Chương 4
CHƯƠNG 4: CHƠI "TRỐN TÌM" VỚI NAM CHÍNH.
~~~( ´ ▽ ' )~~~
Nói về cuộc gặp mặt của bọn họ ( 7 người ) thì đúng là một chữ duyên. Theo như những gì cậu nhớ thì nam phụ sẽ là gặp nam chính sau nữ chính nhưng do một vài tình tiết bị cậu thay đổi nên đã bị đổi ngược. Khi đó cậu cũng chỉ vừa tròn 5 tuổi, hôm ấy mama papa có cuộc gặp gỡ đối tác quan trọng làm nên bước tiến mới cho công ty của pama hiện giờ. Cậu vốn hồi nhỏ hơi bám người nên dứt khoát không chịu cho pama đi nếu không mang mình theo chung. May mắn đối tác đó là phụ nữ và bà rất thích trẻ con, cậu từ nhỏ đã dễ thương, đẹp trai lại còn ngoan ngoãn nên rất được bà yêu thích. Sau khi ký hợp đồng xong, bà mời pama cùng cậu tới buổi tiệc bà tổ chức sắp tới. Ở đó cậu đã gặp họ
Lúc đó cậu cũng chỉ nghĩ họ sẽ là những con người thành đạt, có thể đứng đầu thế giới trong tương lai vì sau lưng họ đều là những gia tộc lớn mạnh. Cậu từ đó liền bám theo họ như một cái đuôi nhỏ, lúc đầu họ còn coi thường, nạnh nùng với cậu nhưng sau đó không biết vì sao họ lại bắt đầu nói chuyện với cậu, thay phiên nhau bám theo cậu mỗi ngày cho tới mùa hè vừa rồi, cậu bay ra nước ngoài, chạy ra nông thôn mà sinh sống, trốn tránh cái đeo bám của họ. Vài ngày trước trở lại nhà, đi dạo cùng với mama thì gặp nữ chính mới nhớ ra tất cả kể cả việc họ là nam chính. Từ hôm ấy cậu càng quyết tâm tránh xa họ
Ấy vậy mà, cậu quên đi việc cậu và hai người học cùng trường còn một người rảnh rỗi đi dạy trong trường của cậu
"Sao nào ? Trả lời đi chứ, bảo bối" Taehyung đột nhiên nhéo lấy má cậu làm cho chúng đỏ ửng lên
Đến giờ cậu vẫn thấy chưa quen với hai từ bảo bối. Tại sao ai nhỏ nhất trong đám thì phải kêu là bảo bối vậy hả ? Vậy mà họ lại ở sau lưng cậu thông đồng bàn bạc với nhau sau đó cứ luôn miệng kêu cậu bảo bối ơi, bảo bối à hết ngày này qua tháng nọ
"Thì nh...nhập học phải đi học chứ" Có trời mới biết cậu vô trường ngày hôm nay chỉ để coi màn gặp gỡ của nữ chính với tên Kim Taehyung này
"Vậy tại sao mấy tháng hè vừa rồi lại chạy trốn bọn này hả ?" Jimin tay nhét vào túi quần, ánh mắt sắc bén nhìn cậu
"Bọn này chơi trốn tìm với em mệt lắm đó" Jin dựa lưng vào xe, làm ra vẻ mặt mệt mỏi khiến cậu tự nhiên có một phần áy náy.
"Tại..." cậu lúng túng, tập trung cao độ suy nghĩ một câu nói dối hoàn hảo không thể bắt bẻ
'Keng keng'
"A, em...vô lớp trước đây" Cậu liếc mắt nhìn ba người đang vây quanh mình thấy họ không phản đối hay biểu tình gì liền nhanh chân mà chạy đi
"Lại chạy mất rồi" Seok Jin dõi theo bóng lưng cậu cười trừ
"Như một con thỏ đang chạy trốn vậy" Jimin cười nhìn bóng lưng cậu cho đến khi không thấy cậu nữa anh mới thu lại ánh mắt ôn nhu của mình
"Hửm ? Vậy chúng ta là bầy sói à ???" Taehyung chỉ tay vào mình ngơ ngác nhìn Jimin
"..."
"Anh mày đi trước đây" Jin vỗ vai Jimin làm lơ Taehyung rồi rời đi theo hướng cậu vừa chạy
"Đi lên lớp thôi" Jimin túm lấy cổ áo sau gáy Taehyung lôi đi theo hướng ngược lại
Trong lớp cậu...
"Này Jeon Jungkook" Cô nữ sinh có mái tóc được nhuộm màu đỏ tiến tới bàn cậu đập rầm một tiếng lớn thu hút những người khác
"Giề ? Có rắm thì mau đánh" Cậu đứng lên đối diện với cô gái, khuôn mặt hơi ngước lên cao làm cho tầm mắt cô gái chỉ thấy cằm nhỏ của cậu
"Tao cấm mày lại gần nam thần của tụi tao. Mày hiểu chưa hả ? Đừng bắt tụi tao phải lặp đi lặp lại" Cô gái dùng ngón tay đẩy đẩy vai cậu, bên cạnh là những cô gái khác, tất cả đều ra bộ mặt ngứa đòn nhưng không ngứa đòn bằng cậu
"Không đấy, rồi làm gì nhau. Đánh tao à" Cậu ngông cuồng mà nói. Cậu vốn chẳng sợ đánh nhau, ngược lại còn rất thích. Cậu từng tuyên bố: "Ai dám bén mảng tới nói về nam thần họ thì sẽ bị ăn đập, dù trai hay gái đều đập". Cậu vốn là một người sống rất công bằng nha.
"..." Có điên mới đánh nhau với cậu ta
"Có chuyện gì thế ?" Đứng ngoài cửa lớp là một cô gái với mái tóc vàng óng và đôi mắt xanh của người nước ngoài, áo bỏ ra ngoài váy không như những học sinh khác đều bỏ vào trong lịch sự.
Cô gái tiến tới bàn cậu, quăng cặp xuống đứng kế bên cậu mà trưng ra bộ mặt ngông nghênh không kém gì cậu
"Thế nào ? Mày tính đánh nó à, muốn đụng tới nó trước hết phải đánh lại tao đã ha" Cô gái bốp tay kêu răng rắc. Mấy cô gái kia vốn là tiểu thư nhà giàu có, được cưng chiều từ nhỏ làm gì biết tới mấy cái đánh đấm như cậu và cô gái kế bên nên sợ hãi, run rẩy chỉ thẳng tay vào mặt cậu
"Mày...mày đợi đó" Nói rồi cả đám kia lại chạy về lớp của mình, cả lớp được một trận ồn ào cũng yên ắng trở lại
"Mày ngày nào không gây chuyện là không được à" Cô gái hờn dỗi, tay chống hông
"Tụi nó gây chuyện trước mà" Cậu kéo ghế ngồi xuống
"Không có lửa làm sao có khói" Cô gái - Lee Yoo Bin mạnh mẽ kéo ghế ra ngồi, chân gác lên bàn, làm lộ ra cặp chăn thon thả, trắng trẻo
"Cũng đã cật lực tránh xa nhưng không thoát được" Đôi mày cậu nhíu lại, cậu cũng đã cố gắng hết sức nha nhưng có vẻ như họ có thể nắm rõ từng bước đi của cậu vậy
"..." Cô là em họ cũng không hiểu được trong đầu đám anh mình đang nghĩ gì. Lúc trước thì xa lánh người ta vây giờ thì bị người ta xa lánh ngược lại. Đó gọi là nghiệp quật.
~~~(づ ◕‿◕ )づ~~~
'Keng keng'
"Đi, tao dẫn mày đi xem phim ngôn tình đặc sắc" Cậu nghe được tiếng chuông thì nhanh tay bỏ tất cả vở vào cặp, nắm lấy bàn tay của cô kéo đi ra khỏi lớp khi giáo viên vừa bước đi
"Hả ???" Yoo Bin với khuôn mặt khó hiểu nhìn cậu lôi lôi kéo kéo mình trốn sau lưng một bức tường, trước mặt là một bãi đất trống bỏ hoang của nhà trường
Đợi được vài phút thì có một chàng trai bước về phía cái cây nằm ngay giữa khu vườn
"Ể ? Anh Taehyung kìa ? Mà ai kia ? Lét lút thập thò đi sau lưng ổng làm gì ?" Yoo Bin cùng cậu ngây thơ lú cả đầu mình ra coi làm ai kia đã nhìn thấy từ lâu mà nhịn cười
"Chị dâu tương lai của mày đó" Cậu vô ý cao giọng làm anh bên kia nghe được chỉ muốn quay lại trước mặt cậu mạnh mẽ tuyên bố rằng: "Anh không có ai khác ngoài em!"
"Cái gì ??? Không, không được. Tao phải chạy ra ngăn cản" Cô tính chạy ra lôi cô gái kia đi thì bị cậu cản, kéo cô vào một góc
"Suỵt" Cậu để một ngón tay lên môi hồng của mình ý nói im lặng rồi nhìn chằm chằm vào một màn ở kia
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com