Chap 18
Buổi sáng hôm sau.
Sau khi Park Jimin rời đi, Jeon Jungkook lẫn Kim Taehyung đều không yên tâm, gọi điện cho Lee Hoon
- Phái người giám sát đoàn làm phim
- 2 anh lo có ai bắt nạt Jiminie của 2 anh sao? Thật ra thì, muốn thành danh nhất định phải trải qua những chuyện như thế này, để cậu ấy tự rèn luyện bản thân cũng có chỗ tốt mà. Không trải qua mấy chuyện này sao sau này có thể tự mình gánh vác được chuyện lớn.
Lee Hoon nhại giọng điệu dậy dỗ của Kim Taehyung. Lee Hoon nói là đàn em thân thiết của Jungkook, với Taehyung lại là phận trợ lí. Vừa là đàn em của Jungkook, vừa là trợ lí của Taehyung, công việc của Lee Hoon chưa bao giờ là ít
- Cậu ấy không cần
Ý là đã có anh che chở.
- ...
Mẹ nó, phân biệt đối xử quá đáng. Nhớ năm đó, 2 ông anh không nói hai lời đã đá anh đến đây giải quyết cục diện rối rắm của MT, thậm chí còn không cho phép bất cứ ai được giúp anh, sao lúc đó không nói thế đi.
- Được được được, em cho người theo dõi! Bảo đảm một sợi tóc cũng không thiếu
- Tháng sau cho em nghỉ một tuần
Kim Taehyung đột nhiên nói.
- Gì? ... Anh vừa nói gì?
Lee Hoon cho là mình nghe nhầm
- Anh không những cho em nghỉ lại còn tận một tuần?? Ba năm nay anh chưa từng cho em nghỉ đó!!?
- Không muốn?
- Muốn muốn muốn!! Tất nhiên là muốn! Nhưng mà sao đột nhiên lại tốt với em thế?
Lee Hoon không sao hiểu nổi, lục lại những câu vừa nói, cẩn thận soi lại từng chữ.
Cuối cùng cảm thấy vấn đề chắc hẳn nằm ở hai chữ "Jiminie của 2 anh"
Chỉ bởi vì anh gọi Jiminie một tiếng của 2 anh?
Kì nghỉ này làm anh vừa vui lại vừa xót...
...
Tại phim trường.
Park Jimin vừa mới bước vào thì những âm thanh xì xào lập tức im bặt, tất cả mọi người đều nhìn cậu với ánh mắt khác thường.
Xem ra những tin đồn kia đã lan rộng ra rồi.
Trong góc có người ghen ăn tức ở lẩm bẩm
- Cái gì thế? Chỉ là một người mới thôi mà cũng dám tới trễ. Không thấy ngay cả Park lão sư cũng phải tới từ sớm sao?!!
Thật ra thì, Jimin giờ này đến cũng chẳng có vấn đề gì, chỉ là do Park Bong Cha đến quá sớm thôi.
- Park lão sư, cô với Park Jimin cùng một công ty chắc biết mấy tin đồn kia là thật hay giả đúng không?
- Có người nói cậu ta vì vai diễn này mà lên giường với không ít người trong đoàn làm phim đâu!
- Thật không biết xấu hổ? Cạnh tranh bất chấp thủ đoạn như này KJ không quản sao?
...
Đối mặt với sự hỏi han của mọi người, Park Bong Cha tỏ vẻ không biết nên làm sao cho phải, thở dài nói
- Bằng bản lĩnh của chính mình thôi, công ty sẽ không quan tâm...
Nói xong lại như thể đột nhiên nhận ra mình nói không đúng liền bổ sung thêm
- Ý tôi là tiểu sư đệ sẽ không thật sự làm ra chuyện như thế, đồn đại trên mạng không thể tin được!!
Nhưng mà, lúc này có nói gì cũng chẳng khác gì đang giấu đầu hở đuôi, khiến mọi người càng tin chắc mấy chuyện kia là thật.
Đến tận khi đạo diễn giục mọi người chuẩn bị làm việc thì đám người mới giải tán.
Vẻ ngây thơ vô tội trên mặt Park Bong Cha nháy mắt biến mất, cô ta gọi một trợ lý tới thấp giọng hỏi,
- Chuyện bảo cô làm thế nào rồi?
- Chị Bong Cha yên tâm, đã làm xong! Không phải chị nói cậu ta bị dị ứng kim loại sao? Em thừa dịp không có ai chú ý đã thả bột kim loại vào phấn trang điểm rồi, đảm bảo cả khuôn mặt cậu ta sẽ hỏng bét...
Hôm nay Jimin có một cảnh quay múa, không cần mặc cung trang nặng và dày như hôm qua, trang phục hôm nay rất mỏng và nhẹ, nói chung thì dễ thở hơn hôm qua.
Vào phòng trang điểm, Jimin giật mình, không ngờ cậu lại thấy Lee Yi Cheon ở đây.
Cậu còn tưởng Lee Yi Cheon sẽ không đến cơ.
Lúc trước, Lee Yi Cheon bị đánh trượt sau khi đến thử vai thứ, đạo diễn lại mời cô ta diễn vai nữ ba - Hiền Phi.
Vai nữ ba cũng là một yêu phi hại nước, chỉ là đất diễn ít hơn Park Jimin rất nhiều, hơn nữa, trong phim còn bị Jimin hành hạ rất thảm hại.
Tuy quản lí đã nhận vai này thay Lee Yi Cheon, nhưng cô ta cảm thấy rất bất mãn, lễ khai máy không xuất hiện, thậm chí còn có tin đồn cô ta muốn bỏ vai.
Jimin đoán chắc cô ta nghe phong phanh đâu đó biết có nguồn đầu tư lớn đổ thêm vào, nên hôm nay mới chịu ngoan ngoãn tới đây.
Dù sao bộ phim này cũng đầu tư tới cả chục tỷ cơ mà.
Lee Yi Cheon đang trang điểm, thấy Jimin qua gương, lập tức quắc mắt lên, không hề che giấu sự chán ghét của mình với cậu
Giống Park Bong Cha, cô ta có người cha giàu có chống lưng, thế nên ở trên phim trường luôn tỏ ra ngang ngược, hống hách, rất nhiều tai tiếng, có điều, staff của cô ta rất lợi hại, có thể tẩy trắng cho cô ta thành người ăn ngay nói thẳng, hài hước hơn là còn tặng cho cô ta danh hiệu "đệ nhất mỹ nhân" trong làng giải trí.
Thế nên, đối với việc Jimin cướp mất vai rồi còn cướp mất cả biệt hiệu của cô ta, Lee Yi Cheon tất nhiên sẽ hận cậu thấu xương rồi. Cũng chẳng biết làm sao, Jimin cậu chỉ là quá đẹp thôi mà
- Yo, đây chẳng phải là đệ nhất sắc đẹp trong làng giải trí của chúng ta đây sao? Có bao nhiêu kim chủ nâng đỡ cậu như vậy, còn phải chạy tới tới đây tranh phòng trang điểm với lũ nghệ sĩ nhỏ như chúng tôi sao?
Lee Yi Cheon châm biếm đầy ác ý.
Jimin vẫn rất bình tĩnh, tự tìm một chiếc ghế rồi ngồi xuống, bắt đầu xem kịch bản, không bị ảnh hưởng chút nào.
Jimin có một đặc điểm, chỉ cần tới phim trường thì cậu sẽ dồn hết tâm trí của mình vào công việc, bất kể là ai hay chuyện gì cũng đừng hòng làm ảnh hưởng tới trạng thái của cậu
- Park Jimin, mày có ý gì đấy, coi thường tao đấy à?
Lee Yi Cheon đập chiếc lược trong tay xuống.
Jimin vẫn tiếp tục xem kịch bản, như thể không nghe thấy cô ta đang nói gì.
Lúc này, chuyên viên trang điểm bên cạnh không nhịn được nữa, khẽ ho nhẹ một cái
- Park Jimin đang đeo tai nghe mà, chắc không nghe thấy đâu ạ
Lee Yi Cheon khi ấy mới thấy trong tai Jimin có nhét tai nghe, nhất thời có cảm giác như đang đánh vào bịch bông.
Khốn khiếp, ai biết được là nó không nghe thấy hay cố tình không nghe!
Park Jimin đương nhiên là cố tình rồi.
Vừa thấy Lee Yi Cheon, cậu đã lấy tai nghe ra nhét luôn vào tai, vờ như không nghe thấy gì cả.
Bởi vì trong tình huống này, chỉ cần có xung đột xảy ra, bất kể ai đúng ai sai cũng đều sẽ không có lợi cho cậu. Tốt nhất cứ phải tránh phiền phức đã.
- Cô Lee, đã xong rồi đấy, cô xem xem đã vừa ý chưa?
Ngữ khí chuyên viên trang điểm vô cùng dè dặt, "vị chủ nhân" này không phải là người dễ nói chuyện.
- Không vừa ý! Trang điểm lại cho tôi!!
Lee Yi Cheon còn chẳng thèm nhìn đã ra lệnh.
- Không biết cô thấy không hài lòng ở chỗ nào?
Chuyên viên trang điểm hỏi.
- Chỗ nào cũng không hài lòng!
Vẻ mặt của chuyên viên nhất thời cứng đờ, nhưng cũng chỉ có thể ngoan ngoãn tẩy trang rồi trang điểm lại cho cô ta.
Lee Yi Cheon thấy Park Jimin hoàn toàn ngó lơ cô ta, lửa giận trong lòng càng lớn, nên không ngừng bới móc chuyên viên trang điểm.
Chuyên viên trang điểm không dám tỏ ra khó chịu với Lee Yi Cheon, chỉ có thể giận dỗi nhìn Jimin trong góc phòng.
Cô cũng biết rõ người mà Lee Yi Cheon muốn nhằm vào là Park Jimin, cô chỉ bị kéo vào thôi.
Ngoài nam chính và nữ chính có phòng trang điểm riêng ra, những người khác đều phải dùng chung một phòng, thế nên Lee Yi Cheon còn chưa trang điểm xong, Park Jimin cũng chỉ có nước ngồi đợi.
Cuối cùng, mãi tới khi quản lí của Lee Yi Cheon vào giục, cô ta mới không tình nguyện rời khỏi đó, trước khi đi cũng không quên lườm Jimin một cái.
Lúc sắp trang điểm cho Jimin, chuyên viên trang điểm đập đồ kêu bồm bộp, lạnh lùng quát tháo
- Park Jimin, mau tới trang điểm!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com