19
Nhìn đồng hồ cũng đã tám giờ tối, Jungkook bắt đầu thu dọn mọi thứ về nhà.
Namjoon tiến tới chỗ của cậu, cậu nhìn anh một lúc rồi mới hỏi.
"Sao anh chưa về nhà?"
"Tôi đợi để đưa em về"
"Không cần đâu, đi bộ cũng sẽ..."
"Leo lên!"
Cậu chưa nói xong thì Namjoon đã cắt ngang lời cậu nói. Jungkook nghe lời, lên xe ngồi để anh chở. Trên đường đi cả hai không nói một câu nào, cậu ôm khư khư cái cặp trước ngực. Cơ thể mệt mỏi, dường như muốn dựa vào đâu đó để ngủ.
"Jungkook!"
Nghe người đằng trước gọi mình cậu hơi mở to mắt nhìn người đằng trước rồi trả lời.
"Dạ..."
"Sao em lại giấu?"
Cậu cắn môi, không biết phải trả lời lại làm sao. Namjoon nói tiếp.
"Em đang cần tiền hay là muốn mua một thứ gì đó? Dù là như thế nào, anh cũng không muốn em đi làm thêm đến tận khuya thế này"
Cậu vẫn im lặng không trả lời anh. Về tới nhà, cậu để Namjoon đi cất xe, Jungkook đứng đấy đợi anh.
"Vào nhà thôi, chúng ta sẽ nói chuyện với nhau"
"Về rồi sao? Sao em về cùng với Namjoon thế Jungkook?"
Seokjin nhìn thấy Jungkook và Namjoon vào cùng với nhau, anh cũng đoán ra được cả hai đã về cùng với nhau.
"Lên tắm đi em rồi chúng ta sẽ nói chuyện với nhau"
Cậu gật đầu, nghe lời Namjoon đi lên phòng tắm rửa. Ở dưới phòng khách, Namjoon đã nói lại hết cho mọi người nghe về việc làm thêm ở cửa hàng tiện lợi. Jungkook tắm rất nhanh chỉ một lát sau là cậu đã tắm xong. Cậu vừa chạy xuống phòng khách, vừa giữ nguyên cái khăn trên đầu để lau khô tóc. Thấy cậu đi xuống, Hoseok kéo cậu lại ghế ngồi, tự lấy khăn lau đầu cho cậu.
"Jungkook để anh lau cho em"
Cậu gật nhẹ đầu.
"Anh đã nghe anh Namjoon kể lại hết tất cả rồi. Tại sao em lại giấu việc mình đi làm thêm?"
Taehyung nhìn thẳng mắt người đối diện trước mặt, Jungkook nhìn anh rồi cúi mặt mình xuống.
"Em..."
"Tụi anh không cấm, nhưng anh không muốn em làm thêm. Tụi anh rất sợ khi em đi làm thêm về tối thế này sẽ không an toàn. Lỡ như em có chuyện gì thì...tụi anh phải làm sao đây?"
Jimin khó chịu khi cậu đi làm thêm, anh cũng dường như muốn khóc vì khi suy nghĩ Jungkook gặp chuyện anh không biết mình sẽ như thế nào đây. Jungkook mắt cũng ươn ướt khi nghe Jungkook nói thế, không ai thấy được mắt cậu đã ướt vì cậu cúi xuống.
"Xin...Xin lỗi..."
Tất cả mọi người đều nhìn cậu. Jungkook trả lời lại họ với giọng nhẹ nhàng đầy đáng yêu.
"Em xin lỗi...Em sẽ không...không đi làm thêm nữa ạ"
"Jungkook ngước mặt lên nào"
Hoseok lau khô tóc cho em xong, vẫn đứng sau lưng em mà bảo em ngước mặt lên. Cậu ngước mặt lên theo lời Hoseok bảo, tất cả mọi người đều thấy gương mặt tròn đáng yêu kia vì trời lạnh mà đỏ ửng. Thêm những giọt nước mắt trong suốt như viên pha lê kia đang từ từ chảy trên gương mặt cậu. Uất ức có, đáng yêu có, xinh trai có. Những thứ tuyệt vời họ nhìn thấy được chỉ vừa mới hiện lên trên gương mặt ấy. Chỉ với gương mặt đó mà đã rất tuyệt. Vậy...cả cơ thể cậu thì sao? Đó được gọi là hoàn hảo rồi.
"Ngoan! Không khóc, khóc sẽ xấu"
Hoseok lấy khăn lau mặt cho cậu, một tay lau, một tay thì vuốt vuốt tấm lưng nhỏ nhắn kia. Jungkook gật đầu nhưng không hiểu tại sao nước mắt em lại cứ chảy thế này.
"Anh xin lỗi! Chỉ vì lo cho em nên mới nói em như thế, nếu em có giận thì cứ đánh anh, mắng anh cũng được"
Jimin nhìn người nhỏ trước mặt, đầm đìa nước mắt mà đau lòng. Jungkook lắc đầu.
"Không có, lỗi do em, xin lỗi vì đã khiến anh lo lắng"
"Không! Không phải lỗi của em, Jungkook nhà ta đã rất ngoan rồi"
Seokjin lại gần cậu xoa xoa cái đầu nhỏ đấy. Seokjin cảm nhận được tóc cậu mượt đến nhường nào, anh suy nghĩ lúc trước làm cậu đau đớn bao nhiêu bây giờ phải bù đắp lại cho cậu.
"Vậy không đi làm thêm nữa nhé?" Taehyung hỏi cậu.
"Sẽ không đi nữa"
Mọi người đều nở nụ cười trên môi. Jungkook vì khóc nhiều nên sinh ra mệt mỏi nằm trong lòng Hoseok ngủ gật lúc nào cũng không hay.
Sáng hôm sau cậu thức giấc, đưa tay lên dụi dụi mắt. Cậu xoay người qua thì thấy người nằm kế bên mình là Taehyung. Jungkook giật mình, định né tránh thì thấy vòng tay của anh vòng qua người đang ôm chặt lấy eo của cậu. Jungkook đỏ mặt, ngượng ngùng định ngồi dậy thì bị tiếng của anh làm cho giật mình.
"Ngủ thêm tí nữa đi bé con"
Cậu nhìn sang anh, Taehyung vẫn còn đang nhắm chặt mắt lại, Jungkook nghiêng nhẹ đầu sang một bên nhìn anh. Taehyung đột nhiên mở mắt ra làm cậu hoảng hốt. Taehyung xích lại gần cậu hơn, hai gương mặt của anh và cậu đang rất gần nhau chỉ còn một chút nữa là đã có thể chạm môi nhau rồi.
Taehyung đưa mũi của mình cọ vào má hồng hào của Jungkook. Jungkook nhắm một mắt lại, để yên cho anh cọ mũi vào má mình. Taehyung cọ chán chê thì hôn nhẹ lên nó, Jungkook gương mặt đã đỏ nay lại càng đỏ hơn.
"Em ngủ có ngon không, bé yêu?"
"Có...Ngon"
"Anh chưa bao giờ ngủ một giấc thoải mái như thế này. Tất cả là nhờ có em nên anh mới ngủ ngon như thế"
"Giờ thì đánh răng, rửa mặt rồi ăn sáng nhé"
Cậu gật đầu, ngồi dậy đánh răng rửa mặt. Đánh răng xong, cậu mở điện thoại lên xem thì nhìn thấy tin nhắn từ mẹ Kim. Jungkook nhìn đồng hồ, liền thay đồ để đi ra ngoài. Jimin thấy cậu hớt ha hớt hải chạy ra ngoài liền thắc mắc.
"Em đi đâu thế?"
"Em có việc"
Nói xong cậu liền đi ra khỏi nhà. Lúc nãy, Jungkook đã nhận được tin nhắn của mẹ Kim, mẹ Kim sắp xuống sân bay rồi.
"Jungkook à, còn 1 tiếng nữa mẹ đáp xuống sân bay rồi. Con ra đón mẹ nha, đừng nói cho mấy đứa kia biết"
Jungkook bắt xe taxi đi đến sân bay, vừa đi vừa nhẩm bài hát yêu thích của mình. Một lát cậu đã đến được sân bay, vừa đi vừa tìm mẹ Kim và ba Kim để đón họ, cậu nhìn mãi xung quanh mà chẳng thấy ai cả.
"Jungkook à! Mẹ đây nè"
Cậu quay người qua thấy mẹ Kim và ba Kim liền chạy tới ôm hai người họ. Họ xoa đầu cậu cưng chiều, tất cả mọi người lên xe taxi trở về nhà. Trên xe, Jungkook đã kể chuyện cho mẹ nghe, nào là đi học, đi chơi cùng với Jihoon. Mặc dù, Jungkook là con nuôi của bà nhưng bà là người nói chuyện với nó nhiều nhất hơn cả những người con trai ruột kia.
"Jungkook, ở nhà các anh có ăn hiếp con không?"
Mẹ Kim vừa hỏi vừa đưa tay lên vuốt sợi tóc đang rối của cậu.
"Dạ không có, con vẫn ổn mẹ ạ"
"Mẹ đi công tác nhưng thật sự rất lo cho con. Sợ mấy đứa nhóc kia lại bắt nạt con thì khổ"
"Không sao. Con vẫn ổn mà mẹ"
"Jungkook nhà ta đi học có con điểm mười nào nữa không?"
Ba Kim ngồi ghế phụ, quay xuống với gương mặt tươi cười hỏi cậu.
"Dạ có! Một lát về tới nhà con sẽ lấy để khoe với ba"
Khoảng hai mươi phút sau, mọi người đã về tới nhà. Mẹ Kim muốn vào nhà trước để xem mấy thằng con phá phách này đang làm cái gì ở nhà. Vừa mở cửa ra, bà cứ nghĩ rằng những đứa này sẽ nằm dài trên ghế để xem ti vi, hoặc là chơi game cùng nhau. Nhưng đổi lại là chúng đang dọn dẹp nhà cửa. Mẹ Kim trố mắt nhìn cậu, Jungkook mỉm cười nhẹ với mẹ mình.
"Khụ..."
Tiếng ho của ba Kim đã thu hút tất cả họ, họ quay đầu lại nhìn thì thấy ba mẹ Kim đã về nhà, họ liền chạy ra ôm ba mẹ Kim.
"Ba mẹ về, sao không bảo tụi con ra đón?"
Seokjin đưa tay lấy cái vali từ trong tay ba Kim để mang cho ông.
"Cảm ơn nhưng có bao giờ mấy người làm việc này đâu nhỉ, tất cả điều do Jungkook làm hết mà"
Mẹ Kim nheo mắt lại nhìn họ, họ cười trừ đưa tay lên gãi đầu.
"Thì...Tụi con...Sợ em ấy mệt nên làm giúp"
"À thì ra là thế...À mà ở nhà mấy đứa có bắt nạt Jungkook không thế?"
Ba Kim nhìn họ đe dọa, họ nghe nói thế thì liền tái mặt đi. Bữa trước họ đã giải quyết việc với nhau, lần đó làm cho cậu khóc rất nhiều. Không nghe được câu trả lời từ họ, ông nhìn sang Jungkook. Jungkook cũng hiểu ý ông liền nói.
"Không có đâu ba, các anh tốt với con lắm"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com