Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

10

Anh bước vào trong phòng cậu, nhìn vào bên trong phòng vệ sinh thấy Jungkook đang ngồi bệt xuống dưới đất nôn vào trong bồn cầu. Cậu sau khi nôn hết liền đứng dậy lấy nước rửa mặt. Cậu thật sự rất khó chịu với mùi nước hoa, nó làm cậu không còn sức sống nữa.

Seokjin nhìn thấy cậu mệt mỏi như thế cũng thương xót. Cậu bước ra ngoài, nhìn thấy cái áo đầy mồ hôi thì liền cởi áo của mình ra. Seokjin thấy Jungkook cởi áo thì ngại ngùng nhưng anh phải khẳng định cơ thể của cậu rất đẹp. Anh quay sang chỗ khác, vô tình làm trúng cuốn sách trên bàn rơi xuống đất. Cậu nghe tiếng động xoay người lại thấy Seokjin thì giật mình la lên:

"Aaaaaa....."

Tất cả những người khác ở dưới lầu nghe tiếng hét thất thanh của cậu thì chạy lên phòng. Bọn họ cũng giống như Seokjin nhìn thấy cơ thể của Jungkook làm họ phải ngắm nhìn. Cậu sở hữu làn da trắng, mềm mại và eo của cậu thì nhỏ nhắn và quyến rũ.

Bọn họ lo ngắm nhìn vẻ đẹp của người trước mắt mà không để ý người đó đang đỏ mặt.

"Này, các anh làm gì nhìn mãi thế? Muốn nhìn em thay đồ sao?"

Bọn họ nghe Jungkook nói thế liền bước ra ngoài, đóng cửa lại cho cậu rồi chạy hết xuống nhà. Tất cả ngồi vào bàn ăn, suy nghĩ đến cái cơ thể quyến rũ lúc nãy.

"Em không biết mình có vấn đề gì hay không nhưng mà cơ thể của cậu ta đẹp quá" Namjoon lấy tay che gương mặt đang đỏ ửng của mình.

"Anh...Cũng khẳng định điều đó" Seokjin gật đầu với lời nói đó của Namjoon.

Cùng lúc đó Jungkook thay đồ xong bước xuống nhà. Cậu mặc một cái áo sơ mi trắng khá rộng và một cái quần ngắn tới đầu gối, cậu nhìn họ rồi tiến lại gần.

"Seokjin lúc nãy anh có chuyện gì cần nói với em sao?"

"Không...Không có gì"

Cậu gật đầu. Cậu lấy cho mình một cái bát bỏ cơm, thức ăn vào bên trong rồi bước ra ngoài phòng khách. Đi được vài bước thì nghe Hoseok nói.

"Không ăn ở đây mà đi đâu thế?"

Cậu quay lại nhìn Hoseok với gương mặt khó hiểu nhưng không kém phần đáng yêu.

"Các anh đã từng bảo nhìn em là sẽ ăn không ngon mà. Nên em lấy cơm ra ngoài phòng khách ăn, các anh sẽ ăn ngon hơn. Chúc các anh ăn cơm ngon miệng"

Cậu nói xong ra ngoài phòng khách, cậu ngồi trên ghế sô-pha tay lấy điều khiển bật ti vi lên. Họ nhìn cậu, cậu thì lo ăn và do xem tivi quá chăm chú nên không để ý có những ánh mắt đang nhìn mình.

Một lúc sau, Jungkook đã ăn xong thức ăn của mình. Cậu đem dọn dẹp bát thức ăn của mình, họ quan sát cậu. Jungkook muốn ăn bánh nên với tay lấy cái hộp bánh cookies trên tủ. Cái tủ khá cao so với cậu nên Jungkook phải nhón chân lên mới có thể lấy nó.

Cậu mãi mà không lấy được nó, Hoseok thấy như thấy bước tới lấy hộp bánh giúp cậu. Hoseok lấy hộp bánh không đưa cho cậu mà đặt nó trên đầu cậu và nói một câu làm cậu muốn giết chết anh.

"Đồ lùn"

Nói xong anh quay lại bàn ăn, ăn một cách bình thường. Jungkook đứng đó lấy hộp bánh trên đầu mình xuống, tức giận tới chỗ Hoseok.

"LÙN CÁI ĐẦU NHÀ ANH"

Jungkook hét lớn làm cho Hoseok giật mình rớt cả đũa xuống đất. Cậu lườm anh một cái rồi ra sô-pha ngồi xem tivi, miệng còn đang thầm rủa anh vì anh bảo cậu lùn. Jungkook ta không có lùn chỉ là anh quá cao mà thôi.

Jungkook vừa ăn bánh vừa xem phim khoảng một lúc thì ngủ lúc nào cũng không hay. Họ ăn xong ra ngoài phòng khách, đập vào mắt họ là con người đang ngủ trên ghế. Mặc dù cậu đã ngủ nhưng tay vẫn còn cầm cái bánh cookies, Taehyung tiến tới lấy cái bánh đó xuống. Chưa kịp lấy thì cậu thốt lên:

"Không được...không được, đây là bánh của Kook nên không ai được lấy đâu"

Taehyung đứng hình vài giây, biết cậu chỉ đang mơ nên anh vẫn lấy cái bánh ra. Anh lấy cái bánh bỏ lên bàn, nhìn sang họ.

"Ai đỡ cậu ta dậy đi"

"Sao mày không làm luôn đi" Jimin nhìn Taehyung nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu.

Tất cả mọi người quay qua nhìn người có sức khỏe tốt nhất, cũng như có cơ bắp nhất. Chắc mọi người cũng biết là ai rồi nhỉ, đó là Namjoon.

"Này! Sao lại nhìn em?"

"Mày mau đưa cậu ta lên phòng đi" Seokjin đưa tay mình về phía phòng cậu

"Không. Em không đưa cậu ấy lên phòng đâu, các anh đưa cậu ấy đi đi"

"Đi nhanh còn không thì dọn ra khỏi nhà" Yoongi nhìn Namjoon với gương mặt hăm dọa.

"Thôi được rồi"

Namjoon bất đắc dĩ phải đưa Jungkook lên phòng. Anh bế cậu lên phòng, cậu thì ngủ rất say nên không có cảm giác có người đang bế mình lên. Namjoon nhẹ nhàng bế cậu lên phòng, cậu rúc vào trong lòng người kia mà tìm hơi ấm.

Cửa phòng của Jungkook được mở nếu không anh đã lấy chân mở cửa rồi. Đặt Jungkook xuống giường, Namjoon ngoài thì bị bàn tay của Jungkook kéo lại gần.

"Ôm...cần được ôm"

Từ trước đến giờ, khi ngủ cậu lúc nào cũng cần gối ôm. Mà gối ôm của cậu đã bị rách nên cậu không thể ôm nó. Jungkook khó chịu không có cái gì để có thể ôm nên lông mày của cậu nhíu lại khó chịu. Namjoon nhìn Jungkook như thế cũng chẳng biết phải làm sao, thôi thì nằm xuống cho cậu ta ôm một chút vậy.

Nói là một chút nhưng thật ra gần một tiếng rồi Namjoon vẫn chưa bỏ Jungkook ra. Lâu lâu anh còn hít mùi thơm trên tóc của cậu nữa.

"Người của cậu ta thơm thật. Mà...tại sao mình vẫn còn ở đây cho cậu ta ôm?"

Namjoon đặt dấu chấm hỏi trong đầu mình. Anh ngồi dậy, từ từ rời khỏi giường, Jungkook khẽ xoay người làm Namjoon giật mình. Thấy cậu không cò động tĩnh gì nữa anh mở cửa ra ngoài.

Trên người Namjoon có một mùi hương dịu nhẹ, đó là mùi hoa oải hương. Mùi hương hoa oải hương đó là của cậu. Dù anh có ghét hay không ưa cậu đi chăng nữa, cũng phải khẳng định mùi hương này nó khiến anh dễ chịu rất nhiều so với nước hoa đắt tiền kia.

Namjoon bước xuống phòng khách, những con người kia nheo mắt nhìn anh.

"Chỉ là đưa lên phòng mà sao lâu thế?"

Jimin cắn miếng bánh hỏi Namjoon.

"Cậu ta ôm em mãi không chịu buông nên mãi mới thoát ra được cậu ta"

"Vậy à"

Namjoon ngồi xuống ghế kế bên Taehyung, anh quay ngửi mùi hương nhẹ nhàng trên người Namjoon nhưng không hỏi mà chỉ im lặng. Anh biết mùi hương đó là của Jungkook.

"Ngày mai chúng ta lên trường học đấy. Đã nghỉ lâu quá rồi" Seokjin nhìn những đứa em của mình và nói.

"Được rồi! Nhưng em thật sự không thích học một chút nào"

Yoongi cau mày lại, đúng, Yoongi không thích học nhưng không học thì sau này anh sẽ cạp đất mà ăn mất. Hoseok, Taehyung và Jimin cũng gật đầu đồng ý với Yoongi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com