Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

9. The other side of paradise

Thiên Đàng lại một lần nữa rơi vào tình thế hỗn loạn. Như rất lâu trước đây nó đã từng.

Cây liễu rũ độc nhất nơi Vườn Địa đàng bị đốn ngã. Cổng thanh trừng bung cửa mở toang. Không một tòa thành nào bị đánh rơi, tuy nhiên tất cả lại bị khảm đá Painite lên thân trụ. Và nghiêm trọng hơn hết, tất cả Thiên thần đều rơi vào cơn ngủ mê sâu. 

Hoang tàn và đổ nát.

Jimin hốt hoảng chạy về phía tòa thành của Thượng Đế, nhưng ngay cả Ngài cũng không hề có dấu hiệu tỉnh lại. Em vô thức sờ vào phía sau gáy... nó trơn lẵng! Ấn ký của Ngài đã chẳng còn in hằn trên da thịt của em. Mọi thứ liên quan đến một nửa thế giới nằm trên cao tít đã chẳng còn liên quan đến em nữa. Lần này, Satan thật sự đã mạnh đến mức nào mới có thể khiến cho cả bầu trời mất đi ánh sáng như thế? Em nên cảm thấy thế nào đây? Em nên vui mừng vì được "giải thoát" chăng? Nhưng sao em chẳng thể nở được một nụ cười nào thế này...

"Jimin." - Seokjin vòng tay ôm lấy em từ phía sau. Bây giờ thì Thiên Đàng chẳng khác gì nhà hoang vô chủ. Hóa ra cánh cổng dẫn lối từ Thiên Đàng đến Địa Ngục từ đá Painite... chính là con đường tắt để ma quỷ tràn vào Thiên Đàng mà không ai hay biết. Chỉ cần thượng thiên thần là người đầu tiên mở nó ra, ngay tại Thiên Đàng.

"Jimin, em thành công rồi. Em đã triệt để bỏ rơi Thiên Đàng rồi." - Seokjin ghì xiết lấy em. Gã cảm thấy rối rắm. Gã đã ra sức ngăn chặn tất cả những thứ có thể vấy bẩn em, nhưng gã không thể ngăn được em. 

"Seokjin, sao em lại thấy lồng ngực mình âm ỉ thế này? Sao cơn đau này lại nhức nhối hơn cả khi biết rằng Min Yoongi sẽ mãi mãi không yêu em?" - Jimin run rẩy níu lấy vạt áo của Seokjin. Em thấy mình như thể tan ra thành bọt nước, như thể ngay chính em cũng sẽ tan biến đi như cách mà ánh sáng nơi chốn thiên vụt tắt.

Em đã từng ước rằng mình sẽ được rời khỏi Thiên Đàng. 

Đã từng ước rằng mình không phải thiên sứ. 

Đã từng làm mọi cách khiến các thiên thần phải sa ngã để Ngài trục xuất em.

Thế nhưng em chưa một lần có mong ước Thiên Đàng sẽ lụi tàn. Chưa từng nghĩ sẽ dập tắt đi niềm hy vọng của nhân loại vô tội. Chưa từng căm hận Thượng Đế đến mức muốn Ngài chìm vào giấc ngủ sâu. Em chỉ muốn bản thân mình được giải thoát, chứ chưa từng muốn sẽ liên lụy cả một bầu trời. Quỷ tha ma bắt, em thật sự là tội đồ.

Jimin bước về phía cây liễu rũ đã bị đốn hạ đến tận gốc, em áp bàn tay mình xuống rễ cây, dụng sức cố gắng dùng phép để hồi sinh. Thế nhưng rõ ràng thân cây bị đốn hạ bằng ma thuật cấp cao, sức lực của em vốn chẳng thể so bằng. Đây là nơi duy nhất mở ra con đường mòn đến với khu rừng bất tận, nơi mà lời oán than ấy vẫn chưa có hồi đáp, em muốn quay về. 

"Seokjin, phải làm mọi cách để cây liễu này sống lại. Ngài phải giúp em." - Jimin nắm lấy tay Seokjin nài nỉ. Mà Seokjin thì không bao giờ có thể từ chối được những lời khẩn cầu của em, chỉ là ngay cả hắn cũng bất lực không thể làm gì. 

"Jimin, ta không đủ mạnh. Jimin, ta vô dụng." - Seokjin chỉ nhìn em, và em thấy bên trong đôi mắt tím là một khoảng không trống trải vô hồn. 

"Kh-không sao cả Seokjin. Rồi sẽ có cách, em sẽ tìm được cách thôi. Ngài đừng như thế, ngài chẳng có lỗi gì đâu, đừng tự trách mình như thế, được không?" 

Em dùng hai tay nâng khuôn mặt của Seokjin lên, nhẹ nhàng vuốt ve đôi gò má mềm. Seokjin đã luôn ở đó, ngay phía sau để sẵn sàng đỡ lấy em. Lẽ ra Seokjin chẳng cần phải làm thế. Lẽ ra Seokjin chẳng cần phải rũ bỏ chốn thiêng để trở thành thứ bảo vệ em nơi đen tối. Lẽ ra Seokjin chẳng cần phải hy sinh cho em chỉ vì một lời hứa đã bị chùi vui dưới biết bao tất đất. Lẽ ra... Thời khắc đó Thượng Đế nên để em chết đi hoàn toàn, thì có lẽ bây giờ bầu trời đã không tắt nắng, con kỳ lân trắng vẫn sẽ kiêu ngạo ngẩng cao đầu. Thấy không, giờ phút này em vẫn cho rằng đây là lỗi của Ngài. Em là tội đồ không nước thánh nào có thể gột rửa. 

"Những câu chuyện được lưu truyền ở Elflexious, đều là những gì mà các Yêu Tinh cai trị đời đầu đã trải qua." - Jung Hoseok đột nhiên xuất hiện từ sau cánh cổng đá Painite, nhẹ nhàng bay về phía em. Jung Hoseok có dáng vẻ mềm mại và uyển chuyển, không to lớn như những loài sinh vật đứng đầu khác. Trông hắn như được đan từ những dây gai đen nhọn nhưng mảnh khảnh, không đồ sộ nhưng cũng không dễ để động vào.

Đoạn, Hoseok nâng bàn tay em lên, vuốt ve chiếc nhẫn mặt trời nơi ngón trỏ. 

"Câu chuyện đầu tiên của Elflexious, chính là lời tiên đoán về ngày tận thế của nhân loại. Khi mà tòa thành đầu tiên bị đánh sập, hòn ngọc thánh trên đỉnh tòa thành đã vỡ ra thành 7 mảnh, văng đến những vùng đất khác nhau trên nhân thế. Nếu Thiên Đàng kiếm về đủ 7 mảnh ngọc, Thượng Đế sẽ bảo vệ được những đứa con khốn khổ của Ngài. Nhưng nếu kẻ nắm giữ chúng lại là Địa Ngục, Satan sẽ biến nhân thế trở thành Địa Ngục "song song", càng lúc càng gần với bầu trời. Mà khi đó, những sinh vật cai trị bóng đêm như bọn ta sẽ trở thành vật tế sống để Ngài san bằng luôn cả Thiên Đàng. Thật không may đối với Thượng thiên thần, bởi hiện tại Satan đã nắm giữ được 3 mảnh rồi, vì thế Ngài mới đủ mạnh để khiến đức tin của nhân loại chìm dần vào cơn mê sâu." - Lời Jung Hoseok thốt ra nhẹ bẫng như không, thế nhưng những thông tin ấy như đánh thẳng vào não bộ của Jimin. Em rét run lên khi hình cảnh cả đất trời đều nhuộm màu đỏ máu hiện lên trong đầu.

"Lời ngươi nói... Là thật sao?" - Seokjin cũng phát hoảng vì lượng thông tin mà Hoseok cung cấp. Chính gã cũng không thể chịu đựng được nếu một ngày nào đó thế giới này chỉ còn là Địa Ngục.

"Mỗi một Yêu Tinh cai trị khi được sinh ra hoặc tái sinh, ký ức của đời trước đều sẽ được truyền lại vào tâm trí. Những thứ đó hiện hữu trong tâm trí ta từ thuở sinh thời, ít nhất thì đó đều là những ký ức mà đời trước đã chứng kiến và ghi nhớ."

"Vậy có nghĩa, nếu chúng ta tìm được 4 mảnh ghép còn lại trước Satan, chúng ta sẽ ngăn được hắn tiến hành nghi thức?" 

"Bản thân chúng ta cũng là vật tế, Seokjin. Ngươi nghĩ chúng ta ngăn được Ngài sao?"

Một lần nữa, Seokjin một lần nữa lại chết lặng. Gã không quan tâm nhân loại tầm thường, không màng đến sự diệt vong chết tiệt nào đó. Thứ gã sợ hãi là đến cả nơi "tồn tại" của Jimin cũng không còn, và em thì chẳng còn được xem là Thiên thần nữa, nếu Thiên Đàng biến mất.

"Nhưng ta thì không." - Đôi mắt Jimin thoáng ráo hoảnh. Em như tỉnh dần khỏi cơn mộng mị, em tỉnh táo khi biết rằng em có thể cứu lấy vùng đất này. Khi đó em sẽ trả lại cho Thiên Đàng thứ ánh sáng nó vốn có, rồi sẽ tự gieo mình xuống lòng sông đen trước khi Đức Ngài tỉnh dậy.

"Thượng thiên thần, em muốn đích thân mình đối đầu với bóng đêm sao?" - Hoseok không có vẻ bất ngờ trước quyết định của Jimin. Dường như hắn đã lường trước được việc em sẽ chạy theo tiếng gọi nơi bản năng của mình. Vì em là thiên thần, mà bản năng của thiên thần là chống lại cái ác. 

"Ta sẽ tìm được 4 bốn mảnh ghép còn lại trước Satan, sẽ không để đêm hiến tế diễn ra. Và ta chắc chắn bản thân mình không đơn độc, ít nhất thì ta biết chắc các ngươi chưa bao giờ chịu khuất phục để trở thành vật tế. Jung Hoseok, ngươi không tốt bụng đến mức kể cho ta nghe về sự tồn tại của những mảnh ghép để cứu rỗi Thiên Đàng. Bản thân ngươi biết rõ, chỉ có cách đó mới chống lại vận mệnh của ngươi trước nanh móng của Satan, và chỉ có ta mới có thể thay các ngươi làm điều đó." 

Jimin nhìn thẳng vào đôi mắt xanh rêu sâu thẳm của Hoseok, và có vẻ như từng lời em nói ra đã đánh trúng vào trọng tâm kế hoạch của Hoseok. Vì em thấy đôi mắt hắn thoáng dao động, chỉ là trong một thoáng qua.

"Mảnh ghép thứ tư hiện đang ở Monte Carlo. Sự tham lam nuốt chửng lấy những linh hồn mục ruỗng, hắc hóa. Jimin, đối với tội đồ tham lam của loài người, em chỉ có đúng 10 ngày để trái tim thiện lương không bị tiền bạc, danh lợi, địa vị xâu xé. Sau 10 ngày nếu em vẫn không tìm ra mảnh ghép, tội đồ tham lam sẽ tự động giấu nó đi cho riêng mình. Chúc chuyến du hành của em ở thế giới loài người hiện đại sẽ thuận buồm xuôi gió." - Hoseok bỏ lại cho em một lượng thông tin vừa đủ về mảnh ghép thứ tư rồi phất tấm áo choàng biến mất. 

Tham lam, một thứ tội đồ mà nếu nhân loại mắc phải, sẽ phải trả giá trước móng vuốt của chúa quỷ Mammon nơi thành Greed của Địa Ngục. 

--------------------

Monte Carlo (Monaco) là nơi được xem như phù hợp với tội danh Tham lam. Mong muốn về của cải vật chất được thực hiện tốt nhất ở nơi chúng hợp pháp. Những sòng bạc tại đây phù hợp để kiếm tiền, tiêu tiền trong nháy mắt. Đến thủ đô Monaco và và vào bên trong một trong những sòng bạc lớn nhất thế giới cần điều kiện có ít nhất 15 euro bên mình và trông lịch sự.

(Nguồn: Vnexpress)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com