầu vẫn hưởng thụ cái xoa dịu dàng của y.
(Au: Otp soft quớ !!!)
"Thông tin Mashine City" Trả lời em bằng những giọng điệu nhẹ nhàng, tay vẫn cứ mân mê mái tóc mềm mại tựa bông gòn của em.
"Oh, mà anh biết cái vị bác sĩ kia hả" Em quay ra sau, dí sát mặt vào mặt y. Chẹp, khoảng cách quá gần rồi, chỉ thiếu 2,34 cm là hôn nhau rồi !
"À...ừm" Nói gì chứ, lâu rồi em mới dí sát mặt vô y như vậy, chắc 5 tháng rồi nhỉ từ cái hôm làm tình đó:)
"Chẹp, sao em lại không biết nhỉ ?" Em lại quay đầu ra, hành động này làm y khá hụt hẫng-
"Lâu lắm rồi, suốt mấy năm qua cậu ta ở Việt Nam, mới hôm trước kêu sang Nhật nhận ủy thác của Ego nên mới có cái xác phiền phức đó" Giọng y hơi khó chịu, hình như là không ưa người kia nhỉ ?
"Anh ta là con lai à ?" Em đặt câu nghi vấn tiếp theo.
"Ừ, lai Đức, Pháp, Nhật, Việt, Nga" Mặt y vẫn chú tăm nhìn vào gáy em,...muốn cắn quá !
"Chòi ghê thật...này Noa-san" Em tiếp tục quay ra sau, người chồm tới, mặt em phóng đại trước ánh nhìn của y.
"Sao ?" Mặt y vẫn đụt nhưng tai lại đỏ chót, trong tâm rối loạn, thiệt tai, thiện tai !!!
"Em muốn đá 1vs1 với anh !" Em tuyên lời khiêu chiến.
Đá với em đi, idol-sama !!!
__________
1067 từ
Góc tác giả:
Hú, sau 2 ngày bị lấy máy thì toi đã quay lại>:)
Tôi mới phát hiện mới có 2 ngày mà leo rank ghê quá:)
Để tạ lỗi với các bác thì tôi tặng quà nừ-
Hé, anh bé-
Hơi xấu với sai tỉ lệ, mong mấy cô chịu cái quà phèn ẻ này của toi-)))
CẦU COMMENT !!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com