15. mưu sâu kế hiểm
cả hai trở về khi trời đã sập tối.
jungkook mang bảy cành hoa đặt vào bình pha lê trên bàn ăn. bảy nhành hoa đỏ được hoseok phù phép, để lại trên từng cánh hoa bột tiên lấp lánh xinh đẹp.
- ô, hoa hồng sao? đẹp thế? - jimin trở về và vui vẻ khi có sự hiện diện của những cành hoa.
- của ngài "thiên sứ" mang về đấy - hoseok đã cười.
bữa ăn như thường lệ diễn ra, với anh cả là người nấu chính và một vài cậu em nhỏ sẽ lon ton ở phía sau để phụ giúp. jungkook muốn làm gì đó nên em đã lau bát. nhìn chiếc bát thủy tinh trong tay, em đột nhiên cảm thấy thế giới này thật kì diệu. liệu có phải thứ gì cũng lấp lánh như vậy hay không?
- chào cả nhà!
còn đang miên man suy nghĩ thì thanh âm tươi tắn quen thuộc xuất hiện, là cậu thiếu niên da bánh mật với nụ cười răng hổ đặc trưng.
cậu ấy trở về cùng các anh của mình, cậu nhìn em và nở nụ cười ngọt ngào, lần này là đầy đủ cả nhà rồi. mọi người vệ sinh cá nhân một chút, sau đó lại cùng nhau ngồi vào bàn. tiếng cười nói của các thiếu niên rất rôm rả, vui tươi tới mức lòng jungkook cũng rộn ràng theo. ở đây thật tốt, thật muốn ở đây lâu hơn một chút.
- kì sát hạch kỵ sĩ ma pháp sắp đến rồi đấy - yunki hơi ngưng đũa, khẽ nhìn qua mấy cậu em.
trừ bỏ taehyung, dường như ai cũng có ý né tránh.
- vào được đội kỵ sĩ là vinh hạnh của thần dân mahalis, tại sao không muốn vào? - yunki không vui, hắn buông đũa.
- bọn em ở đội săn hổ được rồi ạ - hoseok gắp một miếng thịt cho jungkook, nhẹ giọng đáp.
trong nhà ai cũng xuất thân từ đội săn hổ, yunki cũng đang là thống lĩnh một đoàn 12 đội. nhưng chung quy hắn cũng không phải xuất trận quá nhiều như trước đây. đổi lại hắn sống trong hoàng thành cũng không dễ dàng gì.
- cứ định đi chinh chiến như thế hoài sao? muốn chết lắm hả?
yunki không hiểu, rõ ràng vào được đội kỵ sĩ hoàng gia sẽ an ổn hơn. nhưng đám em của hắn cứ thích rong ruổi khắp nơi không chịu yên phận để hắn đỡ lo được một chút.
- chúng ta là người meha, là tộc người cao quý chakho, chúng ta sao có thể dễ dàng phụng sự hoàng gia? - seok jin cau mày nói, anh đúng là hoàng thân nhưng điều đó không có nghĩa với việc anh thân với hoàng gia.
- tổ tiên ta mấy đời đều đã phụng sự cho người maha, anh nói vậy là sao?
- đúng, chúng ta sẽ bảo vệ hoàng thành, bảo vệ hùng tích của maha cổ đại. nhưng hoàng gia bây giờ, quá nửa đã không còn là người maha cổ đại rồi yunki - seok jin kim điềm tĩnh đáp. trong ánh mắt không có lấy một tia xáo động.
- bọn chúng từng khắc từng giờ vẫn muốn cấu kết ngoại tộc hòng tiêu trừ chúng ta, ngày nào hoàng thất còn chưa chấn chỉnh được, ngày đó người meha vẫn chỉ là con cờ trong tay chúng. đâm đầu vào đó là tìm chết.
- nhưng không hang cọp, làm sao bắt được cọp con - yunki min nghiến răng, điều hắn muốn rõ ràng như thế, anh em hắn còn không hiểu?
đồng loạt hướng mắt về hắn, có kinh ngạc cũng có chút không tin nổi.
- đây là lý do em dù trầy da tróc vẩy vẫn muốn ở lại hoàng thành làm việc? - seok jin kim cao giọng hỏi.
- đúng vậy.
- YUNKI MIN! đó là tạo phản!
- em tạo phản bao giờ?
- em... ý em là thế nào?
- uổng cho anh sống tới từng này tuổi - hắn bật cười.
yunki hắn đương nhiên sẽ không tạo phản nhưng muốn hắn nằm yên chịu chết thì hắn không làm. hắn sinh ra đã có bộ óc chiến lược hơn người, trời còn ban cho hắn sự nhẫn nại khó ai sánh bằng. hắn đã chờ rất lâu rất lâu rồi. chờ cái ngày mà hoàng gia mục nát sụp đổ từ bên trong, thần dân chắc chắn sẽ trưng cầu phế truất toàn bộ hoàng thân, những kẻ mấy năm nay chỉ toàn là ăn hại. người meha chakho vốn là chủng tộc cao quý của mahalis, hơn nữa giao tình với chủng người omegas không tệ, chỉ với bấy nhiêu họ đã có được sự ủng hộ to lớn. chỉ cần ngoan cố ở lại hoàng thành, có cho mình một chỗ đứng vững chắc, một ngày nào đó nếu hoàng gia sụp đổ, chắc chắn người meha sẽ là kẻ tiếp theo trị vì mahalis.
lúc đấy, yunki cùng anh em hắn chỉ việc ngồi một bên, tước vị quyền lực tự động sẽ rơi vào tay họ. với những chakhogapsa đầy tài năng và triển vọng, thì tương lai mahalis là của họ sẽ không xa.
đây không phải là tham vọng của yunki min, đây là lời tiên tri.
nhưng để đi đến được cái ngày huy hoàng ấy, hắn cần tìm ra một ẩn số. tuy nhiên, hiện tại hắn vẫn chưa tìm được chút manh mối nào của ẩn số ấy. thế nên yunki hắn muốn khéo léo đưa anh em vào hoàng thành, tìm cách trong ứng ngoại hợp, sớm ngày triệt hạ hoàng gia thối nát.
- ranh lắm nhóc.
seok jin vỗ nhẹ lên gáy hắn, anh có chút ngỡ ngàng trước tham vọng của đứa em này. đến cả hoàng thân như anh cũng chưa từng nghĩ qua việc này. thì ra bấy lâu nay anh thương xót y bị đối đãi tệ bạc trong hoàng thành đều là vô nghĩa. người này rõ ràng đã có tính toán, tuyệt không để bản thân chịu thiệt vô ích.
- đây là tương lai, cũng là vận mệnh của chúng ta - jimin buông đũa, cậu dùng bữa đã xong. đoạn, cậu lấy ra năm túi vải gấm nhỏ đưa cho mỗi người một cái.
- bên trong chính là số mệnh của mọi người, đúng thời điểm, phong ấn tự khắc sẽ được mở. mọi người sẽ biết mình nên làm gì tiếp theo.
- tức là chuyện vận mệnh của chúng ta, ngài tiên tri sư đây chỉ nói cho một mình anh yunki biết? - taehyung nhếch mép hỏi, trông có vẻ như sắp cắn xé cậu đồng niên của mình tới nơi.
- anh ấy vô tình được biết, tao không cố ý nói - cậu khinh khỉnh đáp lại.
- hơn nữa, tất cả đều là an bài của số phận. từng việc một, kể cả việc để anh yunki biết trước rồi âm thầm ở bên trong hoàng thành nghe ngóng sự tình, đều là vận mệnh của anh ấy - jimin phất tay dẹp đi quả cầu vận mệnh trên đầu, ngưng hồi tưởng thời điểm yunki phát hiện sự tình.
trong nhà vậy mà vì sự tình này mà yên ắng hẳn đi, ai nấy đều chìm trong suy nghĩ của chính mình. nhiệm vụ của bọn họ là chấn chỉnh mahalis, liệu sứ mệnh này có quá to lớn so với những đứa trẻ chỉ vừa 14, 15 như họ không?
- em vẫn sẽ ở lại đội săn hổ - hoseok cau mày, anh không định khiến cuộc tranh luận bị đẩy lên cao trào nhưng có những chuyện phải nói trước mới tốt.
- hoseok jeong, em đã nghe anh nói vậy mà còn cố chấp? em tiếp tục ở lại đó thì làm sao còn mạng làm việc lớn? - yunki tức giận đập bàn, hắn hiếm khi tỏ ra mất khống chế như vậy.
- em biết anh lo cho em, lo cho tương lai của thần dân nhưng em cũng có lý do của em.
- lý do của em là gì?
hoseok im lặng không nói, chỉ nhìn hắn thật lâu.
- HOSEOK! em vẫn chưa từ bỏ ý định đi tìm thổ tú sao? - lần này không phải yunki min mà là seok jin kim.
anh em trong nhà đều đồng loạt mở to mắt nhìn anh, đã ba năn trôi qua kể từ ngày sự kiện ấy xảy ra. không còn ai nhắc về nó, như một điều cấm kị.
------
éc, xí nữa là quên hết cốt truyện ròiiiiii =)))))))))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com